Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội

chương 61

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại nói về bên kia, lúc này Phong Tử đang vội vàng kéo cờ , đúng vậy , là kéo cờ . Bởi vì đã đạt được điều kiện hàng đầu là phải chạm vào cờ s , nếu mà trong lúc đó bị công kích thì sẽ phải làm lại từ đầu

Phong Tử tính toán một chút , công hội Đánh tương du của bọn họ có chiến sĩ , nếu so về chạy nhanh thì không ai sánh bằng , còn nếu nói về PVP thì … thật đáng xấu hổ

Kỳ thật nhân số của đối phương cũng không nhiều , chỉ có người , Thần Tiễn và Mục sư . Nhưng mà đối với cái việc quấy rối người kéo cờ xuống này người ta lại lợi hại hơn nhiều , chiếm ưu thế tuyệt đối . Nếu so sánh với bọn họ thì Chiến sĩ này tuy là dũng mãnh nhưng vẫn không cách nào kéo được cờ vì mỗi lần như thế thì đều có Thần Tiễn kế bên chặn lại

Vì vậy mấy Chiến sĩ họp lại bàn kế , quyết định vẫn là ĐẢ ( đánh đâu thắng đấy) là đem mấy Thần Tiễn kia xử lý trước . Hai người một tổ, còn Phong Tử thì một mình , người của bốn tổ đều tự chia nhau giải quyết bốn Thần Tiễn .Lúc này thực lực của bọn họ cũng tương đương , đối với việc một chọi hai thì hẳn là không cách nào thắng được . Vì vậy tình hình này giống như là Mèo vờn chim sẻ vậy , cho dù Thần Tiễn nhảy cao tới đâu , động tác linh hoạt tới đâu nhưng mà bị kèm như thế cũng lập tức bại trận . Bên này Mục sư của đối phương lại rất khó chịu , cư nhiên không thèm để ý đến ông mày ? Cư nhiên hai tên Chiến sĩ khi dễ MM Thần Tiễn ? Vì thế hắn quyết định liên kết cùng Thần Tiễn kia để đối phó Chiến sĩ còn lại của đối phương – cái tên kêu là Phong Hành Giả

Phong Tử là ai chứ ? Hắn chính là nhân tài đến từ server Hàn , từ trong khó khăn gian khổ mà luyện thành . Hơn nữa , hắn và Rex lại không giống nhau , ùm nói như thế nào nhỉ , hắn chỉ chơi chết một nhân vật Chiến sĩ mà không có tiểu hào , càng không phải là tiểu hào nhân yêu , ngày qua ngày hắn đều chơi Chiến sĩ .Hắn không nói đến chuyện tình yêu , chỉ là lâu lâu thì đi chọc ghẹo các MM .Lúc toàn tâm toàn ý rèn luyện kỹ thuật Chiến sĩ , khi nào chán chán thì lại chạy đi chọc ghẹo MM . Lúc xoát đồ mệt nhọc hay PK quá mức cũng chạy đi chọc ghẹo MM . Mà gần đây trong lúc vô tình hắn lại thu được một đồ đệ , ngay cả thời gian đi chọc ghẹo MM cũng không có . Người như vậy , ở trong giới võ hiệp thì gọi là võ si , ở trong giới học đường thì gọi là mọt sách ,có chút cứng nhắc cộng thêm cố chấp . Như vậy túm lại là Phong Tử hắn không sợ một đối hai mà hắn sợ chính là không có ai cùng đánh nhau với hắn

Mục sư thật khó giải quyết mà Thần Tiễn cũng vậy . Hắn cân nhắc một chút tình thế , quyết định vẫn là lấy việc công kích Thần Tiễn làm mục tiêu chính . Đặc biệt , hắn cũng đem hai thanh kiếm đổi thành cây búa lớn . hắn cần chính là xác suất đánh ngất cực mạnh , không cần môt kích giết chết ngay . Nhưng mà với tình trạng một đối hai này . đánh ngất đối thủ mới có thể khiến mình dễ dàng chừa ra một khe hở để đi đánh người khác ,giảm bớt áp lực khi phải đối phó với hai người . Rất nhanh hắn tìm được tiết tấu chiến đấu , ngón tay rất nhanh ấn được phím kế tiếp , nhân vật trong trò chơi chính là động tác lưu loát , kỹ năng một người tiếp một người , từng kỹ năng CD ( thời gian làm lạnh )giống như đã được dày công tính toán , một vòng phóng thích xong lại tiếp thêm một vòng

Trong lúc Phong Tử đang sảng khoái thì đột nhiên ‘tiếp viện’ của hắn tới

“Tôi tới rồi “- Đệt , thật đúng là thanh âm thiên chân vô tà ( ngây thơ ) đó a

“…Lui ra “

“Không muốn”

“Đứng qua một bên chơi đi “

“Không muốn , là hội trưởng bảo tôi đến giúp cậu “

“Không đến gần tôi đã là giúp tôi rồi ! ! ! “

“Hừ hừ , không giúp thì không giúp , tôi tự mình đi dạo “

Phong Tử lau mồ hôi , rốt cuộc cũng dụ được tiểu tổ tông này đi chỗ khác rồi . Nhưng mà … đi dạo em gái cậu ! !!!!!! Đây cũng không phải công viên ,đây là chiến trường , dạo cái gì mà dạo !!!!!! Tiểu tử này đi dạo ở đâu nha , sẽ không lại đi vào mê lộ nữa chứ ?????

“Chờ!!! ” – Phong Tử bất ngờ thốt ra , đợi đến khi phát hiện mình đang lỡ lời thì lại ảo não cực kỳ ” Cậu đứng bên cạnh tôi , đừng chạy loạn !!”

“Lúc thì đuổi nhân gia đi , lúc thì kêu người ta đứng yên tại chỗ . Rốt cuộc thì cậu muốn gì ??” – Tiểu tử kia ngôn tình hề hề nói một hơi , sau lại bất ngờ thay đổi độ quay đầu nghiêm túc nói ” Coi chừng tôi giết cậu !”

“Cậu vẫn là biến đi ! !! “

Ba phút sau , sau khi thuận lợi giải quyết hai đối thủ thì Phong Tử cũng tụ họp lại với mấy Chiến sĩ khác , quần ẩu rớt còn lại MM Thần Tiễn , điểm danh lại thì phát hiện bên ta tổn thất hai Chiến sĩ , còn có … một gã ‘tiếp viện’

“Sát Sát đâu ? ” – Chiến sĩ A hỏi , vừa nãy còn thấy người lúc ẩn lúc hiện , nhưng sau khi phóng xong cái kỹ năng thì không thấy đâu nữa

“Anh Phong Tử , triệu hoán một chút đi ” – Chiến sĩ B nói

“Cậu ấy cũng không phải là sủng vật của tôi … ” – Phong Tử không hiểu rốt cuộc mọi người đã hiểu lầm tới mức độ nào

“Nhưng mà các người vẫn luôn như hình với bóng nha “

“Tất cả đều là ảo giác ! ” – Tuy rằng là nói như vậy nhưng Phong Tử vẫn ở trên kênh quan tâm hỏi han một chút ” Sát Sát , cậu còn sống không ? “

“Ùm…” – Thanh âm yếu ớt vang lên

“Quả nhiên vẫn phải nhờ anh Phong Tử ra tay “

“Cậu ở đâu ? ” – Kỳ thật tâm địa Phong Tử không tồi , phải tranh thủ thời gian kéo cái tên ngốc này về , nếu lạc đường lỡ không may gặp kẻ địch thì rất là nguy hiểm

“Lạc đường … “

Phong Tử không nói gì ” Vậy cậu tiếp tục đi , chúng tôi không quấy rầy nữa “

[Phó bản] Ông đây giết mày : TOT

“Khóc cũng vô dụng ” – Phong Tử lại tiếp tục nói ” Mọi người nhanh chạy đi lấy cờ “

“Ý ” – Chiến sĩ đứng cách cột cờ gần nhất bỗng nhiên ý lên

……

“Đệt , cờ đâu ? ” – Chiến sĩ kia hỏi

“Không thấy “

“Bên tôi không có cầm “

“… Ai cầm ? ? “

Phong Tử nghĩ , sự kiện này cũng quá kì quái đi . Chỉ có công hội của đối thủ mới có thể cướp được cờ , mà trong doanh địa này chỉ có Chiến sĩ nhà mình thôi

“Có phải hay không … là miếng vải rách màu đỏ ?” – Sát Sát khờ dại hỏi

Phong Tử kích động ” Vải rách em gái cậu !!!! Chính là cái đó !!!!!! “

“A….” – Sát Sát dường như nhớ tới cái gì đó ” Vừa nãy tôi đi lang thang rất nhàm chán , các cậu lại không để ý đến tôi , cho nên tôi liền thuận tay kéo miếng vải rách đó xuống chơi …”

“…” – Phong Tử run run cả người ” Vậy bây giờ cậu đang ở đâu ? “

“Không phải nói rồi sao … Tôi lạc đường “

Phong Tử xưa nay chưa từng cảm thấy vô lực như vậy ” Gần chỗ cậu có cái gì dễ nhận diện không ? Tôi tới tìm “

“Lúc thì không cần người ta , lúc thì chạy đi tìm người ta , rốt cuộc là cậu muốn gì ??? ” – Sát Sát hạ thanh âm ” Coi chừng tôi giết cậu ! “ ( =)))))) Sát Sát dễ thương quá =)))) )

Phong Tử tức giận thở không ra hơi , cố gắng hít sâu rồi tự nhủ bản thân phải giữ bình tĩnh “Ngoan , nhanh nói cho tôi biết cậu ở chỗ nào ? ” – Thanh âm đặc biệt ôn nhu , ngữ khí đặc biệt mềm mại

“Cậu đoán thử xem “

“CON MIE NÓ !!!!!!!!! “ (=)))))))) ) – Phong Tử rốt cuộc bạo phát

“Nghe theo cậu ấy đi ” – Rex bình tĩnh nói ” Chúng ta không tìm được cậu ấy , đối phương hẳn là cũng không tìm được “

“…”

“GETOVER đại ca , cái này giao cho anh , nhất định phải bảo vệ tốt cờ của chúng ta cho đến khi Sát Sát lạc đường trở về “

“… Hiểu được ” – GETOVER lên tiếng , hắn cũng không biết diễn tả tâm tình mình lúc này thế nào

Tuy rằng miệng nói thuận theo Sát Sát nhưng Phong Tử vẫn cố gắng đi tìm cậu . Tìm ước chừng khoảng phút , hắn đi theo con đường mà đối phương có thể đi qua , đi qua tất cả những khu vực không người , trên kênh cũng hỏi vài câu nhưng vẫn là như trước không tìm được thân ảnh đối phương , ngay cả manh mối cũng không có

“Con mie nó con mie nó con mie nó , rốt cuộc cậu đang ở đâu ? “

“Không biết … “

Cuối cùng , hắn cho ra ba kết luận . Một , Sát Sát lạc đường lạc đến thế giới khác , hoặc là thế giới song song , tóm lại là không phải thế giới này . Hai , kỹ thuật lạc đường của Sát Sát nếu đứng thứ nhì không ai dám nhận đứng thứ nhất . Ba , hai điều trên là đã được trải qua tìm hiểu kỹ lưỡng , thực tâm để ý mới nghiệm ra được . Cho nên không cho cười , tất cả đều là sự thật

——-

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio