Chương
Nói lời này cũng là để âm thầm giảm bớt sự khoa trương, bức người của mình khi mới đến, tránh mấy người này coi trẻ mà lên mặt, bị tự ái cùng còn là để cảnh cáo bọn họ một chút rằng đừng quá đáng.
Hà Dĩ Phong thấy vậy thì quay sang nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc. Lời nói và cư xử của cô đã làm được vượt khỏi sức tưởng tượng của anh ta và Lâm Quân nhiều lắm, điều này khiến cho lòng anh rung lên, cảm giác thấy có chút tội lỗi một cách khó hiểu.
Nhưng mà không phải sự khó chịu và không thích như trước mà trái lại lại có sự tán thưởng trong đó.
“Đây là bản giám định ADN của tôi và cha” Lê Nhật Linh thong dong cầm bản giám định lên rồi đưa sang cho Hà Dĩ Phong để anh phát cho đám cổ đông xem.
Mà sắc mặt của .Jackson lúc này đã trở nên ngày càng phức tạp.
“Cái gì?”
“Sao có thể trùng hợp như vậy chứ?”
“Chủ tịch Lê vừa mới bệnh nặng thì lập tức có con gái ông ấy ra mặt!”
“Đây chẳng phải đương nhiên sao, chẳng phải trong cuộc họp lần trước, chủ tịch cũng đã nhắc tới việc tìm thấy con gái rồi sao?”
“Tôi vẫn cho rằng chỉ là lý do thoái thác, không ngờ lại là sự thật đấy!”
“Phó chủ tịch, hội nghị có thể bắt đầu được chưa?” Robert đẩy kính mắt lên, cười cười đưa ra gợi ý. Với tư cách một thành viên của đại hội cổ đông, ông ta đương nhiên phải có tư cách lên tiếng.
“Đương nhiên, chúng ta bắt đầu thôi!” Ánh mắt Jackson trầm xuống, hừ, kẻ cả xuất hiện chuyện ngoài ý muốn như vậy thì đã sao? Chẳng nhẽ vào một con nhãi chẳng có tài cán gì như Lê Nhật Linh có thể thay đổi tình thế lúc này sao? Lâm Quân không khỏi quá coi thường ông rồi.
“Vậy cô Lê?”
“Nếu như cô Lê đây là con gái ruột của chủ tịch Lê vậy thì đương nhiên có tư cách dự thính.”
Dù sao cũng chỉ là một con nhóc hỉ mũi chưa sạch lại có thể làm nên trò trống gì?
“Phó chủ tịch Jackson nói vậy là sai rồi, hôm nay tôi đến đây không phải là để dự thính mà là để thay cha tôi tiếp quản tạm thời các công việc, hạng mục của LX” Ánh mắt Lê Nhật Linh kiên quyết, không hề có chút nao núng hay thỏa hiệp, lùi bước nào, điều này càng khiến các cổ đông đánh giá khác về cô.
Jackson cũng chưa lên tiếng mà đánh mắt nhìn sang một người đàn ông khác ngồi cạnh mình. Vừa nhận được ánh mắt của Jackson, cổ đông này lập tức đứng phát dậy.
“Chỉ bằng cô sao, một đứa con gái chẳng biết từ đâu bỗng nhiên chạy tới, cái già cũng không biết, không hiểu như cô thì lấy cái gì để đòi ngồi lên cái ghế chủ tịch?” Ngôn từ của người này bén nhọn, lại lỗ mãng, trong câu nói không hề che giấu sự kinh thường thiếu tôn trọng với cô, tư đâu cũng phơi bày phần nào nghỉ ngờ của đại bộ phận cổ đông ở đây.
“Xin hỏi cô Lê, đối với hình thức kinh doanh, cách thức tổ chức, tình huống, tài chính chỉ tiêu, các mã sản phẩm bày bán,… của LX thì có hiểu biết hay ý kiến gì?”
Các cổ đông khác cũng không kiêng nể mà chất vấn, phụ hoạ, đại đa số những người hỏi đều là người bị lão Jackson thu mua. Lê Vân Hàng không ở đây, nhân tâm thay đổi cũng là thường tình.
“Đúng vậy, đúng vậy, nếu cô Lê không hề hiểu biết trong lĩnh vực kinh doanh thì chúng tôi sao có thể yên tâm giao.
công ty vào tay cô được?”
Sau chỉ một câu nói đánh trúng đòn hiểm của Jackson thì bây giờ Lê Nhật Linh lập tức đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Sau khi gây ra tình cảnh này, Jackson có vẻ vô cùng hài lòng, ông ta ngồi tựa ra ghế, hai tay để trước bụng, miệng treo nụ cười như thể đang xem kịch.
Mà Lê Nhật Linh lúc này vô cùng áp lực, lòng bàn tay cô đã toát đây mồ hôi rồi, nhưng khi quay sang và chứng kiến vẻ mặt đắc thắng của Jackson cô đã cố lấy lại bình tĩnh, hai tay chống lên bàn, mặt không hề đổi sắc.
“Xin hỏi cô Lê, cô có từng có kinh nghiệm hợp tác và quản lý, đối ngoại trong các công ty lớn chưa?” Robert nhìn đám người nhao nhao làm khó Lê Nhật Linh thì cũng không tỏ thái độ gì, trái lại ông ta còn hùa vào hỏi như thể cùng mọi người chất vấn, chèn ép cô vậy. Nhưng thực chất câu hỏi của ông đang mở đường cho cô lên tiếng.