Lý Kiêu nói mấy câu đã làm cho Oa oa không khóc buồn bực không chịu được.
【 mật 】Oa oa không khóc: “Tôi out đây.”
Vừa nói xong thì đã thoát game rồi.
Lý Kiêu nhún nhún vai.
Chuyện này Lộ Viễn vẫn không biết, vì thế Loan câu cùng Oa oa không khóc vẫn tiếp tục tự trách, một cái cho rằng đối phương thích nữ, mà mình là nam nhân; một cái rõ ràng thích nam nhân, lại cho rằng đối phương là nữ.
Nếu Lý Kiêu ở trước mặt Lộ Viễn nói nhiều hơn vài câu về hai người họ thì sự tình đã được giải quyết. Chính là Lý Kiêu cảm thấy Loan câu có điểm giống nhân vật nữ thường làm vật hy sinh trong truyền thuyết, cùng Lộ Viễn thảo luận vấn đề này thật quá ngượng ngùng, vẫn là Oa oa giáp mặt cùng Loan câu nói cho rõ ràng thì tốt hơn.
Vì thế, Oa oa cùng Loan câu lại một lần nữa bỏ lỡ chân tướng sự thật…
Tới thứ tư, chính là thời điểm diễn ra trận đấu của Lý Kiêu cùng Bát huyền tố ly thương.
Mọi người vây quanh lôi đài tại Trường An chờ xem trận đấu, người dự thi trước tiên tổ đội ăn chút đan dược, Lộ Viễn đứng ở bên cạnh Lý Kiêu cùng hắn nói chuyện.
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “Lần sau thi đấu vòng tròn chúng ta sẽ đánh với nhau, anh kích động không?”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Này thì có cái gì mà kích động, chúng ta đều đã thành lão phu lão thê rồi mà.”
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “…”
Lộ Viễn nhìn xem lôi đài, nhịn không được nói.
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “Anh cố lên, đừng thua.”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Sao có thể thua a.”
Cùng ngày tham gia lôi đài có tám người, chia làm bốn tổ, người dự thi trước tiên báo danh rồi đứng xếp hàng, chờ hệ thống truyền tống vào lôi đài.
【 mật 】Bát huyền tố ly thương: “Bang chủ, tôi sẽ không thủ hạ lưu tình.”
Lý Kiêu sửng sốt một chút.
Này là có ý gì?
Là nói phải đánh thật sự sao? Có thể, Lý Kiêu cảm thấy không thành vấn đề, ngược lại hắn cảm thấy nếu tất cả mọi người không đánh thật thì không còn ý nghĩa nữa. Nhưng thủ hạ lưu tình là cái gì?
Hắn – Lý Kiêu cần người ta thủ hạ lưu tình sao?
Lý Kiêu cảm thấy thân là một Thiên Sách, bị người khác trào phúng cũng thôi đi, nhưng lần này trào phúng hắn lại là một muội tử. Ngay tại lúc hắn nghĩ nên đáp lại một câu “Phóng ngựa lại đây đi”, thì hệ thống đã gởi đến khung yêu cầuLý Kiêu tiến vào lôi đài.
Lý Kiêu nhấp xác nhận.
Vòng đấu đầu tiên Lý Kiêu cùng Bát huyền tố ly thương đều thi đấu.
Đối thủ của Lý Kiêu cũng là một người chơi Thiên Sách, Lý Kiêu thắng…
Không đánh mà thắng.
Đối phương thấy Lý Kiêu trên cơ bản không thể nào đánh được, liền cứ như vậy mà bại. Xem tên bang hội thì thấy là người của bang Diệp Trí Phong, chắc chắn trước đó Diệp Trí Phong đã lo liệu sẵn.
Lý Kiêu chờ đợi trận đấu bên kia chấm dứt.
Quả nhiên Bát huyền tố ly thương cũng thắng.
Đợt thứ hai bắt đầu, Lý Kiêu vẫn là không có gặp Bát huyền tố ly thương.
Lần này đối thủ của Lý Kiêu là một người chơi Thiếu Lâm, kết quả bạn hữu kia vừa nhìn thấy Lý Kiêu liền trực tiếp rời khỏi lôi đài.
囧…
Lý Kiêu bất đắc dĩ đứng trên lôi đài.
Ở trên có người chóng lưng và vân vân, đi cửa sau và vân vân, phong thủy và vân vân, thật sự là rất xấu hổ a.
Bang hội cũng là một trận cười vang.
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Cái này gọi là kế không đánh mà thắng sao…”
【 bang hội 】Loan câu: “Cái này gọi là ngàn dặm ở xa vẫn có thể lấy đi trinh tiết của người.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Này cùng trinh tiết có quan hệ sao?”
【 bang hội 】Loan câu: “ngu ngốc.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Trận tiếp theo chính là của lão đại cùng Huyền muội tử đi.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Đều là người của mình, lão đại đêm nay cũng không cần đánh nữa.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “T T sư phụ…”
Tới vòng thứ ba, Lý Kiêu cùng Bát huyền tố ly thương đánh với nhau để chọn ra một người vào vòng cuối cùng giành vị đầu bảng.
Lý Kiêu vào lôi đài, thấy trước mặt Bát huyền tố ly thương cũng đã được truyền tống vào, đếm ngược mười giây, tỷ thí bắt đầu.
Nói thật ra, Lý Kiêu còn không có mang tâm lý đứng đắn cùng muội tử này đánh nhau, hai bên quần chiến, Lý Kiêu khá chán ghét Thuần Dương thái hư, chưa kịp làm gì thì đã bị định thân rùi đánh cho đến chết.
Ở thời điểm ngược, Lý Kiêu liền thấy Bát huyền tố ly thương bắt đầu cắm khí trường (ở phía trước mình toàn edit là khí tràng, nhưng sau này mình sẽ sửa lại thành khí trường cho giống trong game)
Lý Kiêu tự hỏi ba giây đồng hồ, vẫn là quyết định không lên ngựa.
Thời điểm đến ngược còn một giây, Lý Kiêu bật Lên như diều gặp gió (skill giúp người chơi có thể nhảy cao, khi không trong trạng thái chiến đấu sẽ nhảy được lần, lần sau nhảy cao hơn lần trước). Nếu lúc này không nhảy lên, đợi Thuần Dương thái hư cắm Thôn nhật nguyệt lên người mình, thì sẽ không thể sử dụng khinh công được nữa.
(Thôn nhật nguyệt: tạo khí trường thước khiến kẻ địch trong phạm vi không thể khinh công, đồng thời cứ sau giây sẽ loại bỏ một số thuộc tính có lợi trên người kẻ địch và một số thuộc tính có hại trên người bản thân)
Bắt đầu, Lý Kiêu biết muốn cướp lợi thế trước, một cái Thương Nguyệt đem nàng đánh ra khỏi vòng khí trường, sau đó dùng Đột xong đến, bắt lấy cơ hội ra skill đánh nàng.
Thiên Sách kỹ năng sử dụng nhanh, nháy mắt bùng nổ cao, Bát huyền tố ly thương mới đầu liền ăn mấy chiêu, có điểm rất đau. Chính là nàng cũng không phải là quái, có thể đứng yên cho Lý Kiêu đánh, nàng quyết đoán dùng một chiêu Đại đạo vô thuật định thân Lý Kiêu lại.
Lý Kiêu lập tức dùng Tật như phong giải trừ định thân, tiếp tục xông lên đánh.
Bát huyền tố ly thương mở giảm thương chóng đỡ loạt tấn công này của Lý Kiêu, sau đó khinh công chạy về phía vùng khí trường mà nàng đã cắm xuống trước đó. Lý Kiêu không phải tên ngốc, nhanh chóng quăng qua một chiêu giảm tốc độ.
Nhưng Bát huyền tố ly thương đã mở Băng hư ngự phong (skill có thể giải trừ định thân ) nên không hề bị ảnh hưởng bởi chiêu thức của Lý Kiêu, nàng cứ thẳng tắp chạy ra bên ngoài, Lý Kiêu đuổi theo ở phía sau, Thuần Dương còn có Thế Vân Tung (skill võ học của Thuần Dương, có nhảy lên rất cao, nếu dùng trước khi bị dính skill định thân thì sẽ không bị định thân) cùng Sinh Thái Cực (khiến bản thân không bị chiêu thức khống chế, và giảm tốc độ duy chuyển của kẻ địch), Lý Kiêu căn bản là không thể đụng đến người nàng.
Đợi hiệu ứng của chiêu Tật như phong trên người Lý Kiêu hết hiệu lực thì Bát huyền tố ly thương liền cắm Thôn nhật nguyệt xuống, Lý Kiêu nhanh chóng bật Lên như diều gặp gió nhảy lên để tránh dính phải Thôn nhật nguyệt. Kết quả Bát huyền tố ly thương lại tự đánh gãy chiêu thức của chính mình (ý là nàng không ra skill Thôn nhật nguyệt nữa, skill này là phải vận công và chờ mấy giây thì mới thi triển được, trong thời gian chờ này người chơi có thể ngừng lại bằng cách di chuyển thì sẽ cắt thanh vận công và skill sẽ không thi triển được), mà lúc này Lý Kiêu đã nhảy lên trời rùi.
Hộc máu, bị lừa phải sử dụng Lên như diều gặp gió (các chiêu thức khi đã sử dụng xong thì phải có thời gian chờ mới có thể sử dụng lần nữa)
Lý Kiêu thấy Bát huyền tố ly thương dù bận vẫn ung dung cho mình một cái Sinh Thái Cực (khiến đối thủ giảm tốc độ)
Đã không còn có chiêu giải định thân, Lý Kiêu cẩn thận vạn phần.
Các loại khí trường lần lượt rơi xuống, Bát huyền tố ly thương biết Lý Kiêu hiện tại đã không thể bùng nổ được nữa liền bắt đầu truy kích.
Cao thủ quyết đấu với nhau, chính là phải nắm được sơ hở của đối phương, Bát huyền tố ly thương này cả tâm lý lẫn kỹ thuật đều rất tốt, tuy rằng bị Lý Kiêu giành lợi thế trước, nhưng hoàn toàn không có vì thế mà loạn, vẫn thận trọng phát huy ưu thế chức nghiệp của mình, bắt được những khe hở của Lý Kiêu, liền lập tức ra chiêu định thân.
Thuần Dương thái hư vốn có khá nhiều chiêu định thân, Thiên Sách lại có khá ít chiêu có thể giải được, mà Thiên Sách là phái cận chiến, nếu không tiếp cận sẽ không đánh được, mà nếu tiếp cận quá gần thì nhất định sẽ bị Thuần Dương định thân.
Trận đấu trên lôi đài quyêt liệt, trên kênh bang hội nghị luận cũng vô cùng sôi nổi.
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “= sợ =” đây là đánh thật sao?”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Sư phụ vốn là muốn đánh thật mà…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “… Chính là đều bảo phải để lão đại thắng a.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Cũng không có ai nói với nàng chuyện này …”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “oo, này, không phải mọi người đều biết sao? Bất quá may mắn hiện tại lão đại cũng có thể thắng.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Này là có ý gì! Sư phụ không thể là người mạnh sao!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Ta không phải nói sư phụ ngươi không mạnh… Chính là không phải nói phải để lão đại đánh với người bên Hạo khí minh sao? Tại sao lại có thể bại bởi người của Ác nhân cốc, còn là người cùng bang nữa.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Lúc trước sư phụ có nói với ta là nàng sẽ dùng toàn lực ứng phó T T.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
Lộ Viễn cau mày xem Lý Kiêu.
Tuy rằng lúc này thanh máu của Lý Kiêu nhiều hơn so với Bát huyền tố ly thương, nhưng Lý Kiêu đã dùng Thủ như núi (giảm % sát thương bản thân chịu phải), giảm thương cũng đã hết, cục diện càng thêm bị động
Hơn nữa tiết tấu của Lý Kiêu rõ ràng có điểm loạn, hắn hẳn là dẫn Bát huyền tố ly thương chạy xung quanh lôi đài mà không phải là đến gần người để đánh.
Lý Kiêu biết những kỹ năng của mình đều sắp dùng hết, nên muốn tốc chiến tốc thắng.
Thân là Thiên Sách luôn luôn có một loại bản năng, chính là muốn lên lưng ngựa tác chiến, chiến mã chính là một chân khác của Thiên Sách, Lý Kiêu quá mức ỷ lại vào điều này, vì thế hắn liền phạm vào một sai lầm chí mạng.
Chính là hắn nghĩ muốn lên ngựa.
Lý Kiêu bắt lấy thời cơ, dãn khoảng cách với Bát huyền tố ly thương để có thể triệu hồi chiến mã, bởi vì khi triệu hồi là phải vận công và có thời gian chờ, mà Thuần Dương lại có thể làm gián đoạn khi đối thủ đang vận công, cho nên Lý Kiêu muốn lừa nàng một chút, hắn tự đánh gảy thanh vận công của mình, kết quả Bát huyền tố ly thương căn bản không có sử dụng Kiếm phi kinh thiên để gián đoạn Lý Kiêu như kế hoạch của hắn.
Lý Kiêu buồn bực lên ngựa, sử dụng Đột xông về phía nàng.
Vào thời điểm này Thuần Dương muội tử lại bắt đầu ngốc nghếch mở giảm thương.
Lý Kiêu nhìn xem mà buồn bực, ở bên cạnh chạy một chút, Bát huyền tố ly thương rốt cục cũng không tránh mà lại bắt đầu cắm khí trường.
Ngay trong nháy mắt lúc Lý Kiêu sử dụng Mất hồn thứ, Kiếm phi kinh thiên của nàng rốt cục cũng xuất ra
Lộ Viễn ở một bên nhìn, trong lòng hô to, không tốt!
Bát huyền tố ly thương đem Lý Kiêu đánh rớt khỏi ngựa (Kiếm phi kinh thiên ngoài khả năng đánh gãy thanh vận công của đối thủ thì còn có thể đánh đối thủ rớt ngựa, dùng cho Thiên Sách khi chiến đấu trên lưng ngựa), rồi xuất ra Vạn kiếm quy tông, rồi lần lượt là các chiêu định thân khống chế, Lý Kiêu lúc này giống như một cái cọc gỗ, đứng im thin thít cho người ta đánh…
Tất cả mọi người đều đã dùng các loại đan dược trước khi vào thi đấu nên công kích đều rất cao, đánh vài cái máu liền bị rút ào ào.
Lý Kiêu nháy mắt liền bị vây vào thế hạ phong.
Kỳ thật Lý Kiêu cũng không phải đánh không tốt, chính là hai trận đấu trước Bát huyền tố ly thương là đánh mà qua được, còn Lý Kiêu thì chỉ đứng yên một chỗ liền thắng, hắn vẫn còn chưa có vào trạng thái chiến đấu.
Một điều nữa khiến hắn trở tay không kịp, chính là muội tử này xuống tay rất độc.
Lý Kiêu một chút cũng không cảm giác được không khí của một trận tỷ thí, hắn cảm thấy tiết tấu của đối phương tuy rằng không nhanh không chậm, nhưng thận trọng, hình như là nhất định phải đưa hắn vào chỗ chết mới được.
Dù người trong bang xem Lý Kiêu như Thiên lôi sai đâu đánh đó, nhưng thật ra họ cũng là thật tâm nghe lời hắn nói, hắn cùng mọi người trong bang luôn luôn thân cận, cũng có lúc cãi nhau ầm ĩ, nhưng rất ít khi cãi nhau đến tổn thương hòa khí.
Nhưng trước mắt Thuần Dương muội tử này lại không giống như vậy, Lý Kiêu nhìn đầy đất là những vòng khí trường màu đỏ, thật giống như một vùng biển máu, trong lòng cảm thấy có điểm không thích ứng. (vùng khí trường của đồng đội sẽ có màu xanh, của đối thủ sẽ có màu đỏ).
Lộ Viễn nhìn Lý Kiêu, biết hắn đã bỏ lỡ cơ hội, sợ là phải thua.
Kết quả cuối cùng Bát huyền tố ly thương tung ra một skill Bát hoang quy nguyên, đây là chiêu có sát thương rất cao và cũng là chiêu kết thúc.
Thật sự thua trận…
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Lý Kiêu cùng Bát huyền tố ly thương ra lôi đài, mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết nói gì cho phải.
Lộ Viễn cũng không nói gì, từ ngày cậu nhận thức Lý Kiêu cho tới nay, đây là lần đầu tiên cậu thấy Lý Kiêu thua. Ở trong lòng Lộ Viễn, trong trò chơi này, con đường pvp của Lý Kiêu giống như vẫn luôn thuận lợi, nhưng hiện tại hắn lại thua.
Kết quả vẫn là Lý Kiêu đánh vỡ cục diện bế tắc, hắn đối Bát huyền tố ly thương nói một câu.
【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ha ha, tôi tài nghệ không bằng người, chúc mừng cô!”
Kết quả Bát huyền tố ly thương chỉ thản nhiên trả lời một câu.
【 phụ cận 】Bát huyền tố ly thương: “Tôi chỉ là muốn chứng minh một chút thực lực của chính mình mà thôi.”
Lộ Viễn 囧.
Nhưng hắn cảm thấy hắn có thể hiểu được suy nghĩ của Bát huyền tố ly thương.
Dưới đất đánh thắng Lý Kiêu như thế nào cũng không tính thắng, chỉ có vừa rồi, đem Lý Kiêu đánh rớt xuống ngựa, mới thật sự là cường đại.
Lộ Viễn không nghĩ tới một muội tử cũng có loại tâm tư không cam lòng này, thật sự là tâm tình có điểm phức tạp.
Nhưng mặc kệ như thế nào, cuối cùng Lý Kiêu vẫn là không có duyên với trận chung kết lôi đài.
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Vốn theo tính toán là để lão đại thắng, tính như vậy là vì nghĩ cho đại cục của Ác nhân cốc.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngươi cư nhiên có thể nói ra câu vì đại cục làm trọng…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Lúc này ngươi không cần nói giỡn. Ngươi nói làm thế nào bây giờ, có ai từng nghe qua tên Bát huyền tố ly thương chưa? Nếu nàng có thể thắng Hư không trảm không ngớt, mọi người sẽ hỏi, ai vậy a? Như vậy không phải rất dọa người sao!”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Ngươi không cần nói chuyện khó nghe như vậy! Như thế nào dọa người ! Người nào mạnh thì người đó thắng, thua chính là thua, bình thường tên tuổi không ai biết thì đã làm sao! Chẵng lẽ bình thường nơi nơi giết người? danh tiếng ai cũng biết, nhưng đều là tiếng xấu thì tốt hơn sao! Đây còn không phải là thắng cũng như thua à!”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Tiểu mễ!”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đừng cải, chuyện này có gì mà phải cải nhau, cuối cùng Huyền muội tử cùng đại sư tham gia thi đấu vòng tròn, bang chúng ta có đến hai người tham gia, như vậy cũng không sai.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Lão đại đối tốt với chúng ta, có thể thắng cũng không thể không biết xấu hổ mà thắng!”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đừng nói nữa, càng nói tôi càng giống tên không ra gì, mọi người nên làm gì thì đi làm đi, tôi sẽ tự nói chuyện vói Diệp Trí Phong bên kia.”
Bang hội còn có người căm giận, nhưng đều bị hóa giải.
Lộ Viễn còn đứng ở Trường An, Lý Kiêu cũng không có di chuyển, một lát sau, Lộ Viễn nghe thấy di động của mình vang lên.
Lấy đến vừa thấy, là Lý Kiêu gọi.
Lộ Viễn nhận điện liền nghe thấy thanh âm Lý Kiêu.
“Tiểu Viễn, anh thua rồi, ô ô ô.”
_______________________
Tác giả có lời muốn nói: a, thật tốn thời gian quá.
Ta chạy tới diễn đàn dành cho Thiên Sách và Thuần Dương nhìn cả đêm mới nghẹn ra mấy ngàn chữ, theo thường lệ vẫn là một đoạn thanh minh, năng lực hữu hạn viết sai xin mọi người chớ trách.
Dù sao vai chính nói thương yêu nhau xem như viên mãn rồi, chi tiết lôi đài cũng chỉ là một trò chơi,tất cả cũng chỉ như một giấc mộng mà thôi…
Mọi người nhẫn nhẫn đi, đương nhiên chuyện của Loan câu cùng Oa oa nhất định sẽ giải quyết !
_______________________
Lảm nhảm: acc chính của mình là Thuần Dương thái hư như chị Bát huyền, mà bản thân mình cũng rất thích pk, cho nên khi edit chương này mình dành rất nhiều tâm huyết cho nó….(dù nhìn lại thì nó hơi lộn xộn chút)…
Nhớ lại lần đầu khi mình đọc chương này thì mặt mình đơ luôn ,do hồi đó mới chơi nên không hiểu gì hết, nhưng hôm nay đọc lại để edit thì thấy nó rất là dễ a (dù thật ra mình chỉ biết lý thuyết chứ chả biết thực hành)…….Nhưng cũng thấy vui lắm (^v^).
Truyện gần hoàn rồi aaaaaa, còn nhiều hình đẹp lắm mà chưa up hết được aaaaaaaa. Tiếc…
Chương
Mọi người ai cũng có đôi có cặp hết rùi, vui vẻ cả nhà nhé
[email protected][email protected]____________