Sau khi trải qua hoa hoa lệ lệ hiểu lầm, Thường Tiếu bị chị của cậu mang về nhà, sau đó đưa cho một đống thuốc, nhét vào ổ chăn. Phùng Quý Hiên hoàn toàn không hiểu gì cả, cuối cùng bị ép buộc, đành phải lái xe đến công ty. Như thế liền biến thành Phó tổng giám đốc lần đầu tiên đi sớm, đáng tiếc là công ty còn chưa mở cửa, bắt hắn đứng bên ngoài đợi đến nửa tiếng, làm cho cô tiếp tân sợ hãi không thôi.
Thường Tiếu hôm nay lại không cần phải đi làm, đắp mền nghỉ ngơi, đến buổi chiều mới đỡ hơn một chút, thử nhiệt kế nhiệt độ cũng bình thường.
Đến gần hơn bốn giờ, Thường Tiếu mới tỉnh lại, quyết định ăn một chút gì đó rồi online, nhìn xem Phùng Quý Hiên đang làm gì. Nghĩ đến hiểu lầm lần trước, cậu vừa 囧 vừa xấu hổ, thật không biết chị hai nhà mình suy nghĩ gì nữa.
Giáng Tuyết Bạc Đầu đăng nhập, vẫn đứng ở ngoài Thiên Xưởng, chỉ là bên cạnh không có bóng dáng của tiểu quân gia. Mở ra khung hảo hữu, Quý Hiên danh tự đang sáng, hơn nữa đã đến cấp .
Thường Tiếu hoảng sợ, ngày hôm qua lúc bọn họ logout rõ ràng Quý Hiên chỉ mới cấp , thế mà hôm nay đã . Cậu phát qua một tin mời tổ đợi, biểu hiện Quý Hiên đã trong đội ngũ khác. Không khỏi ngẩn người, suy nghĩ cả nửa ngày mới thấy đối phương đang ở Phong Hoa Cốc.
Các hạ lặng lẽ nói với [ Quý Hiên ]: Cậu đang thăng cấp hả? Tôi đến giúp cho
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với Quý Hiên: Vừa lúc, tôi mời anh lại đây
[ Quý Hiên ] lặng lẽ nói với Quý Hiên: Tiến đội
Giáng Tuyết Bạc Đầu nhanh chóng chấp nhận tổ đội, sau đó bị Quý Hiên kéo đến bên cạnh. Chờ cảnh tượng chuyển hoán, Thường Tiếu mới thấy trong đội tổng cộng có ba người, còn có nhân vật nữ phái Thất Tú cấp .
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Đây là nhị sư phụ, buổi sáng hôm nay vừa bái sư. Cô ấy mới rời khỏi đây thôi, anh giúp tôi đánh mấy con quái đi.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nga, được.
Thường Tiếu nhìn nhìn acc nữ ngồi bên cạnh, một thân nam hoàng sáo trang, khẳng định là lợi hại hơn mình, bằng không acc Quý Hiên sao thăng cấp nhanh như vậy. Trong lòng cậu có chút thất lạc, nghĩ trò chơi này cư nhiên có thể bái nhiều sư phụ.
Bất quá thất lạc thì thất lạc, Giáng Tuyết Bạc Đầu nhanh chóng làm xong nhiệm vụ cho Quý Hiên. Chờ cậu đánh quái xong, bên kia cô gái Thất Tú liền di chuyển.
[ Đội ngũ ][ Mộ Dung băng dao ]: Sao có thêm một người rồi đồ đệ cậu đang ở đâu
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Giao nhiệm vụ
[ Đội ngũ ][ Mộ Dung Băng Dao ]:Tàng Kiếm này là đại sư phụ của đồ đệ đúng không, vậy để cậu ấy mang cậu đi, hôm nay tôi còn chưa làm hằng ngày
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Ân
Thất Tú nói xong liền lui ra, tiểu quân gia lại bắt đầu đi theo Giáng Tuyết Bạc Đầu làm nhiệm vụ cấp .
Nhiệm vụ Giáng tuyết Bạch Đầu chưa làm qua, đường đi gì đó đều không biết. Hơn nữa quái bây giờ lợi hại hơn mấy con tiểu quái kia nhiều, cậu đánh một lần cũng không chết.
Thường Tiếu đầu vẫn còn nhức, ép buộc nửa ngày, tiểu quân gia chỉ mới thăng được một cấp, cậu lại có chút hoa mắt.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Cái gì trên đầu cậu thế?
Tiểu quân gia ở bên cạnh ngồi hồi máu, Thường Tiếu liền thấy trên đầu hắn có ba chữ “Định Phong Ba”, trên đầu mình thì không có, trống rỗng.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Sư phụ kia thêm tôi vào bang phái
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Nga
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Anh không có bang phái hả? Muốn vào không?
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Vào a.
[ Đội ngũ ][ Quý Hiên ]: Chờ chút, tôi nói một tiếng với Thất Tú kia đã
Giáng Tuyết Bạc Đầu rất nhanh liền nhận được khuông đối thoại mời gia nhập bang phát qua, cậu nhanh chóng điểm đồng ý. Cậu còn đang suy nghĩ cách làm sao để trà trộn vào đó, lại không nghĩ có thể dễ dàng vào như vậy.
Kênh bang phái nói chuyện rất nhanh, Thường Tiếu nhìn vài lần, kéo quá nhanh cơ hồ nhìn không rõ, hơn nữa người ở bên trong nói cái gì cậu hoàn toàn không hiểu.
[ Bang phái ][ Tiêu Dao ý ]: Tớ dạy đồ đệ đi đại chiến, vú em đến DPS
[ Bang phái ][ Mộ Dung Băng Dao ]: Tớ vú em
[ Bang phái ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Chị à không phải chị đang kéo đồ đệ sao, làm gì mà có thời gian đi đại chiến.
[ Bang phái ][ Mộ Dung Băng Dao ]: Đại sư phụ của đồ đệ đến, bây giờ tôi muốn đi hằng ngày
Thường Tiếu mang theo Quý Hiên lại thí điên thí điên đi lĩnh nhiệm vụ, nhìn thấy trong bang xuất hiện danh tự Thủy Tinh Đồng Thoại, cậu sửng sốt, nghĩ nguyên lai người này cũng ở trong bang. Có mấy cấp cậu có mang theo Thủy Tinh Đồng Thoại, vừa mới bắt đầu còn không biết cô ta chính là Tôn Mẫn, nhưng sau này nhìn cách tán gẫu của cô ta và Quý Hiên trong đội ngũ, cũng không khó phát hiện.
Thường Tiếu nghĩ đến ngày hôm qua Phùng Quý Hiên bị tạt hai lần, có chút 囧 囧, không biết bọn họ cãi nhau cái gì? Nhưng bọn họ cãi nhau cũng không liên quan đến mình, cậu cũng không muốn xen vào. Lại nhìn tiểu quân gia, hình như đang rất chuyên tâm làm nhiệm vụ, không hề nói chuyện.
Giáng Tuyết Bạc Đầu tiếp tục mang tiểu quân gia làm nhiệm vụ, nhưng cũng phải cảm thán tốc độ thăng cấp của Thủy Tinh Đồng Thoại, cư nhiên đã cấp làm nhiệm vụ hằng ngày đi đại chiến…… Mà tiểu quân gia của cậu chỉ mới cấp . Như vậy mà so sánh thì không còn gì để nói, cậu đương nhiên sẽ không biết có loại phục vụ tên là luyện thuê, mãn cấp không cần đến ba ngày.
Thường Tiếu hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải tăng nhanh tốc độ thăng cấp cho tiểu quân gia, tâm tình phấn chấn như vừa được sống lại.
Sau sáu giờ Phùng Quý Hiên nói biết đi ăn cơm tối, liền treo máy theo sau. Giáng Tuyết Bạc Đầu dẫn theo cậu đi đánh quái, tuy rằng kinh nghiệm không nhiều lắm, nhưng tốt xấu gì cũng là kinh nghiệm.
[ Thủy Tinh Đồng Thoại ] lặng lẽ nói với các hạ: Mấy người tại sao chỉ mới có cấp thế, cần tôi đến giúp không?
Thường Tiếu nghe hệ thống đinh một tiếng, tư tán gẫu màu tím liền nhảy ra, cậu cứ nghĩ là sư phụ Thất Tú của Quý Hiên, nhưng nhìn xuống thì căn bản không phải, thấy rõ danh tự có chút ngẩn người, cư nhiên là Tôn Mẫn Thủy Tinh Đồng Thoại.
Cậu chưa kịp trả lời, bên kia giống như ghét cậu hành động chậm chạp lại phát qua một tin.
[ Thủy Tinh Đồng Thoại ] lặng lẽ nói với các hạ: Cho tôi vào đội
Mật tán gẫu của cô ta vừa phát qua, xin gia nhập đội cũng đồng thời tiến đến. Giáng Tuyết Bạc Đầu bây giờ mới để ý, quân gia đội trưởng đã đưa cho cậu. Cậu vốn phải trả lời mật tán gẫu, tay run lên nhấn đồng ý.
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Anh cũng thật chậm chạp, anh xem em đã rồi nè
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Hơn nữa sư phụ còn cho em một bộ quần áo
Thủy Tinh Đồng Thoại nói xong liền đem bộ quần áo kia phát lên đội ngũ, Thường Tiếu không biết trang bị này có tốt hay không, nhưng so với mình vẫn hơn, điểm trang bị cũng nhiều.
Thủy Tinh Đồng Thoại cũng là Tàng Kiếm, sưu sưu liền đem một tiểu quái phóng ngã, mà Giáng Tuyết Bạc Đầu còn chưa đánh xong còn kém đến một phần ba máu. Nhất thời có loại cảm giác bị đả kích thật mạnh……
Xung quanh quái cũng không nhiều, Thủy Tinh Đồng Thoại động tác rất nhanh, đem quái xung quanh đều thanh lý sạch sẽ, cũng không xuất hiện con mới. Thường Tiếu phát ra kênh đội ngũ, còn phải đi ăn cơm rồi uống thuốc.
[ Đội ngũ ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tôi đi ăn cơm
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Anh đi đi
Thường Tiếu nhìn trong tủ lạnh những thức ăn nhanh chị hai chuẩn bị sẵn, đem để vào lò vi sóng hâm nóng hai phút, sau đó chạy đi tìm thuốc, liền bưng trở về máy vi tính. Mặc dù có Thủy Tinh Đồng Thoại, nhưng Quý Hiên không có ở đây, vạn nhất bị tiểu quái cắn chết thì sao.
Cậu vừa ngồi vào máy tính, liền thấy Thủy Tinh Đồng Thoại đột nhiên lui khỏi tổ đội, không biết cô ta đang suy nghĩ cái gì. Lại nhìn kênh đội ngũ, cơm liền bị mắc ở cổ. Kênh nói chuyện đều là của Thủy Tinh Đồng Thoại, phía trên đã bị mất đi cũng không biết đã nói gì, chỉ có phía dưới một đoạn để lại. Lại là một hoa hoa lệ lệ hiểu lầm……
…………
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Em đã năn nỉ anh như vậy, anh còn không chịu trả lời em?
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Anh sao lại có thể đối xứ với em như vậy chứ?
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Anh cứ như vậy không thèm an ủi em một tiếng.
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Anh nói gì đi chứ, không lên tiếng thì coi như xong rồi sao?
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Em biết anh có ở đó, cho nên không lên tiếng muốn đuổi em đi
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Sao anh có thể đối xử với em như vậy
[ Đội ngũ ][ Thủy Tinh Đồng Thoại ]: Được rồi, tôi không cầu xin anh nữa, về sau anh đừng hối hận
Võng du chi cư tâm bất lương –