Lộ Viễn hiển nhiên cũng nhìn thấy: “A, nên ra tay thì liền ra tay, rất dũng cảm.”
Lý Kiêu nghe thế, lại buồn bực một chút: “Cậu giống như thật cao hứng.”
“Phải a, tôi cảm thấy được Oa oa không khóc cùng Loan câu tính cách rất hợp.”
“Một cái S, một cái M phải không?”
Lộ Viễn cười mà không nói.
Lý Kiêu có loại cảm giác bị Oa oa không khóc giành trước, vạn phần khó chịu. Chính hắn còn ở bên này do dự chưa quyết định được, Oa oa không khóc bên kia cư nhiên liền chiêu cáo thiên hạ.
Lý Kiêu tay ngứa, hắn có loại xúc động muốn đem Oa oa không khóc giết chết một trăm lần, vì thế hắn nói: “Chúng ta đi Vạn Hoa đi.”
Lộ Viễn cũng muốn nhìn xem náo nhiệt, vì thế liền vui vẻ đồng ý.
Hai người bay đến Vạn Hoa, ở Hoa hải tìm được hai người Oa oa không khóc cùng Loan câu.
Bên cạnh bọn họ đã có một ít người vây quanh, Lý Kiêu xa xa liền nhìn thấy kỹ năng của Thất Tú, từng đóa hoa kiếm khí bay đầy trời, ha, nguyên lai không cần hắn ra tay đã có người thu thập Oa oa không khóc rồi.
Oa oa không khóc thấy Lý Kiêu cùng Lộ Viễn đến đây, nằm trên mặt đất, vừa khóc vừa nói.
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “Khóc lớn, đại sư, ta đau quá a!”
Lộ Viễn ở trên yy cười đến thực hàm súc, Lý Kiêu nghe được mà tâm thần nhộn nhạo.
【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Chịu được khổ trung khổ mới là nhân thượng nhân a, thân.”
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “(ˉ﹃ˉ) nước miếng, nhân thượng nhân…”
【 phụ cận 】Loan câu: “Thượng ngươi muội a! Đứng lên tiếp tục giết!”
(Ý nghĩa từ “nhân thượng nhân” của anh Viễn rất chi là trong sáng nhưng vào tai của Oa oa và Loan câu thì khác hoàn toàn, cho nên mình giữ nguyên không dịch cho dễ hiểu)
Lộ Viễn rõ ràng ngồi xuống xem hai người làm ầm ĩ, Lý Kiêu cũng dựa vào cậu tĩnh toạ, hai người ở yy tiếp tục tán gẫu.
“Uy.” Lý Kiêu gọi Lộ Viễn, “Loan câu rốt cuộc là nam hay nữ ? Vấn đề này tôi hỏi qua vài lần, vẫn là đoán không ra.”
Lộ Viễn cũng vẫn không trả lời: “Nam nữ quan trọng sao?”
“Đương nhiên quan trọng rồi, nếu như là nữ, kia không có vấn đề gì, còn nếu như là nam… Lột oa tử phỏng chừng quá….” Lý Kiêu thật cẩn thận nói, coi như là thử Lộ Viễn.
“Hình như là Oa oa không khóc cũng không để ý, anh giúp hắn gấp cái gì.”
“…”
Lý Kiêu đột nhiên có loại giác ngộ thế nào là đập nồi dìm thuyền, vì thế hắn nói: “Bởi vì tôi là đồng tính luyến ái.”
Cho nên mới muốn biết thái độ của cậu.
Một lát sau, Lộ Viễn mới nói: “Nga.”
“Cậu như thế nào một chút không sợ hãi vậy?” Lý Kiêu buồn bực.
Lộ Viễn thản nhiên trả lời: “Ở trường học thường xuyên có bạn học nam chạy tới tỏ tình với tôi.”
Lý Kiêu hóa đá.
Lại bị giành trước nữa rồi…
【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi cũng đừng ngạo kiều nữa, liền theo hắn đi.”
Loan câu thấy, quả thực đình chỉ công kích đối với Oa oa không khóc, nàng trầm mặc một chút mới nói.
【 phụ cận 】Loan câu: “Một ngày nào đó ngươi sẽ hối hận.”
Nàng nói xong câu đó, liền đem tên của Oa oa không khóc trong danh sách cừu nhân xóa bỏ, sau đó thoát game.
Oa oa không khóc thấy thế cũng logout, hai người bọn họ tại sao lại xuống hết, những người đến xem đương nhiên sẽ không biết.
Tám ngàn dặm đường: “Tốt lắm tốt lắm, không còn gì xem nữa, đều tản đi.”
Lộ Viễn thoạt nhìn tâm tình không sai, đối Lý Kiêu nói: “Chúng ta lại đi đánh cái phó bản Thiên tử phong đi.”
Lý Kiêu kinh ngạc nửa ngày mới nói: “Tốt.”
Hắn tổng cảm thấy được hình như Lộ Viễn đang thả ra cái gì đó…(thả câu câu anh đó a (TvT).
Từ đó về sau, có một đoạn thời gian cuộc sống trong trò chơi của người bang Phiêu Kị doanh đều quay quanh hai từ “Khai hoang”, trong đó là bao nhiêu huyết lệ thảm thiết, chỉ ai tham gia khai hoang mới biết.
Tuy rằng bên ngoài thế giới tranh đấu gay gắt, nhưng bên trong bang hội lại từng bước một thông qua các phó bản dễ dàng hơn, loại tiến bộ này chỉ có người tham dự mới có thể hiểu được.
Lý Kiêu vẫn luôn cho là Lộ Viễn yêu thích đánh phó bản hơn, chính là chờ đoàn đội trong bang ổn định, Lộ Viễn liền đem danh sách những người tham gia đánh phó bản chia thành hai đoàn nhỏ, một đoàn do chính cậu mang đi, đoàn còn lại do Loan câu mang, hai bên tách ra đánh chụp đoàn.
Loại hình thức coi như bán thân giúp người ngoài đánh phó bản kiếm trang bị này lời được không ít tiền, người trong bang đều có thu nhập nhất định.
Trước kia trong bang đều là người chơi pvp nhiều, nếu muốn cường hóa trang bị đến cấp cao sẽ tốn rất nhiều vàng, việc tham gia đánh chụp đoàn này làm mọi người đều có tiền để cường hóa trang bị và mua thêm nhiều món khác, ai nấy cũng thực cảm kích Lộ Viễn.
Lý Kiêu lúc này mới bội phục Lộ Viễn, giúp mọi người mưu cầu phúc lợi.
Đương nhiên đối với người trong bang Phiêu Kị doanh mà nói, đánh phó bản là phụ thôi, đánh nhau mới là chính.
Tại server này, Ác nhân cốc cùng Hạo khí minh coi như là hai thế lực ngang nhau, Ác Nhân Cốc bên này có một bang hội lớn mạnh tọa trấn lãnh đạo, thế cục coi như cũng khá ổn định.
Nhưng bên Hạo khí minh thì khác, các bang phái đứng hàng thứ bảng luôn lục đục với nhau, đánh tới đánh lui chỉ nhầm tranh đoạt địa vị lãnh đạo, mà ngay cả hạ Lạc Khắc cũng là bởi vì chỉ huy vài lần công phòng chiến thành công, cho nên vị trí tổng chỉ huy mới có thể cố định như vậy.
Hiện tại bên Hạo khí minh lại có thêm bang Cửu cung các càng ngày càng lớn mạnh.
Bang Cửu cung các này kỳ thật là một bang hội lâu đời của server, có lịch sử nhất định, đáng tiếc thời điểm game mở ra cấp thì xuống dốc, hiện tại lại một lần nữa nhận người mới với ý định quật khởi.
Vài bang hội lớn khác bên chính khí đều muốn mượn sức Cửu cung các, chính là bang chủ Hư không trảm không ngớt vẫn luôn độc hành mà đi, ai cũng không đầu nhập vào. Vì thế các bang hội khác đối Cửu cung các lại có điểm phòng bị.
Hạo khí minh nội chiến một hồi kịch liệt, công phòng liền thật sự bi kịch, Lý Thiên Nhai cả ngày than thở.
【 bang hội 】Hoa sinh: “Ô ô ô, cỡ nào hy vọng ta chỉ là một hoa sinh nho nhỏ mà thôi.”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “= = “
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngươi chính là một khối hoa sinh a.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Ô ô ô, hồn nhiên thiếu nữ a, ngươi sẽ không hiểu.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Hắn nói ta là thiếu nữ a, hảo kích động, che mặt ~ “
【 bang hội 】Bát huyền tố ly thương: “…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Này ý nói… Chẳng lẽ Tiểu mễ không phải là thiếu nữ…”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Chẳng lẽ hắn là một thiếu nam… ?”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngươi mới thiếu nam, cả nhà ngươi đều là thiếu nam!”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Ai.”
Lý Kiêu vẫn luôn không thèm quan tâm tới than thở của Lý Thiên, thẳng đến có một ngày, Lý Kiêu đang ở bên cạnh Lộ Viễn dính vào một chỗ, trên kênh phe lại toát ra một đống tin tức về Hạ Lạc Khắc.
【 Phe 】【 Ác Nhân Cốc 】Người qua đường giáp: “Wase, Hạ Lạc Khắc ở Đầm Hắc Long bị người giết a.”
【 Phe 】【 Ác Nhân Cốc 】Người qua đường ất: “Móc lỗ mũi, ngươi làm như trước giờ hắn chưa từng bị người giết hay sao ấy?.”
【 Phe 】【 Ác Nhân Cốc 】Người qua đường giáp: “Nhưng hắn là bị người bên Hạo khí minh giết a, vẫn luôn bị một người giết…”
【 Phe 】【 Ác Nhân Cốc 】Người qua đường bính: “Tình huống như thế nào?”
【 Phe 】【 Ác Nhân Cốc 】Người qua đường giáp: “Hạ Lạc Khắc ở Đầm Hắc Long bị Hư không trảm không ngớt giết chết đi sống lại.”
Lý Kiêu vốn đang không để ở trong lòng, đột nhiên thấy một câu như vậy liền sửng sốt.
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi đi Đầm Hắc Long xem một chút.”
Hiển nhiên Lộ Viễn cũng nhìn thấy tin tức trên kênh phe, nói câu: “Tôi cũng đi.”
Hai người bay đến Đầm Hắc Long liền thấy một đám người, tên xanh tên đỏ đều có, nhưng là mọi người rất hài hòa đứng thành thành một vòng tròn, nhìn hai người ở trung tâm.
Lý Kiêu vừa qua liền thấy, thiếu chút nữa bị tức mà chết luôn.
Hạ Lạc Khắc nằm trên mặt đất, Hư không trảm không ngớt đứng ở trên thi thể của hắn, một lát sau, Hạ Lạc Khắc sống lại, tại chỗ tĩnh toạ, hồi đầy máu, sau đó đứng lên, hai người lại đấu võ.
Hai người đồng dạng là phái Thuần Dương, trang bị cũng kém không nhiều lắm, dưới điều kiện như nhau mà đấu, khí tràng đầy đất, lam quang chớp động, thanh máu hai người cơ hồ là lấy tốc độ như nhau mà giảm xuống, nhưng Hạ Lạc Khắc vẫn là kém một chiêu, cuối cùng lại bị giết chết lần nữa.
Không có gì dọa người so với việc bại dưới tay đối thủ có cùng chức nghiệp.
Kênh khu vực đã muốn bắt đầu châm chọc khiêu khích Hạ Lạc Khắc, hắn cũng không để ý, chờ đến thời gian sống lại liền đứng lên, tĩnh toạ hồi đầy máu, tiếp tục cùng Hư không trảm không ngớt đánh nhau.
Tuy rằng Hạ Lạc Khắc là chỉ huy bên Hạo khí minh, Lý Kiêu là người bên Ác nhân cốc, Lý Kiêu vẫn luôn đối Lý Thiên Nhai cười nhạo, nhưng nhìn thấy cậu của mình đánh không lại người ta, Lý Kiêu vẫn là tức giận đến bốc khói.
Hắn thấy Diệp Minh Liễu đứng ở một bên, ở kênh bang hội hỏi.
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Liễu ngươi có biết là chuyện gì xảy ra không?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “oo, kỳ thật… Xem như người gây ra là ta…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “= =, có ý gì?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Ách, chính là ta đang ở Đầm Hắc Long làm nhiệm vụ, Hư không trảm không ngớt đột nhiên xông qua đánh ta, ta liền cùng hắn đánh nhau a, ta nhớ rõ trước kia hắn đánh nhau rất tệ… Kết quả giống như thay đổi thành một người khác, ta lập tức đã bị đánh chết.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Ta không phục đứng lên đánh lại lần nữa, hắn liền bắt đầu canh xác của ta, lúc này Hạ Lạc Khắc đến đây đứng ở bên cạnh xem.”
(canh xác: khi vừa mới chết sống lại thì thanh máu và nội lực chỉ có một nữa, nên nếu bị đánh sẽ chết nhanh hơn là bình thường đầy máu và nội lực, tỷ lệ thắng rất thấp, nên đối thủ thường ngồi bên cạnh canh xác chờ ngươi sống lại chưa kịp hồi máu và nội lực sẽ lập tức ra tay giết người)
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Ta nghĩ có tới hai người Hạo khí minh, ta khẳng định đánh không lại, vừa định về doanh địa hồi sinh, kết quả Hạ Lạc Khắc đột nhiên đối Hư không trảm không ngớt ra tay.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Lúc ta sống lại, Hư không đã đem Hạ Lạc Khắc đánh chết… Ta không biết bọn họ đang làm cái gì, liền tiếp tục xông qua đánh Hư không, nhưng là Hạ Lạc Khắc bảo ta dừng tay, ta liền đứng ở bên cạnh xem, sau đó liền thành cái dạng như hiện tại…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Người chết từ ta biến thành Hạ Lạc Khắc, thật sự là 囧 do ta mà ra…”
Lý Kiêu càng thêm tức giận, Lý Thiên Nhai tên ngốc này, như vậy cũng đánh không lại người ta, thật sự là bán hào được rồi.
Hai Thuần Dương còn ở Đầm Hắc Long đánh nhau, thẳng đến cuối cùng.
【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ngươi đánh không lại ta.”
Hạ Lạc Khắc nằm trên mặt đất, trầm mặc một hồi.
【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Tại hạ tài nghệ không bằng người.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Hảo 囧 a, Hạ Lạc Khắc có phải hay không là đang giúp ta a, ta không phải không muốn cùng hắn hai người đánh Hư không.”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Ngươi đừng ra tay, đây là trận đấu của hai nam nhân, liên quan đến tôn nghiêm của một người chơi Thuần Dương phái.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “囧, ta cũng hiểu được, cho nên ta vẫn luôn ngượng ngùng đứng ở một bên.”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Kỳ thật ta đang nói giỡn đó, cái gì tôn nghiêm chứ, hảo muốn cười nga.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “oo đại sư ngươi bị dạy hư rồi.”
Lý Kiêu mắt nhìn danh sách bang hội, Hoa sinh đang ở, vì thế hắn ở bang hội thảo luận.
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, chơi đến ba cái nhân vật đều là Thuần Dương vậy mà đánh nhau lại thua, là như thế nào hả?.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Ngươi không cần đả kích ta, ta đánh không lại ta thừa nhận.”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vậy ngươi còn nằm ở nơi đó làm gì, để người ta cười hả?.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Về doanh địa hồi sinh càng bị cười nhạo hơn.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “【 Diệp Minh Liễu 】 ngươi không cần ngượng ngùng, là kỹ thuật của ta không tốt, không liên quan đến ngươi.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “囧, Hoa sinh và Hạ Lạc Khắc là một người sao?”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, phân thân!”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Ta định cùng các ngươi đi đánh phó bản, vừa rồi đi ngang qua, ta còn tưởng rằng đang lên tài khoản của Hoa sinh, đầu óc nóng lên liền xông qua đánh.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Huynh đệ… Về sau khi công phòng chiến, nếu ta thấy ngươi sẽ tuyệt đối không đánh…”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ta bình tĩnh cái, Hạ Lạc Khắc mở cái tiểu hào ở bang chúng ta? Làm ta sợ muốn chết!”
【 bang hội 】Loan câu: “Lá gan ngươi rất nhỏ.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ách, lão bà, kỳ thật nó rất lớn, không tin đến sờ sờ xem a ~ “
【 bang hội 】Loan câu: “Cút.”
Đầm Hắc Long, Hạ Lạc Khắc không sống dậy, Hư không trảm không ngớt ngồi ở trên thi thể của hắn, cũng không động.
Lúc đầu là kênh khu vực, sau đó là kênh phe, sau nữa tin tức liền lan ra kênh thế giới.
Những người ghét Hạ Lạc Khắc bắt đầu mắng chửi hắn, nói hắn tệ hại như vậy, muốn giết người bên chính khí ngược lại chính mình bị giết thật là đáng đời, sớm một chút rời khỏi vị trí chỉ huy.
Những người ủng hộ Hạ Lạc Khắc liền mắng lại, một số người bên Ác nhân cốc e sợ thiên hạ không loạn, châm ngòi ly gián thêm.
Trên kênh thế giới nước miếng bay đầy trời, còn hai vai chính lại yên lặng ở Đầm Hắc Long, một cái nằm, một cái ngồi.
Rốt cục –
【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Đánh nữa không? Không đánh nữa thì ta đi.”
Quần chúng vây xem đều nhả ra một hơi khí, kỳ thật ở chỗ này xem nửa ngày, tất cả mọi người đều thấy áp lực thật lớn a. (bó tay, áp lực lớn mà còn ở lại đó xem, đám người này cũng ít có nhiều chuyện lắm)
Lý Thiên Nhai cũng hiểu được chính mình dọa người, đã sớm nghĩ hay là logout, nhưng hắn muốn bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng của mình mà còn ngốc lại ở chỗ này, nếu Hư không đi, vậy hắn cũng có thể đi rồi.
Ngay tại lúc tất cả mọi người đều cho là chấm dứt mọi chuyện, Dũng mãnh thiện chiến cưỡi ngựa hướng tới Hư không trảm không ngớt mà đánh, đem Hư không trảm không ngớt đánh ngã xuống đất, bạo phát một vòng, đem thanh máu của hắn đánh chỉ còn lại một nữa.
Thiên Sách có thể chiến đấu trên ngựa, các phái khác đều phi thường chịu thiệt, Hư không trảm không ngớt chống đỡ vài cái đã bị đánh chết.
Tất cả mọi người kinh ngạc, cũng không biết Dũng mãnh thiện chiến đây là muốn làm gì.
Hư không nằm dưới đất, Lý Kiêu liền thu thương trở về.
【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Giết ngươi là bởi vì ngươi lần trước ở Nhật luân sơn thành đánh lén bọn ta, ngươi hiện tại đứng lên, hồi máu, ta với ngươi một đấu một.”
Hư không trảm không ngớt không có động, qua hồi lâu mới nói.
【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Ta không đánh với ngươi, hiện tại chúng ta huề nhau.”
【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta đây gặp ngươi một lần liền giết một lần.”
【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Tùy tiện.”
Sau đó Hư không liền về doanh địa hồi sinh.
Lý Kiêu cưỡi ngựa, bước trên thi thể Lý Thiên Nhai.
【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi thật sự là dọa người.”
Lời này vừa nói ra, Hạ Lạc Khắc lập tức đã thoát game.
Chỉ có Lộ Viễn ở bên cạnh ngồi xem trò vui, cậu còn tìm tới một bao hạt dưa, vừa cắn vừa xem, cuối cùng Hư không không cùng Lý Kiêu không đánh một trận, cậu cũng rất thất vọng.
Lộ Viễn hoàn toàn thật không ngờ trò khôi hài này dẫn đến một cuộc tẩy trừ bên Hạo khí minh, Hạ Lạc Khắc bị người ta gắn tội danh giết người chơi cùng phe, bị đá khỏi vị trí chỉ huy.
Mà tiếp nhận vị trí của Hạ Lạc Khắc, vừa vặn lại là Hư không trảm không ngớt.
___________________
Hoa hải a, thánh địa hẹn hò cũng như là tỏ tình của các cặp đôi, cái tên nói lên tất cả… là một biển hoa trải dài rất là đẹp… Phải trực tiếp nhìn bằng máy cấu hình cao mới thấy nó đẹp như thế nào, hình mình chụp lại nhìn không đẹp lắm…
___________________
Mình phát hiện trong bản dịch có nhiều chỗ sai chính tả, viết hoa viết thường lung tung, câu cú thì lủng củng nữa, với lại có mấy chỗ mình giải thích sai nữa (~_~ +) đại loại như trong game có đến cấp chiến giới chứ không phải như mình từng ghi, nhưng mà mình thấy mấy cái giải thích sai này cũng không ảnh hưởng đến cốt truyện cho lắm, vì mấy cái này toàn là mình nói thêm ngoài lề để mọi người có thêm hiểu biết về game thôi. Mà nguyên nhân dẫn đến lỗi sai là do mình tìm hiểu không kĩ (cuối đầu nhận lỗi a), phần nữa là mình edit tới đâu thì post tới đó nên câu cú, hay chính tả sai nhiều, cuối cùng là vì mình edit kiêm beta luôn cho nên nó thường là như vầy :edit xong –> đọc lại –> thấy được post lên lên wp đọc lại lần nữa phát hiện câu cú í ẹ sửa đọc lại lần nữa nữathấy vẫn chưa được sửa đọc lại…và cứ thế vòng tuần hoàn tiếp diễn…cái tính hay thay đổi của mình làm mình không bao giờ hài lòng với bản dịch của mình cả …..hai. Nên thôi mọi người thông cảm, bao giờ mình edit xong hết rồi sẽ beta lại tất cả, cố gắng sửa mấy lỗi ở trên….
Chương
“Lý Kiêu yêu thích đánh nhau, sau khi vào Ác Nhân Cốc, giết rất nhiều người bên Hạo Khí Minh, đồng dạng cũng giết không ít người của Ác Nhân Cốc, nhưng là hắn đối với phe phái vẫn luôn không có cái gì gọi là lòng trung thành.
Lần này nháo như vậy, ngược lại làm cho hắn nhận rõ, nguyên lai mặc kệ bản thân không cần như thế nào thì hắn cũng đã sớm là người của Ác Nhân Cốc rồi, Lý Kiêu nhìn mảnh đất màu đỏ sậm bên dưới, đây là địa bàn của Ác Nhân Cốc, cũng là địa bàn của hắn”.
[email protected]___@_________