Chúng ta đang chuẩn bị xông lên, bỗng một âm thanh sói tru vang lên, sau đó xuất hiện một đầu Sài Lang rất lớn, bộ dáng vô cùng hung hãn, không cần phải nói, đây chính là Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương mà Thiên Hỏa Lãnh Hồn vừa nhắc tới.
"Thạch Đầu, Hoàng Ban Sài Lang Vương xuất hiện rồi, nhanh hành động đi."
Quả nhiên là vậy, đây là Hoàng Ban Sài Lang Vương, Thiên Hỏa Đao Ngâm cũng quay đầu lại ra lệnh cho các thành viên bắt đầu hành động.
"Hành động!"
Sau khi Thiên Hỏa Đao Ngâm phát ra mệnh lệnh, cộng thêm cả ta nữa là người tiến về phía Hoàng Ban Sài Lang Vương. Lý Đồng và tiểu muội cùng Thiên Hỏa Lãnh Hồn với hơn thành viên nữa đứng ngoài phạm vi công kích của Hoàng Ban Sài Lang Vương, nhìn chúng ta hành động và chờ đợi kết quả. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
Bởi vì Hoàng Ban Sài Lang Vương đang đứng ở trung tâm cả đàn Sơn Địa Sài Lang, vì thế chúng ta mười bốn Kỵ Sĩ cưỡi [Hỏa Diễm Câu] phi đến, làm tiên phong mở đường.
Vừa mới tiến vào phạm vi công kích của Sơn Địa Sài Lang, hơn con đã phi tới chỗ chúng ta. Tất nhiên chúng ta đều là Kỵ Sĩ tinh anh, rất dễ dàng khiến cho bước tiến của chúng dừng lại, Ma Pháp Sư rất nhanh chóng đã "xử lý sạch sẽ" đám này. Cứ như vậy, chúng ta từng bước tiến lại gần Hoàng Ban Sài Lang Vương.
Hoàng Ban Sài Lang Vương không hổ là Bạch Ngân BOSS, không hổ là Sài Lang Vương, nó đã nhìn thấy chúng ta tiến đến từ xa. Hoàng Ban Sài Lang Vương lập tức phát ra một tiếng tru thật lớn, lập tức nó và hơn con đệ bên cạnh phi tới chỗ chúng ta.
Nhìn hơn con đang phi tới, phía sau còn có cả Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương, theo đạo lý thì chỉ cần chúng ta chặn đám này lại để cho đội Ma Pháp Sư ở đằng sau công kích, chắc chắn là không bao lâu phần thắng sẽ thuộc về chúng ta.
Nhưng mà cũng không hẳn là đơn giản như vậy, bất hạnh chính là tốc độ Sơn Địa Sài Lang xoát tân cực nhanh, cho dù chúng ta có dùng thời gian nhanh nhất, cũng chỉ có thể quét sạch một nửa đám này mà thôi, mà khi đám Sơn Địa Sài Lang vừa rồi chúng ta đồ sát xoát tân lại, Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ phía sau sẽ trở thành mĩ vị của bọn chúng, mà nếu không có Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư công kích, Sơn Địa Sài Lang sẽ càng tụ càng nhiều, cuối cùng thất bại sẽ là của chúng ta.
"Lui lại!"
Chúng ta sau khi hấp dẫn sự chú ý của Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương, bước đầu của kế hoạch đã thành công, Thiên Hỏa Đao Ngâm hô to một tiếng, bắt đầu khở động bước thứ , mà ta cũng nhân cơ hội này dùng [Động Sát Thuật] với Hoàng Ban Sài Lang Vương.
Hoàng Ban Sài Lang Vương: Bạch Ngân BOSS Lv , HP , vốn là Sơn Địa Sài Lang Đầu Lĩnh, chỉ là một trung cấp BOSS bình thường, bởi vì ăn được một cây [Hoàng Chướng Khuẩn] nên tiến hóa thành Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương.
Kỹ năng: Sài Lang Vương: bị động kỹ năng, Hoàng Ban Sài Lang Vương một khi hành động, đám Sơn Địa Sài Lang ở trung quang nó cũng sẽ hành động theo.
Sài Lang Chi Ngữ: chủ động kỹ năng, Hoàng Ban Sài Lang Vương phát ra tiếng rống giận, gia tăng khí tức tàn bảo chung quanh, khiến thuộc tính đám Sơn Địa Sài Lang xung quanh+ %.
Lang Trảo Chi Vũ: chủ động kỹ năng, Hoàng Ban Sài Lang Vương trong nháy mắt huyễn hóa ra bát trảo(tám móng vuốt), công kích địch nhân trong phạm vi mét cạnh người, đánh trúng sẽ + thêm hiệu quả trúng độc, khiến địch nhân liên tục mất máu, mỗi giây mất đi ít nhất HP, thời gian duy trì: ", trừ phi dùng trung cấp giải độc dược.
Hoàng Ban Sài Lang Vương năng lực cũng tạm được, nhưng mà nó có thể thống lĩnh đám Sơn Địa Sài Lang thủ hạ và khiến chúng + % năng lực, kỹ năng này rất lợi hại. Nó dùng kỹ năng này với con thủ hạ, cho dù là ta, cũng không dễ dàng gì đối phó được, cũng chỉ có đại bang phái như Thiên Hỏa mới có thể tổ chức đủ nhân thủ để đối phó dễ dàng được.
Theo hiệu lệnh của Thiên Hỏa Đao Ngâm, chúng ta bắt đầu hành động. Trước tiên là an bài tổ đội Kỵ Sĩ, mỗi tổ phối hợp với hai Mục Sư, bắt đầu cẩn thận dùng "[Khiêu Khích]", chậm rãi lôi kéo con thủ hạ ra xa, khiến cho đám thủ hạ bên người Hoàng Ban Sài Lang Vương giảm bớt đi một chút, tiện cho hành động của chúng ta.
Nếu không phải có hạn chế về sát BOSS, thì có thể cho mỗi Kỵ Sĩ đều có một Mục Sư chạy theo, căn bản là Kỵ Sĩ hấp dẫn sẽ chẳng gặp phải nguy hiểm gì cả.
Tất cả mọi người đều là người chơi có kinh nghiệm, kỹ thuật rất thuần thục, rất nhanh, ba tổ Kỵ Sĩ lập tức liều mạng uống [Đại Hồng], mỗi tổ hấp dẫn hơn con Sơn Địa Sài Lang bên người con BOSS. Chúng ta cũng nhân cơ hội này thu hút Hoàng Ban Sài Lang Vương và hơn con còn lại đi chỗ khác, từng chút rời khỏi phạm vi của đàn đám Sơn Địa Sài Lang.
Quả nhiên, mới đi không được vài bước,...đám Sài Lang bị đồ sát lúc đầu đã bắt đầu xoát tân, đám Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ lập tức bỏ qua cho Hoàng Ban Sài Lang Vương mà quay lại tấn công đám mới được xoát tân, tiếp tục dùng công kích tầm xa để "rửa đường".
"Lão Đại, có đội ngũ khác đang tới."
Chúng ta đang cẩn thận dẫn quái vật, đột nhiên một người lo canh gác ở bên ngoài kêu to một tiếng thông báo.
Ta quay đầu nhìn lại, một đám nhân mã cũng đang phi tới đây, bởi vì vừa rồi tất cả mọi người đều tập trung chú ý đến BOSS, nên không có lưu ý gì đến bên ngoài. Đến khi phát hiện ra thì đám người này đã cách chúng ta không còn xa rồi.
"Không nên khẩn trương, tiếp tục làm việc theo kế hoạch."
Thiên Hỏa Đao Ngâm cũng nhíu mày, không biết đám người đang đến là ai. Thiên Hỏa Đao Ngâm đã lựa chọn đám người đi cùng rất kỹ rồi, bây giờ rất khó thay đổi vị trí để "tiếp đón" đám người kia, mà đây lại là trung tâm của đàn Sơn Địa Sài Lang, hơn nữa trì hoãn càng lâu thì lại càng có nhiều Sơn Địa Sài Lang xoát tân trở lại.
Nếu người đến là địch nhân, vậy thì phiền toái rồi. Thiên Hỏa Đao Ngâm thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, muốn xem người đến là ai.
"Lão Đại, bọn họ có hơn người."
Thích khách tùy thời báo cáo tình huống của đám người mới đến, để cho Thiên Hỏa Đao Ngâm còn kịp thời nghĩ ra cách ứng phó.
"Lão Đại, không tốt, đám người đang tới là Phong Vân Dong Binh Đoàn, dẫn sao đội Phong Vân Tam Hổ."
Thích khách khẩn trương hô to một tiếng, người đến là địch nhân. Thiên Hỏa Đao Ngâm lúc này cũng cảm thấy có chút khẩn trương, sắp xảy ra một hồi đại chiến khó tránh khỏi rồi, chỉ là tất cả mọi người đều đang bị đám Sài Lang cuốn lấy, nếu chiến đấu thì sẽ lập tức mất đi tiên cơ, bây giờ không biết phải làm sao đây.
Phong Vân Tam Hổ này tại sao ta lại thấy quen tai vậy nhỉ. Cuối cùng khi đám người kia đến gần ta mới hiểu tại sao mình lại cảm thấy quen tai, nguyên lai là người quen cũ. Hóa ra chính là ba tên rác rởi dám cướp BOSS của ta khi ở Tân Thủ Thôn: Phong Vân Thạch Hổ, chiến sĩ Phong Vân Hắc Hổ và Ma Pháp Sư Phong Vân Hoàng Hổ. Lúc ở Tân Thủ Thôn đã dám cướp BOSS của ta, bây giờ chắc bọn họ cũng lại định cướp Bạch Ngân BOSS Hoàng Ban Sài Lang Vương này rồi, xem ra một hồi đại chiến sẽ khó mà tránh được.
"Thạch Đầu, nơi này không nằm trong phạm vi đại thành thị của Thiên Mộng Đại Lục, lát nữa khẳng sẽ có PK, ngươi hay là rời đi trước cùng hai muội muội đi. Không nên vướng vào mâu thuẫn của hai bang phái chúng ta."
Phong Vân có tới hơn người tới, nhân số gấp đôi so với đám Thiên Hỏa Đao Ngâm, hơn nữa đám Thiên Hỏa lại đang bị vường vào đám Sài Lang. Nếu đồng thời phải chiến đấu với đám Phong Vân thì chắc chắn sẽ không có chút phần thắng nào, đến lúc đó có muốn rời đi cùng không được nữa rồi. Hơn nữa đám Thiên Hỏa còn phải bảo trì tiết tấu nếu không thì đối thủ của họ sẽ không chỉ là Phong Vân bang mà còn có thêm cả Hoàng Ban Sài Lang Vương và đám thủ hạ nữa.
Thiên Hỏa Đao Ngâm không muốn ta là người vô tội phải hy sinh, vì thế mật ngữ với ta, mong ta dẫn theo Lý Đồng và tiểu muội rời đi.
"Không có việc gì đâu."
Ta kiên định nhìn Thiên Hỏa Đao Ngâm rồi mật ngữ chấn an Lý Đồng và tiểu muội.
"Lý Đồng, người đến là địch nhân có mâu thuẫn với anh. Em cùng tiểu muội nhớ chú ý, một khi có nguy hiểm, em và tiểu muội lập tức về thành, hoặc là triệu hồi [Tử Diễm Lôi Dực Mã] bay ngay lên trên không."
Ta đâu phải là một tên tiểu nhân lâm trận bỏ trốn đâu, ta nếu đã tổ đội cùng bọn Thiên Hỏa Đao Ngâm, thì họ chính là bằng hữu của ta. Mà đối với bằng hữu ta không bao giờ bỏ mặc sự sống chết của bọn họ. Lúc trước chơi game, ta cũng chưa bao giờ bỏ mặc đồng đội hay bằng hữu mà chạy một mình cả
Là bằng hữu, là chiến hữu thì phải cùng nhau chiến đấu, cho dù không thể thắng lợi, cho dù là chết trận cũng phải oanh oanh liệt liệt. Không bao giờ lui bước trước kẻ địch hèn hạ dám làm hai đồng đội va bằng hữu của ta.
Chỉ cần Phong Vân Tam Hổ dám ra tay, hôm nay ta nhất định sẽ cho chúng biết: [ngươi đã muốn chiến, vậy thì chiến!]
Đăng bởi: Duy Nguyen