Đây là một buổi sáng giờ, trong căn phòng u ám chỉ có ánh sáng xanh mờ ảo từ máy tính.
Khói Hồng đeo hai vành mắt đen to đùng, dán chặt mắt vào màn hình máy tính di chuyển chuột không ngừng.
Để tham gia hoạt động game lần này, bọn họ tổng cộng chụp tấm, qua sàng lọc còn lại tấm đẹp mang đi PS, trong đó ảnh đôi chồng chồng kia tấm, ảnh mình Tiểu Tây tấm.
Khói Hồng thức trắng hai ngày hai đêm làm hiệu ứng cho đống ảnh chụp, rồi chọn ít tấm lung linh bỏ vào folder riêng biệt, đặt tên “Ảnh dự thi”, sau đó mới ngáp một cái thì thầm “May mà làm kịp” xoay người đi ngủ.
… tiếng sau…
Khói Hồng lại ngáp dài xoay người ngồi trước máy tính, hí hửng mở ổ D, định thường thức một chút kiệt tác của mình.
Click… click… click…
Thưởng thức… thưởng thức… thưởng thức…
Chảy nước miếng… chảy nước miếng… chảy nước miếng…
Ợ? Sao lại chuyển về tấm đầu tiên!? Mấy hình Tiểu Tây bị đè đâu!?
Khói Hồng không tin vào mắt mình lại click click click, cuối cùng! Lại click về tấm đầu tiên!
Vì sao vẫn là Vô Danh!? Khói Hồng囧, xoạt xoạt xoạt kéo lên kéo xuống, tiếp đó phát hiện một chuyện vô cùng đau thương —— hoàn toàn không thấy mấy tấm Tiểu Tây mặc đồ nữ lộ mặt, cả mấy tấm đôi chồng chồng chụp chung cô tính tàng trữ riêng cũng bỏ trốn theo!
Khói Hồng run rẩy, mở folder “Ảnh dự thi”, trong đấy ngược lại đều có đủ.
May quá may quá, nếu mấy tấm này cũng mất chắc Trà Sữa sẽ lập tức bóp chết cô.
Đã bình tĩnh hơn, Khói Hồng chậm rãi leo lên QQ, định bụng nói mấy lý do vớ vẩn gạt Trà Sữa.
Khói Hồng: Trà Sữa, có một tin tốt và một tin xấu, muốn nghe cái nào trước?
Trà Sữa Cacao: Đột nhiên cảm thấy chẳng lành…
Khói Hồng: Tin tốt tin tốt, xin hãy chuyển tiêu cự tới hai chữ tin tốt!
Trà Sữa Cacao: Cậu làm hư ảnh!?
Khói Hồng: Sao có thể, tớ là dân chuyên đấy!
Trà Sữa Cacao: Cậu làm mất ảnh!?
Khói Hồng: Khụ… chúng ta nên nói về tin tốt trước đi.
Trà Sữa Cacao: Khỉ! Thật sự làm mất!????
Khói Hồng: Nếu cậu nhất định không muốn biết tin tốt là gì…
Trà Sữa Cacao: = =凸 mất bao nhiêu?
Khói Hồng: Cậu không thể bỏ lực chú ý lên tin tốt sao?
Trà Sữa Cacao: Nói!
Khói Hồng: Em sai rồi em sai rồi em sai rồi! Xin chị tha thứ!… Có muốn nghe tin tốt để hạ hỏa trước không?
Trà Sữa Cacao: Em nhỏ, em nên quăng cái tin tốt đó đi, không tác dụng đâu
Khói Hồng: Chỉ mất mấy tấm Tiểu Tây mặc đồ nữ lộ mặt và mấy tấm hai chồng chồng ôm ôm ấp ấp…
Trà Sữa Cacao: (‵′) khỉ! Cậu làm mất mấy tấm phúc lợi!!??
Khói Hồng: … chúng ta nói đến tin tốt đi!
Trà Sữa Cacao: Tớ đã biết không có gì tốt mà orz
Khói Hồng: Tại cậu không chịu nghe tớ nói tin tốt, tớ có thể dịu dàng dẫn cậu đi một vòng sau đó lại dịu dàng báo cho cậu tin xấu cúi đầu xoắn tay
Trà Sữa Cacao: … sau này ít tiếp xúc Tiểu Tây đi em nhỏ, coi chừng lây hư đấy
Xét thấy Khói Hồng không backup kịp thời để phúc lợi ngắm trai bị trộm mất, Trà Sữa vô cùng đau đớn hạ lệnh cưỡng chế cô giao hết ảnh ra mới cho phép cô chơi game.
Khói Hồng đã bị dày vò đến mức thân tàn chí cũng tàn run rẩy log game.
[Bang]Giết Chóc: Lantis, Khói Hồng onl
[Bang]Khói Hồng: Tớ chỉ còn linh hồn T_T
[Bang] Tiểu Tây: Khói Hồng! Cậu có phải có một chân với Lantis nhà tớ không! Tại sao anh ấy đặc biệt dặn ‘Khói Hồng online thì nói tôi’>O