Lộ Viễn học xong khóa trên lớp thì trở lại ký túc xá, sau khi đem sách giáo khoa bỏ vào ngăn kéo, liền mở máy tính ra, bắt đầu đăng nhập trò chơi.
Kết quả trò chơi hôm nay lại bảo trì, sau khi bảo trì xong đúng là đổi mới thật nhiều a.
Lại nói tiếp, này có thể xem là một trò chơi thần kỳ, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, mỗi ngày đều bảo trì rồi lại bảo trì, nghe nói thời gian bảo trì trong năm cộng lại có thể bằng thời gian người ta đi lên mặt trăng ấy chứ.
Cậu đứng dậy lấy một hộp sữa, cắm ống hút vào, một bên uống, một bên híp mắt chờ.
Bảo trì rốt cuộc cũng xong, cậu liền lên trò chơi.
Tám ngàn dặm đường đứng ở Lạc Dương, hơn nữa còn đang trong trạng thái trần truồng.
Lộ Viễn ngơ ngác một hồi, thẳng đến khi có một tên hòa thượng đi qua bên người, đối cậu nói: “A đậu hủ mềm mềm, cơ ngực của sư đệ hảo gợi cảm a.”
Lộ Viễn trừng mắt nhìn cái tên hòa thượng kia, nghĩ dù như thế nào cũng phải tìm bộ quần áo mặc trước rồi tính sau, nếu không có thể sẽ bị lạnh chết không chừng. Vì thế cậu liền thần hành về Thiếu Lâm, nghĩ về môn phái mua bộ trang bị cấp .
(thần hành thiên lý: đây là cách di chuyển tức thời từ bản đồ này sang bản đồ khác, nhưng hoặc phút mới có thể dùng một lần, có thể dùng trừ phệ tán để xóa bỏ thời gian chờ này, nhưng trừ phệ tán cũng phải ’ mới xài được một lần, ngoài ra còn có các cách di chuyển khác qua các bản đồ như: đi xa phu, đến chỗ truyền tống tại nơi giao nhau của các bản đồ bằng ngựa hay đi bộ, dùng bùa hồi thành có thể quay về thành chính,chiến cuồng bài đến cổng bí cảnh chỉ định… )
Kết quả vừa đến, NPC canh giữ ở cửa Thiếu Lâm tự hướng cậu hô to: “Tám ngàn dặm đường ngươi là tên nghịch đồ! Cư nhiên còn có mặt quay về Thiếu Lâm tự!”
( NPC: Non Player Character : nhân vật do game điều khiển, có khả năng tương tác với người chơi. Thường đóng vai trò người bán hàng, cung cấp thông tin, trao nhiệm vụ…)
Lộ Viễn sửng sốt, mới nhớ tới hiện tại cậu là người Ác Nhân Cốc.
(Khi vào phe nếu điểm danh vọng của phe hiện tại tăng thì điểm danh vọng của phe đối địch sẽ giảm xuống, bên đây là hảo hữu, kính trọng,… thì bên kia sẽ là trung lập, thù hận,…do đó khi chuyển phe nếu mang cái danh vọng thù hận mà chạy vào doanh địa mới sẽ bị NPC của phe mới giết, cho nên người chơi cần đi tẩy điểm danh vọng của phe cũ là được)
Lộ Viễn không nhìn NPC, theo cửa Thiếu Lâm đi vào, ở tại chỗ bán trang bị môn phái mua một bộ quần áo xong. Cậu lại chạy về chủ thành, nhận nhiệm vụ hằng ngày.
Mắt nhìn trong bang hội, vốn chỉ là một bang hội nhỏ, lại là ban ngày, cho nên chỉ có mình cậu là ở tuyến, nghĩ nghĩ xong sau đó liền chạy đến cửa phó bản nghĩ tổ đội làm nhiệm vụ phó bản trước.
Thật vất vả mới nhìn thấy có một nhóm đang tìm người đi phó bản ngày, tùy tiện tiến vào đội ngũ, sau khi cậu vào, buff của nhóm nhìn máu của 【 Tám ngàn dặm đường 】 xong, hỏi một câu: “Đại sư, ngươi không mặc quần áo sao?”
Lộ Viễn đáp lại: “Có mặc.”
Một giây sau cậu liền bị đá khỏi đội.
Tiếp theo tổ vài cái đội nữa cũng đều bị đá.
Lộ Viễn tổ hơn nửa canh giờ, cũng chưa tổ được nhóm nào, thế là không thèm đi nữa, hòa thượng liền thần hành trở lại chủ thành, sau đó truyền tống vào lãnh địa bang hội.
Đây là lần đầu tiên Lộ Viễn đến lãnh địa bang hội của Phiêu Kị doanh.
Kho bang hội thì loạn thất bát tao, đất trồng rau màu một mảnh hoang vu tiêu điều, đan phòng và vân vân một cái đều không có xây dựng, đúng là rất phù hợp với phong cách của Dũng mãnh thiện chiến.
Lộ Viễn yên lặng mua hạt giống đem ra vườn rau trồng, lại đem kho bang hội phân loại sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.
Cư nhiên còn có người đem 【 Tơ tằm cái yếm 】là trang bị màu xám rác rưởi nhặt được ở chỗ mấy con quái nhỏ xíu đặt trong kho hàng …
Lộ Viễn đứng ở trước kho hàng tập trung tinh thần mà sắp xếp, cho nên khi Dũng mãnh thiện chiến lên game đều không có nhìn thấy.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu ban ngày cũng chơi game?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “là sinh viên à?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Ân.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…………”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “So với trong tưởng tượng của tôi lớn hơn. Cậu không cần làm bài tập à?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Không làm thôi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Phó bản ngày đã đi chưa?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Chưa.”
Dũng mãnh thiện chiến lập tức liền phát qua lời mời tổ đội, sau khi Lộ Viễn vào đội, Dũng mãnh thiện chiến liền nói: “Đi thôi.”
Hai người chạy đến cửa phó bản, Dũng mãnh thiện chiến trên kênh thế giới gọi thêm người, có tank thật là tốt, chỉ chốc lát tổ đội liền đầy người.
Vú em sao khi vào nhóm, hỏi câu: “Ai tank?”
Lộ Viễn bệnh nghề nghiệp nhất thời không sửa được đáp: “Ta.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu tank? Cậu dùng cái gì hút cừu hận của quái? Cơ ngực sao?”
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Vì cái gì hôm nay tất cả mọi người đều lấy cơ ngực của cậu ra để nói? Lộ Viễn hận không thể đem cơ ngực của nhân vật mà che lại.
Vú em nhìn xem thanh máu của hai người liền hiểu được, máu thiên sách rất dày coi như thuận lợi đi, chính là Lộ Viễn thì phi thường thảm, nhưng đội trưởng là Thiên Sách, Thiên Sách chính là đại gia, tất cả mọi người nghĩ như vậy cũng không có cái gì không tốt.
Cho dù Lộ Viễn hoàn toàn đánh chẳng được bao nhiêu, boss hai cũng rất nhanh gục, kết quả vừa sờ trang bị, liền ra một bộ trang bị phòng ngự của Thiếu Lâm.
Lộ Viễn điểm nhấp vào chữ “tôi muốn”, nhưng trang bị vẫn chưa vào trong túi của cậu. Trong lúc Lộ Viễn mở bản ghi chép nhìn roll điểm thì bên kia Dũng mãnh thiện chiến đã nổi bão.
(có cách nhặt đồ khi tổ đội:
_ “tôi muốn”: nếu rơi ra đồ của môn phái mình hoặc không phải trang bị của môn phái mình nhưng có thể xài được và muốn lấy thì nhấp vào đây. Những phái khác không cần thì sẽ được trang bị. Trường hợp nhiều hơn một người muốn thì dựa vào roll điểm, roll điểm là dựa vào may mắn, ai may mắn roll ra điểm cao thì lấy. trong trường hợp phương thức phân chia là do đội trưởng quyết định thì do đội trưởng chia.
_ “nhặt lấy”: thường là trang bị của các môn phái khác nhưng có thể xài được hoặc muốn lấy để bán kiếm tiền thì nhấp vào đây, cũng giống như trên nhiều người muốn thì roll điểm để ưu tiên người nào được nhận.
_ “không cần”: cái này khỏi nói, chính là không lấy trang bị và nhường lại cho người khác.)
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, Thuần Dương ngươi muốn trang bị của Thiếu Lâm làm gì?”
Nếu mỗi một nhân vật râu ria đều phải đặt tên thì nhất định tác giả sẽ mệt mà chết, cho nên xưng hô đối với các nhân vật này chính là dựa vào môn phái, nhân vật của chúng ta là một tên Thuần Dương cho nên quyết định cứ kêu là người qua đường dương đi.
【 đội ngũ 】Người qua đường dương: “Lấy cũng có thể bán được ít tiền.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi không thấy trong đội ngũ có acc nhỏ sao?”
(acc nhỏ ở đây không phải ý bảo là cấp còn thấp mà là không có trang bị tốt)
Lộ Viễn vì bị nói là acc nhỏ mà buồn bực một chút.
【 đội ngũ 】Người qua đường dương: “Trang bị ta nhặt được thì cứ nhặt thôi? Còn nữa hắn một đường đánh chẳng được bao nhiêu ta cũng chưa nói mà còn muốn đòi trang bị à.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Mang cái acc nhỏ như thế nào không được ? Ngươi dị nghị à? Liền đá chết ngươi cái tên”
Một giây sao, Dũng mãnh thiện chiến đã đem Thuần Dương đá ra khỏi đội ngũ.
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, người gì mà không biết lí lẽ. Không có việc gì, ngày mai ta lại cùng ngươi đến đánh tiếp.”
Câu cuối là đối Lộ Viễn mà nói, Lộ Viễn “Ân” một tiếng, còn lại bốn người tiếp tục đi đánh boss ba.
Thuần Dương bị đá ra từ phó bản ngày tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, đánh chữ trên kênh thế giới mà mắng Dũng mãnh thiện chiến.
Dũng mãnh thiện chiến bị người ta mắng, lập tức lên kênh thế giới mắng lại, đương nhiên chỉ có hơn cứ không kém.
Lộ Viễn đối với khả năng vừa đánh quái lại vừa có thể đánh chữ mắng người của hắn cảm thấy sâu sắc bội phục, người này rốt cuộc có mấy cái tay a?
Kết quả khi đánh xong boss ba, mọi người giải tán đội ngũ ra khỏi phó bản, Lộ Viễn liền thấy tên Thuần Dương lúc nãy dẫn theo vài người đi đến chỗ này.
Dũng mãnh thiện chiến nhìn nhìn tình thế, đối Lộ Viễn nói: “Bọn họ vì tôi mà đến, cậu có bùa hồi thành không? Dùng nó quay về chủ thành trước đi.”
Lộ Viễn nhướng mày, phát qua Dũng mãnh thiện lời mời tổ đội.
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Tôi không đi.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Cũng tốt, nhưng phải chú ý bảo vệ tính mạng của mình.”
Mấy người kia đầu tiên là hướng về phía Dũng mãnh thiện mà đánh, Dũng mãnh thiện chiến liền lên ngựa theo chân bọn họ đi vòng vèo, nhưng thật ra mục tiêu là cái tên trứng thối Thuần dương dám giành trang bị của Lộ Viễn, bọn họ lập tức hiểu được ý đồ của Lý Kiêu nhưng đánh hồi lâu vẫn không thể đánh chết Dũng mãnh thiện chiến được, có người nhìn thấy Lộ Viễn ở bên cạnh, lập tức chạy lại tính giết cậu trước.
Kỹ thuật của Lộ Viễn chỉ tạm được, trang bị lại rất tệ, Thiếu Lâm lại là môn phái không có tính cơ động, các loại khinh công, chiêu thức giảm thương đều dùng tới, nhưng khi bị đánh vẫn là mất đi không ít máu.
Dũng mãnh thiện chiến thấy Lộ Viễn bị đánh, cưỡi ngựa chạy lại đây giết mấy người vây Lộ Viễn, nhưng nhân số bên kia đông hơn, Dũng mãnh thiện chiến rất nhanh bị đánh rớt xuống ngựa.
Dũng mãnh thiện chiến kỹ thuật, trang bị đều tốt, bảo vệ chính mình cũng không khó khăn gì, khó chính là còn phải bảo hộ thêm cho Lộ Viễn. Dù hắn cố gắng bảo vệ, nhưng Thiên Sách rốt cuộc không phải là cái chức nghiệp có nhiều thủ đoạn, càng không thể thêm máu, cho nên cuối cùng Lộ Viễn vẫn bị giết chết.
【 phụ cận 】 dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, các ngươi khi dễ acc nhỏ có xấu hổ hay không”.
【 đội ngũ 】dũng mãnh thiện chiến: “Cậu về doanh địa hồi sinh đi”.
Đem Dũng mãnh thiện chiến một người bỏ lại nơi đây, Lộ Viễn tự nhiên là làm không được, nhưng cậu cũng biết nếu như mình sống lại tại chỗ sẽ lại trở thành gánh nặng cho hắn..
Vì thế cậu chỉ có thể nằm trên mặt đất, thuận tiện cầm lấy hộp sữa vừa rồi chưa có uống xong mà tiếp tục hút.
Trên màn hình máy tính Dũng mãnh thiện chiến thân mặc chiến bào, tay cầm trường thương, tọa trên chiến mã, tư thế oai phong lẫm lẫm.
Ngựa cỡi của Dũng mãnh thiện chiến là ngựa cấp cao nhất, trên người đeo đều là trang sức quý giá, cầm trong tay vũ khí đã được cường hóa đến màu cam, nhìn đi nhìn lại chính là một cái nhân vật vừa giàu vừa suất (= =.)
(ngựa cấp cao nhất là cấp , tên Lý phi sa, là ngựa màu trắng có hoa văn màu xanh trên người – theo miêu tả cho đẹp là hoa văn màu xanh thôi, chứ thật ra nó xám )
Bạn cùng phòng của Lộ Viễn vừa vặn trở về, đi đến phía sau lưng nhìn cậu chơi game.
“Ai nha, tôi không phải nhớ rõ cậu rất bưu hãn sao? Như thế nào hiện tại lại nằm chết dí vậy ?”
“Oa, tên Lữ Bố này là ai a? Đủ phong cách a.”
Lộ Viễn lười cùng bạn cùng phòng giải thích Thiên Sách cùng Lữ Bố là khác nhau, tên bên cạnh lại cứ lải nhải không ngừng.
“Ai, cậu xem người ta mạnh như vậy, cậu tên đầu trọc trên lại nằm chết trên mặt đất, tôi đã nói cậu không nên chơi hòa thượng, luyện một cái thất tú mới hợp với khuôn mặt của cậu a.”
Lộ Viễn vừa nghe, “Ba” một tiếng, hộp sữa trong tay bị bóp xẹp lép, lạnh lùng liếc tên cùng phòng một cái.
Bạn cùng phòng bị khí thế của đối phương áp bức, lui về phía sau vài bước.
“Tôi sai lầm rồi! Tôi đã quên cậu không thích người khác bình luận về diện mạo của mình, ai, tôi là khen cậu bộ dạng suất thôi, bộ dạng suất có cái gì không dám thừa nhận đâu? Hảo, hảo, tôi đi….cậu đừng lấy hộp sữa ném vào tôi a.”
Bạn cùng phòng nhanh như chớp chạy mất, Lộ Viễn đem tầm mắt dời trở lại màn hình, Dũng mãnh thiện chiến còn cùng mấy người kia đánh nhau, cái tên Thuần Dương đã bị giết chết rồi, nhưng thanh máu của Thiên sách cũng dần dần tới đáy.
Lộ Viễn thấy hắn dùng chiêu Khiếu Như Hổ, miễn dịch hết thảy thương tổn, lại mở Từ Như Lâm hồi máu, nhưng phỏng chừng cũng không chịu nổi quá ba chiêu công kích nữa.
Nếu Lộ Viễn là một vú em, thì bây giờ còn có thể đứng lên thêm máu cho Dũng mãnh thiện chiến và mình , nhưng đáng tiếc cậu không phải.
Lộ Viễn lấy khăn lau sữa dính trên tay, một tay đặt ở trên bàn phím, tay còn lại nắm chuột nhấp vào hồi sinh tại chỗ, ngón tay ở trên bàn phím linh hoạt bay nhảy, nhắm vào một tên còn ít máu nhất, khai hỏa toàn bộ kỹ năng, đem hắn đánh chết.
Tất cả mọi người đều không ngờ Lộ Viễn đột nhiên lại hồi sinh.
【 đội ngũ 】 dũng mãnh thiện chiến: “Quá giỏi”.
Dũng mãnh thiện chiến nhân cơ hội lại đánh chết một người, tình huống có chuyển biến tốt đẹp.
Nhưng Lộ Viễn rốt cuộc vẫn là không chống đỡ được bao lâu, một lần nữa nằm dài ra đất.
____________________
Khi edit đến tên các skill, địa danh, hay một số giải thích khác thì mình sử dụng cách dịch y như trong game võ lâm truyền kì D ở Việt Nam, ai đọc QT thì sẽ thấy khác chút.
___________________
Lãnh địa bang hội: Có anh giai đang đi tuần tra.
Bên trong đại sảnh:
Vườn rau bang hội : không phải tiêu điều lắm nhưng cũng không có trồng cái gì cả, chỉ trồng có ô à, còn nhiêu bỏ trống ~..~
Ngựa cấp cao nhất (cấp ): Lý Phi Sa có màu trắng và hoa văn màu xám trên người (đang cưỡi là một anh giai Thuần Dương đấy a):
Thêm một tấm nữa và vâng có một anh Thiên Sách cưỡi con ngựa đen trắng kế bên a, đó là ngựa Thiểm Điện cấp , nếu như Lý Phi Sa được xem ngựa đẹp nhất thì Thiểm Điện chính là con ngựa xấu nhất (do nó có sọc màu trắng trên nền lông màu đen nhìn giống ngựa vằn), mình thấy cũng không đến nỗi nào, cũng đẹp và khá phong cách đó chứ:
Chương
“(ˉ﹃ˉ) nước miếng, đại sư cơ ngực của ngươi đẹp quá a, thực muốn cắn một cái.”
[email protected]____@_______