Giáng Tuyết Bạc Đầu bị hai người qua đường đùa giỡn một phen, cuối cùng hai người đó phải truyền tống đến nơi khác, thế này mới lưu luyến rời đi.
[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Không dễ dàng, hai người rốt cuộc cũng đến, tôi phải lấy cái chết để làm truyền tống mới được.
[ Bang phái ][ Bất Chu Hầu ]: Lát nữa có chuyện quan trọng mọi người nhớ lên YY.
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tớ quyết định giả bộ nhưtreo máy
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Tớ ở lại cọ điểm nha!
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tớ cũng vậy
[ Bang phái ][ Quý Hiên ]: Tôi bồi vợ yêu nói chuyện phiếm
[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Mấy người……
[ Bang phái ][ Thập Niên ]: Không sao, anh đánh với em
[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Sách sách sách, không còn gì để nói, người dưới lên.
[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Tớ thật nhỏ bé tớ không tồn tại, thỉnh tiếp tục ân ái
[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Cút, không muốn cùng đánh với anh, thấy anh là tôi lại bực mình.
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: A, vào rồi!
[ Bang phái ][ Bất Chu Hầu ]: Anh cũng vào rồi.
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Tớ chưa được, thời gian của mấy cậu là bao nhiêu?
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Cậu không muốn biết đâu
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:Khoảng phút chăng?
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:Đủ hung tàn
Giáng Tuyết Bạc Đầu và Quý Hiên đứng đợi rất lâu, mới được vào. Thần hành vào Ác Nhân Cốc đứng ngay chỗ mã phu, sau đó chạy đến nơi lĩnh nhiệm vụ. Chỗ đó nhiều người ghê gớm, trên cơ bản khi mọi người chết sẽ về nơi này, vì thế hai người cũng đứng đợi.
[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Tớ nói mấy người định đứng im thiệt hả
[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Đúng vậy đúng vậy, tụi tớ thích đứng thôi.
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Không phải đứng, mà tớ đang quan sát kẻ địch
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Vừa rồi có thiếu gia của Giáng Tuyết chạy qua, mặc bộ Xi Linh, hảo nộn hảo nộn
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:⊙﹏⊙b Cật hóa sao cậu chết rồi.
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: A a a a! Tớ chết, mới bị lag có chút xíu à.
[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Ngao ngao ngao tớ cũng treo, có một đám chuột bâu lên kìa.
[ Bang phái ][ Quân Lâm Thiên Hạ ]: Ai bảo mấy người treo máy, bị người ta quét chứ gì.
Thường Tiếu lần đầu tiên công phòng, cũng không biết bọn họ nói cái gì. Nhưng rất nhanh liền biết câu trả lời, một đám người kéo đến, chờ hết lag mãn nhãn toàn là hồng danh, giống như một đám kiến bu lại.
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:= = Dám đánh lên đây.
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Tớ da mỏng nha, bị quần hai cái là chết rồi.
Hạo Khí Minh một mảnh hồng danh xông lên, Thường Tiếu ở đây lag ghê gớm, tiếp đó đuổi theo Ác Nhân Cốc, hai bên một bên đánh một bên chạy. Hạo Khí Minh xông lên đem một đống người treo máy quét sạch.
Giáng Tuyết Bạc Đầu trang bị cũng coi như tốt, tuy rằng không phải PvP, bị vài cái quần công quét tới chống đỡ được không chết. Cậu vốn tưởng ít nhất cũng không dễ chết như vậy, muốn phản kích, nhưng thật sự quá lag động đậy không được. Chỉ có thể nhìn máu từng chút từng chút rớt xuống.
Chờ đến khi sắp ngã xuống, Quý Hiên đột nhiên vọt đến đây, đứng bên cậu treo “Uyên” kỹ năng, đem ba lượt thương tổn của Giáng Tuyết Bạch Đầu dời lên người mình. Ngay sau đó một đám Ác Nhân Cốc chạy đến, người Hạo Khí Minh rất ít, không đến vài giây liền bị quét sạch.
Giáng Tuyết Bạc Đầu dựa vào chút máu ít ỏi cuối cùng, không có chết……
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]: Thiệt không khoa học, vì sao Tiểu bạch không chết chứ.
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]:-_- đây là ngữ khí gì
[ Bang phái ][ Xá Sinh Nuốt Phật ]: Quý Hiên “Uyên” cậu ấy một cái, cái này gọi là anh hùng cứu mỹ nhân nha.
[ Bang phái ][ Quý Hiên ]:hằng ngày không cần thiết, tôi thì không sao da dày máu trâu, có thể bảo vệ vợ tôi.
[ Bang phái ][ Giáng Tuyết Bạc Đầu ]: Hắc hắc ∩_∩
[ Bang phái ][ Lưu Thủy Không Hủ ]: Mấy người đủ rồi! Không có ai “uyên” tớ QAQ
[ Bang phái ][ Phỉ Tiểu Phong ]:, cũng không có ai “uyên” tớ.
[ Bang phái ][ Bất Chu Hầu ]:……
[ Bang phái ][ Thích ăn chân dê nướng ]: Lão đại lão đại, anh mất giá rồi
Công phòng chiến chấm dứt mọi người đều tích lũy đủ điễm, rồi đi làm nhiệm vụ. Mười một giờ Thường Tiếu chuẩn bị logout ngủ, không thì chị hai lại đến đòi mạng.
Cậu logout đi tắm, sau đó ôm gấu Teddy lên giường. Muốn lấy di dộng cài báo thức, ngay mai thứ hai nên phải đi làm. Cầm điện thoại mở bàn phím liền thấy một tin nhắn mới, do Phùng Quý Hiên gửi đến, quả thực hưng phấn đến run tay.
Một tin nhắn mới từ [o[∩_∩]o Phùng Quý Hiên ]:
Vợ ơi ngủ ngon.
::
Tin nhắn rất ngắn, chỉ có bốn chữ, nhưng Thường Tiếu nhìn vẫn nhịn không được mỉm cười. Nhìn thời gian quả nhiên lúc cậu logout gửi đến, đã rất lâu. Nhưng cậu vẫn châm chước gửi lại một tin “Ngủ ngon”, cuối cùng còn có một biểu tình nhỏ nhắn “==”.
Gửi xong vẫn còn hưng phấn chuẩn bị đi ngủ, cho nên cài chuông báo gì đó, quên mất rồi……
Cũng may đồng hồ sinh học vẫn còn tác dụng, Thường Tiếu chỉ dậy trễ có mười phút, nhanh chóng chạy đi rửa mặt, ăn qua loa điểm tâm rồi chạy ra cửa. Tuy rằng chỉ trễ một chút, nhưng xe buýt không chờ ai đâu, đợi lát nữa không có chuyến mới thì làm sao.
Thường Tiếu xuống thang máy chạy ra ngoài tiểu khi, mới vừa đến cửa lớn, nghe đằng sau có tiếng coi xe “Ting ting” một tiếng. Còi ô tô rất vang, làm cậu giật mình, nghe xong mới nhìn lại, tưởng cản đường xe chạy.
“Tiếu Tiếu, bên này.”
Thường Tiếu quay đầu nhìn thấy xe Phùng Quý Hiên đứng ở bên cửa tiểu khu, có chút không hiểu làm sao, nghe hắn gọi mình càng choáng váng. Cảm thấy hình như cậu còn chưa tỉnh ngủ……
Phùng Quý Hiên mở cửa xe đi xuống, vẫy vẫy tay, sau đó thay cậu mở cửa bên phó điều kiểu:“Vừa lúc tôi đi ngang qua, đi chung nhé?”
Thường Tiếu bị hắn đẩy, cũng chỉ có thể gật đầu, nhưng suy nghĩ kỹ, Phùng Quý Hiên ở đâu cậu cũng biết a, làm sao đi ngang qua được. Nhưng lại ngượng đi hỏi đối phương, nhìn cháo thịt nạc trứng muối để trong xe, hình như là mua bên tiệm cạnh tiểu khu, không phải vì muốn mua cháo mà chạy thật xa chứ?
Về phần riêng tới đón hắn đi làm xác suất xảy ra không nằm trong phạm vi dự đoán của cậu……
Vì thế Thường Tiếu ngốc ngếch quyết đoán lấy di động ra, bắt đầu đánh chữ, chờ nửa ngày mới gặp đèn đó đưa qua cho Phùng Quý Hiên xem.
–Cậu thích ăn cháo thịt trứng muối dưới nhà tôi sao? Bằng không mỗi ngày tôi mua giúp cậu, cậu không cần chạy xa như vậy.
Phùng Quý Hiên nhìn,dở khóc dở cười, bộ hắn theo đuổi người ta như vậy còn không rõ hay sao? Đã cùng nhau ăn cơm, xem phim. Hẹn hò có, lẩu kem tình yêu cũng có, vậy tại sao đối phương không phát hiện chứ. Phùng tứ thiếu phức tạp nhìn bát cháo thuận tiện mua kia, cảm thấy đây là lần theo đuổi khó nhất từ trước đến nay.
“Rất thích. Hay là như vầy đi” Phùng Quý Hiên cầm điện thoại trả về, thuận tiện “Lơ đãng” sờ tay Thường Tiếu, nói “Anh giúp tôi mua cháo, tôi lái xe chở cậu đi làm, xem như đáp tạ?”
Thường Tiếu lắc đầu, nghĩ không phải Phùng Quý Hiên cũng phải chạy đến sao, căn bản không có biến hóa a. Nhưng đối phương tựa hồ rất chuyên tâm lái xe, không thấy cậu lắc đầu, cậu nói không được, không có cách nào phản bác. Chờ đánh chữ trên di động, dọc đường lại không gặp đèn đỏ, nên không thể gây trở ngại cho đối phương lái xe.
Vì thế phương án đáp tạ cứ như vậy được thông qua ……
Võng du chi cư tâm bất lương –