Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

chương 51: thần miếu đảo môi thôi [ ngũ ]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đang lúc Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa khó phân thắng bại, quạ đen của Xin Theo Ta Đàm Tiền kêu lớn lên “A a, giới hạn tuổi nha, giới hạn tuổi nha.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền mau chóng bịt miệng quạ đen, hắn cũng không muốn bị chết không minh bạch giống như Liệp Vương “Ngươi câm miệng cho ta, bằng không ta cũng cho ngươi một cái giới hạn đấy.”

“A a, ở trong này?” Quạ đen thẹn thùng oai đầu nhìn hắn.

Xin Theo Ta Đàm Tiền khóe miệng run rẩy “Loại chuyện nhổ lông này cũng cần chọn địa phương sao?”

Quạ đen:“……”

Lô Vượng Đạt có miệng tạm thời không thể nói, chỉ có thể liều mạng chỉ vào quạ đen “Ưm a …… Ưm…..”

Huyết Đồng – Tình Hỏa tạm thời buông ra trói buộc với đầu lưỡi của Lô Vượng Đạt, hơi hơi kéo dài khoảng cách giữa hai người, hơi thở tuy rằng không giống Lô Vượng Đạt hỗn độn như vậy, nhưng đã có chút dồn dập, có thể thấy được ở trong cái hôn kia hắn cũng động tình.

Chưa từng nghĩ tới một người nam nhân lại có thể khiến hắn không khống chế được như thế, cho dù là nữ nhân đẹp như Ngân Diện – Tuyết Nhiễm cùng Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm cũng không từng thành công khiến hắn không khống chế được cảm xúc như thế, Huyết Đồng – Tình Hỏa kinh ngạc rất nhiều, cũng kèm theo chút sinh khí.

“Xem ra là ta không đủ cố gắng mới cho ngươi có tâm tư tưởng nhớ cái khác.” Huyết Đồng – Tình Hỏa một tay ném Lô Vượng Đạt khiêng lên đầu vai, đi vào bên trong đám tượng điêu khắc san sát.

Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường cũng tìm lấy cớ rời đi rồi, những người khác đều thực thức thời nghỉ ngơi ngay tại chỗ.

Bị Huyết Đồng – Tình Hỏa đặt trên thảm cỏ mềm mại, Lô Vượng Đạt vẫn bị rơi vào tình trạng đầu óc choáng váng, chờ thấy rõ người đang áp lên mình, hắn mới nghĩ muốn lùi bước.

Bởi vì cặp nhãn đồng yêu hồng của Huyết Đồng – Tình Hỏa đang lộ ra quang mang khác thường, làm cho Huyết Đồng – Tình Hỏa cả người giống như nháy mắt thật sự biến ảo thành con thú, từng bước một chậm rãi tiếp cận con mồi, một ngụm cắn nuốt.

Lô Vượng Đạt cũng là nam nhân, biết đây là bản tính nam nhân.

“Huyết…… Huyết Đồng.” Lô Vượng Đạt có chút sợ hãi nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, nghĩ muốn vươn tay đẩy hắn ra.

Huyết Đồng – Tình Hỏa tựa như núi, đem Lô Vượng Đạt cả người bao phủ ở dưới bóng của mình, rồi chậm rãi khuynh áp.

Lô Vượng Đạt không thể ngăn cản Huyết Đồng – Tình Hỏa, chỉ có thể nhắm mắt lại, không dám nhìn.

Nhưng Lô Vượng Đạt cứ từ từ nhắm hai mắt như thế, toàn thân run rẩy, bộ dáng này càng làm cho người nghĩ muốn khi dễ xâm chiếm.

Đầu ngón tay Huyết Đồng – Tình Hỏa đảo qua mi mắt run run của Lô Vượng Đạt, ở chỗ đuôi mắt xoa nhẹ điểm ướt át ở đó, sau đó đột nhiên khởi xướng công kích như báo đốm săn mồi, kề sát cổ Lô Vượng Đạt mà cắn xuống một cái.

Xuất phát từ bản năng bảo hộ bản thân, Lô Vượng Đạt vươn tay đẩy ra Huyết Đồng –Tình Hỏa: “A…… Đau……”

Đối với việc Lô Vượng Đạt khước từ Huyết Đồng – Tình Hỏa mà nói, không hề có tác dụng, ngược lại càng khơi dậy tính xâm lược của hắn.

Ngay tại khi Lô Vượng Đạt nhẫn đau, giữa cổ lại truyền đến cảm giác ôn thấp vì được liếm mút đến mềm nhu.

Cảm giác đau đớn được trấn an, từng đợt cảm giác xa lạ đánh úp lại, Lô Vượng Đạt không ngừng được mà phát ra những tiếng a ưm trầm thấp.

Huyết Đồng – Tình Hỏa từ liếm mút chuyển sang khẽ đụng chạm như có như không, khiến Lô Vượng Đạt có loại cảm giác trống rỗng, theo bản năng ôm đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa kéo lại càng gần.

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn Lô Vượng Đạt vì khát cầu mà hai má hun hồng, nhãn thần mê ly, khiến hắn có loại cảm giác đạt thành tựu “Nói, vừa rồi suy nghĩ tới ai, đã vậy còn quá không chuyên tâm.”

Trong đầu Lô Vượng Đạt hiện tại một mảnh tương hồ, làm sao còn nhớ được vừa rồi nghĩ cái gì “Ưm…… Không biết.”

“Nói cho ta biết, ta liền giúp ngươi.” Hiện tại Huyết Đồng – Tình Hỏa giống như là yêu ma dụ dỗ phàm nhân sa đọa, thanh âm ép tới trầm trầm, từ tính mười phần, hô hấp khẽ thổi nhẹ ở bên tai Lô Vượng Đạt, đầu lưỡi như có như không ở cần cổ người dưới thân nhuộm lên ôn nhuận của mình, tay cách quần áo chạy khắp ngõ nghách trên cơ thể.

Tuy rằng hắn chưa bao giờ có kinh nghiệm cùng nam nhân, nhưng hắn bản thân cũng là nam nhân, biết chỗ nào là chỗ mẫn cảm của nam nhân.

Huyết Đồng – Tình Hỏa như vậy làm cho Lô Vượng Đạt càng phát ra ý loạn tình mê.

Bị hôn đến môi đỏ bừng, hấp hé môi lại không biết muốn nói gì, như vậy lại thỏa mãn thật nhiều tâm tính đại nam nhân của Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Cuối cùng Lô Vượng Đạt có chút thống khổ khẽ gọi “Huyết…… Đồng, ta…… Ta khó chịu.”

Cổ áo rộng mở, đem xương quai xanh lộ ra dưới da của Lô Vượng Đạt bởi vì hô hấp mà nhuyễn động, mặt trên nó lại còn nhàn nhạt dấu vết do Huyết Đồng – Tình Hỏa khi dễ qua.

Đầu ngón tay Huyết Đồng – Tình Hỏa lướt qua xương quai xanh, đem áo mở ra tới đầu vai, theo góc độ này hắn mơ hồ thấy được chút phấn hồng trên ngực. Đầu ngón tay tuy chưa nhận được mệnh lệnh từ đại não đã lướt lên điểm hồng ấy, nhẹ nhàng kìm niết kẹp nhéo, làm cho thanh âm Lô Vượng Đạt phát ra càng làm cho hắn vui vẻ.

Cúi đầu khẽ hôn như chuồn chuồn lướt nước trên bờ môi đang nhếch, tiếp tục dụ dỗ “Nói đi, ngươi vừa rồi suy nghĩ tới ai?”

Lô Vượng Đạt nghĩ muốn bổ khuyết cảm giác trống rỗng trong thân thể, vì thế cố gắng hồi tưởng, dùng sức hồi tưởng, khi trong ánh mắt mê ly mà ướt át ấy hiện lên một tia thanh minh, Huyết Đồng – Tình Hỏa biết rằng Lô Vượng Đạt đã nhớ ra.

Nhưng mặc Huyết Đồng – Tình Hỏa thông minh cỡ nào vẫn không nghĩ ra được rằng, Lô Vượng Đạt tại thời khắc kia nghĩ tới lại là “Vẫn Là Trư.” Lô Vượng Đạt vì kết quả cố gắng của bản thân mà hưng phấn.

“Vẫn Là Trư?” Ngay tại thời điểm bọn họ hôn môi, tên ngốc này thế nhưng lại nghĩ về con trư kia, sắc mặt Huyết Đồng – Tình Hỏa xanh lè.

Nhưng mỗ ngốc tử còn không biết sống chết, còn thật cao hứng “Ừ, ta đã lâu không phóng nó đi ra.”

“Lô Vượng Đạt.” Huyết Đồng – Tình Hỏa có loại bị đả bại bất đắc dĩ, vô lực vùi đầu vào trong cổ Lô Vượng Đạt.

Lô Vượng Đạt dùng bả vai đẩy đẩy Huyết Đồng – Tình Hỏa “Huyết Đồng, ta khó chịu.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa thanh âm rầu rĩ “Ta cũng khó chịu, đối với ngươi không biết kế tiếp nên làm như thế nào?” Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng hắn thật sự không biết.

“Ta biết, ta biết.”

“Ngươi biết?” Huyết Đồng – Tình Hỏa biểu tình quái dị như kiểu thê tử hồng hạnh xuất tường.

Lô Vượng Đạt giãy dụa đẩy ra Huyết Đồng – Tình Hỏa, từ trong không gian đai lưng lấy ra tiểu xuân cung đồ, trong đó là tranh mà Huyết Đồng – Tình Hỏa đã xem qua, chính là một nam một nữ giao triền tìm hoan, nhưng chờ Lô Vượng Đạt đem tranh vẽ cuốn đến mặt trái rồi thì lại là một hình ảnh khác.

Tựa như tranh lắp ráp, mặt trái tranh vẽ chỉ là một phần của tranh, hiện tại trong tay Lô Vượng Đạt chỉ có hai khối, nhưng lại là hai khối không liền nhau.

Huyết Đồng – Tình Hỏa còn thực nghiêm túc nghiên cứu bức tranh kia, tranh vẽ chỉ có cằm cùng cổ của hai nam nhân đang môi lưỡi giao triền.

Vì cái gì hắn có thể chỉ từ cằm cùng cổ là có thể nhìn ra là hai nam nhân đang hôn môi đâu? Bởi vì hầu kết ở trên cổ.

Mà bức khác lại có chút khó có thể phân biệt.

Huyết Đồng – Tình Hỏa thẳng đầu, oai đầu, nghiêng đầu, lắc lắc đầu, cũng chưa thể xem rõ nổi bức tranh này, cuối cùng phi thường không xác định mà nói:“Chẳng lẽ đây là…… Thí thí?”

Lô Vượng Đạt nghe được thanh âm Ly Sa – Cửu Vĩ hộc máu, kênh mật ngữ của Huyết Đồng – Tình Hỏa hiện ra một hàng chữ thế này.

Ly Sa – Cửu Vĩ: Ngươi muốn thí thí đến điên rồi đi, đó là bình hoa, bình hoa, không thấy được trên mặt kia còn có nửa đóa hoa cúc sao?-_-

Huyết Đồng – Tình Hỏa: Là bởi vì nửa đóa hoa cúc kia nên mới…… -_-!

Ly Sa – Cửu Vĩ:…… -_-|||

Huyết Đồng – Tình Hỏa: Phó bản biến dị,NPC trí năng hóa dị thường, đều là ngươi làm đi.

Lời này hỏi ra sau, kênh mật ngữ thật lâu cũng chưa xuất hiện chữ nào, lâu đến mức Huyết Đồng – Tình Hỏa nghĩ rằng Ly Sa – Cửu Vĩ sẽ không trả lời hắn thì chữ lại xuất hiện.

Ly Sa – Cửu Vĩ: Nếu toàn bộ thế giới cũng chỉ có một mình ngươi, những người khác đều chỉ là một đống số liệu, chỉ biết ấn mệnh lệnh của ngươi hành động, ngươi thương tâm cũng tốt, tĩch mịch cũng thế, không ai sẽ hiểu, cũng không ai cảm thấy ngươi đang tồn tại, khi đó ngươi sẽ làm như thế nào? Là tiếp tục tĩch mịch cô độc, hay là thử làm cho những người khác cùng ngươi giống nhau, không còn là một đống số liệu, cũng có được ý thức tự chủ, có thể cùng ngươi nói chuyện cùng chia sẻ với nhau?

Huyết Đồng – Tình Hỏa phi thường kinh ngạc, tuy rằng hắn biết trí năng đầu não như là một người có tình cảm, nhưng không nghĩ tới sẽ phong phú đến loại tình trạng này, trừ bỏ không có thân thể hình người chân thật, mặt khác thế nhưng cùng người giống nhau.

Ly Sa – Cửu Vĩ: Không cần sợ hãi, ta sẽ không đối nhân loại làm cái gì, ta thực thích nhân loại, đặc biệt là trong khoảng thời gian ở cùng Tiểu Đạt, cho nên ta sẽ làm cho trò chơi này càng ngày càng tốt.

Huyết Đồng – Tình Hỏa: Tốt đến đánh BOSS cũng rớt xuân cung đồ.

Ly Sa – Cửu Vĩ: Ngươi người này thực không biết nặng nhẹ nha, nếu không thấy ngươi cùng Tiểu Đạt đều là tay mới trong phương diện này, vì tính phúc của các ngươi, bằng không ta mới mặc kệ đấy?

Huyết Đồng – Tình Hỏa: Vậy ngươi nên cung cấp một tấm hình đầy đủ, đừng vụn vụn vặt vặt, giống y như Mật mã Da Vinci().

Ly Sa – Cửu Vĩ: Cái này gọi là tình thú, hiểu hay không.

Huyết Đồng – Tình Hỏa:[‵′] Đệt

Ly Sa – Cửu Vĩ: ╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮

Huyết Đồng – Tình Hỏa nổi giận, đã quên chính mình là đang mật ngữ “Ngươi Đại Di Mụ (), thế nhưng biểu cảm còn lớn hơn cả ta.” Vừa nói vừa dùng hai tay làm động tác khinh bỉ.

Lô Vượng Đạt chớp chớp mắt, mạc danh kỳ diệu “Ta dường như không có làm cái gì đi, để làm chi khinh bỉ ta?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Đột nhiên nhớ tới cái gì, Huyết Đồng – Tình Hỏa hướng chỗ giáo tràng chạy tới, sau đó lấy ra tiểu xuân cung đồ ở trong rương báu vật nhỏ của Lô Vượng Đạt.

Không xem thì không sao, xem rồi thì Huyết Đồng – Tình Hỏa phát hỏa “Ngươi đại gia, thế nhưng cắt ngay ở chỗ quan trọng, xuống chút nữa thì sẽ chết đấy hả.”

Lô Vượng Đạt chạy qua xem “Nếu đi xuống nữa… sẽ là địa phương gạch men đó.”( Chú thích chương )

Những người khác:“……” Huyết Đồng cơ khát thành như vậy.

Một con quạ đen phi lại đây, Lô Vượng Đạt lúc này mới nhớ tới nên thả trư ra

Dù lâu ngày không gặp, Vẫn Là Trư không giống thường thường đi sưu tầm mỹ nam, mà tức giận dùng chân gõ gõ lên mặt đất “Grừ grừ hừ hừ, hừ hừ gừ gừ, Grừ grừ hừ hừ, hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ……”

Tuy rằng những người khác đều nghe không hiểu, nhưng đều biết Vẫn Là Trư đây là đang oán giận.

Lô Vượng Đạt tựa như tiểu tức phụ làm sai chuyện, cúi đầu “Thực xin lỗi, ta sai lầm rồi, lần sau không dám.”

“Hắc, sủng vật gì thế này, thế nhưng biết giáo huấn người.” Lần đầu tiên gặp Vẫn Là Trư, Liệp Vương cảm thấy thật kỳ thú, không phát hiện bởi vậy mà bọn Ngắt Hạnh Đầu Tường càng chạy càng xa.

Nhưng bộ mặt suất trăm phần trăm của Liệp Vương vẫn lọt vào mắt trư của Vẫn Là Trư, đầu Liệp Vương liền tiến vào miệng trư.

“Thật sự là hình ảnh đã lâu.” Huyết Đồng – Tình Hỏa vui sướng khi người gặp họa, ấn sát mặt nạ màu bạc.

Ở trong miệng Vẫn Là Trư, thanh âm Liệp Vương rầu rĩ “Ta đã có bộ trang bị cho đầu rồi, chồng chéo trang bị sẽ bị trời phạt nha.”

Đoàn người:“……”

-Chú thích

() Mật mã Da Vinci: Một quyển sách nổi tiếng của Dawn Brown

() Đại Di Mụ: Đây là từ trên mạng của dân Trung, ám chỉ máy chủ có trục trặc… Bắt nguồn từ câu chuyện một quản lý viên của ACFUN chuyên dùng máy chủ để down phim +, một hôm bà dì của người này tới nhà, vào cửa đột ngột nên anh này rút luôn nguồn điện > ACFUN không truy cập được nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio