"Lão công, em yêu anh."
Lý Đồng cười dịu dàng nói. Ta chính là nam nhân duy nhất trong cuộc đời nàng.
Ta cũng không biết ý nghĩ vừa rồi của Lý Đồng, đột nhiên nghe thấy nàng nói ra những lời này, cảm giác có chút gì đó là lạ. Ta vội quay đầu lại nhìn nàng.
"Lão công."
Lý Đồng kiều mỵ liếc nhìn ta, rồi lại hô khẽ một tiếng, ngọc diện kiều diễm chậm dãi lại gần ta, thấy ta đang ngẩng đầu nhìn nàng. Nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của ta, hương thiệt nhẹ nhàng di chuyển trong miệng ta, tùy ý làm chủ. Nguồn tại [.c]om
Ta đương nhiên là không cách nào kháng cự lại, hai đầu lưỡi rất nhanh đã quấn quýt với nhau, đồng thời, hấp dẫn hơi thở của đối phương. Bàn tay to lớn của ta lại tiếp tục khám phá cơ thể tuyệt vời của nàng, bắt đầu hành trình khám phá tuyệt vời của tình yêu.
Chúng ta hai người cuối cùng cũng không chịu nổi sự hấp dẫn của đối phương, quần áo ngủ trên người lần lượt biến mất. Huống hồ buổi tối hôm nay Lý Đồng lại chủ động càng để cho ta kích động dị thường, dục hỏa đặc biệt lớn.
Tiếp theo là một trận mưa gió rất lớn, giống như là minh chứng cho tình yêu lãng mạn vậy, như một khảo nghiệm của tình yêu. Cứ như vậy cho đến lúc Lý Đồng không thể kiên trì thêm được nữa, chúng ta mới dần dần dừng lại, Lý Đồng toàn thân ỷ ôi trong ngực ta. Dáng vẻ ôn nhu vô lực, cảm thụ cảm giác cường tráng mà ta mang lại, mà ta cũng cảm thụ cơ thể mềm mại cùng mùi hương hấp dẫn của cơ thể nàng.
"Lão công, anh thật sự quá mạnh mẽ, em không thừa nhận nổi, thật sự rất xin lỗi."
Lý Đồng tối nay đã hoàn toàn thả lỏng tất cả tâm tình, đem bộc lộ hết ái dục trong lòng nàng. Mặc dù nàng đã toàn lực cùng ta, thậm chí còn làm ra vẻ mặt rất dâm đãng, nhưng mà nàng vẫn chưa khiến lão công mình "tận hứng", "Hỏa Long" vẫn còn ngập tràn chiến ý. Cũng may là lão công yêu thương nàng, chưa từng có chuyện chỉ vì bản thân mà làm tổn hại đến nàng, nhưng mà nếu cứ như vậy, chính nàng cũng cảm thấy không thể tha thứ cho mình được.
Đối nàng lão công mà nàng yêu nhất, nàng muốn cho lão công "tận hứng", nàng muốn dâng hiến tất cả cho lão công.
"Lão công, anh và Vương Mộng Tuyết xảy ra chuyền gì vậy?"
Lý Đồng cuộn tròn người lại như một chú chim nhỏ trong lòng ta, không biết tại sao đột nhiên lại hỏi tới Tuyết Nhi.
"Không có chuyền gì đâu, em cũng không cần suy nghĩ nhiều."
Kỳ thật ta cũng rất bối rối, không biết nên nói với nàng như thế nào.
"Lão công."
Lý Đồng ngẩng đầu nhìn ta, vẻ mặt đích nghiêm túc kêu lên.
"Uh, làm sao vậy."
"Lão công, chuyện anh và Mộng Tuyết tỷ tỷ em cũng không muốn hỏi, chỉ cần anh yêu em, chỉ cần anh vĩnh viễn không xa rời em. Mặc kệ anh và Mộng Tuyết tỷ tỷ thế nào em đều không phản đối.
"Bảo bối, em đây là......"
"Phong, em biết mình đang nói gì. Chỉ cần anh yêu em, em đã thỏa mãn rồi. Hơn nữa lại cường tráng như vậy, em căn bản không "thỏa mãn" được. Mặc kệ là bên ngoài anh có bao nhiêu nữ nhân, chỉ cần anh vẫn yêu em, em đồng ý tất cả."
"Lý Đồng."
Chẳng lẽ Lý Đồng phát hiện ra cái gì rồi, trong lòng ta cảm thấy có chút bất an.
"Lão công, anh cũng biết đó, khi anh và Mộng Tuyết tỷ tỷ ở cùng nhau, em đã rất đau khổ, mà bây giờ, em và anh ở cùng một chỗ, em cũng có thể cảm nhận được sự thống khổ của Mộng Tuyết tỷ tỷ. Lão công, chỉ cần anh cao hứng, em cũng thấy hạnh phúc mà."
Lý Đồng nhìn ta, không một chút do dự nói.
"Bất quá, lão công. Nếu anh muốn có người đàn bà khác, em mặc dù không ngăn cản, nhưng mà ít nhất cũng phải so sánh được với em cùng Mộng Tuyết tỷ tỷ. Hơn nữa nữ nhân đó còn chưa từng có quan hệ với nam nhân khác, nếu không em tuyệt đối sẽ không đồng ý."
Lý Đồng nói đến đây thì rất kiên quyết. Đối với nàng thì lão công là vĩ đại nhất, đương nhiên không thể ở cùng với nữ nhân bình thường được.
Lý Đồng, đây là có ý gì. Hôm nay ta quả thật hoàn toàn bị biểu hiện của nàng dọa cho ngây người rồi.
"Lão công, anh "mạnh mẽ" như vậy, hơn nữa mỗi lần sau khi được anh "yêu", mặc dù lúc ấy rất mệt mỏi, nhưng mà chỉ cần ngủ một giấc, tinh thần lại cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Chuyện này là sao vậy?"
Lý Đồng biết nam nhân đều là sắc lang, lão công của nàng cũng không ngoại lệ, nhưng mà chỉ cần lão công yêu nàng, tất cả nàng đều không thèm so đo. Cũng không biết vì sao, lão công nàng làm gì nàng cũng cho đó là đúng đắn.
Những lời mà Lý Đồng nói tối nay khiến ta thật lòng cảm thấy rất xấu hổ, ta quả thật không biết nói gì đây. Nhưng mà thấy Lý Đồng đổi chủ đề, ta đúng là cầu còn không được.
"Bảo bối, nhìn đây."
Ta ôm Lý Đồng, còn tay kia thì với lấy con dao gọt hoa quả vốn để ở trên bàn, con dao gọt hoa quả nhẹ nhàng bay đến phía tay ta.
"A, lão công, đây là....."
Lý Đồng vô cùng giật mình, nàng vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy con dao gọt hoa quả nhẹ nhàng bay lên trên tay ta, điều này không phải là lão công nàng chính là thần tiên trong truyền thuyết chứ?
"Ha ha, bảo bối, lão công tu luyện một loại võ học thương cổ tên là – [Đế Thần Huyền], hiện này cũng đã bắt đầu phát huy hiệu quả rồi."
" [Đế Thần Huyền], cũng có loại võ công như vậy sao."
Lý Đồng giật mình nhìn lại con dao đang trên tay ta, xác định lại là ta không phải đang lừa nàng.
"Uh, là võ công."
"Lão công, khó trách mỗi lần anh "yêu" em, em đều cảm thấy có gì đó di chuyển tuần hoàn trong cơ thể mình, em đã định hỏi anh rồi, đến bây giờ mới biết hóa ra đó là chân khí.
"Có thật không?"
Trong cơ thể Lý Đồng cũng có chân khí vận hành sao, cái này ta đến bây giờ mới biết, tin này quả thật khiến ta giật mình.
"Uh, cảm giác rất kỳ quái nhưng cũng rất thoải mái. Lão công, võ công của anh có phải là có hiệu quả giống như thần tiên trong truyền thuyết không."
"Anh cũng không biết, hiệu quả cũng không rõ lắm, bất quá, anh có thể cho em xem một chút uy lực."
Lý Đồng cũng quá khoa trương rồi, thần tiên trong truyền thuyết loại khái niệm gì, [Đế Thần Huyền] của ta bây giờ làm gì đã đến mức đó.
"Nhìn xem."
"A, lão công, anh......"
Ta sau khi kêu Lý Đồng nhìn liền đột nhiên lấy con dao trong tay, tự đâm vào ngực mình. Hành động này dọa Lý Đồng sợ ngây người, nàng không hiểu sao ta lại làm như vậy.
"Phanh!"
"A, lão công, thật lợi hại."
Dao mặc dù đâm vào ngực ta, nhưng mà chỉ nghe thấy "Phanh" một tiếng, con dao lập tức gẫy làm ba khúc, hơn nữa chỗ ta đâm vào cùng không có dấu vết gì cả. Tình cảnh này càng khiến cho Lý Đồng cảm thấy rung động vô cùng.
"Lão công, anh không sao chứ."
Đôi tay Lý Đồng nhanh chóng vuốt ve nơi ta vừa đâm dao vào, nàng vuốt ve nhẹ nhàng cứ như sợ rằng mình chỉ hơi mạnh tay chỗ đó sẽ bị thương vậy.
"Không có việc gì đâu, chỉ cần ta vận khí thì đao kiếm căn bản cũng không làm gì được ta, nếu dùng súng bắn cũng chưa chắc đã làm gì được ta."
"Lão công, anh không được thử với súng đâu đấy."
Lý Đồng bây giờ mới yên tâm trước uy lực của [Đế Thần Huyền], nàng thấy ta dùng dao đâm nhưng không tổn thương, lại sợ muốn dùng súng thử cho nàng xem.
"Bảo bối, yên tâm đi, anh biết điều gì nên làm mà."
Nói xong, ta dùng tay nhẹ nhàng miết miết những mảnh kim loại của dao gọt trái cây, biến chúng thành một đám phấn mạt theo lòng bàn tay ta chảy xuống đất.
"Lão công......"
Lý Đồng bị năng lực của ta làm cho vô cùng chấn động, Đây là năng lực gì, đây thật sự là vượt qua tưởng tượng của nàng rất nhiều. Lúc này nàng nghĩ chắc chỉ có thần tiên mới lợi hại như lão công nàng thôi.
"Bảo bối, em vừa rồi nói là trong cơ thể em cũng có chân khí, điều này khiến ta nghĩ rằng [Đế Thần Huyền] cũng có thể là bí kíp song tu đó. Mà em cũng thử xem có hiệu quả gì không."
"Em, em làm sao để thử?"
"Em thử xem có lấy được quyển sách trên bàn kia không."
Lý Đồng đương nhiên sẽ không tin là nàng có năng lực đó, nhưng mà thấy ta cổ vũ nàng liền cố gắng thử xem.
"A, lão công, em thật sự không làm được."
[Đế Thần Huyền] của ta quả thật có thể song tu, không ngờ lại có thể biến người bình thường như Lý Đồng cũng xuất hiện chân khí, tuy rằng hiện tại chân khí của nàng còn rất yếu, chỉ có thể làm quyển sách bay lên rồi rơi xuống cách đó không xa mà thôi. Nhưng điều này cũng đã khiến Lý Đồng cảm thấy rất vui rồi.
Đương nhiên, ta lại càng cao hứng hơn, ta bây giờ đã hoàn toàn xác định bộ [Đế Thần Huyền] của ta là võ công song tu rồi. Hơn nữa [Đế Thần Huyền] đối với những nữ nhân mà ta song tu cũng không gây ra nguy hiểm gì.
"Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ anh lại lừa em sao."
Ta thấy nàng hoài nghi liền hung hăng hôn lên mặt nàng một cái, đồng thời cảm giác dụng vọng trong cơ thể lại trỗi dậy rồi.
Đăng bởi: Duy Nguyen