Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

chương 75: liệp vương đảo môi thôi [ hạ ]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Huyết Đồng – Tình Hỏa âm trầm nhếch miệng cười, ôn nhu đến làm cho người ta không rét mà run nói:“Đêm nay ta sẽ cho ngươi biết, ta rốt cuộc cần cái gì.”

Lô Vượng Đạt chớp chớp mắt, thực trì độn “Nga.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền vụng trộm dùng kênh tán gẫu riêng nói với Muốn Chết Không Dám Nói:“Không có việc gì ngươi đi xem náo nhiệt làm gì, cẩn thận chết như thế nào cũng không biết. Mau cùng phần tử phân rõ giới hạn, thề tích cực ủng hộ phương châm chính sách một ngày bị công cả đời chịu công, cũng coi đây là tư tưởng chỉ đạo hành vi quy phạm.”

Muốn Chết Không Dám Nói 囧 “…… Ngươi vẫn nên để cho ta đi chết đi.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”

Bên này, Liệp Vương đã cảm giác được đại thế đã mất, vì thế nghiêm mặt đi trở về bên người Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Cái gì kêu giạng thẳng chân một trăm tám độ một tuần?”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm thản nhiên nói:“Thì là tư thế giạng thẳng chân một trăm tám độ bảy ngày.”

Liệp Vương đá đá chân thử giạng thẳng chân, sau đó nói “Chúng ta có thể làm một thương lượng không?”

“Cái gì?”

“Có thể nợ trước độ hay không?”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”

“Lại hoặc là giạng thẳng chân chín mươi độ hai tuần?”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”

“Vậy nằm nằm úp sấp trước khoảng không?” Liệp Vương tiếp tục hỏi.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm nhẹ nhàng bâng quơ nói “Ngay tại không trung nằm úp sấp đi.”

Liệp Vương nhất thời nhảy dựng lên “Không điểm tựa thì sao nằm úp được chứ.”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm nhìn hắn “Thì nằm úp một nửa thân thể phía trước mà thôi, nửa dưới thì để ta cải trang thành cái ghế hùm (hình phạt tra tấn thời xưa, người ngồi trên chiếc ghế dài, duổi thẳng chân ra, trói chặt đầu gối với ghế, rồi đệm dần gạch dưới gót chân, đệm càng cao thì càng đau) làm điểm tựa cho ngươi, làm ra cái tư thế lão hổ trên giường ấy, cho nên tuyệt đối có thể nằm úp mà.

“……”

“Nhưng không thể lật người thì làm sao lăn qua lăn lại?” Liệp Vương âm thầm trấn an chính mình nhất định phải bình tĩnh, mặc kệ hắn nói cái gì cũng kệ.

“Thì cả người lật như cái cối xay gió là được rồi.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm đơn giản giải thích.

Liệp Vương giật mình “Ngươi xác định có thể ‘Làm’ như vậy?”

“Ngươi xoay thử nửa năm, ta sẽ biết làm được hay không.”

“……”

Lộ trình hộ tống rốt cuộc đi được hai phần ba, ấn theo hệ thống thiết trí hẳn là sẽ có quái đi ra chặn lại.

Mà đám quái này lại khá đặc biệt, hệ thống đặt ra là người đã từng quen biết vua người lùn, cho nên mai phục ở nửa đường báo thù.

Đã làm nhiệm vụ này nên Xin Theo Ta Đàm Tiền chỉ vào bụi cỏ gai phía trước “Bên trong có không hề ít bẫy rập, nhưng thương tổn cũng không cao, để người động vào là được mà thôi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa vung tay lên “Liệp Vương, bẫy rập này liền giao cho ngươi.”

Liệp Vương vừa nghe đã biết trả thù đến đây “Vì cái gì?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa rất đương nhiên “Bởi vì ngươi là thợ săn nha.”

“Nhưng ta là thần xạ thủ thợ săn, không phải bẫy rập thợ săn.” Liệp Vương dựng lông “Hơn nữa ở đây không chỉ có mình ta là thợ săn, còn có A Ngưu ca cơ mà.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa chính sắc “Cho ngươi đi hủy bẫy rập thôi chứ cũng không phải cho ngươi đi gian – bắt người – cướp của, ngươi kích động như vậy để làm chi?”

Liệp Vương trầm mặc một hồi “…… Ngươi vẫn để ta đi gian – bắt người -cướp của đi.”

Đoàn người:“……”

“Thôi mà, ngươi yên tâm, ta không phải người lòng dạ hẹp hòi, ta là người nổi danh lấy ơn báo oán.” Huyết Đồng – Tình Hỏa mặt không đổi sắc “Ta để A Ngưu ca đi theo ngươi, phụ trách…… Nhìn ngươi giẫm lên bẫy rập.”

“……” Liệp Vương hết chỗ nói rồi, sau đó thực kiên quyết “Ta không cần.”

“Vì cái gì?” Huyết Đồng – Tình Hỏa hỏi.

“Bởi vì ta có chứng sợ hãi bẫy rập, mỗi khi nhìn đến bẫy rập ta sẽ dạ đề (khóc đêm).”

“……”

Dạ đề bình thường phát sinh ở thời kì trẻ con, là một loại chướng ngại giấc ngủ thông thường, ban ngày còn rất tốt vừa đến buổi tối lại cáu kỉnh khóc nháo.

Đinh Linh Linh đi tới, vỗ vỗ đầu vai Liệp Vương “Ca ca, đừng náo loạn nữa, cái gì cũng phải có giấy chứng nhận đấy.”

Liệp Vương:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa vẫn mỉm cười như cũ “Cho một cái lí do khác đi.”

Liệp Vương nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa rồi lại nhìn Đừng Đối Ta Đạn Cầm, bỗng nhiên như chim nhỏ nép vào trên vai Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Người ta…… Đã có cốt nhục của hắn.”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”

“Mấy tháng?” Huyết Đồng – Tình Hỏa nhịn cười.

“Hơn năm tháng.” Liệp Vương thẹn thùng.

“Dự tính ngày nào thì sinh?”

“Tháng sang năm.”

Đinh Linh Linh chịu không nổi “Ngươi hoài thai Na Tra đấy à!”

“Đừng lo lắng, ta hiện tại rất có tiền.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm nâng cằm Liệp Vương lên, thâm tình “Ta sẽ tìm bệnh viện tâm thần tốt nhất cho ngươi.”

Liệp Vương:“……”

Liệp Vương chết cũng không chịu đi giẫm bẫy rập, quả quyết mà lăn lộn trên đất.

Lô Vượng Đạt đi qua an ủi hắn “Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi.” Liệp Vương ngẩng đầu nhìn hắn, Lô Vượng Đạt nhất thời lại có điểm không quá xác định “Ta tận lực cho ngươi…… toàn thây.”

Liệp Vương: “……”

Vẫn Là Trư ở một bên “Grừ grừ hừ hừ.”

Lô Vượng Đạt phiên dịch “Nó nói nó giúp ngươi.”

Liệp Vương nhất thời thực kích động ôm lấy Vẫn Là Trư “Vẫn Là Trư, thời khắc nguy nan cũng chỉ có ngươi là tốt với ta.”

Vẫn Là Trư xoay xoay thí thí trư, vẫy vẫy cái đuôi trư “Hừ hừ gừ gừ hừ gừ hừ gừ.”

“Nhưng ta muốn hôn nhẹ.” Lô Vượng Đạt phiên dịch, còn chưa nói xong, đầu Liệp Vương đã ở trong miệng trư.

Đợi cho “Ba” một tiếng thực vang dội vang lên sau, Liệp Vương đổi kiểu tóc, một đầu như nộ hỏa trùng thiên, từng cọng từng cọng đều thủy linh đĩnh bạt, hướng thiên mà dựng. ( kiểu như dựng đứng lên trời)

Liệp Vương sờ sờ kiểu tóc mới “…… Nếu hôn ra kiểu tóc tiền vệ thì tốt hơn nha ”

Vẫn Là Trư gật đầu, lại “Ba” một tiếng vang lên, kiểu tóc Liệp Vương lại thay đổi.

Liệp Vương lấy gương soi soi ngắm ngắm “Ừm, kiểu đầu Mohican, miễn cưỡng có thể nhận.”

Đoàn người:“……”

Vẫn Là Trư quả thực chính là sát thủ bẫy rập, nó tiến lên không giẫm phải bẫy thì không sao, vừa giẫm lên bẫy rập thì đã bị thương tổn khiến kĩ năng phân thân của nó kích hoạt, phân ra một đầu Vẫn Là Trư khác.

Con trư phân ra lại đi giẫm bẫy rập, sau đó lại phân ra một con khác, không một hồi, toàn bộ bụi gai đều là Vẫn Là Trư.

Bẫy rập bị diệt sạch, cây cối trong bụi gai liền nhảy ra bảy tiểu người lùn.

Trong đó một người lùn tay cầm rìu đi ra, dùng rìu chỉ vào bọn Lô Vượng Đạt “Đây là ân oán của chúng ta cùng vua người lùn, không muốn chết liền cút.”

Sáu người lùn khác vung tay hô to “Đưa công chúa của chúng ta tới, đưa công chúa của chúng ta tới.”

Lô Vượng Đạt ngồi xổm xuống hỏi vua người lùn “Ngươi không phải giả trang vương tử để hôn tỉnh thụy mĩ nhân, sau đó mẹ mìn ( kẻ lừa phụ nữ trẻ em) rồi chạy đấy chứ?”

Vua người lùn trừng con mắt siêu lớn của nó “Nào có?” Sau đó nhăn nhăn nhó nhó “Ta chỉ là đổ cho công chúa bọn họ uống chút dược, làm cho nàng mê man từ mười đến trăm năm thôi.”

Lô Vượng Đạt nhất thời giật mình “Nguyên lai ngươi là kế hậu của công chúa Bạch Tuyết a.” ( Người đẹp ngủ trong rừng??)

Vua người lùn:“……”

“Vì cái gì phải hại công chúa người ta? Chẳng lẽ ma kính nói người đẹp nhất trên đời không phải ngươi, cho nên ngươi thẹn quá thành giận?” Lô Vượng Đạt cảm thấy lấy phẩm hạnh tự kỷ của vua người lùn, làm ra chuyện như vậy cũng không phải không có khả năng.

“Không phải.” Vua người lùn đầu càng ngày càng thấp, thanh âm càng ngày càng nhỏ, cái lỗ tai Lô Vượng Đạt đều sắp dài như tai thỏ thì nó nói “Ma kính nói người xấu nhất trên đời là ta.”

Đinh Linh Linh nghe xong thực tức giận “Ngươi xấu cùng công chúa nhà người ta không có quan hệ gì đi, để làm chi phải độc chết công chúa nhà người ta?”

“Gương do nàng làm.” Vua người lùn lấy ra một cái gương nhỏ đưa cho Đinh Linh Linh xem “Gương này trừ bỏ nàng ta, gặp ai cũng nói người đó là xấu nhất trên đời.”

Đinh Linh Linh mới vừa soi gương, gương đã nói “Ngươi là người xấu nhất trên đời mà ta từng gặp. Thế mà còn dám soi gương, ta nếu là ngươi, ta đã sớm đập đầu mà chết, miễn chiếm đất trong trò chơi.”

Đinh Linh Linh một cước đem gương giẫm nát, hỏi vua người lùn “Còn có độc dược độc hơn không?”

Vua người lùn ngưỡng cổ hỏi nàng “Ngươi muốn làm chi?”

Đinh Linh Linh nghiến răng “Ta muốn làm cho nàng ta an giấc ngàn thu.”

“……”

Lô Vượng Đạt lôi kéo tay vua người lùn “Nguyên lai ngươi đã thiện lương như thế rồi.”

“……”

“Các vị có việc gì cũng nên hảo hảo thương lượng.” Huyết Đồng – Tình Hỏa đang làm người giảng hòa.

Nhóm người lùn càng kích động quần chúng “Chỉ cần hắn có thể để công chúa của chúng ta tỉnh lại, chúng ta có thể coi như chuyện gì cũng chưa phát sinh.”

“Người lùn, lại đây.” Huyết Đồng – Tình Hỏa quay đầu lại kêu vua người lùn “Đem giải dược đưa cho người ta đi.”

Vua người lùn ấp a ấp úng “Không…… Không giải dược.”

Nhóm người lùn vừa nghe nhất thời lại bắt đầu hô đánh hô giết.

“Xem ra là đến đoạn truyện cẩu huyết rồi” Huyết Đồng – Tình Hỏa vẻ mặt bất đắc dĩ “Chỉ có thể dùng giải pháp cẩu huyết.”

“Làm thế nào?” Đoàn người cùng kêu lên hỏi.

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn bọn họ “Trong truyện cổ tích, người đẹp ngủ say làm thế nào mới tỉnh lại?”

Đinh Linh Linh đáp tranh “Vương tử hôn tỉnh.”

“Đúng vậy.” Huyết Đồng – Tình Hỏa quay đầu lại đối nhóm người lùn,nói “Mang nhóm ta đi gặp công chúa đi, chúng ta có biện pháp lay tỉnh nàng.”

Nhóm người lùn bán tín bán nghi dẫn bọn hắn đến một chỗ có một thứ được bện từ cỏ gai…… Lồng gà.

Nhìn công chúa trong g gà, Lô Vượng Đạt khó hiểu hỏi:“Vì cái gì đem công chúa phóng trong g gà, phóng vào cũi heo không phải tốt hơn sao?”

Mọi người:“……”

“Một khi nàng nói mớ nói ra mấy câu chân ngôn mang nghĩa thông và vân vân, dìm cũi heo vẫn tiện hơn.”

Mọi người lại lần nữa “……”

“Ngươi không phải đang ám chỉ ta đấy chứ, nhà của chúng ta nên chuẩn bị một cái cũi heo, dự phòng ngươi mộng lại phun thực ngôn.” Huyết Đồng – Tình Hỏa ôm thắt lưng hắn.

Lô Vượng Đạt lời thề son sắt “Huyết Đồng, ta trước kia tuyệt đối là phụ nam đàng hoàng, chưa từng cùng bất luận kẻ nào trốn chạy, chỉ có người khác thấy ta rồi bỏ chạy.”

“……”

Một đám người vây xem đã lấy công chúa ra từ g gà.

“Liệp Vương.” Huyết Đồng – Tình Hỏa bắt đầu điểm danh.

“Để làm chi?” Liệp Vương có điểm sợ hãi.

“Đến hôn tỉnh công chúa.”

Liệp Vương vừa nghe nhất thời đắc ý “Ở trong các ngươi, quả nhiên chỉ có ta tối giống vương tử.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa muốn nói chuyện, Đừng Đối Ta Đạn Cầm vội vã nâng tay “Chờ đã, để ta cho hắn hai bình hồng dược trước đã, ta sợ tý nữa huyết của hắn không đủ phun.” Đưa cho Liệp Vương hai bình hồng dược “Nhớ phải uống trước đấy nhé.”

Liệp Vương:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa muốn há mồm nói chuyện, Liệp Vương lại đánh gãy hắn “Chờ đã, ngươi đừng nói, ta không muốn nghe.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa chọn chọn mi “Cho nên ngươi tính toán để tất cả mọi người nghe thấy? Dù sao ta cũng không ngại để mấy dòng chữ ấy xuất hiện ở trên kênh thế giới.”

Liệp Vương bi thôi “…… Ngươi vẫn nên nói đi, ta hiện tại muốn nghe.” Rất nhanh lấy ra hai bình hồng dược, thấy chết không sờn, chẳng sá gì nói “Ngươi nói đi.”

“Cho ngươi làm vương tử, không phải ngươi giống vương tử, mà là miệng của ngươi tiện, cho nên ta muốn mạo hiểm dùng ngươi tới lấy độc trị độc. Được rồi, mau uống hết một hơi, hôn tỉnh nàng.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa tự nhận đã nói thực hàm súc, nhưng Liệp Vương vẫn đổ hồng dược đi.

Chờ Liệp Vương chậm rãi lết tới “Ta bất quá là xúi giục Tiểu Đạt một lần mà thôi, không cần tổn hại ta như vậy đi.”

“Một lần?” Huyết Đồng – Tình Hỏa bắt đầu lôi chuyện cũ “Vậy khi ở thần miếu đánh gian phu phụ, ai dạy Tiểu Đạt ác nhân cáo trạng trước, tiên hạ thủ vi cường?”

Liệp Vương tự biết tránh không khỏi, dứt khoát ưỡn ngực “Tử Đòi Tiền dạy.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”

Muốn Chết Không Dám Nói nắm tay hắn “Ta vẫn nghĩ rằng ngươi nằm cũng trúng đạn đã muốn thành thói quen.”

“……”

Xin Theo Ta Đàm Tiền kéo tay áo “Ta hôm nay không đánh hắn mặt đầy huyết, hắn là không biết vì cái gì sơn đan ( một loại hoa như hoa loa kèn) lại màu đỏ au.”

Liệp Vương:“……”

Thấy bọn hắn làm ầm ĩ nửa ngày, nhiệm vụ lại không hề tiến triển, Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường can ngăn “Đừng náo loạn, nghĩ biện pháp cứu tỉnh công chúa đi.”

Mới vừa nói xong chợt nghe đến một trận bùm bùm.

Quay đầu lại chỉ thấy Lô Vượng Đạt đang tay năm tay mười mà tát vào mặt công chúa, nhất thời mọi người choáng váng.

Chờ công chúa người lùn mặt xưng phù lên thì kỳ tích đã xảy ra, công chúa nâng cái mặt sưng như quả dưa hấu (?) tỉnh lại.

“Không nghĩ tới Tiểu Đạt có khuynh hướng bạo lực như vậy.” Muốn Chết Không Dám Nói run run nói.

“Ba ba ta hay thích ngủ nướng.” Lô Vượng Đạt vẻ mặt ngây thơ “Mụ mụ ta liền đánh thức ba ba ta như vậy.”

“……” Đoàn người vừa đồng tình Lô ba ba đồng thời cũng thực 囧.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio