Cảm nhận được thân thể mềm mại của Lý Đồng, ta chậm rãi hôn nàng. Nhìn dòng lệ còn vương trên mặt mỹ nhân, ta nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm sạch, thâm tình nhìn vào đôi mắt còn hoen lệ của Lý Đồng, nhẹ giọng nói: "Lý Đồng, xin lỗi, tha thứ cho huynh được không, tất cả là lỗi của huynh".
Lời nói từ đáy lòng của ta, ta muốn cho Lý Đồng biết chân tình của ta với nàng. Mặc dù trước mắt chính là Lý Đồng vì e thẹn nên đôi tai đỏ hồng, chiếc cổ trắng ngần, thân thể lả lướt với những đường cong tuyệt mỹ khiến ta muốn điên cuồng nhưng ta vẫn cố gắng kiềm chế chính mình.
"Lâm Phong"
Lý Đồng nghe được lời ta nói, nước mắt vừa ngưng lại trào ra không ngớt, hai tay vốn đang ôm lấy lưng ta liền chuyển sang quàng lấy cổ ta, môi nàng gắn chặt vào môi ta, chiếc lưỡi thơm tho tuỳ ý để ta đùa giỡn.
"A!"
Đột nhiên một tiếng kêu thất thanh kéo ta và Lý Đồng ra khỏi trạng thái đê mê. Không ai khác chính là tiểu muội Lâm Ngọc Hân, vừa ra ngoài mua đồ ăn trở về, chứng kiến tình hình thân mật giữa ta và Lý Đồng, nàng không khỏi kêu lên.
"Không có gì"
thấy ta cùng Lý Đồng xấu hổ nhìn nàng, tiểu muội vội vàng đáp lại một tiếng, xoay người chạy ra ngoài. Lý Đồng bị tiểu muội bắt gặp, vội vàng rời khỏi ngực ta, đứng thẳng dậy, khuôn mặt ửng hồng, thẹn thùng đẩy ta ra "Lâm Phong, mau đi ra, huynh xấu lắm, làm sao ta có thể gặp người khác chứ"
Tiểu muội cũng thật là... Vừa rồi không phải đã bảo để cho ta và Lý Đồng một khoảng không gian riêng sao, tự nhiên lại về sớm như vậy làm gì chứ. Ta bất bình trách tiểu muội đã phá hỏng chuyện tốt của ta.
"Mau đi ra, muội còn phải nấu cơm, huynh làm muội sau này còn mặt mũi nào gặp tiểu muội đây?", thấy ta không nhúc nhích, Lý Đồng vội vã thúc giục ta. Xem ra không thể làm ăn gì được nữa, ta chỉ còn cách đi đến hôn trộm Lý Đồng một cái, để lại Lý Đồng còn đang thẹn thùng, đi ra khỏi bếp.
"Không nghĩ tới xú lão ca nói là làm, nhanh như vậy đã ra tay, uổng công mình quan tâm, vội vàng quay về sớm để quan sát tình huống", tiểu muội Lâm Ngọc Hân tim đập loạn xạ, nhớ đến cảnh lão ca cùng Đồng tỷ tỷ thân mật, không khỏi thẹn thùng, gương mặt đỏ bừng, nóng như lò lửa.
Vừa rồi lão ca cùng Lý Đồng tỷ tỷ thân mật như vậy, Đồng tỷ tỷ được lão ca ôm chặt vào lòng, thật là hạnh phúc. Lão ca chưa từng ôm mình như vậy, không biết cảm giác như thế nào, thật sự là hâm mộ Lý Đồng tỷ tỷ.
Nghĩ đến quan hệ của lão ca cùng Lý Đồng tỷ tỷ, trong lòng tiểu muội Lâm Ngọc Hân đột nhiên có cảm giác mất mát. Lão ca thích Lý Đồng tỷ tỷ, vậy sau này mình phải làm sao đây? Mình còn có thể cùng ở một chỗ với lão ca không? Mình có còn là tiểu bảo bối của lão ca nữa không? Lâm Ngọc Hân không khỏi lo lắng lão ca sẽ rời bỏ mình.
"Lâm Ngọc Hân, mi làm sao vậy? Lão ca là lão ca của mi, chắc chắn lão ca vẫn yêu quý mi, mi và lão ca vĩnh viễn ở cùng nhau. Ngoài lão ca, mi chắc chắn sẽ không thích một nam nhân nào khác, mi vĩnh viễn là bảo bối của lão ca" Lâm Ngọc Hân âm thầm hạ quyết tâm.
"Lão ca, làm tốt lắm, có tiến bộ", thấy ta từ trong bếp đi ra, tiểu muội hướng về phia ta giơ ngón cái lên khen ngợi.
"Tiểu muội, sao lại về sớm vậy?", bị phá mất chuyện tốt, ta tất nhiên là tức giận bất bình.
"Được rồi, muội đi giúp Đồng tỷ tỷ nấu cơm đây, muội đói muốn xỉu rồi"
Tiểu muội thấy ta muốn tìm nàng hỏi tội, cũng biết là mình sai, vội vàng chạy vào bếp. Tiểu muội đáng ghét, lúc nào cũng vậy, người thua thiệt luôn là ta.
"A...Tuyệt vời!"
trù nghệ của Lý Đồng thật sự là vô địch, ta không khỏi hoài nghi liệu Lý Đồng có phải đã từng theo học một lớp chuyên dạy nấu ăn hay không? Mặc dù trước kia cũng đã nghe qua trù nghệ của Lý Đồng nhưng dù sao cũng chỉ là nghe nói. Nghĩ đến sau này mỗi ngày đều có thể được ăn thức ăn do Lý Đồng nấu, thật sự là làm cho ta cao hứng.
Nghe ta ca ngợi, Lý Đồng lộ ra nụ cười hàng ngày của nàng, càng làm cho lòng ta say mê. Trước mặt là mỹ vị, bên cạnh có mỹ nhân, không khỏi làm cho ta cảm khái: nhân sinh như thử, phu phục hà cầu! ()
"A...món trứng này là do ai làm đây?"
"Muội làm đó, có chuyện gì sao?" Tiểu muội vội vàng trả lời ta. "Không có gì, ngon lắm", trách không được nó có một loại mùi kỳ quái, cùng những món khác không giống nhau. Tuy nhiên, trước ánh mắt chờ đợi của tiểu muội, ta chỉ có thể ép mình nuốt xuống.
"Ca, cái này không phải là đầu khôi được quảng cáo dùng để chơi Vương giả sao? Huynh đang chơi Vương giả à?"
Ăn cơm xong, ta đang xem ảnh của Lý Đồng và tiểu muội đi du lịch mang về. Nhìn ảnh của hai mỹ nhân, cặp mắt ta sáng rực, miệng há to, nước dãi chảy ra như suối. Nghe tiểu muội hỏi, ta bước vào phòng, trông thấy tiểu muội đang nghịch hoàng kim đầu khôi của ta.
"Uh, mấy hôm nay cũng hay chơi"
"Ca, trò chơi hay không? Muội cũng muốn chơi"
"Chơi cái gì mà chơi, lo học đi, huynh không cho phép muội chơi", ta thể hiện trách nhiệm của người huynh trưởng.
"Muội đã là sinh viên năm nhất rồi, không còn là học sinh phổ thông nữa, muội đã lớn, muội có thể chơi", tiểu muội vội vàng kháng nghị.
"Năm nhất là thời gian quan trọng nhất, muội không được chơi"
"Đồng tỷ tỷ, tỷ xem xú lão ca dã man không. Hồi năm nhất huynh ấy cũng có thể chơi trò chơi, vậy mà bây giờ không cho muội chơi, công bằng ở đâu chứ?"
Hic, tiêu rồi, ta tự mình tác phong bất chánh, vậy mà còn đi giáo huấn người khác, lập tức bị lý lẽ của tiểu muội đánh bại.
"Lão ca, ta sẽ không để học tập bị ảnh hưởng, khi nào rảnh ta mới chơi, được không? Chúng ta cùng nhau chơi, còn có Đồng tỷ tỷ nữa"
tiểu muội lúc này đã nhào vào lòng ta, không ngừng làm nũng. Xong đời rồi, làm nũng chính là một trong những tuyệt chiêu của tiểu muội dùng để khắc chế ta, khiến ta phải chịu thua. Hơn nữa, cùng Lý Đồng du ngoạn trong trò chơi, chủ ý này không tồi chút nào.
"Được rồi, nhưng mà phải chú ý đến học tập, không được lơ là", ta hiểu rõ học lực của tiểu muội, đối với nàng, học tập căn bản là không thành vấn đề..
"Oh, yes!!!", tiểu muội lập tức làm ra tư thế thắng lợi. "Đồng tỷ tỷ, chúng ta cùng lão ca chơi, chúng ta sẽ giám sát huynh ấy, không cho huynh ấy đi tán gái lung tung"
Cái gì chứ, ta vô sỉ như vậy sao? Nhưng mà sau này trong trò chơi bị tiểu muội quấy rầy quả là ảnh hưởng đến sự nghiệp thâu hương tiết ngọc của ta, xem ra để tiểu muội cùng chơi quả là thất sách. Thật đáng tiếc, trên đời không có thuốc chữa bệnh hối hận.
"Nhanh, đi mua đầu khôi"
tiểu muội vội vàng lôi kéo ta và Lý Đồng đi ra ngoài. Thật là hạnh phúc, không nghĩ là hôm nay may mắn như vậy. Lúc này, bên trái ta là tiểu muội Lâm Ngọc Hân, vừa ôm vai vừa dựa sát vào ta, không ngừng liến thoắng, bên phải ta là Lý Đồng ưu nhã tĩnh lặng, ánh mắt không rời khỏi ta.
Bởi vậy, khiến người đi đường bước chậm lại nhìn chúng ta, nam nhân thì hâm mộ, nữ nhân thì ghen ghét. Cũng phải thôi, tiểu muội và Lý Đồng đều là tuyệt sắc mỹ nhân, một người cũng đủ để làm nam nhân điên cuồng, đằng này lại là hai người đồng thời đi với một nam nhân, không làm cho người khác hâm mộ mới lạ. Giờ phút này, lòng tự kiêu của ta hoàn toàn được thoả mãn, không thể không nói, cảm giác được người khác hâm mộ thật sướng!
Nhìn Lý Đồng và tiểu muội bên cạnh, ta có cảm giác thật hạnh phúc, nhẹ nhàng vươn tay phải nắm lấy tay Lý Đồng bóp khẽ. Lý Đồng căn bản không đề phòng, theo phản xạ muốn rút tay về nhưng bị ta nắm chặt, không thể rút ra.
Nghĩ đến người đang nắm tay mình chính là nam nhân mà mình yêu nhất, trong lòng nổi lên một cỗ tư vị ngọt ngào, nàng không rút tay ra mà nắm lấy tay ta chặt hơn. Trên mặt Lý Đồng nổi lên một tầng phấn hồng càng làm cho nàng thêm động lòng người, càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Kháo, không phải chứ, Vương giả bắt đầu chơi được bốn ngày rồi mà số lượng người chơi mua đầu khôi vẫn còn nhiều như vậy? Đội ngũ xếp hàng mua đầu khôi so với ta lần trước đi mua còn dài hơn mấy lần.
Đăng bởi: Duy Nguyen