【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ở thành Lạc Dương, có một cái truyền thuyết.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Có một vị hiệp sĩ phái Thiên Sách, ngày đêm túc trực bên cửa thành, chờ đợi cơ hữu của hắn.
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Hắn chờ, chờ mãi…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Sau đó như thế nào?”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Liền ra cửa rẽ trái lên núi làm hòa thượng.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “= = “
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Thật lạnh nga.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Thiếu Lâm ngay bên cạnh Lạc Dương đấy thôi.”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “【 oa oa không khóc 】 đến tiểu Thụ Lâm ở Lạc Dương.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “…”
Đã qua một tuần lẻ hai ngày, Tám ngàn dặm đường vẫn không có lên mạng, Lý Kiêu mỗi ngày mang hai cái tài khoản oán khí mười phần mà đi làm nhiệm vụ.
Hắn cũng không phải oán vì phải thay Tám ngàn làm nhiệm vụ, mà là oán vì sao hòa thượng còn không xuất hiện. Hắn oán khí không chỗ phát tiết, chỉ có thể đi giết người cùng mắng chửi người để xả thôi.
Tựa như tình tiết trong tiểu thuyết đam mỹ, lão bản nếu tình trường thất ý nhất định sẽ hại cấp dưới của mình thất điên bát đảo, nơi nào Dũng mãnh thiện chiến đi qua trong vòng một phút đồng hồ tên đỏ sẽ lập tức biến thành tên xám, trên thế giới ai mắng Dũng mãnh thiện chiến sẽ bị hắn mắng lại đến không đường trốn.
Vì thế mọi người đều đoán có phải hay không Dũng mãnh thiện chiến nội tiết mất cân đối.
Oa oa không khóc ở bang hội bịa đặt chuyện của hắn, làm cho Lý Kiêu phi thường khó chịu, đương nhiên Oa oa không khóc chắc chắc sẽ không đến tiểu Thụ Lâm để cho Lý Kiêu giết tận hứng rồi.
【 bang hội 】 tám ngàn dặm đường lên mạng
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Lão đại, ngươi lại song khai rồi.” (ý nói anh lên acc một lúc)
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Như thế nào mới hơn có một tuần, đã đổi mới nhiều như vậy.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Là thật? Đại sư!”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “ Bản tôn!”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Mọi người hảo.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Đại sư hảo ~ như thế nào một tuần không lên a ~ “
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Đi xx tự.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngao, đây không phải là cái chùa ở ngoại ô thành phố của chúng ta sao? Đại sư ngươi ở B thị a.”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngao ngao, ta cũng ở B thị nè.”
Lý Kiêu lập tức mật tán gẫu qua.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, cậu rốt cục lên rồi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ân, Anh lại giúp tôi làm nhiệm vụ hằng ngày đi, cám ơn.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi muội a! Ngày đó — “
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ân, đi là nhiệm vụ hôm nay đi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Này đợi nói sau, ngày đó — “
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Vậy đi Đầm Hắc Long?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Kia cũng không trọng yếu, cậu hãy nghe tôi nói, ngày đó — “
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh nếu không đi vậy tôi đi trước.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát! Không cần đánh gảy lời của tôi! Không cho phép cậu đánh chữ ! Xem tôi đánh!”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ba cái dấu chấm cũng không cho đánh!”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu hỏi tôi vì cái gì đối tốt với cậu như vậy, chính là tôi cảm thấy rất hợp ý với cậu không được sao?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “= =, tôi là hòa thượng, tôi còn không có tiền.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, Cậu một tuần không lên liền nghèo a.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên gặp cậu, cậu một thân trang bị cực phẩm đến biến thái, tôi nhìn thấy mà khó chịu, lúc ra cửa phó bản giết người, cậu lại không đánh trả, tôi còn tưởng rằng kỹ thuật của cậu rất tệ. Lão tử ghét nhất cái kiểu trang bị tốt mà kỹ thuật thì tệ hại, kết quả sau đó gặp lại tại chiến trường, cậu biến hóa nhanh chóng, đổi lại thành trang bị thực tệ mà kỹ thuật lại rất trâu bò a.”
Lý Kiêu dừng một chút, tiếp tục đánh chữ.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lúc cậu ở Côn Lôn bị người giết, tôi bội phục cậu vì lão bà nói cái gì cũng không rên một tiếng, sau cậu ngay cả một chữ cũng không nói liền đem trang bị vứt bỏ, tôi lại bội phục cậu là người có quyết đoán.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lần đầu tiên gặp cậu chính là cả người kim quang lòe lòe, kết quả sau một đêm cậu lại không còn cái gì, lúc ấy tôi nghĩ thầm mặc kệ thế nào cũng phải đem trang bị của cậu một lần nữa tìm trở lại, cũng đem Hư không trảm không ngớt giết bảy tám chục lần cho thỏa mãn.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Hơn nữa… Tôi còn nghĩ chờ trang bị của cậu tốt lên, sẽ cùng cậu đi đánh nhau. Cho dù cậu không thể thêm máu, nhưng cậu cũng có thể theo tôi cùng nhau giết người.”
Thiên Sách cùng Thiếu Lâm, vốn đều là chức nghiệp luôn đi ở phía trước.
Lý Kiêu nói xong lời cuối cùng, ngữ khí đã muốn dịu xuống, hắn nghĩ nghĩ, rốt cục đem lời muốn nói nói hết, thư sướng thật.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Dù sao, sau này vẫn là cùng nhau làm nhiệm vụ hằng ngày, cùng nhau tham gia chiến trường, cùng nhau làm nhiệm vụ Đầm Hắc Long, cùng nhau đánh phó bản, đã hiểu chưa? Nói yes sir!”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “= =, yes sir ngươi muội.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Hằng ngày có đi hay không, không đi thì tự tôi đi.”
Lý Kiêu nhất thời cảm thấy được chính mình nói vô ích… Hắn vừa rồi lời nói mang khí thế như vậy, nhưng Tám ngàn dặm đường một chút cũng không kích động a…
Hắn đứng tại chỗ thất thần, thấy Tám ngàn dặm đường đã muốn dùng thần hành thiên lý bay đến cửa phó bản, vội vàng cùng cậu tổ đội.
Lý Kiêu đợi một tuần cứ như vậy bị Tám ngàn dặm đường làm ngơ.
Đứng trên đường, Lý Kiêu trái lo phải nghĩ, càng lúc càng thêm nghẹn khuất, tổng cảm thấy hình như không đúng lắm, Tám ngàn dặm đường… Tựa hồ có điểm thay đổi.
Một tuần không gặp, chẳng lẽ bị người ngoài hành tinh bắt đi cải tạo sao, 囧~
Lý Kiêu nghĩ nghĩ, tiếp tục mật tán gẫu.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đem số điện thoại di động của cậu cho tôi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Miễn cho lần sau cậu chơi trò biến mất, tôi lại tìm không thấy ngươi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Tôi với anh không quen, vẫn là quên đi.”
Lý Kiêu che ngực.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu sao lại trực tiếp như vậy, lòng tôi rất đau đớn a, chúng ta còn gọi không quen sao? Tôi trước đem số điện thoại của mình nói cho cậu biết.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi gọi là Lý Kiêu, di động là xxxxxxxxxxx, giấy căn cước dãy số là — “
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Tôi đối với số căn cước của anh không có hứng thú… Mà anh nói cho tôi biết tên thật để làm chi?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Rất kỳ quái sao? Tên chính là để người gọi thôi, số điện thoại di động của cậu là gì vậy? Yên tâm, nếu tôi đem số di động của cậu đăng lên mấy trang web đen thì cậu cứ đem số của tôi đến vườn bách thú dán lên chuồng voi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Một lát sau, Lý Kiêu nghe thấy điện thoại di động của mình vang lên, cầm lấy vừa thấy chính là một cái tin nhắn, nội dung tin ngắn chỉ có hai chữ: “Lộ Viễn.”
Lý Kiêu ha ha cười, lưu dãy số lại.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tên thật của cậu rất xứng với tên trên game a.”
(Lộ Viễn có nghĩa là đường xa, xa đến tận tám ngàn dặm đường luôn, cái tên đúng là hợp thiệt)
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh cũng như vậy thôi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ha ha, cậu về sau kêu tôi là Kiêu ca đi, Tiểu Lộ.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Còn đánh nữa hay không, anh cho là ai cũng có thể giống như anh một tên đánh chữ một bên sử dụng kỹ năng sao, hỗn đản! Đừng OT!”
(OT: cướp cừu hận của boss, ai không phải tank mà giữ cừu hận của boss chỉ có nước bị boss SM tới chết a)
Tuy rằng cảm giác Tám ngàn dặm đường thay đổi một ít, nhưng là mặc kệ thế nào đều muốn cùng cậu làm một đôi cơ hữu, Lý Kiêu cảm thấy được đã muốn có thể thỏa mãn, nhưng là hắn hiển nhiên đánh giá quá thấp Lộ Viễn.
Đánh xong phó bản ngày, uy danh ở Đầm Hắc Long, tham gia chiến trường, Lộ Viễn liền ly khai đội ngũ, đứng ở chỗ giao dịch ở thành Trường An.
Lý Kiêu còn muốn hỏi cậu tiếp theo phải làm gì, liền thấy trên thế giới toát ra một loạt tin tức.
【 thế giới 】tám ngàn dặm đường: Chỗ giao dịch thành Trường An mua rương phúc lộc với giá sáu trăm vàng, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, có thể gửi qua tín sứ. Chỗ giao dịch Trường An dùng sáu trăm vàng mua rương phúc lộc, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, có thể gửi qua tín sứ. Chỗ giao dịch Trường An dùng sáu trăm vàng mua rương phúc lộc, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, có thể gửi qua tín sứ.
Rương phúc lộc này thời gian đầu khi làm hoạt động thì hệ thống đưa tặng, rương có thể mở ra đá lớn cùng nhỏ cho việc tinh lyện vũ khí thành màu cam. Chỉ cần hai trăm tảng đá nhỏ cùng một cái tảng đá lớn đều có thể tinh luyện lên vũ khí cấp có màu cam.
Nếu vận khí tốt, thì mua hai trăm cái rương là đủ số, vận khí không tốt sẽ không biết phải mất mấy trăm cái. Hơn nữa hiện tại hoạt động đã sớm chấm dứt, người chơi giữ lại rương ra giá rất cao, dù có nhiều tiền cũng khó có thể mua được nhiều như vậy.
Cho dù Lý Kiêu tự nhận là có tiền, cũng chưa thấy qua xài như vậy.
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, đại sư mua nhiều rương như vậy, hảo có tiền!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “A, mắt cẩu của ta! Bị ngươi làm mù mất rồi! Đại sư ngươi không phải là trong một tuần qua rớt xuống huyền nhai, thấy một cái sơn động, trong sơn động có triệu tiền vàng a.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Không kiến thức, triệu tiền vàng mà nhiều cái gì.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “A, triệu tiền vàng rất ít sao… Vì cái gì ta cuối cùng là một ngàn vàng đều không có a…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Ngươi đại khái là tên Tàng Kiếm nghèo kiết hủ lậu đi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu làm gì a? Hiện tại đi thu vũ khí màu cam cấp.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Mau.”
Lộ Viễn trả lời một chữ như vậy liền không có nói gì nữa với Lý Kiêu.
___________________________
Tội nghiệp Tiểu Liễu quá, Tàng Kiếm là phái giàu nhất trong tất cả các môn phái, ảnh được mệnh danh là thiếu gia Tàng Kiếm đẹp trai nhà giàu đó……..sau tiểu Liễu cũng là Tàng Kiếm mà nghèo dữ vậy a.
Giàu và nghênh mặt lên cũng phải như vài chớ:
______________________
Về rương phúc lộc: có thể mở ra được rất nhiều loại đá khác nhau trong rương, nên mình không chắc là trong truyện nói loại nào (để mình tìm hiểu lại đã rồi sửa lại sau), nhưng việc bảo viên đá nhỏ ở đây là ý bảo những viên có level thấp, còn viên đá lớn chính là viên có level cao nhất ấy. Mình cũng muốn mở thử rương xem bên trong nó là cái gì nhưng mà:
Thứ nhất: giá nó rất cao, hiện nay trung bình khoảng vàng một cái (mắc gấp ba lần cái giá mà anh Lộ Viễn đưa ra trong truyện – anh Viễn đưa ra cái giá đó đã cho là giàu rồi vậy thì cao gấp lần là phải giàu có cỡ nào mới mua được a), mình cũng có mấy cái nhưng toàn đem đi bán lấy tiền, có chết cũng không mở ra đâu…T~T vì sao ư, vì lý do thứ xin nhìn bên dưới)
Thứ hai: nghe mấy đứa bạn bảo rương phúc lộc mở ra toàn rác – là mấy thứ rác rưởi không đáng tiền đó, một cái đáng giá một đống tiền mà mở ra chả có cái gì, phải nói là tức ói máu số anh Lý Kiêu cũng quá hên đi.
Thứ ba: số mình xui y như anh Viễn, chả bao giờ mở hay rờ thi thể boss mà ra được đồ tốt như ý, lật phần thưởng cũng chả lấy được cái ngon, nên mới nói thế nào cũng không mở đâu hụ hụ.
_____________________
Còn về thành Trường An, đây có thể coi là chủ thành đông đúc và tấp nập nhất trong số thành chính :
Chỗ giao dịch trong thành Trường An (chỗ anh Viễn đứng chính là ở đây nè): chính là cái quầy đó, có hai thương nhân đang đứng phía trong a, muốn mua hay bán cái gì thì cứ đến đây:
Cổng thành (bầu trời trong xanh y như thật vậy):
Tuy thành Trường An là nơi đông đúc và tấp nập nhất nhưng nó khá nhỏ nên mình chụp cũng không nhiều hình lắm:
Cái bục ở trung tâm chính là nơi giao dịch (chụp từ trên cao nên máy tính không load hết a), xung quanh là khoảng trống nên có rất nhiều người cắm cờ tỷ thí ở đó (như cũ người rất đông nhưng máy không load hết được).
Chương
Nhóm thủ lĩnh của Ác nhân cốc đây a, cái người mặc váy hồng cầm kiếm là nam đó a, anh giai đó, trap đó, trap cực đẹp luôn nữa ấy chứ hô hô hô
Từ trái qua phải – Yên (ngực phẳng ấy), Thẩm Miên Phong (ở trần), Mễ Lệ Cổ Lệ (váy hồng, hai bính), Tiêu Dược Nhi (thấp nhất nhóm >~