Chương
Bản năng của phụ nữ mách bảo cô rằng Hạ Huy Thành vẫn yêu cô ta, từ cách anh nhìn cô, đó là sự ưu ái mà Lê Mỹ Vân chưa từng nhận được trước đây.
“Ý cô là gì?” Hạ Lan Châu hiển nhiên không ngờ Lê Mỹ Vân lại nói những lời như vậy, bị nói trúng tim đen, ánh mắt né tránh. Lê Mỹ Vân nói đúng, cô ta đúng, bản thân mình ngứa mắt Hạ Huy Thành và cô ta đi cùng nhau như vậy. Càng ngứa mắt Hạ Huy Thành kết hôn với một người phụ nữ khác.
“Cô ta đã trở lại” Lê Mỹ Vân bình tĩnh nói, trong lòng cảm thấy bực bội.
“Cô ta?”
Hạ Lan Châu hình như nhận ra điều gì đó.
“Lê Nhật Linh quay về rồi?”
Lê Mỹ Vân ngẩng đầu nhìn, tình cờ cô nhìn thấy ác cảm của mình đối với Lê Nhật Linh trong mắt Hạ Lan Châu. Ở trước mặt Hạ Huy Thành, chỉ cần là Lê Nhật Linh thì bất kỳ người phụ nữ nào cũng phải nhượng bộ đúng không?
Cô ta vì vậy mà sợ hãi, thậm chí là mặc cảm.
“Thế thì làm sao, cô ta kết hôn rồi, thậm chí còn có con.
Bọn họ không còn khả năng nào cả.”
Hạ Lan Châu nghiến răng nghiến lợi, không muốn thừa nhận Lê Nhật Linh có thể gây ra uy hiếp cho chính mình.
“Em hiểu rõ tình cảm của Hạ Huy Thành dành cho Lê Nhật Linh, em nghĩ anh ấy có để ý mấy chuyện đó không”
Rõ ràng lời nói của Lê Mỹ Vân có ảnh hưởng đến Hạ Lan Châu, ánh mắt Hạ Lan Châu trở nên sâu dần.
“Cô cố ý ngồi đây đợi tôi sao?” Hạ Lan Châu khoanh tay trước ngực, nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng đột nhiên có cảm giác Lê Mỹ Vân người phụ nữ này không hề đơn giản một chút nào.
“Tôi chỉ là cảm thấy hai chúng ta có chung kẻ địch mà thôi” Lê Mỹ Vân không ngừng khuấy cà phê trong cốc, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn Hạ Lan Châu.
“Cô dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ hợp tác với cô?” Hạ Lan Châu nhướng mày, thật là buồn cười, rõ ràng từ trước đến nay cô luôn nhắm vào cô ta, nhưng Lê Mỹ Vân lại chủ động đề nghị hợp tác với cô?
“Bởi vì cô và tôi giống nhau đều yêu Hạ Huy Thành”
“Không, không có ai yêu anh ấy nhiều hơn tôi” Hạ Lan Châu cũng lười phải giấu giếm, việc cô yêu Hạ Huy Thành bây giờ có thể nói là ai cũng đều biết.
“Tùy cô muốn nói thế nào cũng được, chỉ là tôi muốn nói cho cô, ngoại trừ Lê Nhật Linh, chúng ta xem như là cạnh tranh công băng”
“Xem ra, cô nhìn mọi việc rất thấu đáo nhỉ” Khóe miệng Hạ Lan Châu cong lên: “Chỉ là tôi không hiểu, cô đã sắp kết hôn với Hạ Huy Thành rồi, sao lại phải làm nhiều chuyện uổng công vô ích như thế.
Lê Mỹ Vân trầm ngâm nhìn mặt bàn, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng mở miệng nói: “Thứ tôi muốn phải là toàn bộ con người của Hạ Huy Thành”
Mặc dù hai người bọn họ là liên hôn thương nghiệp, nhưng Hạ Huy Thành người đàn ông này, càng hiểu rõ sẽ càng bị anh ta hấp dẫn, anh ta phù hợp với cô.
“Ồ, tham vọng không nhỏ nhỉ, cô miễn cưỡng cũng có thể làm đối thủ của tôi” Hạ Lan Châu cười chế nhạo, ngồi xuống, ý cười nhạo báng trong miệng một chút cũng không hề suy giảm.
“Ý của cô là đồng ý cùng tôi đối phó với Lê Nhật Linh”
“Có thể thử xem, chẳng qua tôi cảnh báo cô, Lê Nhật Linh có địa vị rất cao trong lòng anh trai tôi, cho nên kế hoạch thực hiện của cô tốt nhất nên thông minh một chút.”