Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

chương 50: tiễu ma nữ trách vấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu ma nữ đột nhiên mất đi vẻ hoạt bát ngày xưa, vô lực ghé vào trong lòng ngực ta, trong miệng phát ra ngữ ngôn ta nghe không hiểu, cũng quên mất nam nhân này vừa khi dễ tỉ tỉ nàng, chỉ là vô lực ghé vào trong lồng ngực nam nhân, cảm thụ hơi thở nam nhân cùng cảm giác ấm áp.

Ta chết mất a, vóc người phát dục của Tiểu ma nữ từ từ ngả vào đích trong lòng ngực ta, ta sắp rên rỉ lên mất, nhưng là lý trí nói cho ta biết, tuyệt đối không được, không thể làm như vậy, ta lục lọi muốn đứng lên, nhưng bàn tay truyền lại là một trận ấm áp cùng đầy đặn.

Vừa mò tới nơi nào đó?, quay đầu lại nhìn lại, nguyên lai trong khi ta lục lọi, đại thủ của ta cũng mò tới mỹ nữ nằm bên cạnh,sờ vào trên hai vú đầy đặn, kiên đĩnh của Nam Cung Ngọc Băng. từ trên bạo nhũ của Nam Cung Ngọc Băng truyền lại là một phen hưởng thụ, mềm mại, đầy đặn mà lại kiên đĩnh, bởi vì áo ngoài Nam Cung Ngọc Băng đã được ta cởi ra, bây giờ ngoại trừ bỏ chiếc áo lót màu lam nhạt, hai vú kiêu ngạo của nàng đĩnh cứng ở trong không trung, gây hấp dẫn nguy hiểm với nam nhân, đại thủ của ta vừa lúc bóp trúng kiêu bên chiếc vú kiêu ngạo đó.

Ta nhất thời miệng lưỡi khô khốc ( khẩu đầu kiền táo??), hô hấp trở nên dồn dập, không khỏi đem đại thủ bao trùm ở trước đó, nhẹ nhàng vuốt ve nhu miết, cảm thụ khoái cảm khôn cùng.

Mỹ nữ Nam Cung Ngọc Băng, tại vừa rồi kịch liệt đánh sâu vào, dẫn phát cao triều, hạ thể không ngừng rung động, dẫn phát một trận khoái cảm khôn cùng, làm cho thân thể của nàng tô dương vô lực, chỉ có thể bất lực nằm yên ở trên thảm, đóng chặt con mắt, trở về cảm giác tuyệt vời trước kia, không có một tia khí lực, cũng không có phương pháp gì, bởi vậy không có phòng ngự, chỉ có thể bất lực mặc cho ta khi dễ.

" Ân....."

lại nữa rồi, mỹ nữ cảm giác được một trận thư sướng từ hai vú của nàng truyền đến, cái loại... cảm giác khó tả này làm cho nàng say mê.

Nàng biết, hắn là Lâm Phong, là...tên nam nhân kia (ý nói hắn là người bỏ rơi VMT), chỉ có tên.. nam nhân này mới có thể hoành hành làm càn như thế trên người mình, làm cho nàng vô lực ngăn cản, không cách nào lạnh lùng, cũng không cách nào cao ngạo, vô lực phản kháng.

Giờ phút này, Tiểu ma nữ nằm ở trong lòng ngực ta, ngọc thể xích lỏa đích bị ta phách chiếm, một bên đại thủ của ta đặt ngay trên ngọc thể thanh sáp mà lại bóng loáng của nàng mà lục lọi, bên cạnh ta là mỹ nữ lạnh như băng, cũng trong lòng bàn tay ta, chiếc vú cao ngạo bị ta vô tình phách chiếm, loại... khoái cảm kịch liệt này không cách nào tưởng tượng đc, cũng là mục tiêu tất cả nam nhân ra sức đích theo đuổi, ta đã sắp trầm luân mất rùi.

Đột nhiên, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ bên cạnh, một loại cảm giác quen thuộc trong lòng ta mọc lên, mặt bên của mỹ nữ lạnh như băng Nam Cung Ngọc Băng có một chút hình bóng của Vương Mộng Tuyết, nhớ tới Vương Mộng Tuyết, nhớ tới trong lòng ngực ta là Tiểu ma nữ cùng bên cạnh là mỹ nữ lạnh như băng, đều là biểu muội của Tuyết nhi, nhớ cảm giác thương tâm khi cùng Tuyết nhi chia tay, bây giờ ta lại vô sỉ như vậy. nào như vậy, ta có thể nào làm như vậy, bảo ta làm sao đối mặt với Tuyết nhi, một âm thanh tự trách vang lên trong đầu ta, đem ta từ trong biên giới dục hỏa trở về.

" Ngọc Điệp, Ngọc Băng......"

ta dùng hết toàn lực khắc chế trong dục hỏa lòng, động tác vô sỉ trong tay vội vàng dừng lại, nhẹ nhàng đánh thức hai người.

" Đại ca ca, Ngươi là đại phôi đản, ngươi khi dễ nhân gia. "

Tiểu ma nữ đột nhiên mất đi cảm giác ấm áp, Đại ca ca cũng đình chỉ vuốt ve nàng, đặc biệt là cái đó của hắn chạm vào hạ thân nóng bỏng của nàng, làm cho nàng cực không thoải mái, lại phi thường khát vọng cái...đồ vật kia hung hăng đâm đâm vào nàng, đột nhiên biến mất không thấy, trong lòng dâng lên một trận mất mác. mở mắt, chứng kiến Đại ca ca nhìn nàng cùng tỷ tỷ xin lỗi, không khỏi trách cứ cái nam nhân này.

Nhưng là trách cứ nam nhân này vì cái gì chứ? Là vừa mới khi dễ nàng, hay là bây giờ không còn khi dễ nàng, nàng tự mình cũng không rõ ràng lắm, chỉ là cảm giác được một loại cảm giác mất mác khôn cùng.

" Ngọc Băng, Xin lỗi."

Mỹ nữ lạnh như băng Nam Cung Ngọc Băng cảm giác được đại thủ đang xoa bốp trên hai vú nàng biến mất, một cái thanh âm ôn nhu tại bên tai vang lên, không khỏi mở mắt, lại thấy ta đang nhìn nàng xin lỗi.

Nam Cung Ngọc Băng như trước toàn thân như nhũn ra, nàng dễ dàng như vậy đã bị cái nam nhân này khi dễ, hai mươi năm băng thanh ngọc khiết của nàng dĩ nhiên cứ như thế dễ dàng bị cái nam nhân này lấy mất, nước mắt ủy khuất cuồn cuộn chảy xuống, chẳng lẻ chính mình lại là một người đàn bà dâm đãng sao, nếu bị nam nhân này cho rằng như vậy, nàng như thế nào đối mặt.

Nam Cung Ngọc Băng trong óc một mảnh hỗn loạn, muốn đứng lên nhưng lại như trước vô lực,dưới hạ thể là một mảnh ẩm ướt, càng làm cho nàng khó chịu, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng quỵ ngồi (ngồi quỳ) ở trên thảm, lấy tay túm lấy áo ngoài (thực ra chỉ còn là mảnh vãi! khi nãy bị thằng kia cắn đứt rùi con đâu!!), một đôi vú bại lộ trong không khí bị nam nhân này cứ thế hưởng thụ, nước mắt không ngừng rơi xuống.

" Ngọc Băng, Xin lỗi, ta vừa rồi thật ko đúng, ngươi không nên để ý đc không?. " (Xí! sờ xong nói ko có gì, ta khinh _)

Nhìn Nam Cung Ngọc Băng bộ dáng sở sở đáng thương, nơi đó lạnh như băng, nơi đó cao ngạo, thật sự là làm cho lòng ta rối loạn, ta vội vàng bật dậy khỏi thảm, vơ lấy khăn tắm quấn quanh ngọc thể xích lỏa của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, đối mặt với vú đang bại lộ đích của Nam Cung Ngọc Băng hối hận nói không nên lời.

" Lâm Phong, Ngươi khi dễ tỷ muội chúng ta."

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp rốt cục từ từ tỉnh táo lại, chứng kiến tỷ tỷ Nam Cung Ngọc Băng vẻ mặt thương tâm, không khỏi oán giận ta, sau đó quay đầu lại đi tới bên cạnh tỷ tỷ Nam Cung Ngọc Băng nhỏ giọng an ủi.

" Ngọc Băng......"

buồn bực, ta...sợ nhất là thấy nữ hài tử khóc, huống hồ là do ta gây ra, ta thật không biết nên xử lý chuyện này như thế nào, bất quá thấy áo ngoài Nam Cung Ngọc Băng bị ta xé rách, ta bất đắc dĩ đi tới phòng, tìm một bộ áo ngoài của Lý Đồng, lấy ra vội đem tới cho Nam Cung Ngọc Băng. Nam Cung Ngọc Băng cũng không có lý ta, Nam Cung Ngọc Điệp mặt trắng bạch ta hung hăng liếc mắt ta một cái, tiếp nhận áo ngoài trong tay ta, dìu tỷ tỷ đi vào phòng tắm, một trận thanh âm hoa lạp lạp ( lộp độp) nước chảy vang lên, Nam Cung Ngọc Băng đang tẩy táo bên trong. Ai, việc này là sao chứ,thật buồn bực!

" Lâm Phong, Ngươi là đại sắc lang, ngươi thật quá xấu xa!. "

Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp tại trong phòng tắm mặc quần áo đi ra tựu hướng ta hỏi tội.

"......" Ta không biết nói gì.

" Lâm Phong, Ngươi khi dễ tỷ muội chúng ta. Ngươi chẳng những khi dễ Tuyết nhi biểu tỷ, lại còn khi dễ ta cùng tỷ tỷ, ngươi nói làm sao bây giờ? "

Tiểu ma nữ vừa nói, một bên hướng ta đi tới.

" Ngọc Điệp, Sao ngươi lại tới đây?"

ta không cách nào trả lời vấn đề của Tiểu ma nữ, Không thể làm gì hơn là nói sang chuyện khác.

" Còn không phải là vì ngươi. Lâm ca ca, ngươi tại sao muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay, ngươi thật nhẫn tâm. Lâm ca ca, ngươi biết không? Tuyết nhi biểu tỷ mỗi ngày đều ở nhà đều rất thương tâm. "

Tiểu ma nữ nói tới đây, đi tới bên người ta, lấy tay lôi kéo ta, khẩn trương nhìn ta, tràn ngập kỳ vọng hướng ta nói.

" Lâm ca ca, Ngươi tại sao muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia tay chứ? chẳng lẻ ngươi thật sự như biểu ca nói (biểu ca tức là anh của VMT, đại ca trước kia của LP), có mới nới cũ, không còn thích Tuyết nhi biểu tỷ nữa, mà thích cái...cô tên là Lý Đồng đó? "

" Ngọc Điệp, Ngươi không hiểu, chuyện đó đã là quá khứ. "

Nhìn ánh mắt Tiểu ma nữ nhìn ta, ta có chút vô lực! Nàng thật tâm nói:

" Không, Sẽ không đâu, Lâm đại ca, ta tin tưởng ngươi. Ta đầu tiên thấy ngươi, ta tựu đã tin tưởng ngươi, ta tin tưởng Lâm đại ca ngươi khẳng định rất thích Tuyết nhi biểu tỷ, sẽ không thay đổi. Thích một người chính là thích, mãi mãi vẫn thích, vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi, tựa như ta thích Lâm đại ca giống nhau, ta cho tới bây giờ cũng không có hoài nghi chính mình, chết cũng không thay đổi. "

" Lâm đại ca, Ngươi nói xem có phải không có nổi khổ tâm gì? ta cùng Tuyết nhi biểu tỷ các nàng sẽ giúp đỡ ngươi. "

Tiểu ma nữ hướng ta nói, ngữ khí đã có chút nghẹn ngào. Đúng vậy, ta thích Tuyết nhi, vĩnh viễn cũng không thay đổi, ta cùng Tuyết nhi chia tay bên trong có nổi khổ tâm, nhưng là đối mặt với trách vấn của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp, ta vô năng vi lực ( ko thể bày tỏ).

Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio