Tịch Lạc Ninh là một đồng chí đã sắp bước qua tuổi ba mươi.
Sự nghiệp thành công, nhưng tình cảm vẫn mịt mờ không đi đến đâu.
Mấy năm trước anh toàn tâm toàn ý tập trung cho sự nghiệp, cũng từng có vài người bạn trai nhưng tất cả đều không vượt quá nửa năm. Đại khái cũng bởi không có mấy ai chịu được tính tình của anh, ngoại trừ một số người vì có mục đích mà cố gắng chịu đựng. Vì thế, số người thật sự có thể ở chung hòa thuận với anh không được bao nhiêu.
Trước đây, anh vẫn cảm thấy không có gì không đúng. Làm theo ý mình quen thói rồi, tính tình từ nhỏ đã không tốt. Theo thời gian, tuổi tác ngày càng lớn, xung quanh cũng chỉ còn vài người ít ỏi, anh mới dần dần hiểu được thế nào là cô đơn lạnh lẽo.
Thế nhưng cuộc sống, tính tình, vòng tròn luẩn quẩn ấy chẳng biết đã cố định tự lúc nào, không phải muốn thay đổi là có thể thay đổi được. Hơn nữa, anh chưa bao giờ hiểu thế nào là cam chịu, đương nhiên sẽ không bởi vì cô đơn lạnh lẽo mà tùy tiện tìm người bầu bạn với mình.
Cho nên, anh vẫn cô độc một mình như trước.
Nhàn rỗi vô sự, Tịch Lạc Ninh học theo đám trẻ nhỏ, chơi game giết thời gian.
Khi còn đi học, anh khinh thường không thèm chơi, càng về sau thì càng không có thời gian, hiện tại tâm tình lại không giống trước nữa.
Rõ ràng từ trong trò chơi có thể tìm thấy niềm vui.
Vừa chấm dứt hoạt động tuyên truyền, Tịch Lạc Ninh có khá nhiều thời gian nghỉ ngơi.
Anh ngủ miết hai ngày, lúc này mới nhớ tới trò chơi đã bị lãng quên từ lâu.
Mở máy tính, hiện ra biểu tượng của trò chơi “Giang Hồ”.
Tịch Lạc Ninh vừa online, kênh bang nhấp nháy liên tục, chưa gì đã bị mọi người “nhiệt tình” vây xem.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi đến đây.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Xác chết vùng dậy vẫy gọi tụi mình nè mọi người ơi, đi ra vây xem anh chàng phản bội Cà Phê kìa.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Ô, Cà Phê anh dám quay lại. Anh thật sự dám quay lại. Anh thế mà thật sự dám quay lại.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Vạch tường vây xem phản đồ.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Vạch tường vây xem phản đồ.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vạch tường vây xem phản đồ.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vạch tường vây xem phản đồ.
…
Tịch Lạc Ninh bị một loạt từ phản đồ đột nhiên xuất hiện khiến hoa mắt rồi.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Hưởng ứng quần chúng kêu gọi, vạch tường vây xem phản đồ.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nhiên Nhiên, bảo trì đội hình!
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: xoa cằm Không cẩn thận quên mất tiêu. Còn có, không được dùng xưng hô ghê tởm như thế.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Hầy, cảm thấy bang chủ đây là cố tình quên.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Cố tình +
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Cố tình + n lần
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: …
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Có phải tui nên nói, cố tình +n nn lần không?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Shin – chan, giả bộ ngây thơ là không nên nha.
Tịch Lạc Ninh phát hiện sự việc đã bị nói chệch hướng nghiêm trọng, thế nhưng cũng không ngốc đến nỗi chủ động đi hỏi rõ ngọn nguồn.
[Mật] [Thản Nhiên Tiêu Sái] nói với bạn: ╮(╯╰)╭ Cà Phê, lần này cậu khiến nhiều người tức giận như vậy, tui cũng bất lực.
Tịch Lạc Ninh đang sửa sang lại kho hàng, đột nhiên nhận được tin mật này.
Anh mở xem kênh bang phái, phát hiện tên của mình đã bị treo ngay đầu, hiện bị chọi đá ghê gớm.
Tịch Lạc Ninh thật không nhịn được mà muốn biết rõ mọi chuyện.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: …?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: …
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Cậu lại dám xuất hiện, thật sự dám ló đầu ra đây.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vì sao không dám?
Mới bắt đầu thì nói anh phản bội, cũng không phải không biết anh vì bận việc mới tạm thời không chơi game nữa.
Khi anh tạm thời ngừng chơi có nói với mọi người rồi mà. Lúc ấy tất cả bọn họ đều tỏ vẻ thông cảm, còn nói rằng công việc quan trọng hơn.
Kết quả mới đi vài ngày, thế giới thay đổi độ rồi sao?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thời buổi giờ phản đồ cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là phản đồ không biết áy náy!!!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Phản đồ đáng sợ!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Phản đồ đáng sợ!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Người ta thường nói đàn bà trở mặt còn nhanh hơn lật sách, không nghĩ tới đàn ông cũng như vậy.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Cà Phê, tui khuyên cậu nên thẳng thắn để được khoan hồng, khi nào thì gian díu với Huyết Ma?
Huyết Ma chính là Phó bang chủ của bang hôm trước vừa cãi nhau loạn xà ngầu với bọn họ.
Tịch Lạc Ninh rốt cuộc phát hiện chỗ không thích hợp, anh với Huyết Ma ngay cả một câu còn chưa hề nói với nhau… Có khi nào chính bọn họ với Huyết Ma có quan hệ gì đó nên mới dùng cách này để đánh lạc hướng khả nghi?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tìm chuyện gì hợp lí hơn để nói đi. Thế cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Vô sỉ như vậy, thật không dễ dàng.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Muốn oán trách xin quẹo phải!
Kết quả giằng co nửa ngày, cũng không ai nói rõ rốt cuộc tại sao mọi chuyện lại thành như thế này.
Tịch Lạc Ninh đành phải đi mật bang chủ Thản Nhiên Tiêu Sái.
[Mật] Bạn nói với [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Rốt cuộc là có chuyện gì?
[Mật] [Thản Nhiên Tiêu Sái] nói với bạn: ⊙﹏⊙b mồ hôi, Cậu thật sự không biết?
[Mật] Bạn nói với [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Nói!
[Mật] [Thản Nhiên Tiêu Sái] nói với bạn: Thái độ này của cậu, thật giống Vũ Trụ.
[Mật] [Thản Nhiên Tiêu Sái] nói với bạn: Hoa Sen nói, kiếm mà Huyết Ma kia mang là Vô Danh kiếm của cậu.
Vô Danh kiếm chính là vũ khí cực phẩm đối với kỵ sĩ, tỷ lệ rơi chỉ là một phần mấy của một trăm. Trước mắt cũng mới có một cái.
Tịch Lạc Ninh vô tình nhìn thấy Vô Danh kiếm trong danh sách chế tạo. Lại bởi vì anh không có việc gì làm nên tò mò tạo chơi, hao phí vô số tinh lực, nguyên liệu, thời gian, rốt cuộc cũng hoàn thành được.
Tịch Lạc Ninh chơi chức nghiệp thợ săn, không dùng kiếm, mà anh cũng không định bán, thuận tay ném vào kho hàng.
Người trong bang không nhiều lắm nhưng thực sự đoàn kết.
Đừng nói Vô Danh kiếm khó tìm, có khi chỉ cần đưa một thanh kiếm nát vụn cho Huyết Ma của bang phái đối địch thôi, cũng đủ làm người trong bang tùng xẻo anh vài ngày.
Tịch Lạc Ninh mấy ngày không login, kiếm kia chắn chắn không phải của anh. Tuy thế anh vẫn đi kiểm tra một chút xem nó còn nằm trong kho hàng nữa hay không.
Kiếm vẫn an an ổn ổn nằm ở kho hàng mà.
Tịch Lạc Ninh trực tiếp chụp ảnh lại, quăng lên kênh bang phái.
Kênh bang phái đang ầm ĩ nhất thời yên tĩnh đến mức quỷ dị.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Kiếm của Huyết Ma không phải của tôi, vừa rồi những ai mắng tôi phản đồ, toàn bộ đến Kính Hồ nhe răng
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cà Phê nổi giận…
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Oan có đầu nợ có chủ, xin quẹo trái tìm Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Rửa tai lắng nghe! ^^
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nhiên Nhiên, mau mang trà!
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Cút, gọi linh tinh nữa là gọt bé cưng JJ của chú mày đó (╰╯)
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nhiên Nhiên, cưng rốt cuộc không nhịn được nữa, muốn ra tay với anh sao ngượng ngùng
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Sấm chớp đùng đùng, ai tới thu yêu nghiệt này đi!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Thế giới này nhìn đâu cũng thấy gian tình.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Toàn bộ cởi hết, cút đến Kính Hồ (╰╯) …
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chúng tiểu nhân, bổn vương đến đây. Xếp hàng hoan nghênh nào!
Tịch Lạc Ninh thấy Hoa Sen login, cười lạnh gõ bàn phím.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hoa Sen, mọi người ở Kính Hồ xếp hàng nghênh đón cưng ^^
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tui nhìn thấy gì… Chúng tiểu nhân, phản đồ login rồi, chạy nhanh qua xét nhà
Người bị oan là anh còn chưa lên tiếng, thế mà dám ngang nhiên xúi giục bầy người hội đồng anh.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Kính Hồ chờ cưng, không gặp không về ^^
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Hoa Sen, đi thong thả, không tiễn
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen, thuận buồm xuôi gió
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Hoa Sen, đi đường bên phải
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Hoa sen, xin hãy bảo trọng
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Các người!
Hoa Sen chắc biết được tin tức từ những người khác, bắt đầu spam trên kênh bang.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cà Phê, em sai lầm rồi, em sai lầm rồi, em sai lầm rồi!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đây đều là hiểu lầm.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Có trách hãy trách Vô Danh kiếm quá ít, đại ca ngài vừa khéo có được một cây, không nghĩ qua đều là hiểu lầm!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cà Phê, Cà Phê, Cà Phê, nghe được ới một tiếng, tiểu nhân ở chỗ này chịu tội với ngài được không?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi không cẩn thận đến Kính Hồ mất rồi ^^
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Hoa Sen, cưng hãy đi theo Cà Phê đi!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Tui không vào địa ngục thì ai vào!
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Đột nhiên có dự cảm không ổn chút nào.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bang chủ, tui vì an toàn của mọi người mà bán đứng thân thể ngọc ngà, làm bang chủ, anh có phải nên bày tỏ chút lòng thành? Một ngọn lửa nhiệt huyết của kho bang rất nhanh sẽ tàn lụi ╮(╯╰)╭
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Gió quá to, tui cái gì cũng không nghe thấy.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Nghe được hay không không quan trọng, thấy là được rồi.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Ngại quá, hạt cát bay vào mắt.
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Câm miệng
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Hoa Sen cùng Tiêu Sái đến Kính Hồ
…
Không chỉ có những người khác trong bang đều im lặng, ngay cả Tịch Lạc Ninh cũng có chút không hiểu ra làm sao.
Ở trong bang Vũ Trụ Thần Thoại không có chức vị gì, nhưng nói chuyện còn có uy hơn cả Thản Nhiên Tiêu Sái. Đó toàn bộ đều là dựa vào sức mạnh vô địch của anh ta.
Bình thường anh ta không nói nhiều lắm, nhưng trong bang mà có việc gì, đặc biệt là choảng nhau thì tuyệt đối xung phong đi đầu. Chỉ cần nơi nào có anh ta, cho dù là PK dạng gì cũng đều vô cùng hăng hái, anh ta ra tay hào phóng lại vô cùng bao che khuyết điểm, lâu ngày trở thành thủ lĩnh của cả bang.
Một câu này của Vũ Trụ Thần Thoại có thể so với mười câu của Thản Nhiên Tiêu Sái, mà dường như Thản Nhiên Tiêu Sái cũng không thèm để ý. Hình như hai người là bạn bè trong đời thực nên quan hệ mới thật sự thân thiết vậy.
Không nghĩ tới Vũ Trụ Thần Thoại vẫn luôn im lặng đột nhiên lại nhoi lên.
Kính Hồ đúng là đấu trường PK của trò chơi. Ở trong này, cho dù là PK dạng gì cũng không mất kinh nghiệm cùng trang bị.
Nếu như Vũ Trụ Thần Thoại bảo Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết đến Kính Hồ vì muốn đòi công bằng cho Cà Phê, thế còn Thản Nhiên Tiêu Sái thì là như thế nào?
Hai người bọn họ cãi nhau sao?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Hình như đã xảy ra chuyện gì đó vô cùng kinh khủng.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Vũ Trụ, cậu…. Rõ ràng vì Cà Phê, vì Cà Phê, vì Cà Phê…
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Quả nhiên, hoa nhà không thơm bằng hoa dại!
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Một phút đồng hồ
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: … Đến đây.
Lúc Thản Nhiên Tiêu Sái nói đến Kính Hồ, Tịch Lạc Ninh đã đến nơi đó rồi, chỉ cần liếc mắt một cái liền thấy một kỵ sĩ mặc một thân tử lam trang – Vũ Trụ Thần Thoại.
Trang bị cấp kém nhất trong “Giang Hồ” chính là hồng trang, theo thứ tự là: lam trang, tử trang, bạch trang… Tử lam trang chính là trang bị do lam trang kết hợp với bạch trang tạo thành, thuộc tính hoàn toàn vượt trội cả hai loại kia.
Tịch Lạc Ninh không nghĩ tới Vũ Trụ Thần Thoại có thể làm được loại trang bị này.
Tuy rằng là giúp đỡ mình, đã thế lại còn là thủ lĩnh của cả bang, cơ mà anh lại không quen anh ta.
Tịch Lạc Ninh không có thói quen chủ động đi theo chào hỏi người khác, thế nên cũng chẳng nói chuyện với Vũ Trụ Thần Thoại, cứ đứng ngay đó thôi.
Tịch Lạc Ninh đưa mắt nhìn Vũ Trụ Thần Thoại. Tuy rằng trên người Vũ Trụ Thần Thoại mặc một bộ tử lam trang duy nhất của kỵ sĩ, nhìn qua tao nhã, đẹp trai, nhưng kích thước cơ thể nhân vật trong trò chơi không khác nhau lắm, căn bản là không nhìn ra được điều gì.
Tịch Lạc Ninh cũng vô tư đứng xem, trong khi đó vẫn hỏi trên kênh bang.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hoa Sen, đến chưa?
Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết không trả lời, nhất định là đang chạy trốn rồi.
Không đến một phút đồng hồ, Thản Nhiên Tiêu Sái cưỡi tọa kỵ của mình xuất hiện trong tầm mắt.
Tịch Lạc Ninh quen thuộc Thản Nhiên Tiêu Sái, do đó chủ động qua chào hỏi.
[Gần] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đến rồi à?
[Gần] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Ừ.
Thản Nhiên Tiêu Sái nói xong câu này, cũng không lên tiếng nữa, nghĩ cũng biết là đang chat mật với Vũ Trụ Thần Thoại.
Hai người cũng không lập tức trực tiếp PK.
Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết cũng theo bọn họ đến đây, nhưng Tịch Lạc Ninh hiện tại cũng chẳng có tâm trạng xử lí cậu nhóc. Mọi người tổ đội trực tiếp đi đến đấu trường PK vây xem.
Vũ Trụ Thần Thoại cùng Thản Nhiên Tiêu Sái đang đánh đến khí thế ngất trời ở bên trong.
[Tổ đội] [Nhị Thủ Yên]: Bọn họ đây là? –|||
[Tổ đội] [Tần Ngọc Thanh]: Vũ Trụ không hổ là đại thần, thân thủ rất nhanh, quả thực là thần tượng của tui.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Đây là thời điểm để sùng bái sao? Thắt lưng Nhiên Nhiên xoay thực lẳng lơ (^o^)/
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Thân thủ của bang chủ cũng không tồi, mỗi tội so với đại thần Vũ Trụ còn kém một chút. Tay tui cũng ngứa quá, Phong Lưu, đến làm một ván?
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Ngứa? Cắt O(∩∩)O
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Mặc niệm cho móng vuốt của Tiểu Sửu.
[Tổ đội] [Nhị Thủ Yên]: Mặc niệm cho móng vuốt của Tiểu Sửu +
[Tổ đội] [Tần Ngọc Thanh]: Mặc niệm cho móng vuốt của Tiểu Sửu +
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: … Chẳng nhẽ chỉ có mình tui phát hiện Tàn Thuốc cùng Thần Thám luôn đồng thời xuất hiện sao?
Nghe nói Tần Ngọc Thanh là một nhân vật chính trong tiểu thuyết trinh thám.
Trong tiểu thuyết đó, mọi người đều gọi Tần Ngọc Thanh là “Thần Thám”. Tần Ngọc Thanh lại vô cùng say mê, mọi người liền thuận theo ý cậu ta, bình thường đều gọi cậu ta là Thần Thám.
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tui đối với việc tất cả mọi người đều là đồng tính, thế giới không có MM thật sự tuyệt vọng! /(ㄒoㄒ)/
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Chả trách muốn hủy dung.
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Phong Lưu, cậu khó có được một lần nhận ra được chân tướng ha.
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hai người kẻ xướng người họa đủ rồi nha! (╰╯)
[Tổ đội] [Nhị Thủ Yên]: Tiểu Sửu nổi giận!
[Tổ đội] [Tần Ngọc Thanh]: Tiểu Sửu nổi giận!
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: …
[Tổ đội] [Nhị Thủ Yên]: Chết tiệt, không cho phép bắt chước tui nói!
[Tổ đội] [Tần Ngọc Thanh]: Không biết là chúng ta đã lạc đề rồi sao?
Quả thật đã lạc đề rồi.
Bọn người Tịch Lạc Ninh đến đấu trường PK xem, trận thứ hai giữa Thản Nhiên Tiêu Sái và Vũ Trụ Thần Thoại đã bắt đầu.
Một đội khác của Đóa Hoa Sen Thuần Khiết và Tớ Thích Crayon Shin – chan đang ở kênh phụ cận nhiệt tình hò hét trợ uy.
[Gần] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chẳng lẽ ở đây chỉ có mình tui lo lắng hai người kia cãi nhau sao?
[Gần] [Nhị Thủ Yên]: Cậu không phải là một người.
[Gần] [Tần Ngọc Thanh]: Cậu không phải là một người.
[Gần] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tuy rằng tui đứng đây để hò hét trợ uy, nhưng trái tim tui thực sự vô cùng yêu thích hòa bình.
[Gần] [Đóa Hoa Sen Thuần Khiết]: Bọn họ đây là yêu nhau lắm cắn nhau đau, đầu giường đánh nhau, cuối giường hòa thuận!(^o^)/ Bang chủ, Vũ Trụ đại thần cố lên!
[Gần] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen, sao cậu lại không biết xấu hổ mà nói mình thuần khiết chứ?–|||
[Gần] [Nhị Thủ Yên]: Cái đó gọi là chồng chồng hòa thuận.
[Gần] [Tần Ngọc Thanh]: Cái đó gọi là đồng tính hút nhau.
[Gần] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Không phải đồng tính đẩy nhau, dị tính hút nhau sao?–!
[Gần] [Công Tử Phong Lưu]: Shin – chan, phải biết thay đổi suy nghĩ chứ.
[Gần] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: … Em choáng gần chết!
Tịch Lạc Ninh không tham gia tán phét mấy chủ đề thiếu muối với bọn họ, mà xem hai người Vũ Trụ Thần Thoại cùng Thản Nhiên Tiêu Sái PK.
Thản Nhiên Tiêu Sái quả không hổ danh hiệu mục sư nổi tiếng một vùng, nhưng mục sư chỉ là chức nghiệp phụ trợ, thao tác cho dù có đứng đầu cũng không thể nào đánh lại kỵ sĩ, huống chi vị kỵ sĩ kia cũng là một tên kỵ sĩ cực mạnh nổi tiếng một vùng – Vũ Trụ Thần Thoại.
Thản Nhiên Tiêu Sái bị ngược thảm không thể tả.
Vũ Trụ Thần Thoại tựa hồ cũng đã phát hiện ra.
[Gần] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Lần lượt lên đi
Không ai nói chuyện, nhưng rất nhanh Công Tử Phong Lưu cũng nhảy lên PK với Vũ Trụ Thần Thoại.
Mỗi người đều là cùng nhau xoa tay, chuẩn bị lên một lần nữa.
Tịch Lạc Ninh không có hứng thú, PK với Vũ Trụ Thần Thoại đúng là một dịp đáng giá để thử, nhưng anh cũng không nóng lòng muốn PK, lại càng không có hứng thú làm bia cho người khác xả giận.
Tịch Lạc Ninh trực tiếp lui đội.
Thản Nhiên Tiêu Sái nhìn thấy anh rời đi, liền mật qua.
[Mật] [Thản Nhiên Tiêu Sái] nói với bạn: Hôm nay tâm trạng Vũ Trụ không tốt lắm.
Tịch Lạc Ninh căn bản không quen Vũ Trụ Thần Thoại, Thản Nhiên Tiêu Sái làm việc giải thích này thật sự là thừa thãi nhưng anh vẫn mật trả lời hắn.
[Mật] Bạn nói với [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Ừ.
Tịch Lạc Ninh lĩnh song rồi đi chiến trường quét quái.
Cày ở chiến trường có thể lĩnh song tức là mỗi lần được nhân đôi kinh nghiệm. Quả thật đây là một nơi tốt để thăng cấp. Mỗi tội quái nơi này không rơi ra trang bị và tiền, cho nên cũng không phải là lựa chọn của tất cả người chơi.
Quái bên trong chiến trường xuất hiện với tần suất rất lớn, còn chia theo cấp bậc. Tịch Lạc Ninh bình thường đều đi chiến trường sơ cấp.
Quái nơi chiến trường sơ cấp có thể đánh một mình, lĩnh song xong đi vào đó quét quái, kinh nghiệm nhiều hơn so với đi phó bản, là nơi tốt nhất để anh đi chơi đùa một chút.
Một người chơi mỗi ngày nhiều nhất chỉ được cày ở chiến trường ba giờ, Tịch Lạc Ninh sau khi cày được hai giờ, rốt cuộc biết vì sao Thản Nhiên Tiêu Sái cố ý mật nói cho anh biết tâm trạng của Vũ Trụ Thần Thoại không tốt.
Vũ Trụ Thần Thoại chủ động mật với anh.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Tôi muốn Vô Danh Kiếm
Giọng điệu đương nhiên này nghe cứ như Vô Danh kiếm là của anh ta vậy, hơn nữa ngay cả dấu câu cũng không thèm dùng.
Tịch Lạc Ninh không quen Vũ Trụ Thần Thoại, nhưng cũng không có ghét anh ta.
Xem phần anh ta giúp anh ở trên kia, nếu anh ta cần sự giúp đỡ, Tịch Lạc Ninh đưa cho anh ta cũng không có vấn đề gì. Dù sao thì Tịch Lạc Ninh cũng không cần tiền, nhưng thái độ của Vũ Trụ Thần Thoại thực sự quá tệ.
Tịch Lạc Ninh ngay cả tâm trạng trả lời anh ta cũng không có, trực tiếp chặn luôn.
—–
“Giang Hồ” chia làm sáu loại chức nghiệp: Kỵ sĩ (loại tổng hợp), chiến sĩ (loại cận chiến), pháp sư ( loại đánh xa, sử dụng ma pháp), thợ săn (loại đánh xa), thích khách (đánh lén), mục sư (phụ trợ, thêm máu)