Thời gian này kéo dài tầm một hai ngày là đủ, Lâm cũng không cần kéo dài hơn làm gì, hắn thua, thì không thèm quan tâm tiếp sau đó, hắn thắng thì những người kia sẽ bị Lâm từng cái thu thập.
Bởi vậy lúc này cho dù Lâm không biết tình hình hiện tại của Đảo Cá Voi ra sao, nhưng thông qua những bố trí trước đó Lâm cũng có thể tưởng tượng ra một tràng cảnh đại khái.
Một đám cường giả Trung Tướng cấp trở lên không đầu không đuôi trên đảo tán loạn, còn phải cẩn thận từng li từng tí tránh bị phát hiện giống như chuột trong ống cống.
Nghĩ tới đây Lâm lại có cảm giác buồn cười, sau đó thì quăng suy nghĩ này ra khỏi đầu, hiện tại điều Lâm cần làm bây giờ vẫn là chuyên tâm đối phó với hải quân là chính.
Những thứ khác chỉ là phụ gia, chỉ có thắng trận này, ít nhất cũng làm cho hải quân chủ động rút lui mới được, thì sau đó Lâm mới có tinh lực quan tâm tới chuyện khác.
“ tăng thêm tốc độ đi, hiện tại tốc độ này vẫn còn có chút chậm, hải quân đã bắt đầu đuổi theo rồi, hơn nữa bởi vì có Aokiji cho nên tốc độ của bọn họ nhanh hơn chúng ta rất nhiều, nếu không đẩy nhanh tốc độ thì rất mau sẽ bị hải quân đuổi kịp!”
Lâm không nghĩ nhiều nữa mà lấy ra một cái điện thoại trùng nói, đây là điện thoại trùng có thể dùng để liên lạc với đại đa số cán bộ.
Xem như một loại nhiều tuyến thông báo đi, loại điện thoại trùng này rất hiếm thấy, trong một vạn con điện thoại trùng mới may mắn suất hiện một con như vậy.
Tổ chức của Lâm đến hiện tại chỉ mới thu hoạch được một con duy nhất này thôi, hơn nữa giá tiền lúc mua sắm cao tới chín trăm năm mươi triệu beri, gần một tỷ beri.
Một con số không hề nhỏ chút nào, có điều giá trị cao thì con điện thoại trùng này cũng đáng giá tiền của nó.
Đừng nhìn thấy tổ chức của Lâm tiêu sài mỗi lần đều vài tỷ beri mà cho rằng triệu beri là ít, ngược lại triệu beri là rất nhiều rất nhiều.
Quả nhiên sau khi Lâm thông báo xong, thì tốc độ của hạm đội của Lâm gia tăng gần gấp đôi, những thành viên chuyên phá băng lập tức bất kể tiêu hao ra sức phá băng.
Hơn nữa bọn họ không bị sương mù ảnh hưởng quá lớn, nên tốc độ di động lập tức ngang bằng với tốc độ của hải quân, nguy cơ bị đuổi kịp hoàn toàn giải trừ.
. . .
Trong lúc trận chiến giữa Lâm cùng hải quân sắp đi tới chạm mặt lần thứ hai, thì lúc này trên Đảo Cá Voi lục tục xuất hiện rất nhiều khuông mặt xa lạ.
Và đúng như dự đoán của Lâm, những người xa lạ này hành động rất bí ẩn, rất nhiều trạm gác mà tổ chức của Lâm tạo ra trước đó hoàn toàn không phát hiện được.
Rất dễ dàng bị những cường giả này lách qua, trong bọn họ có bốn người hành động như bóng ma, mỗi người xuất quỷ nhập thần, chỗ đến như chỗ không người.
Bốn người này không ai khác chính là số hai số năm số bảy cùng số chín, người trong tổ chức bí ẩn.
Bọn họ trước đó thông qua việc đi đường vòng qua khỏi sương mù, cách đây không lâu vừa mới lên Đảo Cá Voi thành công.
Bởi vì tổ chức của bọn họ quanh năm suốt tháng đều hành động trong bóng đêm, ẩn núp như những u hồn bóng ma, bởi vậy mỗi người trong bọn họ đều sở hữu kỹ năng ẩn núp cực kỳ cao thâm.
Bởi vậy so với những người khác, bốn người bọn họ khi lên Đảo Cá Voi càng hành động tự nhiên, thậm chí không chút kiên kỵ nào thăm dò.
Bởi vì bọn hắn biết trên đảo lúc này đã không có bao nhiêu cường giả tọa trấn, hơn nữa mạnh nhất cũng chỉ có Tinh Anh Trung Tướng thôi.
Mà Tinh Anh Trung Tướng hoàn toàn không thể phát hiện hành tung của bốn người bọn hắn, ít nhất phải đỉnh phong Chuẩn Đại Tướng mới có thể tìm tới chút ít dấu vết của bọn họ.
Bởi vậy vừa lên Đảo Cá Voi, thì bốn người chia nhau ra cùng hành động, bọn họ trước đó đã thăm dò kỹ càng địa hình cùng địa lý trên Đảo Cá Voi rồi.
Nhất là ba tòa thị trấn trên hòn đảo này, thông qua tin tức thu thập được, bọn họ nắm cả hòn đảo trong lòng bàn tay, bởi vậy bọn hắn biết nơi nào cần tìm và nơi nào không cần quan tâm.
Bốn người chia nhau ra hành động, cho nên rất nhanh những nơi bị đánh dấu đều bị bốn người lật ra tìm tòi một lần, những tin tức hữu dụng hoặc vô dụng đều bị thu thập lại.
Chỉ trong thời gian ngắn chưa đến nửa giờ, bốn người tập trung tại vị trí đã hẹn trước, dù sao bốn người bọn hắn cần phải thông qua thu hoạch của những người khác để làm ra phán đoán.
“ ta chỉ tìm được một chút danh sách nhân viên, một ít thu chi tháng này, một ít thông tin về hàng hóa giao dịch hằng ngày, một ít tin tức điều động nhân sự, và một chút tin tức không đáng giá nghiên cứu!”
Thấy mọi người đã tập hợp đầy đủ, số hai lên tiếng báo cáo thành quả đầu tiên, số hai có thể xem như lần này là dẫn đội, cho dù địa vị của bọn họ đều ngang hàng.
Không phải số thứ tự càng gần số một thì quyền lực càng lớn, nhưng nhiều lúc số thứ tự càng gần số một, thì đều sẽ trở thành đội trưởng lâm thời, đây là ẩn tính nhận đồng giữa các thành viên của tổ chức.