Võng Du Chi Thủy Hỏa Giao Dung

quyển 1 chương 32: quá độ + thủy tích mất tự nhiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Triều Thiên lo sợ bất an chờ phản ứng của Hàn Diệp, dù sao cũng là do chính mình quên đem hào của anh về thành nên mới bị giết, không biết Hàn Diệp có sinh khí hay không. Nhất thời nghĩ tới hôm nay hắn mua cho Thủy Tích trang bị cùng bảo thạch nên mang vẻ mặt chờ mong anh tán thưởng, giống như cún con chờ chủ nhân quăng cho khúc xương.

Hàn Diệp xem danh sách cừu nhân sau đó vỗ vai Diệp Triều Thiên nói: “Cậu chơi đi, tôi ra phòng khách xem TV.”

“A? Anh không chơi sao?” Diệp Triều Thiên kinh ngạc, hắn đang chờ anh xem trang bị mà.

“Cậu bộ dáng rất chờ mong được chơi, tôi cũng không hứng mấy, ha hả.” Cái gọi là truyền sai tin tức chính là Hàn Diệp lý giải thành hắn rất muốn chơi, vậy là phi thường hảo tâm đem máy nhường cho hắn.

Diệp Triều Thiên xua tay: “Em muốn anh cùng chơi a, hơn nữa em chỉ treo máy chút.” Vừa nói vừa lưu loát đi đến bàn máy tính, vài ba thao tác máy tính đã ở bên cạnh Hàn Diệp, sau đó ánh mắt lóng lánh nhìn chằm chằm anh.

Hàn Diệp lau lau mồ hôi, ngồi trước computer 囧囧: “Cùng nhau chơi vậy.”

Diệp Triều Thiên cười nói: “Trước tìm người tên Ngày Hữu Cuồng Ít, sau đó báo thù.”

Hàn Diệp gật đầu, mở danh sách cừu nhân tra vị trí, lại đối Diệp Triều Thiên nói: “Hắn ở Cổ Trấn.”

Nơi phân bố vị trí boss!

Hai người tổ đội đi Cổ Trấn săn. Cổ Trấn rất lớn nhưng có điểm trống trải, Hàn Diệp lập tức thấy Ngày Cuồng Hữu Ít ngồi trên mặt đất. Anh không phải là người cuồng bạo lực, tính toán trước hỏi rõ ràng nguyên nhân mình bị giết, bình thường những người thích giết lung tung chỉ khi nào muốn ăn hiếp tiểu hào, giết acc chính của người ta quả thực có điểm như đá phải thiết bản đem chính mình văng ra xa.

Thời điểm chuẩn bị xuống tọa kỵ đột nhiên phát hiện acc mình một thân tóc bạc cùng với thời trang Tiên Lữ Tình Duyên trên người, chuyện gì xảy ra a? Ăn uống no nê đầu óc Hàn Diệp có điểm trống rỗng, phản ứng đầu tiên là tìm GM hệ thống hỏi cho ra lẽ mình phát sinh lỗi gì hay không.

“Đẹp mắt không?” Diệp Triều Thiên dựa lại gần hưng phấn hỏi.

(zet: có điểm không hợp lý, Diệp khi lần đầu tiên nhìn vào màn hình phải biết mình thay đổi chứ, đằng này chạy cả mấy vòng mới nhận ra, chắc là do tg sắp xếp , ta cứ ngỡ khúc sau tg sẽ giải thích nên cứ im im ed tiếp, ai dè…. Thù Nhi: tg là con gà chơi game!!!)

Hàn Diệp kinh ngạc nhìn hắn: “Không phải do lỗi hệ thống sao?”

“Không đúng nha, em hôm nay mới mua cho anh.” Diệp Triều Thiên thỏa mãn nói.

“Sao phải mua cái này?”

“Không chỉ cái đó, anh xem trang bị đi…” Diệp Triều Thiên hưng phấn nhìn chằm chằm màn hình, lấy tay mình đè lên tay cầm chuột của anh mở khung trang bị ra nói tiếp: “Anh thấy sao, chỉ thiếu vài viên bảo thạch nữa chưa kịp ép lên.”

“Ách, cái kia…” Hàn Diệp do dự.

“Cái gì?”

“Em có thể hay không trước lấy tay ra.”

“A, được.” Diệp Triều Thiên nột nột đem tay rời khỏi mu bàn tay của anh, vừa rồi nhất thời hưng phấn nghĩ muốn anh nhanh xem trang bị nên hỗ trợ.

Hàn Diệp chuyển tầm mắt nhìn lại màn hình: “Vẫn là để ý Ngày Hữu Cuồng Ít trước cái đã.”

“A? Anh không nhận xét gì sao?” Diệp Triều Thiên chán nản hỏi.

Anh không trả lời, bởi vì cảm thấy mình không thoải mái. Chơi lâu như vậy tự nhiên biết trên người Thủy Tích toàn bộ đều là những món có giá trị, vốn phải thực cảm động Diệp Triều Thiên đối mình tốt như vậy, vì cái gì trong lòng từng trận từng trận ghen tuông. Ức chế thăng lên buồn bực, đành khoác lên người bộ dạng trầm mặc như thường ngày.

Diệp Triều Thiên nhanh nhạy nhận ra anh không thích hợp, cẩn thận hỏi: “Hàn Diệp, anh mất hứng a?”

“Không có.” Hàn Diệp đơn giản trả lời, trong lòng lại tự mắng hàng vạn hàng nghìn lần, miệng như thế nào lại hư đến thế, Diệp Triều Thiên lại cho rằng mình giận dỗi cái gì.

Còn nói không, rõ ràng trỏ chuột ở trên màn hình loạn chạy, hại Thủy Tích đáng thương không ngừng chạy chạy, vì thế Diệp Triều Thiên tiếp tục hống: “Không thích em tùy tiện đụng vào acc của anh sao? Vậy lần sau sẽ không làm nữa, đừng nóng giận, đều là lỗi của em.”

“Tôi không giận cậu đụng vào acc của tôi, thật sự…” Đáng tiếc trước sau Hàn Diệp đều dùng một bộ biểu tình mặt than, hai chữ “thật sự” không có sức thuyết phục.

“Vậy anh giận cái gì chứ?”

“…”

Hàn Diệp đem ánh mắt tập trung nhìn màn hình, nhìn acc Thủy Tích gợi cảm lại động lòng người trước mắt, rốt cục biết tại sao anh lại khó chịu. Tuy Diệp Triều Thiên thực chiếu cố cho anh nhiều như vậy lý do chỉ có một— Hắn muốn truy MM (ý chỉ mấy em gái), lúc chưa biết acc Thủy Tích một nữ văn tĩnh là anh, cảm giác Diệp Triều Thiên xem anh là nữ, hẳn là anh không thích cảm giác bị người ta dưỡng dưới danh nghĩa là vợ đi. Vì thế chuyển người đối mặt với Diệp Triều Thiên, thái độ anh trở nên nghiêm túc nói: “Cảm ơn cậu, nhưng tôi không cần người khác dưỡng.”

Diệp Triều Thiên thở dài một hơi, nguyên lai là vì cái này mà anh khó chịu với hắn, suy ra xem anh như nữ nhân là chuyện kiêng kị nhất, hắn liền chân thành nói: “Em không phải khinh thường coi anh như nữ nhân, em xem anh như người trong nhà mới làm vậy. Hàn Diệp, anh đưa acc cho em, em cũng có thể đưa Điểm Yên cho anh, cho nên của em là của anh, không phải sao? Vì em muốn chơi cho thoải mái nên mới làm tất cả mọi chuyện, thuận tiện cũng cho anh thoải mái. Cho nên chúng ta không cần vì chuyện này mà giận dỗi lẫn nhau.”

Anh bị hắn nói một chuỗi làm cho đầu óc choáng váng, miễn cưỡng tìm được trong đống đó ý tứ hắn không có đem anh thành nữ sinh, liền liên tục gật đầu, chính anh cũng hiểu đột nhiên phát giận có điểm cố ý gây sự, phi thường sơ ý xem nhẹ ý tứ Diệp Triều Thiên, hành xử như tiểu hài tử phát giận với hắn.

Hai người vừa mới hòa hảo, thừa dip dưới bầu không khí này kéo nhau ra Dạ Tây Hồ ước hội một chút, lúc đó Ngày Hữu Cuồng Ít đang ngồi đột nhiên nhảy dựng lên, hắn lập tức công kích Thủy Tích đang cưỡi kỵ bay vòng vòng trên đầu. Hàn Diệp cũng lập tức phản kích một bên tập trung đánh một bên chính mình thêm huyết, Diệp Triều Thiên cũng lập tức tham gia, hai người liên hợp Ngày Hữu Cuồng Ít ngã xuống đất mà chết.

Hàn Diệp gợi lên khóe miệng: “Cư nhiên có thể giết hắn.”

“Biết bảo thạch có chỗ tốt đi.” Diệp Triều Thiên kiêu ngạo nói.

“Hoàn hảo, bất quá chỉ nhờ vào bảo thạch không có kỹ thuật gì cả.”

Mồ hôi lạnh…

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: dựa vào, chờ ta lên cho dù ngươi ta cũng giết!!!

Hàn Diệp nhíu nhíu mày, ác nhân cáo trạng trước?

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ta nhớ ngươi động thủ trước, trước đó cũng đã giết ta một lần đi.

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: dựa vào dựa vào dựa vào, ai kêu ngươi cướp boss với tiểu hào, không đạo đức!!!

Hàn Diệp kinh ngạc hỏi Diệp Triều Thiên: “Hắn nói tôi cướp boss?”

“A? Không thể nào! Em không có nhân phẩm vậy đi.” Diệp Triều Thiên kinh ngạc.

Hàn Diệp lại mật cho hắn hỏi lại—

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: có thể kể lại tình huống không, vừa rồi không phải ta online.

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: một giờ trước tiểu hào của ta cố ý ở đây thủ boss Sương Ảnh, kết quả lúc ta đi bổ đầy huyết đã bị ngươi đoạt, đáng tiếc hào chính của ta không ở đây đành trơ mắt bị ngươi cướp mất.

Hàn Diệp thuật lại lời của Ngày Hữu Cuồng Ít, Diệp Triều Thiên ngẩn ra, buổi chiều hắn có chạy đến Cổ Trấn nhìn thấy Sương Ảnh liền thuận tay xoát lấy, cũng thực sự có một tiểu hào ngốc đứng bên cạnh. Hắn vừa thấy boss không chú ý có người đã thủ sẵn nên nhanh ra tay. So sánh với lời Hàn Diệp vừa nói, “Xem ra chúng ta sai trước.” Sương Ảnh trong trò chơi này không phải là boss hấp dẫn gì cho mấy vả lại không phải loại thịt dày, cấp cũng có thể xoát, chính là chính là boss này tối ngày quơ quơ lắc lắc không nhiều thịt lại có cơ hội bạo ra trang bị cực phẩm đứng đầu trong Thiên Long Trùng Lâu Ngọc, tuy tỉ lệ bạo ra Trùng Lâu Ngọc so với tỉ lệ trúng sổ xố giống nhau vẫn là rất nhiều người tre già măng mọc truy tìm với hy vọng mong manh mờ ảo. (Thù Nhi: Trùng Lâu Ngọc là trong món khủng của game, ai mà có đủ món sẽ thành siêu nhân, hiện tại TLBB ở VN có người đc full món này rồi, lão đấy chơi game đầu tư mấy tỷ vào acc ấy ý =.=)

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: cho nên thừa dịp ta không ở đây liền ra tay?

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: đúng! (zet: đúng là trẻ trâu, boss ai giết trước là của người đó bày đặt thủ này thủ nọ, thủ mà k giết được cứ vơ là của mình, boss chả của riêng ai)

Hợp tình hợp lý…

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: cướp boss là chúng ta không đúng, ngươi cũng chết một lần, vậy huề nhau đi.

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: vậy ngươi vừa giết ta, tính sao đây?

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố:…ngươi động thủ trước đi.

Lạc Dương

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: lúc ta ăn cơm trở lại thấy ngươi bay vòng vòng trên đầu, ai biết ngươi có âm mưu gì, đương nhiên phải “Tiên hạ thủ vi cường”, ngươi trả ta vàng xem như phí tổn thất tinh thần, phí này ta cũng không ép buộc

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: Ách, được rồi, đến kho hàng nhỏ của Lạc Dương.

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: ngươi thật sảng khoái!

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: được, biết sai liền sửa lại không thẹn quá hóa giận, ta hảo hữu ngươi.

[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: giới thiệu một chút, Ngày Hữu Cuồng Ít, Thiếu Lâm cấp bất quá rất nhanh sẽ lên , mục tiêu của ta là làm Thiếu Lâm máu trâu nhất Thiên Long này.

[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố:…Xin chào! (Thù Nhi: bây giờ thiếu lâm chỉ để làm cảnh =))))) mỗi lần đi ác bá kiếm thiếu lâm khó như lên trời….)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio