Sau khi Tiếu Thần xử lý văn kiện thư ký gửi tới liền lên QQ của chính mình [Trầm Tiêu], mới vừa onl liền nhận được tin nhắn, một là của Văn Ý Tô một là Di Nhạc, hai người đều là hỏi hắn mấy ngày nay có chuyện gì gấp phải hay không, sau lúc hắn logout không bao lâu Từ Gia và Yến Vô Thanh liền gọi điện thoại cho hắn, ngược lại Văn Ý Tô và Di Nhạc không có phương thức liên lạc với hắn chỉ có thể gửi tin nhắn trên mạng cho hắn.
Sau khi trả lời Di Nhạc, Tiếu Thần mở tin nhắn của Văn Ý Tô.
Văn Ý Tô: Tiêu ca đã xảy ra chuyện gì sao?
Văn Ý Tô: Tiêu ca có onl không? Trở lại nhắn cho tôi một tin nhắn.
Tin nhắn có một cái gửi vào lúc tối bọn họ PIA hiện trường, một cái khác là gửi vào ngày hôm sau, đối phương thấy hắn còn chưa trở lại liền không gửi tin nhắn nữa, bây giờ là buổi chiều Tiếu Thần đoán chừng cậu đang đi học, liền trả lời nói một lần nguyên nhân lúc đó rời đi, sau khi gửi tin nhắn xong liền tắt QQ, cũng không đợi thư ký tiến vào chính mình liền cầm văn kiện vừa mới ký tên xong đi ra ngoài, tiện tay cầm văn kiện đưa cho thư ký vội vàng đón hắn sau khi thấy hắn ra ngoài phòng làm việc, thuận tiện hỏi một câu, “Quản lý Từ có ở đây không?”
“Vừa nãy tôi xuống bộ ngoại giao lấy tư liệu có thấy quản lý Từ ở trong phòng làm việc của anh ấy, tổng tài anh tìm quản lý Từ sao, tôi đi thông báo anh ấy giúp anh.” Thư ký trả lời.
“Không cần, tôi tự mình đi là được rồi, văn kiện anh xử lý một chút.” Tiếu Thần giơ tay lên ý bảo không cần, chính mình hướng thang bộ đi đến, phòng làm việc của Tiếu Thần ở lầu , mà phòng làm việc của Từ Hựu Miên ở dưới hắn một tầng, dù sao cũng chỉ cách có một tầng lầu Tiếu Thần cũng lười đi thang máy, trực tiếp đi thang bộ xuống dưới.
“Oa, Tiếu tổng hôm nay vẫn là đẹp trai đến như vậy ~” Thư ký ôm văn kiện đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Tiếu Thần rời đi vẻ mặt mê trai, đàn ông anh tuấn như vậy lại phong độ thân sĩ không biết sẽ thích loại con gái như thế nào, thân là một trong những người đàn ông độc thân hoàng kim lực ảnh hưởng lớn nhất vậy mà bên người lại không có bất kỳ một người bạn gái hay đối tượng mập mờ, thực sự là quá hiếm có rồi.
“Đúng vậy đúng vậy, lớn lên vừa đẹp trai, tính tình lại tốt, Tiếu tổng thật sự là nam thần của tôi không có một trong ~” Thư ký thứ hai cũng gia nhập vào hàng ngũ mê trai.
“Chỉ có thể đứng nhìn từ xa không thể thưởng thức ở khoảng cách gần ~” Thư ký thứ ba cũng xông tới.
“Được rồi, các cô từng người một đến WC tắm nước lạnh cho mặt thanh tỉnh một chút đi.” Một cô gái bên cạnh bàn làm việc đột nhiên cắt đứt mơ mộng của ba người mê trai, “Người đàn ông như Tiếu tổng không phải là loại chúng ta nghĩ muốn là có được, nhanh làm việc đi, cẩn thận trừ tiền lương của các cô.”
“Chị Tưởng đừng a ~” Các thư ký một trận kêu rên.
Sau khi Tiếu Thần đến lầu bộ ngoại giao tuyên truyền, người của tổ tuyên truyền và tổ phiên dịch thấy hắn đều đứng dậy chào hỏi, Tiếu Thần khoát khoát tay để cho bọn họ không cần để ý đến hắn làm tốt chuyện của mình, thời điểm đi qua cái bàn làm việc liền gõ bàn một cái, chủ nhân của bàn làm việc vừa vặn đang phiên dịch cái gì, bị thanh âm vang lên đột ngột lại càng hoảng sợ, ngẩng đầu một cái liền thấy ông chủ của mình đang đứng bên cạnh.
“Lão đại, anh như nào lại xuống đây?” Chu Văn Ngọc ngẩng đầu nhìn thấy Tiếu Thần thì sửng sốt một chút, lập tức đứng lên nói, “Xuống đây giám sát công việc sao?”
“Anh mới làm xong việc không còn việc gì liền đi xuống đây xem một chút, đang phiên dịch tư liệu sản phẩm kỳ hai sao?” Tiếu Thần nhìn máy vi tính của cậu ta tất cả đều là chữ nước ngoài rậm rạp chằng chịt, trên bàn bày ra một đống lớn giấy tư liệu, duỗi tay vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Không cần phải gấp gáp, từ từ sẽ đến, hiện tại kỳ một mới vừa lên thị trường, còn có thời gian.” Chu Văn Ngọc là nhóm viên chức năm đó lúc hắn mới vừa trở lại “Hoa Khải” chiêu mộ vào, thái độ làm người thành khẩn làm việc nhanh nhẹn, hiện đang phụ trách công việc liên quan đến thị trường hải ngoại của tập đoàn, là tổ trưởng tổ phiên dịch, cũng là một trong những tâm phúc của Tiếu Thần.
“Em nghĩ thừa dịp có thời gian trước chỉnh lý lại đại khái một chút, không có việc gì, cũng không bận lắm.” Chu Văn Ngọc cười nói, “Lão đại, anh tìm Từ ca sao, anh ấy ở bên trong đó, nếu không em đi gọi anh ấy nha.” Nói nói liền đi đến văn phòng làm việc của Từ Hựu Miên.
“Anh đi là được rồi, cậu làm việc của cậu đi.” Tiếu Thần ngăn lại cậu ấy, ý bảo cậu tiếp tục công việc không cần để ý đến mình liền đi đến văn phòng làm việc của Từ Hựu Miên.
Tiếu Thần tiện tay gõ cửa hai cái liền đẩy cửa đi vào, sau khi đi vào liền thấy Từ Hựu Miên ngồi ở phía sau máy vi tính, ngồi nghiêm chỉnh, thoạt nhìn thật giống như đang chăm chỉ làm việc, Từ Hựu Miên nghe thấy tiếng cửa mở tưởng là thư ký, nào biết vừa ngẩng đầu một cái liền thấy Tiếu Thần đang đi đến, tay đang xoát diễn đàn ngừng lại, hướng Tiếu Thần hô to, “Lão đại lão đại, cậu mau tới đây, có thứ tốt ~”
“Cậu có thể có thứ gì tốt.” Tiếu Thần không phản ứng hắn, đi thẳng đến sofa bên cạnh ngồi xuống, cầm lấy tạp chí lật lật, lúc này thư ký bưng hai ly cà phê tiến vào, một ly để ở trước mặt của Tiếu Thần, một ly cho Từ Hựu Miên, thuận tiện giúp Từ Hựu Miên đem cái ly trống không ở trên bàn ra ngoài.
Từ Hựu Miên thấy Tiếu Thần căn bản không để ý đến hắn ta cảm thấy quá không có gì vui, loại chuyện xoát diễn đàn một người như nào chơi? Nếu như lúc này Tiếu Thần không xuống đây hắn cũng muốn gửi link cho Tiếu Thần, vì vậy hắn ta quả đoán thay đổi tablet cọ đến bên cạnh Tiếu Thần, tiện tay nhấn vào lịch sử liền mở đến post vừa mới xoát ở máy tính, sau đó đem tablet để ở trước mặt Tiếu Thần, nói, “Mau nhìn mau nhìn, hôm nay mới vừa xoát BBS trường học thấy bài post này, con gái bây giờ thật quá buông thả không câu nệ, tỏ tình liền tỏ tình đi, còn đem đối tượng mình tỏ tình treo cùng nhau, toàn bộ bài post đều là ảnh chụp, bình luận trả lời lầu dưới đơn giản chính là xoát điên rồi!!”
“Người ta tỏ tình mắc mớ gì đến cậu? Cậu quản tuyên truyền quản đến BBS đi?” Tiếu Thần không để ý tới hắn ta, nhìn cũng không liếc mắt nhìn trả lại tablet cho hắn ta, chính mình lại lật tạp chí. (Cười chết =)))
“Trọng điểm cũng không phải là tỏ tình a, là đối tượng được tỏ tình a, ngọa tào, cậu nhìn một chút đi con nít bây giờ lớn lên đều đẹp đến như vậy sao?” Từ Hựu Miên thấy Tiếu Thần không nắm trọng tâm liền giải thích, nói xong một bộ cảm thán tấm tắc thần kỳ, “Xoăn tự nhiên cảm giác thật là đáng yêu, gương mặt nướng cá cũng thật là đáng yêu a ~”
Nghe thấy ba chữ xoăn tự nhiên tay của Tiếu Thần theo bản năng ngừng lại, xung quanh vùng lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về tablet trên tay Từ Hựu Miên, không nhìn còn tốt, vừa nhìn Tiếu đại thần cả người đều không tốt rồi!!
Xoăn tự nhiên màu rám nắng, gương mặt than tinh xảo, đặc biệt gương mặt cao thanh trên màn hình chính là Tô Tiểu Quai a!!
Từ Hựu Miên luôn quan sát Tiếu Thần chú ý tới ánh mắt của hắn dừng lại trên màn ảnh vội vàng dùng tay trượt màn hình, đem nội dung bài post cho hắn xem, trong miệng còn không ngừng nói, “Thấy được chưa, chậc chậc, nghe nói còn là hoa khôi trong khoa a, đứa nhỏ này lớn lên thật là …” Lời còn chưa nói hết tablet trong tay bị Tiếu Thần cầm lấy, chỉ thấy ngón tay Tiếu Thần nhanh chóng kéo đến topic chủ post tỏ tình dừng lại, sau khi xem xong lại kéo xuống nhìn bình luận bên dưới bài post.
—Tôi sát, chủ post SB lại tới treo nữ thần của tôi! Hoa khôi là người mấy người có thể ảo tưởng sao?!
—Một like cho chủ post, hoa khôi trước sau đều mỹ lệ như vậy, bạn học Sở Tô gả cho tớ, tớ bảo đảm sau khi kết hôn phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, cậu phụ trách cầm tiền đi tiêu, hoa khôi gả cho tớ!!
–Cầu tiếp tục cập nhật, bộ dạng nướng cá cũng mê người đến khiến cho tôi cũng muốn say mê ~
–Bạn học Sở, tớ là học trưởng năm thứ tư đại học khoa kiến trúc, đây là số QQ của tớ, chúng ta có thể tìm hiểu nhau một chút.
Tiếu Thần mỗi một lần xem qua bình luận bên dưới post lông mi lại nhăn càng sâu, giữa hai chân mày vặn thành một chữ xuyên sâu đậm (川), môi mỏng mím thật chặt, tâm tình trong mắt trầm đến không nhận ra, Từ Hựu Miên kết giao cùng với Tiếu Thần nhiều năm như vậy vừa nhìn liền nhận ra lúc này hắn tâm tình không tốt, hơn nữa nghiêm trọng không tốt!! Bất quá vì sao không tốt hắn ta còn thật là không biết, bất quá rõ ràng cho thấy cùng cái bài post này có liên quan, Từ Hựu Miên đang muốn mở miệng hỏi hắn là làm sao vậy, há mồm lại bị động tác tiếp theo của Tiếu Thần dọa sợ ngây người.
MN, hắn ta thấy Tiếu Thần đem tất cả ảnh chụp trong bài post đều save về!!!
“… Lão đại.” Từ Hựu Miên lăng lăng nhìn động tác của hắn tự nhiên không gì sánh được nhanh chóng save ảnh, “Cho tớ hỏi một câu, cậu đây là đang làm gì?”
“Save ảnh.”
“Không phải, lão đại, tớ biết cậu là đang save hình.” Từ Hựu Miên đỡ trán, “Tớ là nói cậu save hình làm gì a, còn nữa cậu vừa nãy tức giận là vì cái gì a, người khác treo cũng không phải chị dâu của tớ, cậu như vừa rồi người không biết không hiểu lầm mới lạ a.”
“Ừ.” Tiếu Thần cũng không ngẩng đầu lên ừ một câu, tiếp tục đem tấm ảnh sau cùng save lại, “Không có hiểu lầm.”
“… Lão đại cậu đang nói cái gì?”
Tiếu Thần ngẩng đầu liếc mắt nhìn Từ Hựu Miên luôn lăng lăng nhìn hắn, đem tablet trả lại cho hắn ta, “Tớ nói cậu không có hiểu lầm, đây là chị dâu của cậu.”
“Cậu là đang đặc biệt trêu chọc tớ đi?!!” Tay Từ Hựu Miên vội run rẩy đón được tablet, khó có thể tin nhìn Tiếu Thần, nỗ lực từ trong biểu tình của hắn tìm ra chút tính vui đùa, đáng tiếc hắn ta thất bại rồi.
“Liên lạc một chút bộ quản lý BBS, để cho người xóa bài post này.” Tiếu Thần cau mày nói, “Sau này loại bài post này không nên lại xuất hiện, nhất là có liên quan Sở Tô.”
“A, nga nga nga, tớ lập tức tìm nhóc Từ kia.” Từ Hựu Miên phản ứng kịp gật gật đầu, đem tablet ném lên mặt bàn bước đến trước máy tính, tìm QQ của bộ quản lý BBS trong nhóm QQ vừa định gửi tin nhắn liền bị Tiếu Thần đi tới bên cạnh ngăn cản.
“Đừng thảo luận ở trong nhóm.” Tiếu Thần lên tiếng nói, trong nhóm quản lý có rất nhiều người đều là học sinh C Đại bây giờ, tùy tiện ở trong đàn thảo luận chuyện này sợ chỉ mang đến cho Sở Tô ảnh hưởng không tốt, “Quên đi, cậu tránh ra tớ tự mình ra trận.”
Từ Hựu Miên: “Đừng a, lão đại, tớ đến!! Dám treo chị dâu tớ, cũng không hỏi thăm một chút đại ca của tớ là ai!!”
Tiếu Thần: “…” Đại ca của cậu chỉ là một công dân tốt tuân theo pháp luật.
Từ Hựu Miên từ trong nhóm bạn tốt tìm được bộ trưởng bộ quản lý, thấy đối phương đang onl trước hết buzz đối phương, thẳng đến hệ thống thông báo buzzz quá nhiều lần không thể tiếp tục gửi mới ngừng lại.
Từ Thúc: ….
Sau khi kết thúc buzzz đối phương liền gửi đến dấu chấm im lặng tuyệt đối.
Từ Thúc: Nhị ca, anh nháo cái gì [Biểu tình chảy mồ hôi]
(Giải thích chút ha, thường bên Trung sinh viên toàn ở ký túc xá, một phòng ký túc xá chia làm người ở chung, phân biệt gọi lão đại, lão nhị, lão tam, lão tứ. Cho nên chỗ này mình vẫn để là Nhị ca)
Từ Gia Hữu Miên: Ngọa tào, cậu một tiểu tiện nhân, còn biết tớ là nhị ca của cậu a, cậu còn biết lão đại của cậu là ai không?!!
Từ Thúc: Nhị ca anh đừng trêu đùa, em mới ngày hôm trước nói chuyện cùng lão đại, chuẩn bị tháng sau có thời gian đến B thành tìm các anh nè.
Từ Hựu Miên lười gõ chữ, trực tiếp mở chat voice, đối phương vừa nhận máy liền nói, “Cậu nhóc thúi này, cậu có biết bị treo BBS ngày hôm nay là chị dâu của chúng ta hay không!!”
Bên kia máy tính Từ Thúc nghe xong lời hắn ta nói rõ ràng sửng sốt một chút, không nghĩ ra hỏi, “Chị dâu? Chị dâu ở nơi nào? Mỗi ngày bị treo ở BBS nhiều như vậy, anh đang nói người nào?”
“Chính là trang đầu khu bát quái cái bài post tỏ tình đang hót kia đó, gọi hoa khôi Sở Tô chính là chị dâu của chúng ta!! Lão đại thấy mặt đều tái rồi!! Gọi đến hưng sư vấn tội, cậu đã nghĩ xong nên chết như thế nào chưa?!”
Từ Hựu Miên vừa mới dứt lời liền nghe được bên Từ Thúc truyền đến tiếng “loảng xoảng”, như là vật gì bị đánh đổ, Từ Hựu Miên nghe thấy len lén che miệng cười cười.
Từ Hựu Miên không có gắn tai phone, cuộc đối thoại của hai người Tiếu Thần nghe đến rõ ràng, đối với lần này cảm thấy một trận không còn gì để nói, để cho cái tên ngu ngốc này xử lý thực sự không thành vấn đề đi?
“Ngọa tào, anh đang trêu chọc em sao? Sở Tô?!! Anh nói là sinh viên đại học năm hai trường học của chúng ta sao?!” Loa nhỏ truyền đến thanh âm rõ ràng bị kinh sợ của Từ Thúc, nếu như hắn không có nghe lầm là Sở Tô đi?!!
“Đúng, chính là cậu ấy, đỉnh đầu lão đại sắp bốc lên khói xanh rồi! Cậu là không biết biểu tình lão đại thấy bài post trong nháy mắt đó a quả thực …” Từ Hựu Miên càng nói càng hăng say.
“Đủ rồi, cậu câm miệng.” Tiếu Thần ở bên cạnh cắt đứt hắn, đem laptop chuyển về hướng mình, nói câu, “ Từ Thúc, anh là Tiếu Thần.”
“Lão đại!”
“Cái bài post trang đầu nói về Sở Tô kia làm phiền cậu hỗ trợ xử lý một chút, sau này loại tình huống tự ý post ảnh chụp của người mà chưa được sự đồng ý của người nọ tốt nhất là không nên xuất hiện.” Tiếu Thần không có nhiều lời, nói thẳng ý nghĩ của chính mình, lúc đó thời điểm còn đang học Từ Thúc nhỏ hơn hắn hai khóa, rốt cuộc hắn một tay mang ra ngoài, năm đó lúc tốt nghiệp hắn trực tiếp đem tổ quản lý BBS chuyển giao cho Từ Thúc, hai năm sau đối phương lưu lại làm thầy giáo máy tính, cũng luôn quản lý BBS, cho nên lần này hắn trực tiếp tìm Từ Thúc cũng không có ý định giấu diếm, hơn nữa Từ Thúc hắn vẫn tin được.
“Không thành vấn đề, bất quá….” Từ Thúc có chút muốn nói lại thôi, có một số việc không biết nên hỏi hay không nên hỏi.
“Anh biết cậu muốn hỏi cái gì, Hựu Miên nói không sai.” Tiếu Thần không có phủ nhận, ngược lại nói, “Bất quá hy vọng cậu không nên tiết lộ với người khác về chuyện này, anh không hy vọng ảnh hưởng đến cuộc sống ở trường của Sở Tô, còn có, cũng không cần có ý nghĩ gì không tốt đối với Sở Tô, cậu ấy rất tốt.”
“Không ảnh hưởng a, Sở Tô ở trường học đều được rất nhiều nam sinh thổ lộ” Từ Thúc nói.
Tiếu Thần: “…”
“Khụ!” Từ Hựu Miên ở bên cạnh ho khan, Từ Lão Ngũ thiếu gân này, không biết mặt lão đại đều đen rồi sao?! (Phòng anh nhét người)
“Bất quá em cảm thấy em tựa như không theo kịp bước chân của các anh.” Từ Thúc cảm thán nói, tuy rằng cậu không quen thuộc Sở Tô, thế nhưng cũng là biết đến, thời điểm lên lớp máy tính ấn tượng đối với cậu cũng là tốt vô cùng, là học sinh có lễ phép nhất, chỉ là loại thần triển khai này cậu ta thật là hold không nổi a!!
Sau khi kết thúc chat voice với Từ Thúc, Tiếu Thần vừa quay đầu lại liền thấy Từ Hựu Miên dùng một loại biểu tình rất ý vị thâm trường nhìn hắn, thấy hắn nhìn sang còn chậc chậc lắc đầu, thở dài, dáng dấp ý tứ thấm thía.
“Có chuyện thì nói.” Tiếu Thần liếc mắt nhìn hắn ta.
“Lão đại, tớ vẫn thật không nghĩ đến cậu là khẩu vị này a!!” Từ Hựu Miên nhìn Tiếu Thần từ trên xuống dưới, bộ dáng nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, “Tớ biết rồi, nguyên lai cậu độc thân nhiều năm là vì vậy!! Đột nhiên ngẫm lại năm đó tớ ngủ giường trên của cậu thật là nguy hiểm, tớ an toàn ở cạnh cậu vượt qua nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng a!!”
“Ha ha.” Tiếu Thần lưu lại hai chữ này liền rời đi.
Từ Hựu Miên: “…” Lão đại muốn có thể đi, xin để lại tablet cho tớ.
Tiếu Thần cầm tablet trở lại phòng làm việc của mình, mới vừa ngồi xuống liền mở ra ảnh chụp Sở Tô mới vừa save về, ảnh chụp rất rõ ràng, hắn có thể nhìn thấy rõ mặt mày của thiếu niên, trong ảnh chụp Sở Tô đứng ở trước giá nướng, nửa cúi đầu khuôn mặt nghiêm túc lẩm nhẩm nướng cá.
“Nguyên lai em tên là Sở Tô.” Tiếu Thần thấp giọng nói, hắn không nghĩ tới hai người lại là chung trường, mình đã tốt nghiệp lâu như vậy, mà Sở Tô mới năm thứ hai đại học, nhìn bộ dáng thiếu niên trong hình đáy lòng Tiếu Thần mềm nhũn, nhưng nghĩ đến Từ Thúc vừa nói mặt hắn liền đen thui.
Lúc Sở Tô về đến nhà giống như thường ngày chạy mở máy tính treo QQ chuẩn bị đi tắm, sau khi leo lên QQ cái avatar chớp động lại làm cho cậu dừng lại, cái avatar tối sầm đã ba ngày kia không ngừng nhảy lên, biểu thị có tin nhắn mới.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Từ Hựu Miên: Khốn kiếp, treo chị dâu ta muốn ăn sht sao?! Có biết đại ca ta là ai không?!
Tiếu Thần: ….