Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

chương 48: dục hỏa thiêu đốt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Lâm Phong, Không nên, không nên như vậy. "

Mĩ nữ lại ủy khuất tuôn ra nước mắt trong suốt, nhưng là lần này cũng không có cứu đc vận mệnh của nàng, bởi vì môi nam nhân này đang theo ngọc diện mình từng bước bước xuống, theo ngọc cảnh (má??) trắng noãn đi xuống, tham lam tại trước mặt hôn hít, loại... cảm giác này làm cho nàng muốn hòa tan.

Đợi khi chiếc miệng rộng nam nhân này rời tới đến phía dưới cổ của nàng, nam nhân động tác đột nhiên dừng lại, khóe miệng của hắn vẫn không nhúc nhích, nhưng là làm cho nàng cảm giác càng thêm bối rối. Bạo phong tiền sự yên lặng (trước cuồng phong là sự im lặng), Mĩ nữ đột nhiên lòe ra cái này ý nghĩ, một tia lo lắng, một tia sợ hãi còn có một tia khát vọng nảy lên trong lòng nàng.

" Ngươi rốt cuộc là ai, Tại sao lại công kích ta, nói mau. "

Ta thật vất vả mới ổn định khỏi bành trướng dục hỏa, trầm giọng hỏi.

" Lâm Phong, Không nên, không nên như vậy, ngươi là đại bại hoại. "

" Lâm Phong, Ngươi là tên đại bại hoại, ngươi là tên hoa tâm dâm tặc. "

" Lâm Phong, Không muốn, buông ta ra. "

Mĩ nữ thì thào tự nói không ngừng, lật qua lật lại chỉ nói mấy câu như vậy, ta ngẩng đầu nhìn lên, Mĩ nữ sắc mặt thẹn thùng, ánh xuất từng đạo đỏ ửng, đôi mắt mê ly, tràn ngập một trận trận vụ khí, cũng... không còn vẻ lạnh lùng như băng, càng nhiều thêm một phần ngượng ngùng làm cho người ta tâm động, bất quá tình cảnh như vậy cũng cho thấy nàng cũng không có nghe được câu hỏi của ta (Mk chưa gì mà kon kia đẽ phê rùi -).

Chứng kiến cái tình cảnh này, ta đột nhiên không có một tia thương tiếc, cũng không có cái ý nghĩ gì thương hương tiếc ngọc, trong lòng một cổ dục hỏa dâng lên, cúi đầu trở lại phía dưới ngọc cảnh Mĩ nữ, nhẹ nhàng hôn một chút, đột nhiên há mồm cắn mạnh vào áo Mĩ nữ. " Xuy lạp " một tiếng,

Ta dùng miệng ra sức giựt... áo ngoài của Mĩ nữ, xuân sắc bên trong lộ ra chói mắt. Bởi vì là tháng hạ quý ( mùa hè), Mĩ nữ chỉ mặc nhất kiện áo ngoài, một đôi vú thạc mãn trắng noãn lập tức lộ ra, nằm bên trong chiếc áo lót màu lam ngạo nghễ đĩnh lập, hơn nữa Mĩ nữ bởi vì giãy dụa vặn vẹo cùng thẹn thùng, hai vú trắng noãn như ngọc không ngừng nhảy lên, biến hóa trở thành đồ họa... tuyệt vời nhất trong thiên hạ.

" không nên, Lâm Phong....."

Mĩ nữ đột nhiên cảm giác được hai vú của nàng một trận lạnh lẻo, mở hai mắt ra nhìn, cúi đầu thấy hai vú của nàng đĩnh đứng ở trong không khí, nếu không phải có áo lót màu lam nhạt bảo vệ, toàn bộ cảnh sắc liền bị người nam nhân này phát hiện, không khỏi đích lớn tiếng hô lên.

Nhưng là nhìn nam nhân ánh mắt tràn ngập dục vọng, đang nhìn không chuyển mắt (nhìn chằm chằm) vào vú kiên đĩnh của nàng, Mĩ nữ trong lòng một trận bối rối, hạ thể một trận hư không, một cổ nhiệt lưu từ bên trong dũng xuất, cũng lên cao triều.

" Lâm Phong....."

Mĩ nữ bất lực phát ra tiếng rên rỉ làm cho ta say mê.

" Đẹp quá. "

Ta đã hoàn toàn bị thân thể Mĩ nữ này hấp dẫn, nhìn hai vú làm cho ta mê luyến, ta cúi đầu chậm rãi đi tới, quyết định hung hăng thưởng ngoạn một phen. Ngay lúc này, cửa phòng tắm " cạch" một tiếng được mở ra, đi ra là một thân ảnh yểu điệu.

Thân ảnh từ phòng tắm đi ra chứng kiến trong phòng khách hai thân ảnh, Mĩ nữ vô lực nằm trên mặt đất, một người rộng thùng thình quen thuộc, nam nhân khôi ngô đang nằm trên vóc người tuyệt diệu của Mĩ nữ, hương diễm nói không ra lời, mà cái nam nhân quen thuộc này đúng là Lâm Phong.

" Lâm Phong, Không muốn....."

" Lâm Phong, ngươi là tên bại hoại....."

Mĩ nữ thỉnh thoảng phát ra một tiếng rên rỉ động lòng người, nhưng là toàn thân vô lực, tùy ý nam nhân này khinh bạc. Chuyện gì xảy ra? thân ảnh yểu điệu tràn ngập nghi vấn, hướng Mĩ nữ nhìn kỹ lại, đã thấy Mĩ nữ chảy nước mắt ủy khuất, toàn thân vô lực thì thào tự nói.

" Lâm Phong, Ngươi là tên đại bại hoại, ngươi là đại sắc lang, mau nhanh buông tỷ tỷ ta ra. "

Thân ảnh trong phòng tắm đi ra rốt cục thấy rõ chuyện gì đã xảy ra, nguyên lai Lâm Phong đang khi dễ nàng tỷ tỷ, nhớ tới hành vi bại hoại của nam nhân này, thân ảnh kia nhất thời hỏa bạo ba trượng, tật bước hướng Lâm Phong chạy tới. Nghe được tiếng vang, bất đắc dĩ bỏ qua hai vú làm cho ta si mê đang muốn thưởng thức, ngẩng đầu nhìn lại, đầu tiên là một đôi chân ngọc trắng noãn, thon dài, oánh bạch, tiêm du hợp độ, đường cong nhu hòa, phi thường thư thích.

Chậm rãi nhìn lại, một cái thân ảnh yểu điệu, cả người đc quấn quanh bởi chiếc khăn tắm vừa trong phòng tắm đi ra. Chỉ thấy nàng lông mi giống như trăng rằm, khuôn mặt khéo léo xinh xắn làm cho người ta thương yêu, miệng anh đào nhỏ hồng nhuận tiếu bì làm cho người ta muốn thân mật, diện mục lả lướt đáng yêu, trắng noãn, giống như nước trong xuất phù dong thanh tú, xinh đẹp đáng yêu.

Giờ phút này tiểu mỹ nhân vừa mới xuất dục, làn da bạch ngọc, nhân nhiệt thịnh vượng mà có chút phiếm hồng, trong suốt dịch thấu, càng hấp dẫn nói không nên lời, phảng phất như tiểu tiên nữ trên Dao Trì làm cho người ta say mê. Chính là ta xem cái tiểu mỹ nhân này, chẳng những dục hỏa giảm hơn phân nửa, nội tâm càng tật hô (hoảng loạn, gấp gáp), trời ạ, nàng như thế nào ở nơi này, như thế nào lại là Tiểu ma nữ, nhìn Tiểu ma nữ đầy hỏa khí hướng ta vọt tới, ta lần này chết chắc rùi.

Cái Tiểu ma nữ này tên là Nam Cung Ngọc Điệp, là biểu muội của Vương Mộng Tuyết, khi Vương Mộng Tuyết cùng ta cùng một chỗ, Nam Cung Ngọc Điệp từng tới nơi này ngoạn quá (thăm qua). Nam Cung Ngọc Điệp cùng tiểu muội Lâm Ngọc Hân tính cách tương đầu,vui đùa phi thường điên cuồng, đặc biệt là hai người có cùng một việc yêu thích, chính là khi dễ ta, đáng thương ta hoàn toàn không có cơ hội hoàn thủ, bởi vậy trong lòng ta hai người bọn họ cũng trở thành Tiểu ma nữ.

Nếu ta không đoán sai nói, thân thể người ngọc ta đang đè lên, hẳn là Nam Cung Ngọc Băng, tỷ tỷ Nam Cung Ngọc Điệp, biểu muội Vương Mộng Tuyết, Vương Mộng Tuyết cùng Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp từng nói qua cho ta,nàng là niềm kiêu ngạo của Nam Cung gia tộc các nàng, cô gái phi thường vĩ đại.

Nam Cung Ngọc Điệp cùng Nam Cung Ngọc Băng là vì Tuyết nhi tìm ta, trách không được Nam Cung Ngọc Băng biết ta là Lâm Phong, tựu điên cuồng tấn công. Tuyết nhi là thống khổ vĩnh viễn trong lòng ta, nếu ta lúc ấy biết thân phận Nam Cung Ngọc Băng,sợ rằng Nam Cung Ngọc Băng có đánh chết ta, ta cũng sẽ không hoàn thủ.

Hiểu rõ tình huống, đầu óc ta " ong" một tiếng, ta có thể nào như vậy khi dễ Nam Cung Ngọc Băng, bảo ta như thế nào đối mặt với Tuyết nhi, ý nghĩ ta hoàn toàn trống rỗng, hối hận vạn phần, không có phản ứng gì.

" Lâm Phong, Ngươi là siêu cấp đại bại hoại! "

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp vài bước chạy đến trước người ta, bát thượng phía sau lưng ta, cho ăn ngọc quyền, cấp tốc đánh loạn xạ vào trên lưng ta.

" Lâm Phong, ngươi là tên sắc lang, dám khi dễ tỷ tỷ của ta."

Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio