Tịch Lạc Ninh qua kênh bang phái nói rõ ràng mọi chuyện.
Anh mặc dù giết chết đối phương, đối phương cũng quả thật là acc nhỏ, nhưng anh tuyệt đối là tự vệ. Nếu không phải đối phương công kích trước, Tịch Lạc Ninh cũng chẳng thèm để ý đến bọn họ.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Không có việc gì. Tui đi tìm Hoa Nguyệt Dạ.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Bang chủ, muốn quần P sao? ()/
Trò chơi còn chưa mở hình thức bang chiến, Kính Hồ chỉ cho phép đơn P, quần P thì phải đến Lạc Xuyên, chỗ đó có một khoảng đất trống.
Quần P rất thú vị, nhưng mất kinh nghiệm, mất trang bị thậm chí còn có thể biến hồng danh, người bình thường sẽ không chọn loại hình này. Nhưng những kẻ kia cũng không phải những người bình thường gì. Phải nói là bang của bọn họ là bang phái muốn có quần P nhất.
Đây đều là bầy người e sợ thiên hạ không loạn.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Nếu như cần thiết O(∩∩)O
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: (^o^)/ Cà Phê, vụ này vì cậu mà lớn chuyện đó, có phải nên biểu hiện chút chút hay không? Ví dụ như trang bị cấp gì đó ý?
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Như trên. Cà Phê … Với tư cách là đại thần trang bị ưu tú nhất bang, làm hai bộ chắc cũng không làm khó cậu ha. Bọn này không hề tham lam đâu đó.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Như trên.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Như trên
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Như trên. Thật khinh thường kẻ vô sỉ, phải trái đều có thể nói được.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: ^^ Buổi tối lót đầu gối đi, có lẽ sẽ mơ thấy đó.
Trong trò chơi “Giang Hồ”, người chơi bên cạnh việc có thể thăng cấp, còn có thể học các loại kĩ năng sinh hoạt. Có ba loại kỹ năng: Chế tạo trang bị, chế dược, chế tạo quyển trục.
Sau khi học xong sẽ trở thành: Trang bị sư, chế dược sư, quyển trục sư.
Cấp bậc từ thấp đến cao là: Cấp thấp, cao cấp, cấp bạch kim, cấp bạch kim là cấp bậc cao nhất.
Trang bị sư cùng chế dược sư tính ra thì khá phổ biến, quyển trục sư thì khó học thành hơn, có rất ít người chọn. Đã thế chế tạo quyển trục cũng vô cùng phiền phức. Hơn nữa… bạn có thể mua [sách kĩ năng] rồi đem những kĩ năng sinh hoạt trên sách tẩy đi, trực tiếp chuyển hóa thành thuộc tính khác, tính ra thì thực dụng hơn.
Tịch Lạc Ninh là một trang bị sư cấp cao đích thực. Cũng đã làm ra khá nhiều trang bị tốt, nhưng làm trang bị rất phiền phức.
Trước cần phải vào núi Vô Ảnh cày vất vả để chế tạo sách hướng dẫn, dựa vào sách hướng dẫn này thu thập tài liệu, cuối cùng dựa theo trình tự bắt đầu chế tác. Quá trình chế tác rất buồn tẻ, mệt mỏi khổ cực thế nhưng lại không chắc sẽ thành công.
Trang bị càng tốt, tỉ lệ thất bại lại càng cao.
Vô Danh kiếm có thể thành công, hoàn toàn là dựa vào rp của anh tỏa sáng. (Rp: nhân phẩm)
Huống chi trang bị cấp , trong trò chơi vốn không nhiều lắm. Đã thế còn bắt anh làm mỗi người hai bộ, muốn lấy cái mạng già của anh hay sao!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Hai bộ quá nhiều, một bộ thôi cũng được.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Đúng. Bởi vì cậu có lòng nên bọn tui sẽ cố gắng nhận!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Người này lại càng vô sỉ hơn người kia, thực là một đôi hoàn hảo.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Vô sỉ có kẹo ăn +
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vô sỉ có kẹo ăn +
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Vô sỉ có kẹo ăn +
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Vô sỉ có kẹo ăn +
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Vô sỉ có kẹo ăn +
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: …
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chậc chậc, Thần Thám vì phối hợp với Tàn Thuốc, lại có thể dùng số phục vụ khách hàng đặc thù!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chậc chậc, đây là thâm tình cỡ nào a!
Nhìn kênh bang phái lại bị lệch lạc tư tưởng còn Thản Nhiên Tiêu Sái không thấy nói gì nữa. Xem ra thực sự là đang nói chuyện cùng Hoa Nguyệt Dạ rồi.
Không cần hiếu kì, kết quả nói chuyện nhất định là quần P, không hề nghi ngờ.
Không nói đến việc cừu hận của hai bang đã chất đồng chất cồn. Từ câu nói cuối cùng kia của Thản Nhiên Tiêu Sái có thể nhìn ra được, hắn cũng ngứa tay muốn chết rồi.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Chỉ đi ra ngoài coi sách một chút, quay lại trở trời rồi?
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Phong Lưu, đọc “Thần Thám”, cảm thấy thế nào?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thần tác ah. Tui chỉ định tắt tiếng để tập trung đọc sách chút. Không ngờ rằng có chuyện lớn như vậy xảy ra. Tên của bang treo trên kênh thế giới thật lâu còn chưa bị đẩy xuống nha. Nếu như tui không nhìn sai thì… vẫn là bị khinh bỉ đó. Ai đến giải thích, giải thích một chút cho tui đi? Chẳng lẽ Địa Cầu cùng Hỏa Tinh rốt cuộc quyết định làm thông gia sao?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Biết ngay cậu sẽ mê “Thần Thám” mà, ha ha. Tiếu Tiếu còn chưa có trở lại nữa, chắc là hãm quá sâu rồi. Mà quan hệ thông gia là sao?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Sách gì hay thế? Tui cũng đi xem. Cà Phê bị hai acc nhỏ phá rối. Hiện tại bang chủ đang nói chuyện cùng Hoa Nguyệt Dạ đấy.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Quan hệ thông gia thế mà cũng không hiểu. Hoa Sen, cậu làm sao mà lớn lên thế! Chỉ mới lên mạng đọc chút thôi mà, chuẩn bị ra siêu thị mua sách về đọc nè. Đọc tiểu thuyết phải cầm trên tay mới có cảm giác.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nhiên Nhiên, còn mật nói chuyện với Hoa Nguyệt Dạ ti tiện kia làm gì nữa? Trực tiếp cầm đao, luân gã cho thực sảng khoái. Sau đó lật qua lật lại tiếp tục luân gã nữa.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: … Phong Lưu, hiện tại quả là đoàn kết nhất trí. Thời điểm cần hợp lực đối phó kẻ địch, bản Hoa Sen ta đây quyết định không so đo với mi nữa! Mà, Hoa Nguyệt Dạ đến cùng là chọc gì cậu thế?
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Gã chính là một tên như vậy.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Phi thường không phúc hậu nghĩ… Phong Lưu cùng Hoa Nguyệt Dạ có JQ.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Bang chủ, trong bang cần tăng thêm MM. Phong Lưu đã khao khát đến độ qua bang địch tìm rồi ()
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi rất hoài nghi Tiểu Sửu rất muốn MM, hay là luyến tiếc Phong Lưu.
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chúng tiểu nhân, người ngoài hành tinh tập kích Địa Cầu, chuẩn bị nghênh chiến!
Cùng lúc đó!
[Loa] [Hoa Nguyệt Dạ]: Người trong bang nghe, về sau nhìn thấy người của bang Hắc Bạch thì giết thẳng tay. Bọn chúng bất nhân đừng trách chúng ta bất nghĩa.
[Loa] [Công Tử Phong Lưu]: Tiểu Nguyệt Nguyệt, anh sẽ sợ ah
[Loa] [Hoa Nguyệt Dạ]: Bớt nói nhảm đi, lăn tới Kính Hồ!
[Loa] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ngạo Thị Quần Hùng tối nay h đến Lạc Xuyên
[Loa] [Hoa Nguyệt Dạ]: Được! Đến đúng giờ đó!
Một cái loa của Vũ Trụ Thần Thoại khiến một lần nữa trên kênh thế giới sóng to gió lớn.
[Thế giới] [Ai Nha Nha]: Đại thần nói chuyện đại thần nói chuyện đại thần nói chuyện, ôm đùi đại thần, hú hú hú.
[Thế giới] [Đậu Xanh Rau Má Tìm Đường Chết Đi]: Duỗi thẳng đầu lưỡi đi, mồm miệng không lanh lợi gì cả, đầu óc lại càng không linh mẫn. Đại thần cũng không phải không nói chuyện, anh ta tại sao không nói chuyện.
[Thế giới] [Trên Lầu Là Thím]: Đại thần loa yêu cầu quần P, thế giới này thật là điên
[Thế giới] [Nơi Này Là Hòa Thượng]: Mỗi người có trách nhiệm tự bảo vệ tính mạng của mình! Thỉnh rời xa đại thần, rời xa Lạc Xuyên!
[Thế giới] [Hương Hoa Cúc]: Không hổ là đại thần. Nói chuyện thực chuẩn mực, ngay cả dấu ngắt câu cũng không thèm dùng nữa.
Tịch Lạc Ninh nhìn những lời này thật sự là tràn đầy đồng cảm.
[Thế giới] [Trà Dưa Leo]: Đám người Ngạo Thị muốn tìm bi kịch ấy mờ O(∩∩)O
[Thế giới] [Huyết Ma]: Lảm nhảm đếu gì, đến Kính Hồ mài đao cho tao!
[Thế giới] [Mùa Xuân Ở Nơi Nào]: Đều là hảo điểu
[Thế giới] [Đậu Hủ]: Cái kia, bọn họ không phải toàn là nát điểu sao?
[Thế giới] [Dưa Leo Yêu Nhất Cúc Hoa]: … Đây không phải là tồn tại đặc thù trong cung đình sao?
Người càng nhiều, suy nghĩ càng lệch lạc.
Những kẻ với tư cách là nhân vật chính lại không hề nói một tiếng nào.
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: SD, tốc độ
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: …
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Lập tức đến.
Đại thần kêu gọi, hiệu quả không giống bình thường.
Những người vừa rồi đều nhanh chóng xuất hiện ở cửa phó bản SD.
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tiếu Tiếu còn chưa tới.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: T^T Sớm biết vậy tui cũng không tới rồi, sách của tui ah!
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Phong Lưu, cậu là người thành phố S đúng không? Tui gửi tin nhắn cho Tiếu Tiếu, triệu hoán hắn ta lập tức tới ngay.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Ngượng ngùng Nhiên Nhiên, cưng rốt cuộc quyết định tới tìm anh sao?
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Vừa rồi thấy cậu nói muốn mua “Thần Thám”. Trên tay tui vừa vặn lại có, vốn định đưa cho cậu… Hiện tại thôi đi!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Ôm lấy Nhiên Nhiên. Cưng quả thật là thầm mếm anh mờ. Thực sự chọn đúng thời điểm bày tỏ lòng ngưỡng mộ với anh nha. Sách gì đó chính anh có thể tự mua, cưng đem mình đóng gói gửi cho anh đi!
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bang chủ, cậu quá bất công rồi.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Ủa thực là Tư Mã Chiêu chi tâm, chậc chậc!
Tư Mã Chiêu chi tâm: Tư Mã Chiêu chi tâm, lộ nhân sở chi nghĩa là dụng ý của Tư Mã Chiêu ai nấy đều biết hết, xuất xứ từ “Tam Quốc chí – Ngụy Thư – Cao Quý Hương Công kỉ.”
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Địch đại thần Địch Vân hình như sống ở thành phố S…
Địch Vân? Tịch Lạc Ninh nhìn thấy cái tên này, đuôi lông mày khẽ giật.
Cái tên Địch đại thần này cũng không quá xa lạ, tác giả tiểu thuyết “Thần Thám”. Tịch Lạc Ninh còn diễn qua vài bộ phim nhựa được chuyển thể từ kịch bản của anh ta. Chỉ là Tịch Lạc Ninh chưa bao giờ nhìn tên thật của anh ta mà thôi.
Không nghĩ tới Địch đại thần là Địch Vân, là Địch Vân mà anh biết đó sao? Địch Vân trước kia đúng là viết truyện. Mặc dù anh chưa bao giờ đọc thử.
Tịch Lạc Ninh mang theo nghi hoặc thu nhỏ trò chơi lại, mở websites ra, gõ tìm tên Địch Vân.
Có tin về mấy quyển sách nổi tiếng của Địch Vân. Tịch Lạc Ninh mở baidu, bên trong còn có ảnh chụp của Địch Vân. Hẳn là chụp cận mặt. Nhưng vẫn là bộ dạng trong trí nhớ, anh tuấn, đẹp trai, mặt không biểu tình, giống như có ai đó thiếu nợ anh ta mấy trăm vạn.
Tịch Lạc Ninh đọc đến thông tin cá nhân của anh ta, trực tiếp xem thông tin các tác phẩm luôn.
Quan hệ giữa Địch Vân và Tịch Lạc Ninh khá lâu.
Đã lâu đến khoảng mười năm trước.
Đã lâu đến thời còn là học sinh.
Đã lâu để gọi là mối tình đầu.
Đã lâu để có thể nghe thấy tên anh ta thì sẽ cảm thấy kinh ngạc.
Tịch Lạc Ninh không nghĩ tới Địch Vân sẽ trở thành tác giả nổi tiếng như thế. Bản thân anh ta chủ yếu viết tiểu thuyết võ hiệp ảo tưởng. Bối cảnh câu chuyện, nhân vật được xây dựng có hệ thống, kịch tính phát triển không thể bắt bẻ được. Rất nhiều tác phẩm của anh ta được chuyển thể thành phim truyền hình.
Tịch Lạc Ninh còn diễn mấy vai nhân vật chính trong các bộ phim đó.
Nguyên tác cùng kịch bản chuyển thể là hai bản phân biệt, đạo diễn trình bày lại đặc sắc cho nên tới bây giờ Tịch Lạc Ninh cũng chỉ nghiên cứu kịch bản.
Địch Vân viết tiểu thuyết đều dùng tên thật của mình. Kể cả các truyện dài chưa kết thúc đang được viết tiếp trên mạng cũng dùng tên thật. Nhưng mọi người đều gọi anh ta là đại thần thỉnh thoảng sẽ gọi là Địch đại thần. Kể cả mọi người trong ngành giải trí cũng đều toàn gọi Địch đại thần chứ không phải Địch Vân.
Tịch Lạc Ninh có nghe qua mấy vụ xoắn xuýt về việc mua bản quyền các tác phẩm của Địch đại thần. Anh thấy mấy chuyện này khá phiền phức. Vì thế cũng không hỏi qua, mà Lưu Tuấn cũng chẳng báo cáo với anh mấy chuyện này.
Địch Vân lại không tham gia bất cứ hoạt động nào trong ngành giải trí. Cho nên, anh một mực không biết Địch đại thần chính là Địch Vân, một mực không hề biết kịch bàn đêm đêm mình nghiên cứu, chính là chuyển thể từ tiểu thuyết của Địch Vân.
Tịch Lạc Ninh ngoài khiếp sợ, chỉ có chút buồn cười.
Anh cùng Địch Vân cùng sống ở một thành phố, lại vẫn chỉ là một người như trước nhưng vài năm vậy mà chưa từng gặp mặt. Thậm chí ngay cả tin tức của đối phương cũng không có.
Không cố ý tìm kiếm kết quả.
Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân đều là người kiêu ngạo, sẽ không cố ý phong tỏa tin tức của đối phương nhưng cũng sẽ chẳng cố gắng đi tìm tin tức của đối phương.
Chính vì vậy nên mới cảm thấy buồn cười.
Thời đại học Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân ở cùng kí túc xá.
Anh không quen nhìn Địch Vân xấu tính xấu nết, Địch Vân cũng không quen nhìn anh kiêu căng ngạo mạn. Nhưng gia thế hai người thế kia, lại không thực sự thâm cừu đại hận, cho nên cũng không ầm ĩ cãi nhau bao giờ … chỉ là làm lơ đối phương.
Về sau bởi vì có một cơ hội, hai người đã cùng xuất hiện một chỗ.
Tịch Lạc Ninh bởi vì một chuyện vô tình, được mời đi tham gia buổi thử vai, đạo diễn liếc mắt một cái liền nhìn trúng anh.
Ngành giải trí trước nay vẫn rất hỗn loạn, anh lại là nhân vật mới.
Một nhà đầu tư chuẩn bị tiềm anh. Sau khi biết Tịch Lạc Ninh vô cùng tức giận, tính mệnh của nhà đầu tư suýt nữa trực tiếp bị mất trong tay anh. Tịch Lạc Ninh giận xong thì phải đi lo giải quyết hậu quả.
Tiềm: kiểu đi cửa sau, định dùng một cái gì đó một cách lén lút, mà ở đây là muốn quan hệ lén lút để nâng Ninh Ninh lên
Tịch Lạc Ninh không phải người địa phương thành phố S, muốn giải quyết chuyện này cũng là một vấn đề. Nhưng người nhà Tịch Lạc Ninh vẫn luôn không ủng hộ anh tiến vào ngành giải trí. Anh mới vào đã xảy ra chuyện này, Tịch Lạc Ninh cũng không đi tìm người nhà giúp đỡ được. Cuối cùng chỉ có thể nhờ Tiêu Duyệt gọi điện thoại giúp.
Tiêu Duyệt là người địa phương thành phố S, giải quyết việc này cũng khá đơn giản.
Tiện tay mà thôi, Tiêu Duyệt tự nhiên là đồng ý rồi.
Tiêu Duyệt cùng Địch Vân là anh em tốt, vẫn muốn làm thoải mái quan hệ giữa Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân.
Vì muốn làm dịu đi quan hệ của hai người, Tiêu Duyệt liền nói chuyện này cho Địch Vân biết.
Địch Vân người này tính tình có chút vặn vẹo. Cho dù là nói chuyện với nhau, một câu không vừa ý liền lập tức trở mặt. Nhưng người này tuyệt đối là người tốt. Địch Vân không hề nói hai lời liền giúp Tịch Lạc Ninh xử lí chuyện này.
Địch Vân giải quyết mọi chuyện xong lại xối xả mắng Tịch Lạc Ninh một trận, muốn bao nhiêu khó nghe thì có bấy nhiêu khó nghe.
Tịch Lạc Ninh thề, từ khi sinh ra đến giờ chưa có ai dám chửi thẳng vào mặt anh như thế. Nếu như không phải do Địch Vân đã giúp đỡ anh, chỉ sợ anh đã giết người diệt khẩu rồi.
Từ đó, quan hệ của hai người không hề tốt lên chút nào, ngược lại càng kém hơn.
Nhưng cuộc đời này luôn có những chuyện ngoài ý muốn.
Quan hệ giữa Tịch Lạc Ninh cùng Địch Vân chính là một hồi bi kịch.