Editor: Jung Tiểu Kú
Cuối cùng vẫn đi dạo quanh vườn hoa một vòng, từ đầu đến cuối đều cãi nhau với Địch Vân. Lúc trở lại, sắc mặt Địch Vân rất khó coi. Mãi cho đến khi ăn cơm xong xuôi rồi vẫn còn mặt lạnh.
Tịch Lạc Ninh có chút buồn bực. Hai người đi dạo trong vườn hoa, rõ ràng là một việc rất ấm áp. Bọn họ thế mà không thể nào ấm áp được.
Tính ra, Tịch Lạc Ninh không có cách nào. Anh với Địch Vân đều là những người phải dùng lời dịu dàng, nhỏ nhẹ để dỗ dành. Đáng tiếc, anh và Địch Vân đều không cách nào nhỏ nhẹ, dịu dàng được chứ đừng nói sẽ dỗ dành cho đối phương vui vẻ. Cuối cùng đi dạo cũng chỉ nhận được một bụng tức giận.
Lên trò chơi, sắc mặt Địch Vân mới tốt hơn một chút, chủ động mật anh, lại để anh đứng ra sau, để ý máu mình.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chiếp chiếp chiếp chiếp, tui nhìn thấy ai vậy cà?
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Tui không hoa mắt nha tui không có hoa mắt nha tuyệt đối không có hoa mắt nha?
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Thần Thám, tật xấu mỗi lần kích động đầu lưỡi sẽ bị thắt còn chưa sửa nữa hả!
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Bang chủ sống lại rồi!
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Đừng nói như tui đã chết rồi ấy chứ.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cùng chết rồi khác gì nhau đâu
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: ^^ chào chị dâu!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: (╰╯)
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Bang chủ vừa nhoi lên đừng chọc giận chị dâu, cẩn thận đại thần kéo cưng đến Kính Hồ mài đao đó.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Nhiên Nhiên thế mà mi còn dám lên! Chưa từng thấy một tên bang chủ vô trách nhiệm như mi đó.
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Bởi vì đã có một phó bang chủ vô cùng đáng tin ở đây người ta mới có thể yên tâm vô trách nhiệm chứ lị.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Há, vì Phong Lưu mặc niệm ba giây!
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Vì Phong Lưu mặc niệm ba giây!
…
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đề nghị Phong Lưu trực tiếp tìm Tiêu Sái người thật PK
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Chị dâu... Chị định tự dẫm chân mình sao?
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Sờ cằm tự dẫm chân mình a!
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vừa vào nhóm đã thấy một cái tin quá bất ngờ.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Gái Shin, Tiếu Tiếu rất đẹp zai đó. Cưng có thể đẩy ngã đó nha.
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Chị dâu, Gái Shin là người bị đẩy ngã chứ nhẩy?
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Gái Shin là một bé trai vô cùng cu tèo đó nha
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gái Shin, anh không thể giúp gì chú rồi. Haizz…
…
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Sờ cằm Chị dâu, chị thành người mai mối từ bao giờ thế?
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cũng chỉ mới vừa rồi thôi
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: –||| Tui không giống mờ!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chuyển míc các bé ai tin nào?
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Nhất quyết không tin.
…
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Gái Shin, tui hông có hứng thú với zai cu tèo đâu đó. Cưng không cần vì từ chối tui mà phải giả bộ đâu.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: T^T Thật sự tui không phải mờ!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vậy tại sao mi mẫn cảm với mấy chuyện đó vậy?
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Có thể là bán hủ nam được hông!
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: –||| hủ nam
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: –||| hủ nam
[Nhóm] [Từng Qua Thương Hải]: –||| Hủ nam một chân bước vào giới đồng tính trong truyền thuyết sao!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Anh zai Thương Hải trong sáng, thế mà cậu biết rõ vậy sao? Chẳng lẽ cậu mới là nhân vật ẩn núp sâu nhất trong bang sao?
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Phong Lưu quả nhiên là phó bang chủ. Phát biểu đều thật sắc bén. Mặt khác, một chân bước vào vòng cơ hữu, chẳng khác nào nói Gái Shin là song tính luyến sao?
[Nhóm] [Từng Qua Thương Hải]: –||| Vì theo kịp bước tiến của mọi người, đã đi phổ cập giáo dục ấy mà!
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –||| Người bình thường sẽ tùy tiện đi phổ cập giáo dục những chuyện này sao?
[Nhóm] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Sẽ không!
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Sẽ không +
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tui vừa mới biết hủ nữ là sinh vật nào, giờ lại xuất hiện hủ nam. Rốt cuộc tui quá lạc hâu hay thế giới thay đổi quá nhanh? /(ㄒoㄒ)/
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Suất Suất bềnh tễnh. Sau khi mọi người giám định: Anh zai Thương Hải cũng là đồng loại rồi.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Tiêu Sái phân thuốc, chuẩn bị vào phó bản
Địch Vân nói một câu đã chấm dứt cuộc nói chuyện thiếu muối này. Tịch Lạc Ninh lại quen thói tám phét với bọn họ, sau đó kéo chủ đề đi lệch cả tám nghìn dặm.
Số sinh vật vĩnh viễn sôi nổi trong bang cũng chỉ mấy người này. Địch Vân nổi bật là do anh ta là người được bọn họ sùng bái. Chứ thực tế anh ta rất ít khi nói chuyện phiếm, thật sự ít nói đến đáng sợ.
Nếu như không phải vì chuyện gửi sách cho mọi người, Tiêu Duyệt nửa như lộ thân phận, Tịch Lạc Ninh cũng sẽ không liên hệ Vũ Trụ Thần Thoại hằng ngày vẫn tiếp xúc với Địch Vân.
Anh với Địch Vân rõ ràng ở trên mạng ở chung với nhau rất hài hòa, tính tình cũng thay đổi rất nhiều.
Thế giới mạng quả là một nơi vô cùng kì diệu.
Phân chia thuốc xong, truyền tống vào phó bản.
Vừa mới đi vào còn chưa nhìn rõ cảnh vật xung quanh, một đám gì đó đông nghịt đã lao tới, phát ra tiếng kêu vô cùng chói tai. Một đám người luống cuống tay chân đánh, hoàn toàn không có cách nào ra kế hoạch hành động. Cũng may bình thường đều cùng một chỗ luyện cấp, phối hợp cũng coi như khá tốt. Nhưng không có cố được một phút đồng hồ, cả nhóm liền bị diệt.
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Một cái phó bản biến thái!
[Nhóm] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Nhiều quái cũng thôi đi, tại sao còn không thể hồi sinh chứ?!!!!
[Nhóm]
[Từng Qua Thương Hải]: Vấn đề là tốc độ công kích. Tôi thấy máu của mình giảm một đường luôn. Uống thuốc cũng không kịp. Quá biến thái!
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Bình tĩnh. “Giang Hồ” chính là trò chơi có phó bản biến thái mà.
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Trong đó đặc biệt là KL cùng PS
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Chưa từng nghe nói qua boss cuối của phó bản thích múa ương ca. Á á á, để tui nhớ lại một đoạn thời gian vô cùng đáng sợ.
Múa ương ca: Một điệu múa dân gian của Trung Quốc.
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: Đừng nói nữa. Tui còn muốn ói ra máu kìa! Đó quả là một cơn ác mộng.
[Nhóm] [Công Tử Phong Lưu]: Cho tới giờ, tui thấy KL liền muốn đi đường vòng.
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Các cưng đang oán giận anh sao?
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Chỉ kêu ca chút thôi
[Nhóm] [Tần Ngọc Thanh]: T^T Tổ đội đã từng loạn cào cào rồi.
[Nhóm] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Thần Thám với Tàn Thuốc muốn ôn lại quá khứ sao?
[Nhóm] [Nhị Thủ Yên]: Nhất quyết không!!!
[Nhóm] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Đột nhiên phát hiện cấp bậc của bang chủ đã rồi. Anh không phải không chơi trò chơi được sao?
[Nhóm] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Gái Shin, chẳng lẽ cưng không biết, trên đời này còn có một loại nghề nghiệp là cày game thuê sao?
[Nhóm] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Cày game thuê rất tiện.
[Nhóm] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Chuẩn bị vào một lần nữa
Một câu này của Địch Vân, khiến mọi người lại kêu rên một lần nữa. Sau đó lại vô cùng hăng hái tuyên thệ muốn báo thù rửa hận, Tịch Lạc Ninh đã quen với thái độ trước sau một trời một vực của bọn họ.
Bọn họ liên tiếp mấy lần vào phó bản nhưng lần nào cũng bị diệt đoàn ra ngoài, không có lần nào có thể chịu được hơn phút đồng hồ.
Địch Vân rốt cuộc giải tán nhóm, tạm thời bỏ qua phó bản này.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: BF quá biến thái!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Mãnh liệt yêu cầu gõ tiếng Hán. Đừng có như Hoa Sen viết bạn trai cậu ta rất biến thái!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Suất Suất đã nói ra tiếng lòng của tui.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiếu Tiếu đừng không có việc gì mà xum xoe, coi chừng Phong Lưu tìm mi PK
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Phong Lưu, tui tuyệt đối tuyệt đối không có bất cứ ý gì khác đối với Suất Suất.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gái Shin, coi chừng nói lung tung tui tìm người thật PK đó!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: /(ㄒoㄒ)/ Quả nhiên lộ thân phận sẽ không tốt mờ.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vì Gái Shin mặc niệm ba giây!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Vì Gái Shin mặc niệm ba giây!
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: Lần sau cày phó bản gặp lại, bái bai phất tay
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Không được đi. Cậu là bang chủ sao dám đi chứ?
[Bang] [Thản Nhiên Tiêu Sái]: ^^ Hết thảy sự vụ trong bang giao lại cho Phó bang chủ xử lý ha!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Này!!!
[Bang] [Đẹp Zai Muốn Hủy Dung]: –||| Người đã logout rồi.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cảm thấy Phong Lưu thật đáng thương.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Quen là được rồi.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Nhất định tui sẽ tìm người thật PK đó!!!!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Há, cố gắng lên ha
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tiếu Tiếu biết Tiêu Sái ở đâu
Tịch Lạc Ninh ném một quả bom này, mặc kệ Trầm Tiếu làm gì để dập lửa, anh trực tiếp logout luôn.
Hiện tại không tổ chức thành nhóm vào phó bản, Địch Vân đã thoát game, hiện đang viết tiếp kịch bản.
Địch Vân một khi làm việc thì sẽ làm như điên, thật không hiểu sao anh ta có thể lớn lên được. Mỗi ngày đều viết không ngừng nghỉ, viết như thế nào được chứ? Còn viết ra tiểu thuyết được nhiều người thích như vậy nữa.
Địch Vân đã sớm tăng thời gian làm việc để lấp hố mới mở, cũng đem những bản thảo lưu trữ ném cho Khương Tá. Mỗi ngày Khương Tá đều đúng giờ post. Tịch Lạc Ninh đã sớm đọc xong, nhưng mỗi ngày vẫn tiếp tục vào bài post mới ủng hộ và nhắn lại cho anh ta.
theo thường lệ, Địch Vân đi viết kịch bản, Tịch Lạc Ninh không muốn vào trò chơi, nên lại lăn lộn trên diễn đàn đồng chí thường lên.
Tịch Lạc Ninh vẫn luôn để ý vấn đề giữa anh và Địch Vân. Vấn đề này giải quyết như thế nào mới có thể hài lòng đây. Hỏi thăm đồng loại luôn là một trong những biện pháp có ích. Bởi vậy, anh liền lập một topic trên diễn đàn – post bài thăm dò.
[Thăm dò] cuộc sống X với bạn trai không hòa hợp, làm sao bây giờ?
[Qua đường quân đi ngang qua]: Như tiêu đề, chủ topic cùng bạn trai đều là thuần , cuộc sống sinh hoạt X không hòa hợp, rất ảnh hưởng tình cảm. Xin các vị cho góp ý?
Đại khái do tiêu đề quá nổi bật, mới chưa đầy một lát đã có người reply rồi.
[] Vương Tử Bánh Bao Nhỏ: Loại chuyện này không có cách nào giải quyết, khuyên chủ thớt buông tay đi!
[] Đêm Hôm Đó: Trừ phi có một bên sẵn lòng thỏa hiệp, bằng không sớm nên chia tay đi. Đau dài không bằng đau ngắn.
[] Tối Nay Ăn Dưa Leo: Hừ. Đã là G còn giở trò thuần chứ. Chỉ thích ở trên sao không tìm đàn bà cho rồi. Mãi mãi sẽ không cần lo lắng mối nguy hậu môn!
[] Tui Rất Thuần Khiết: Thớt trên quá tiêu cực rùi. Không phải còn có thuần tồn tại sao? Khích lệ chủ thớt sớm ngày thoát khỏi bể khổ, tìm một người thuần mà kệt hợp đi!
[] Răng Răng Rắc Rắc: LS mấy vị đừng giội nước lã nữa. Chủ thớt là tới xin giúp đỡ mà!
LS: Lâu trên ý chỉ người post trước đó
[] Đêm Hôm Đó: Tui cũng chỉ nói ra ý kiến của mình thôi mà. Dù sao cũng là chuyện của chủ thớt. Nếu lầu nhiệt tình như vậy, thì bạn có cách nào không?
[] Răng Răng Rắc Rắc: … Thật không có cách nào
[] Tối Nay Ăn Dưa Leo: Ở đây giả vờ trong sạch cao thượng gì chứ. Nếu như thật sự yêu bạn trai của bạn, tại sao không trực tiếp dâng mình đi. Cũng có chết đâu! Còn nếu thật sự không chịu thiệt thì chia tay đi. Thật sự là giày vò vớ vẩn mà.
…
[] Vây Xem Quân: LS các vị bình tĩnh
[] Tui Rất Thuần Khiết: Dưa Leo quá tiêu cực rồi. Không có cách nào bình tĩnh. Nếu như có thể chịu thiệt, chủ thớt cũng đã không post bài thăm dò rồi?
[] Tối Nay Ăn Dưa Leo: Tôi cũng chỉ nói lời thật. Nói cho cùng chủ thớt cùng bạn trai cậu ta đều là người ích kỉ. Đều muốn đối phương phải nhường nhịn, muốn đối phương phải bỏ ra. Hai người như vậy, mặc kệ cuộc sống X sau này thế nào chắc chắn sẽ chia tay thôi.
…
[] Hoa Cúc Thật Dễ Nhìn: Cảm thấy sự đau khổ của chủ thớt thật khó chịu. Không hợp thì tan thôi. Làm gì giống đàn bà cứ lải nhải vậy chứ. Có thời gian làm trò vớ vẩn này, sao không tranh thủ tìm người thích hợp hơn chứ.
[] Răng Răng Rắc Rắc: Chủ thớt cũng yêu bạn trai cậu ấy, chỉ là không muốn mất đi nên mới đau khổ thôi.
[] Tối Nay Ăn Dưa Leo: Đau khổ vớ vẩn. Một bên kêu yêu một bên lại chỉ nghĩ muốn lấy, nhất định chia tay! Còn lải nhải gì nữa chứ?
[] Vây Xem Quân: Nếu không chủ thớt trực tiếp đánh thuốc mê, ăn tươi nuốt sống bạn trai mình để người đó cảm nhận được niềm vui thích khi ML. Có lẽ anh ấy sẽ tự thích làm thụ đó.
ML: Make love
[] Tui Rất Thuần Khiết: Mặc dù cảm thấy cách làm của Vây Xem Quân không tốt lắm. Nhưng mà đây hình như là cách thích hợp nhất rồi.
…
Thảo luận đến mấy trăm bài, không phải mắng chửi thì cũng là khuyên anh chia tay. Thật không có người nào đưa ra được một ý kiến có tác dụng cả.
Về bình luận cuối cùng, Tịch Lạc Ninh không khỏi có chút suy nghĩ.
Mặc dù Tịch Lạc Ninh chẳng bao giờ thừa nhận, nhưng trong lòng anh rất rõ ràng. Hai người từng chia tay, lỗi rất lớn chính là do anh tạo nên.
Lần đầu tiên làm với Địch Vân, anh không được sự đồng ý của anh ta. Còn dùng cách say rượu. Nếu là người khác thì có lẽ không có gì. Nhưng với một Địch Vân cao ngạo, quả thật giống như bọn gian xảo đánh thuốc mê người khác, đối với Địch Vân, đó là vô cùng không tôn trọng.
Nếu như không phải thương anh, Địch Vân chắc chắn đã liều sống liều chết với Tịch Lạc Ninh rồi. Nói cho cùng, cách làm của anh cùng với đám tiểu nhân hạ thuốc mê anh cách làm khác nhau nhưng kết quả lại vô cùng giống nhau. Mặc dù mục đích của anh vô cùng trong sáng, nhưng Địch Vân vô cùng hận những phương pháp này.
Tịch Lạc Ninh còn nhớ rõ cảnh tượng Địch Vân điên cuồng đánh tên tiểu nhân kia. Người kia thiếu chút nữa bị Địch Vân đánh chết. Đó là lần đầu tiên Tịch Lạc Ninh thấy Địch Vân tự mình ra tay. Cùng là lần cuối cùng.
Khi đó anh còn nhỏ, tùy hứng đến không có giới hạn, không hiểu được quý trọng cùng suy nghĩ linh hoạt. Cho tới bây giờ vẫn không cảm thấy mình làm sai, lại càng không biết sự tha thứ của Địch Vân quý giá như thế nào, vẫn luôn cãi nhau anh sống tôi chết với Địch Vân. Anh cho rằng Địch Vân không đủ thương anh, Địch Vân cũng cho rằng Tịch Lạc Ninh không đủ thương mình. Hai người rõ ràng yêu nhau nhưng vì phương thức cùng tính cách nóng giận giới hạn, đi vào ngõ cụt, tiến không được, lùi cũng không xong, vô cùng đau khổ.
Nếu như lúc trước anh có thể kiên nhẫn một chút, với tình cảm Địch Vân dành cho mình, để anh ta đồng ý với mình cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Mặc dù cuối cùng chia tay cũng liên quan đến tính tình tệ hại của Địch Vân, nhưng đúng là anh mở đầu, ở trước đó, tình cảm của hai người bọn họ vô cùng tốt, không hề cãi nhau dù chỉ một lần.
Hôm nay, anh không muốn làm chuyện ngu xuẩn như thế nữa.
Nhìn những trả lời kia, Tịch Lạc Ninh lại bắt đầu phiền lòng, chẳng lẽ bọn họ nhất định có duyên không phận sao?