Chương
“Tôi biết, đã nghe danh Tổng giám đốc Quân từ lâu, lần này Phó Chủ tịch Jackson đã nói cho tôi biết, gần đây công ty tiếp nhận một đơn đặt hàng đến từ Việt Nam, hơn nữa trên hợp đồng còn yêu cầu chỉ gặp mặt nói chuyện với tôi. Thật sự rất xin lỗi, gần đây tôi phải về Việt Nam xử lý một số chuyện riêng. Không thể nào gặp mặt nói chuyện trực tiếp, chỉ có thể gọi video, rất mong anh thông cảm”
Lâm Quân chú ý đến từng cử chỉ và hành động của người trong video, trong lòng của anh có một loại cảm giác không nói thành lời, luôn cảm thấy người này có điểm gì đó kỳ lạ.
Lâm Quân cũng được coi như là một kẻ lão luyện trên thương trường, từng gặp vô số người, anh cảm thấy khí chất tỏa ra giữa đầu lông mày của người trước mắt anh bây giờ hoàn toàn không giống như là một chủ tịch sừng sỏ lão làng.
Cho dù chỉ là trò chuyện qua video, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được, bởi vì trên người ông ta, căn bản không có đủ cái uy đế trấn áp người khác.
Hơn nữa có một lỗ thủng rất lớn trong lời nói của người đàn ông này. Ông ta nói mình ở trong nước, thế nhưng bối cảnh của một góc trong căn phòng sau lưng ông ta, rõ ràng là lối kiến trúc của nước ngoài Hiến nhiên có việc chuẩn bị trau chuốt trước, nhưng lại không cẩn thận để lộ ta một góc. Lâm Quân thu lại sự hoài nghỉ của mình, nhìn Hà Dĩ Phong ở bên cạnh một chút.
“Là như vậy, một người bạn của tôi Hà Dĩ Phong chịu ơn của ông, lại trùng hợp được biết ông chính là Tổng giám đốc công ty LX, cho nên có ý định thúc đẩy chúng ta hợp tác với nhau. Lần này tôi tới đây chính là nhờ cậu ấy dẫn đường, ông còn nhớ rõ cậu ấy không?”
Hà Dĩ Phong cũng nghe theo, xuất hiện trước ống kính, Lâm Quân nhạy bén nhìn ra vẻ lạ lãm ở trong mắt của người đàn ông đối diện khi ông ta trông thấy Hà Dĩ Phong. Đây quả thực không phải là phản ứng thông thường khi gặp lại người đã cùng trải qua một chuyện gì đó với mình.
Huống hồ chỉ là đã giúp đố cho một người xa lạ khi họ cần, cho dù là bận rộn đến mấy thì hẳn là cũng có ấn tượng mới phải “Ơn huệ? Có thể là do tôi quá bận rộn, nên không có ấn tượng gì lắm, xin lỗi anh Phong. Chỉ có điều thật sự vẫn phải cảm ơn anh lần này đã đưa đến cho tôi một người bạn để hợp tác như anh Quân đây.”
Người đàn ông mỉm cười giải thích, Hà Dĩ Phong và Lâm Quân trao đổi một ánh mắt với nhau.
“Đúng vậy, chủ tịch thì một ngày trăm công ngàn việc, một chút ơn huệ nhỏ bé trong cuộc sống bình thường này, ông có lỡ quên cũng là chuyện bình thường.”
Jackson bổ sung một câu, lặng lẽ che giấu vẻ lo lắng hiện lên giữa hai đầu lông mày.
“Đương nhiên rồi, mục đích chúng tôi đến đây lần này chủ yếu vẫn là nói chuyện hợp tác cùng với chủ tịch, các cái khác đương nhiên là có thể không đề cập tới. Người bình thường cũng vần hay quên một vài chuyện, huống chỉ là một người mỗi ngày phải xử lý trăm ngàn công việc như chủ tịch đây. Suy bụng ta ra bụng người, đương nhiên là chúng tôi sẽ không để bụng rồi”
Lâm Quân hơi cười cười.
Trong lòng lại càng cảm thấy kỳ quái hơn, chuyện kia cũng mới xảy ra cách đây không bao lâu, cho dù đã quên, nhưng cũng không nên có biểu hiện như vậy được.
“Có thể nghe được lời này của anh Quân, tôi rất vui. Đối với chuyện hợp tác với các anh, Phó.
Chủ tịch Jackson đã nói với tôi, nếu như không có vấn đề gì, tôi cũng không có ý kiến gì với việc hợp tác lần này. Tôi cũng rất vui khi có thế trở thành bạn hợp tác với anh Quân đây. Chỉ có điều, tôi đang ở trong nước, cho nên lần này ký kết hợp đồng, tôi giao lại toàn quyền phụ trách cho Jackson. Anh Quân cảm thấy thế nào?”
“Đương nhiên là không có vấn đề gì. Sau khi tiếp xúc với phó chủ tịch, tôi phát hiện ra phó chủ tịch cũng là một người rất xuất sắc, hợp tác với ông ấy tôi cững yên tâm”