Sáng thứ hai có tiết, giờ bốn người trong ký túc xá mới bò dậy. Đáng lẽ giờ có nghi thức kéo cờ, nhưng chuông di động luân phiên reo lên một lượt đều bị đè xuống ngủ tiếp.
Vũ Hàm Anh nhìn nhìn thời khóa biểu, buổi sáng có tiết, tiết chủ nhiệm, nghĩ nếu mang theo laptop chơi game đúng là không có khả năng, nên ngoan ngoãn mang sách vở đi giả vờ giả vịt một phen.
Lại nói tiếp đêm qua trong game thật sự rất náo nhiệt. Yêu em giây giết tên tiểu Tiêu Dao xanh cóc kia, có thể tưởng tượng ở trên kênh thế giới lại bị ân cần hỏi thăm.
Chỉ có điều Yêu em giây cho tới bây giờ đều là mộtkhốibăng sơnkiệm lời, trên kênh thế giới không đáp một lời. Ngược lại người trong bang nuốt không trôi, tránh không được một trận chiến nước bọt.
Cả tối Tiểu Vũ. lôi XC cùng Yêu em giây chạy khắp bản đồ, nơi nơi đánh Mã Tặc gọi ra từ Bảo tàng đồ, vận khí không tệ rớt được vài cuốn kỹ năng bảo bảo. Vũ Hàm Anh lúc đầu không để ý lắm đến mấy câu thăm hỏi sức khỏe trên thế giới, nghĩ không muốn chấp nhặtvới người kia. Treo đao bị giết tất nhiên sẽ rớt một ít đồ, bị người ta nhặt được còn chạy đi mắng người quản người sao, cũng thật quá đáng mà…
Nhưng đến gần thời điểm tắt đèn giờ, nhìn lướt qua kênh thế giới, tiểu Tiêu Dao kia thật siêng năng, vẫn mắng chửi không yên.
Vũ Hàm Anh có chút bực, vốn bị giết là mình, nhặt đồ cũng là mình, lại làm cho Yêu em giây bị mắng chung thì thật có chút thiếu ý tứ. Lốc cốc đánh ra một câu trên thế giới gửi đi. Nghĩ nghĩ lại cảm thấy khó chịu, tiếp tục gửi thêm một cái nữa.
Hệ thống nhắc nhở trên kênh thế giới phút mới có thể tiếp tục phát ngôn. Vũ Hàm Anh đành phải chờ, sau đó để Tiểu Vũ. và XC treo theo sau bên mình Yêu em giây. Lốc cốc gõ sẵn một chuỗi, chờ phút qua đi sẽ gửi.
Đợi một hồi, Vũ Hàm Anh có điểm không nhịn được thử nhấn shift+enter[lùi lại câu trước], nhập vào khung đối thoại xem thử đã được chưa.
Còn tưởng chưa có đủ phút, đưa đầu nhìn lên, cái này phải gọi là há hốc mồm! Trên kênh thế giới hiện thêm một tin cậu đánh ra, chỉ có điều cái tên ở đằng trước trong khung thình lình viết —— XC!
[Thế giới][Tiểu Vũ.]: Đầu óc – choáng váng, tới Nhạn Nam, đồ của anh là tôi nhặt!
[Thế giới][XC]: Muốn PK ra Nhạn Nam chờ, đừng lôi sư phụ tôi ra mắng.
[Đội ngũ][Tiểu Vũ.]: Sư phụ! Thảm rồi…
Vũ Hàm Anh nâng tay lau mặt, nhìn trên màn hình bày hai cửa sổ TLBB song song, cơ mặt run run. Cậu theo Yêu em giây đánh Mã Tặc, đem hai cửa sổ XC và Tiểu Vũ. thu nhỏ lại đặt song song, một cái thì để nhìn kênh đội ngũ, cái còn lại để nhìn kênh hệ thống. Như vậy nếu Yêu em giây nói cậu thấy được, hệ thống thông báo nơi có Đoạt Bảo Mã Tặc xuất hiện thì cậu cũng có thể thấy trước tiên.
Vì vậy… hai acc bị lẫn lộn…
Trên thế giới nhất thời náo nhiệt lên, thấy XC nói, thần tượng sùng bái xuất hiện thật có đả kích lớn. Nhưng mà cái này không phải trọng điểm !!
Mọi người phát hiện Tiểu Vũ. cùng XC rõ ràng cùng một người… rõ ràng đang mở song song…
Vũ Hàm Anh vội vàng phát đội tán gẫu, vừa mới nhảy ra còn chưa thấy Yêu em giây trả lời, đột nhiên trong phòng thoáng cái tối thui, máy tính cũng tối sầm một cái, chờ đến khi sáng lên thì giao diện TLBB không thấy đâu… shutdown rồi…
“Mới có giờ !” Tên bạn cùng phòng bên cạnh đang còn ở ngoại thành đánh Ác Tặc, tức giận đến bùng nổ thô tục mắng: “Chủ Nhật còn không cấp điện. Đồng hồ ông bảo vệ dưới lầu càng lúc càng nhanh mà.”
Vũ Hàm Anh nhìn laptop không shutdown, nghĩ muốn nhanh chóng đi lên giải thích một chút, tiếc là một phòng chỉ có hai giáccắm net. Modem wifi thì cần có điện, sau khi tắt đèn cũng chỉ có hai máy có thể lên mạng. Vũ Hàm Anh không cướp được giác cắm, buồn bực muốn chết.
Cuối cùng chen vào chỗ Giang Đàm ngồi, bắtcậu tagửi cho Yêu em giây một tin nhắn, nói tắt đèn rồi ngày mai onl, lúc này mới thu thu dọn dọn đi ngủ.
Tiết học buổi sáng thật gian nan, Vũ Hàm Anh ngồi mơ mơ màng màng. Trưa giờ rưỡi mới tan học, lúc này người ở căn tin là đông nhất, căn bản không có chỗ ngồi, chỉ có thể mua cơm mang về ăn.
Buổi chiều còn có tiết LịchSử, tuy nhiên bình thường không có người nào học, đúng là có điểm danh, nhưng mà cụ Lưu chỉ cúi đầu cầm danh sách điểm một lượt, ở dưới thét lên thì gạch một nét, cũng không ngẩn đầu lên nhìn. Tình hình đa số giảng đường , rộn ràng nhốn nháo nhất cũng chỉ có vỏn vẹn người tới, mọi người luân phiên nhau hét lên điểm danh giúp.
Ở ký túc xá bốn người ăn xong bữa trưa, thời điểm giờ chính là lúc dễ lười biếng nhất, tính toán buổi chiều không đi học, Giang Đàm chạy qua phòng bên cạnh nhờ bọn họ điểm danh giúp.
Vũ Hàm Anh cũng ăn no uống đủ lười nhúc nhích, cuộn ở ghế định bụng log game chơi.
Mở máy tính, thứ hai theo thường lệ Thiên Long Bát Bộ sẽ update, bản update dung lượng rất lớn, chỉ có thể down về cài. Mạng internet ở trường thật sự quá yếu, thử vài chương trình download, cái nhanh nhất thì tốc độ cũng chỉ ở hàng đơn vị, KB KB, mọi người nhìn mà trực tiếp phát điên.
Đợi đến lúc down được % đột nhiên tốc độ xuống . Vũ Hàm Anh đợi một hồi, vẫn là , nghĩ nếu tắt web lại sẽ nhanh hơn. Vừa muốn đóng, liếc thấy trang Baidu cũng không load được. Biểu tượng internet ở góc phải hiển thị đứt kết nối.
“Không phải mất mạng chứ?”
“Tao cũng không có.”
Không chờ Vũ Hàm Anh hỏi, web mấy đứa bên cạnh cũng đều không hiển thị. Một lát sau, một nhóc phòng bên gõ cửa hỏi xem có phải rớt mạng không.
Mạng internet ở khu ký túc xá thật sự quá yếu, tốc độc cực chậm, bình thường cũng hay rớt mạng. Ai kêu cục network ở dưới lầu thâm niên lớn quá làm chi. Mỗi lần mất mạng tới tận chiều, may mắn thì buổi tối có thể có lại, còn không cả ngày hôm sau cũng không có.
Không có mạng, mọi người cũng hết hứng thú. Mấy tên không có gì làm, đơn giản chạy đi hẹn hò, hoặc bò lên giường đánh một giấc. Vũ Hàm Anh nghĩ đến chuyện đêm qua, nhét laptop vào túi, định tới phòng học tìm một góc, trong phòng học là wifi nhưng được cái không bị rớt mạng.
“Có lẽ tao đi học vậy.” Vũ Hàm Anh quăng lại một câu rồi chạy nhanh tới phòng học chiếm một chỗ lên mạng.
Phòng học là một giảng đường lớn, ở giữa và phía sau đều có ổ điện. Hiện tại vẫn còn sớm, mới giờ hơn, giờ đúng mới vào học, trong phòng không một bóng người.
Vũ Hàm Anh chọn khu giữa bên phải, tìm ổ điện rồilấylaptop ra cắm vào, quét một lúc mới bắt được wifi, tuy rằng không ổn định lắm nhưng bản update cũng được down xong.
Không nhiều người onl, bang hội có người gọi lập tổ đội đi Tam Hoàn, còn có đánhcờnữa.
Tiểu Vũ. phát ra một cái câu trong bang, chào hỏi mọi người, lập tức đám Nho nho nhỏ liền bùng nổ. Điên cuồng oanh tạc một trận bắt cậu khai ra gian tình. Nói rằng tất cả mọi người đều thấy được, anh đại và chị dâu phát triển thật nhanh, acc đều dùng chung.
Có điều trừ bỏ một số ít người trong bang, những người khác đều không biết Yêu em giây là XC. Mọi người chỉ biết rằng —— Tiểu Vũ. = XC, Yêu em giây = sư phụ XC…囧
Ngoài ra còn những người không quen biết thấy trên đầu XC và Tiểu Vũ. đều đính danh hiệu Định Phong Ba Bang chúng thì càng xác định hai người là một.
Vũ Hàm Anh bị ‘trêu chọc’ một phen, nhanh chóng giả chết đi vắng, đóng kênh bang hội lại.
Mở ô hảo hữu bên phải, Yêu em giây không online. Đợi cả buổi cũng không thấy đâu, rất nhanh đã gần giờ rưỡi.
Sau giờ trong phòng cũng nhiều lên rất nhiều, cả giảng đường lớn hầu như đã gần đầy. Có người ngồi xuống bên cạnh Vũ Hàm Anh, cậu cũng không nói gì, nghĩ dám chắc ba tên kia sẽ không tới, khỏi cần giữ chỗ.
Chờ chuông vào tiết vang lên thì nghe tiếng mic thầy giáo bắt đầu giảng bài.
Giảng đường tuy rằng không lớn như phòng hội nghị hay phòng đa chức năng, nhưng phía trước phía sau còn có ở giữa gắn không ít loa, trên đầu Vũ Hàm Anh cũng có một cái.
Trên đầu truyền tới thanh âm là giọng nam hơi trầm, Vũ Hãm Anh đang gõ chữ muốn mậtHàng ngàn nấm một chút hỏi xem Yêu em giây khi nào login. Tay không khỏi run lên, bị dọa giật mình.Giọngcụ Lưu lúc nào lại trẻ ra nhiều vậy ?!
Ngẩng đầu lên thì há hốc miệng, người đứng trên bục giảng một thân áo khoác màu đen, khuy áo mở ra để lộ áo len màu nhạt bên trong. Đeo một cặp kính không gọng, nhìn như thế nào cũng giống như ông thầy Hạ vô cảm kia…
Vũ Hàm Anh ngẩn người nửa ngày, tới lúc hoàn hồn thì nghĩ muốn ôm laptop chui xuống dưới bàn… Đi nhầm phòng học rồi…