Võng Du Chi Cao Thủ Bất Tịch Mịch

chương 26

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cao thủ không cô đơn

Tác giả: Ẩn Nặc Lan San

Biên tập: Linh

Phong Hỏa Liên Thành

Hỗn chiến, tuyệt đối sẽ là hỗn chiến. Cách thành chiến còn phút, các chủ thành đã đóng thành trước phút, tất cả game thủ không phải người thuộc công hội chủ thành đều tự động bị truyền tống ra khu vực bên ngoài. Thành viên của “Lặng Lẽ Đi Dạo” cũng đứng đợi trước phút bên ngoài “Ngân Hà thành”. Phóng mắt nhìn lại, còn ít nhất hơn mười công hội giống bọn họ đang rình rập Ngân Hà.

【 công hội 】 Vật Moe Ẩn Hiện: chán quá là chán…

【 công hội 】 Em Là Tiểu Thảo: không có quái, không có phong cảnh, chỉ có biển người nghìn nghịt.

【 công hội 】 Thần Thoại Nguyệt Thần: người nhiều như vậy, hôm nay hẳn là sẽ đập tan phòng thủ thành phố rất nhanh.

【 công hội 】 Thần Thoại Hậu Viện Đoàn: nhưng vào thành rồi sẽ rất khó nói, mọi người đều là địch thủ, khó tránh khỏi hỗn chiến, ha ha.

【 công hội 】 Lạc Tiểu Thiên: vào thành xong mọi người phải dựa theo tiểu đội đã chia trước đó mà hoạt động, phân tán tìm kiếm đồ đằng, đồng thời chú ý an toàn, gặp hỗn chiến phải phối hợp. Đồ đằng tìm được xong, nhanh chóng báo tọa độ.

【 công hội 】 Thần Thoại Heo Heo: Thiên Thiên hình như biến thành người khác rồi…

【 công hội 】 Mưa Thanh Minh: khẩu khí cứ như hội trưởng ~ đại nhân ~

【 công hội 】 Lạc Tiểu Thiên: khụ, khi thành chiến acc mục sư có vẻ hữu dụng, cho nên tôi mượn acc của đồ đệ.

【 công hội 】 Thần Thoại Heo Heo: Thiên Thiên không đến ư?

【 công hội 】 Lạc Tiểu Thiên: ừ, em ấy bận…

La Tường lúc này đang ngồi chồm hổm trong góc tường trồng nấm… Khốn kiếp, cướp acc của ông!!! Lão tử cũng muốn chơi mục sư!!!!! Ngoan, lần trước em lên acc của anh, lần này phải đến phiên anh thượng em… Yêu Nhất Thần Thoại nói như thế. Không biết vì sao, bạn nhỏ La Tường cứ thấy phần sau câu kia là lạ? Không quá bằng lòng giao nộp bảo bối Tiểu Thiên, pháp sư thì pháp sư, xem lão tử khiến các ngươi hối hận đã chơi cái trò này!

La Tường đang buồn bực, vô cùng buồn bực, cho nên cậu muốn giết người, chém người, ngược người. Kỳ thật người cậu muốn chém nhất chính là đứa trước mắt, thế nhưng cậu không chém được, khốn kiếp đang điều khiển acc của cậu! La Tường tại sao lại dồn nén vậy, bởi vì hôm qua hoa khôi MM lớp cậu tự dưng rất có hưng trí đi thăm album ảnh Khấu Khấu của cậu. La Tường quyết đoán cho đối phương mật mã album ảnh, xem hình chụp tiêu sái đẹp trai của lão tử đi. Kết quả MM cái gì không xem, lại đi xem album ảnh cậu dành riêng cho game, kỳ thật cũng không sao cả, lão tử trong game cũng cực oai mà. Sau đó cậu quên béng mất bên trong còn có tấm hình công hội chụp chung, sau đó nữa MM hỏi cậu: “Cái người tai thỏ đứng chính giữa trong tấm hình chụp chung là linh vật công hội mấy cậu à?” La Tường đâu thể nào nói ngại quá đấy là mình….

【 công hội 】 Lạc Tiểu Thiên: sắp bắt đầu rồi, phòng thủ thành phố mọi người cứ tận lực dame là được, nhưng mục sư phải chú ý đội hữu của mình, bị đánh lén phải hồi máu kịp thời.

【 công hội 】 Thần Thoại Hậu Viện Đoàn: bắt đầu từ bây giờ mọi người không được dùng kênh công hội nói chuyện phiếm. Mặt khác vì để dễ cho tìm đồ đằng, YY không hạn chế mọi người lên tiếng, nhưng nếu không cần thiết thì xin giữ yên lặng, cám ơn đã phối hợp.

Tiểu đội của La Tường ngoại trừ pháp sư hệ lửa là cậu thì còn một pháp sư hệ điện Em Là Tiểu Thảo, thích khách Mousse Bánh Mì, chiến sĩ Hồ Thủy Lam, mục sư Nam Lương Yên Kiều. Chủ lực của công hội cơ bản đều phân tán trong các đội dẫn đầu, như vậy có thể cân bằng sức mạnh.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: Thần Thần, anh đi đây, đừng nhớ anh quá…

【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: biến xa một chút cho tôi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: anh biết em khó chịu trong lòng, tiểu biệt thắng tân hôn, em tạm nhẫn nại.

【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: tôi thiệt tình hi vọng anh một đi không trở lại…

Lag, rất lag. Đây là ấn tượng đầu tiên của La Tường sau khi thành chiến bắt đầu, toàn bộ kỹ năng khai hỏa, hậu quả của việc toàn bộ khai hỏa là màn hình như bắn pháo hoa, mọi người đều đồng lòng nhất trí đập kỹ năng vào tường thành, số lượng người hiện giờ còn gấp vài chục lần so với bình thường giết BOSS. Bất đắc dĩ La Tường chỉ đành ẩn người chơi, tắt hiệu ứng kỹ năng, tuy làm vậy sẽ khiến cậu nếu bị PK sẽ rất nguy hiểm vì không nhìn thấy đối phương, nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ, chỉ có đợi vào thành rồi mở lại thôi.

Cho dù nhiều người, phòng thủ thành phố cũng phải đánh chừng nửa giờ. Khi thông báo phòng thủ thành phố bị công phá của hệ thống xuất hiện trên màn hình, tất cả người chơi đều khẩn cấp xông vào trong thành. Nhưng La Tường không hề mù quáng xông vào bên trong, mà là đầu tiên tập họp sau đó mới cùng nhau vào, bởi vì vào chủ thành rồi sẽ chẳng biết ai là địch nhân, địch nhân khi nào sẽ tấn công mình, đi lại một mình không phải là lựa chọn tốt.

Vào chủ thành, quả nhiên bởi vì địa phương lớn, mật độ người nhỏ đi rất nhiều, giảm bớt áp lực màn hình cho La Tường. Dựa theo bố trí lúc trước, đội của La Tường được an bài tìm đồ đằng phía đông nam. Dẫn đường cũng không phải La Tường mà là Tiểu Thảo, ai bảo La Tường là một đứa mù đường từ đầu đến đuôi làm chi, nếu để cậu ta dẫn đường, có khi cậu ta dẫn đến hướng tây bắc không chừng…

Tất cả phòng ốc trên đường đều có thể đi vào, như vậy một khi tìm kiếm sẽ tốn rất nhiều thời gian, phải tiến vào mỗi căn phòng ở, nếu mà trên hai tầng, còn phải tìm kỹ từng tầng. Chẳng ai biết đồ đằng của “Hồng Nhân Quán” là hình dáng gì, đoán chừng cũng chỉ là một cục đá vụn thôi, nếu con chuột click trúng đồ đằng thật sự thì sẽ có biểu hiện. Cho nên khi tìm kiếm đầu tiên chỉ có thể cố gắng click vào mọi đồ vật trong phòng, vạn nhất đồ đằng không phải tảng đá mà là cái bàn, bình hoa thì sao? Bởi vì dựa theo tư liệu NPH công bố thì nguyên hình của đồ đằng là tảng đá, nhưng có thể bám vào các đồ vật khác, một khi sử dụng rồi, đồ vật bị bám vào sẽ không thể hoàn nguyên, nói cách khác cơ hội bám vào chỉ có một lần.

Trừ bỏ gia cụ trang trí trong phòng, ngay cả đèn đường băng ghế thùng rác trên phố cũng đều phải tìm, tính cả hoa hoa cỏ cỏ, nếu ven đường có hòn sỏi cũng không được buông tha. Đây là chơi trốn tìm hay là bàn dân đi nhặt rác vậy? La Tường tình nguyện chơi PK còn hơn, nhanh tới giết tui đi, giết tui đi. Đáng tiếc mới bắt đầu tất cả mọi người đều chưa quen thuộc thành chiến, tựa hồ không có ai tình nguyện chủ động tấn công người khác, đều đang chuyên tâm đi tìm đồ đằng, bảo tồn thực lực… Nếu như chết trong thành chiến, trừ phi mục sư hồi sinh game thủ trong vòng phút, nếu sau phút không có hồi sinh, vậy không cách nào tham gia thành chiến nữa, sẽ tự động bị đưa đến quảng trường trung tâm, không thể truyền tống đến bất cứ chủ thành nào.

La Tường vốn cho rằng vào thành chính là đại hỗn chiến, kết quả đều là một đám sợ chết, chẳng ngờ đều thực hiện nước giếng không phạm nước sông, vùi đầu tìm cục đá nát kia. Không có một xíu kích thích một xíu nhiệt huyết nào, La Tường cảm thán, hiện thực và tưởng tượng tại sao lại cách xa như vậy.

Có điều tuy cậu có một trái tim rực lửa, nhưng không hề ngu ngốc.

Cậu cũng hiểu đạo lý ra tay trước là bất lợi, hiện tại ai đánh nhau trước đều rất có thể bị đoàn người vây giết, bọn La Tường tìm chừng mười phút đồng hồ, đến một người của “Hồng Nhân Quán” cũng không đi ra ngăn cản. Xem ra chỉ phải nhanh chóng tìm đồ đằng thôi, khi đó không muốn đánh cũng phải đánh.

Kỳ thật “Hồng Nhân Quán” thật sự không phải không làm gì, chỉ là đối tượng đánh chết của bọn họ là game thủ đơn độc, bọn họ còn chưa muốn đánh rắn động cỏ game thủ hành động theo đội, vạn nhất gặp phải cường đội, tốn sức lại chả được gì hay. Cho nên đầu tiên dọn dẹp đơn nhân, đợi diệt sạch người phân tán mới tập hợp lực lượng thôn tính tổ đội. Dù sao thì so sánh sức mạnh với hơn mười công hội, vài trăm người của “Hồng Nhân Quán” thật sự không đủ so, chỉ có thể đi từ từ, dù gì bọn họ cũng cho rằng đồ đằng không dễ tìm như vậy, thời gian cũng đủ cho bọn họ tiến hành vây quét và phản vây quét.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: Thần Thần, anh nhớ em.

【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: ngươi là ai?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: …

【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: xin lỗi, lâu quá không nhớ rõ.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: chúng ta mới xa nhau phút… Hơn nữa, đây còn là acc của em, nhớ chưa?

【 nói chuyện riêng 】 Không Chỉ Là Thần Thoại: anh cũng biết đây là acc của tôi!! Vậy mà anh còn cướp!!!!

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Tiểu Thiên: thì ra em còn hận chuyện này -_-|||

Cao thủ không cô đơn –

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio