Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên này Sở Tô vừa mới dùng acc mới Lâm Tưởng Thất đăng ký cho cậu phía dưới bài post nhân viên quản lý đã báo cáo, Vân Thượng bên kia lại gọi điện thoại tới cho cậu, đúng vậy, là điện thoại, cũng không phải tin nhắn.
“Ngọa tào a Tô Tô!! Cậu xem trang web rồi chưa?! Cậu nơi nào tìm được đại thần a, đem hệ thống máy chính của phòng máy trang web đều xâm nhập!! Đem toàn bộ âm điểm và thêm điểm toàn bộ đều xóa bỏ, hiện tại yên bình tựa như chưa có gì phát sinh!” Vân Thượng bên kia điện thoại hơi kích động nói.
Sở Tô sửng sốt, nghe thấy hai chữ đại thần không biết vì sao trong lòng “Lộp bộp–” một chút, có loại cảm giác đáp án sắp từ dưới đất chui lên, nhưng ngược lại vừa nghĩ lại cảm thấy trí tưởng tượng của mình quá phong phú, người kia cách thiên sơn vạn thủy, hiện tại lại bận tối mày tối mặt, làm sao lại chú ý tới những chuyện nhỏ nhặt này.
“Em còn chưa kịp xem, mới vừa tan học.”
“Ôi chao, cậu nhanh đi xem, cậu là không thấy được mặt lão Tào thúi đến thế nào a, quả thực là nhân tâm sảng khoái!” Vân Thượng cười ha ha nói, mới vừa nhìn thấy hệ thống trang web bị công phá mặt ông chủ Tào khổ ép khiến cậu ta quả thực muốn cười khóc!
Sở Tô nghe anh ta nói như vậy khẽ hừ một tiếng, biểu thị đồng ý, Vân Thượng từ lúc cậu bắt đầu đến trang web Húc Nhật viết tiểu thuyết vẫn luôn là biên tập chịu trách nhiệm cho cậu, quan hệ giữa hai người thật tốt, trước đây Vân Thượng đến C thị du lịch hai người còn gặp mặt mấy lần, nghe anh ta nói hiện tại trang web phát triển càng ngày càng tốt, ngược lại đãi ngộ bọn họ làm biên tập lại càng ngày càng kém, có câu là càng có tiền càng bủn xỉn một chút cũng không sai, ở trên người Tào lão thể hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn.
“Em trở về sẽ xem, trước không nói nữa, em đợi xe.” Sở Tô cúp điện thoại bước lên xe bus.
Lúc đó tuy rằng Sở Tô cảm giác mình liên tưởng đến đại thần có chút không đáng tin cậy, thế nhưng cậu luôn có loại cảm giác chính là hai người rất nhanh thì sẽ gặp mặt nhau, chỉ là không nghĩ tới thời gian tiếp theo cũng không có nhận được tin nhắn gì của đối phương.
Tiếu Thần cầm cà vạt kéo xuống để ở một bên, sau đó cởi cúc tay áo của chiếc áo sơ mi kéo tới khủy tay, có chút mệt mỏi dựa ở trên ghế sa lon, lão quản gia bên cạnh nhận ly nước ấm người làm bưng đến để ở trước mặt hắn, thấp giọng nói, “Thiếu gia, uống nước đi.”
“Cảm ơn chú Lưu.” Thanh âm Tiếu Thần có chút khàn khàn, cầm lấy ly nước uống một chút, nhiệt độ thích hợp vừa vặn nhuận nhuận cổ họng nguyên bản có chút khô và sưng đau hơi có chút ho, ho nhẹ hai tiếng, nhìn đồng hồ đã là h tối rồi, hắn ngẩng đầu hỏi lão quản gia, “Ông nội đã ngủ chưa?”
“Lão gia tử đã nghỉ rồi.” Lão quản gia trả lời, nhìn Tiếu Thần sắc mặt mệt mỏi có chút đau lòng nói, “Thiếu gia, nếu không gọi bác sĩ Lâm qua một chuyến đi.” Loại tình huống này của Tiếu Thần đã mấy ngày rồi, lúc đầu chỉ là có chút cảm mạo, sau đó chậm rãi đổi thành nóng sốt, hai ngày nay dựa vào tiêm thuốc nhiệt độ cơ thể hạ dần, mặc dù có chuyển biến tốt nhưng hiệu quả cũng không quá rõ ràng.
Ông ở Tiếu gia làm quản gia đã gần năm rồi, Tiếu Thần là ông xem từ nhỏ đến lớn, từ nhỏ đến lớn Tiếu Thần hầu như rất ít sinh bệnh, thế nhưng lúc nhuốm bệnh sẽ rất lâu hết, ngay cả cảm mạo thông thường cũng sẽ kéo dài đến hơn nửa tháng, uống thuốc hầu như vô tác dụng.
“Không cần.” Tiếu Thần phất phất tay, dựa ở trên ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần, bệnh đến như núi lỡ những lời này một chút cũng không sai, cho dù hắn đã một năm không có sinh bệnh, lần này bệnh đến không hề báo trước, hết lần này đến lần khác công ty chuẩn bị tung ra thị trường sản phẩm kỳ hai lại xảy ra vấn đề, hạng mục bên kia của dượng bị bên trên thẩm tra còn chưa có kết quả, hôm qua cuối cùng cũng đem chuyện công ty đều giải quyết hết, không nghĩ tới bệnh đã kéo hơn một tuần còn chưa có hết.
“Tiểu thư, cô đã trở về.” Bên kia cửa truyền đến âm thanh ân cần hỏi han của người làm, Tiếu Thần mở mắt ra hướng bên đó nhìn lại, liền thấy Tiếu Ấu Ninh từ lối nhỏ đi vào, sau khi nhìn thấy hắn liền mừng rỡ, chân nhỏ chạy tới ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Anh hết bận rồi?” Tiếu Ấu Ninh có chút mừng rỡ nhìn Tiếu Thần, một tuần này Tiếu Thần bởi vì chuyện trong tập đoàn hầu như đều là vội đến hơn nửa đêm mới trở về, có đôi khi đều khó có được gặp hắn một lần, hôm nay thấy hắn lại ở nhà không khỏi hỏi, “Anh đỡ hơn chút nào không? Chú Lâm kê đơn có uống không?”
“Không có chuyện gì.” Tiếu Thần cười cười, “Em mới về từ phòng làm việc sao?”
“Dạ, mấy hôm trước cùng khách hàng ký hợp đồng, múi giờ khác biệt cho nên đợi liên hệ được rồi mới trở về.” Tiếu Ấu Ninh gật đầu, sau đó nói, “Em vừa đến bệnh viện thăm dì nhỏ một chút, tinh thần của dì đã khá hơn nhiều rồi, anh họ A Sanh đang chăm sóc cô, mẹ bảo hôm nay không về ở bệnh viện bồi dì nhỏ.”
Tiếu Thần nghe xong gật đầu, gần đây bận quá hắn không rút ra được chút thời gian đi bệnh viện thăm Diêu Tân Trăn, bất quá nghe mẹ nói quan hệ giữa Yến Vô Sanh và cha mẹ đã hòa hoãn, mặc dù dượng không cho A Sanh sắc mặt tốt, nhưng là không đến mức giống như lúc trước tức giận mắng, chính là không lâu sau đó hai người có thể hòa hảo, dù sao cũng là máu mủ tình thâm.
Ngày hôm sau thời điểm Tiếu Thần rời giường ngoài ý muốn phát hiện tình huống của mình tốt hơn rất nhiều, tuy rằng còn có chút ho khan, thế nhưng tinh thần rõ ràng cho thấy đã ổn rồi, thừa dịp công ty tạm thời không bận hắn liền đi một chuyến đến bệnh viện, ở phòng bệnh thấy Yến Vô Sanh đang ngồi ở bên giường đút cháo cho Diêu Tân Trăn ăn, còn có Tịch Cảnh Trần ngồi ở một bên gọt hoa quả cho hai người, tia nắng ban mai từ bên ngoài cửa sổ chiết xạ tiến vào, rơi vào trong phòng tạo ra quang cảnh ấm áp, an tĩnh trong phòng lưu động làm cho bầu không khí an tâm, Tiếu Thần không biết Tịch Cảnh Trần là làm sao làm cho Diêu Tân Trăn tiếp thu hắn ta, nhưng là từ hình thức hiện tại ở chung của ba người đến xem hắn làm được rất thành công.
Sau khi từ bệnh viện đi ra hắn phải đến công ty, lúc này đây chuyện vấn đề sản phẩm đã xử lý ổn thỏa, dư lại chuyện kế tiếp cũng giao cho bộ quan hệ xã hội, Tiếu Thần cho là mình có thể thả lỏng một chút thời gian thật tốt, Từ Hựu Miên mang đến cho hắn một tin tức, bất quá là một tin tốt.
“Chi nhánh nhỏ bên C thị gửi tới email nói kéo đến một khách hàng lớn, đại diện thương hiệu Sử Mật Phu(nguyên gốc là 史密夫, không biết dịch sao nên mình để nguyên hán việt, ai biết chỉ mình mình sẽ sửa lại nha) quý báu ở nước Pháp đối với loạt sản phẩm nước hoa [Mễ Nhĩ] sắp lên thị trường này của chúng ta có hứng thú, lâm thời quyết định này mai đến hiện trường C thị khảo sát, Mộc Diêu vừa điện thoại cho tớ nói chuyện này, nói hy vọng tổng bộ bên này có thể sắp xếp người đi qua.” Từ Hựu Miên mở email cho Tiếu Thần xem, không đợi hắn xem xong đã nói, “Ai ya a, Sử Mật Phu a, loạt mỹ phẩm được họ làm đại diện hầu như đều có thể tiến vào thị trường nước Pháp a, không nghĩ tới phân bộ lần này làm được chuyện lớn, nữ thần quả nhiên vô cùng giỏi!” Nữ thần trong miệng Từ Hựu Miên chính là Mộc Diêu người phụ trách chi nhánh “Hoa Khải” ở C thị.
C thị? Tay Tiếu Thần ngừng lại, tiếp nhận tablet xem mail
“Lão đại, để cho tớ đi cho ~” Từ Hựu Miên ở bên cạnh tự đề cử, C thị a, đã lâu không có trở lại trường cũ rồi, không biết các học muội có phải thanh xuân đáng yêu giống như vậy hay không, còn có nữ thần không biết có còn mỹ lệ động lòng người như xưa hay không ~
Không ngờ Tiếu Thần để tablet xem mail xuống ở bên cạnh, nói một câu, “Tớ đi.”
“A nha?” Từ Hựu Miên sửng sốt một chút, “Lão đại, cậu là nói cậu muốn đích thân qua đó?”
“Ừ, Mộc Diêu có nói lúc nào thì đối phương đến không?”
“Ban đầu quyết định là chiều nay.”
“Gọi người đặt vé máy bay giờ sáng mai, cậu cùng tớ còn có Chu Văn Ngọc cùng đi.” Tiếu Thần nói.
“Nga nga.” Từ Hựu Miên gật đầu, nhìn Tiếu Thần một chút có chút không quá yên tâm hỏi, “Lão đại cậu bệnh còn chưa khỏi, qua đó thực sự không thành vấn đề sao? Nếu không tớ và Phó tổng qua thôi, cậu vẫn là tĩnh dưỡng thì tốt hơn.”
“Không có việc gì.” Tiếu Thần không thèm để ý nói, “Cậu trước cùng Mộc Diêu bàn bạc một chút về chuyện ngày mai, có tình huống gì phản hồi lại cho tớ.”
“Được.” Từ Hựu Miên nghe hắn nói như vậy cũng không nói cái gì nữa, gật đầu liền chuẩn bị đi ra ngoài, lúc đi tới cửa sắp ra ngoài thì đột nhiên linh quang chợt lóe lên nghĩ đến trọng điểm, quay đầu lại hướng Tiếu Thần cười tiện nói, “Nga ~ Lão đại tớ biết cậu vì sao tự mình đi C thị rồi, hắc hắc, bởi vì là đại tẩu ở nơi đó có đúng hay không?! Cậu nhất định là muốn đi gặp đại tẩu!! Tớ đoán không sai chứ!!”
“Cậu đã đoán đúng, bất quá cậu hẳn là nên đi làm việc.” Tiếu Thần xử lý văn kiện cũng không ngẩng đầu lên nói một câu.
“Tớ thực sự là cơ trí như vậy!” Từ Hựu Miên ở cửa tự luyến một hồi mới đóng cửa rời khỏi, nhóm thư ký làm việc ở bên ngoài lúc nghe đến một câu “Đi C thị gặp đại tẩu” kia của Từ Hựu Miên động tác trong tay đều không hẹn mà cùng ngừng lại, đồng loạt nhìn về phía hắn ta, này tuyệt đối là một tin tức kinh người!! Tiếu tổng vậy mà có bạn gái! Hơn nữa còn là yêu xa!! Cổ phiếu chất lượng tốt như vậy cuối cùng vẫn là rơi vào trên tay người khác, yêu thật mệt.
Phụ nữ đều là khởi nguồn của bát quái, trong nháy mắt từ Tiếu tổng hình như có bạn gái truyền đến Tiếu tổng hình như đã bí mật kết hôn rồi, tổng tài trở lại ở C thị, hai người còn có kết tinh tình yêu rồi!
Bên trong lúc cửa đóng lại Tiếu Thần chuẩn bị phê duyệt văn kiện trong tay bút ngừng lại, sau khi nghĩ đến Tô Tiểu Quai ánh mắt mềm mại hẳn, ngay từ đầu phát hiện tâm ý của mình đối với Tô Tiểu Quai hắn dự định trước cùng cha mẹ ngả bài rồi mới nói cho Tô Tiểu Quai, bất quá bây giờ phát hiện chuyện của Yến Vô Sanh và Tịch Cảnh Trần liền quyết định vẫn là thư thả, từ bộ dạng Diêu Tân Ngọc đến xem tuy rằng yêu thương Yến Vô Sanh, nhưng đối với chuyện của nó và Tịch Cảnh Trần cũng là không đồng ý, hiện tại đâm thủng chỉ sợ sẽ để lại cho bà đối Sở Tô có ấn tượng xấu, cho nên cân nhắc mãi chỉ có thể sau này lại nói, nhưng bất kể là như thế nào hắn đối Sở Tô là sẽ không buông tay.
Không biết lúc Sở Tô gặp hắn có thể kinh ngạc hay không, nghĩ tới đây Tiếu Thần nở nụ cười, tiếp tục xử lý văn kiện.
Lúc Từ Hựu Miên trở lại bộ quan hệ xã hội liền thấy Chu Văn Ngọc đang vùi đầu làm việc, tóc Chu Văn Ngọc cứng rắn, đều thẳng tắp kiên cố, cậu ta lại cắt rất ngắn, nhìn từ phía sau tựa như con nhím, Từ nhị hàng (ngu ngốc) nhìn phía sau vui vẻ nửa ngày, đi tới vỗ vỗ ót cậu ta cảm thụ xúc cảm ngưa ngứa trong tay.
Chu Văn Ngọc bị vỗ đầu một cái, quay đầu lại liền thấy hắn, liền kêu một tiếng, “Từ ca.”
“Đem chuyện trong tay cậu bàn giao một chút, ngày mai cùng lão đại đi C thị một chuyến.”
“Ôi chao?” Nghe hắn nói như vậy Chu Văn Ngọc sửng sốt một chút, công việc trên tay cậu ta đã làm được phân nửa rồi, từ quý đầu bắt đầu vẫn là cậu ta luôn cùng tiến, theo lý thuyết trong tổ còn có những người khác thế nào lại đột nhiên gọi cậu ta bàn giao công việc nha?
Từ Hựu Miên nhìn cậu ta vẻ mặt ngốc lăng chỉ biết người thành thật không hiểu lời cong quẹo, lại vỗ xuống cái đầu nhím của cậu ta, nhìn cậu ta buồn bực né tránh tay mình mới cười nói, “Ngu ngốc, cậu không phải là người C thị sao? Thuận tiện trở về đi thăm ba mẹ cậu đi!”
Lúc này Chu Văn Ngọc thực sự sợ run, bình tĩnh nhìn Từ Hựu Miên thêm mấy giây rồi mới hồi phục tinh thần lại, trên mặt lộ ra nụ cười ngây ngô, “Ai! Cảm ơn Từ ca!!”
“Đừng cảm ơn ta, cảm ơn lão đại đi, cậu ta bổ nhiệm.”
Từ Hựu Miên đi rồi, Chu Văn Ngọc ngồi tại chỗ tâm không kiềm chế được có chút kích động, coi như ngoại trừ lễ tết mới có thể trở về một chuyến, cậu đã nửa năm chưa có trở về nhà, vốn còn nghỉ trong khoảng thời gian này hết bận rộn tranh thủ xin nghỉ phép mấy ngày trở về thăm cha mẹ, không nghĩ tới Tiếu Thần vậy mà nhớ rõ mình là người C thị, thanh niên tuổi còn trẻ chính trực trên mặt lộ ra nụ cười thật to, sau đó muốn càng nỗ lực làm việc mới được a.
Tám giờ sáng hôm sau, Tiếu Thần, Từ Hựu Miên và Chu Văn Ngọc còn có đoàn người trợ lý của Tiếu Thần ngồi máy bay đến C thị trước.
Lúc đến C thị là mười giờ rưỡi, bốn người ngồi ở chỗ khu chờ sân bay đợi người đến đón trực tiếp đi chi nhánh.
Lúc đến cửa chi nhánh liền thấy Mộc Diêu ở cửa chờ bọn họ, Từ Hựu Miên vừa xuống xe liền hướng người chạy đến, giang tay hô to “Nữ thần học tỷ, em tới rồi!!!” Lúc sắp tới đem Mộc Diêu ôm vào lòng bị cô né sang bên cạnh người nằm thẳng trên đất, Từ Hựu Miên cọ đậu hủ thất bại liền thở dài, lần sau nhất định phải ôm được nữ thần!!
“Tiếu tổng!” Mộc Diêu sau khi tránh thoát Từ Hựu Miên hướng Tiếu Thần đi tới, cười cùng hắn chào hỏi.
“Mộc Diêu.” Tiếu Thần cũng cười gọi cô một tiếng, Mộc Diêu cùng hắn là cùng trường, so với hắn và Từ Hựu Miên lớn hơn một lớp, năm đó cũng là cô đem Tiếu Thần vẫn là sinh viên năm nhất chiêu mộ vào hội học sinh, quan hệ của hai người cũng không tệ, năm ngoái “Hoa Khải” mở chi nhánh ở C thị, biết Mộc Diêu ở bên này, Tiếu Thần đặc biệt liên hệ cô để cô tới đảm nhiệm chức người phụ trách chi nhánh, sự thực chứng minh quyết định của hắn cũng không sai, mặc dù quy mô chi nhánh không lớn, nhưng một năm qua Mộc Diêu khuếch trương rất tốt.
Mộc Diêu nghe thanh âm của Tiếu Thần có chút khàn khàn không giống như bình thường nhíu mi lại hỏi, “Cậu bị cảm à?”
“Không có việc gì, vào trong rồi lại nói.”
[Phòng họp]
“Sử Mật Phu tuy rằng người không tệ, bất quá người này rất cố chấp, lần này lại đáp ứng đến bên này khảo sát hiện trường cũng chỉ là tiện đường mà thôi, nghe nói hắn đến C thị là có chuyện khác muốn làm, có thể nắm được nghiệp vụ của bọn họ cũng chỉ có lần này.” Mộc Diêu đem tài liệu công ty trước trước đến nay cùng Sử Mật Phu giao tiếp nhất nhất đưa cho Tiếu Thần xem, Sử Mật Phu sáng lập công ty “VR” hầu như đem mỹ phẩm Pháp triển lãm một nửa trên thị trường, mặc dù “Hoa Khải” đang là số một trong nước, nhưng ở nước ngoài dù sao còn chưa có chân chính làm nên tên tuổi gì, vì có thể kết nối “VR” cô tốn hơn nửa năm thời gian mới có thể để cho Sử Mật Phu nhả ra lời nói có thể tới xem một chút.
Tiếu Thần cúi đầu lật xem tài liệu, hiểu rõ đại khái, đối Diêu Mộc nói, “Cực khổ chị rồi.” Mộc Diêu vì công ty tốn hao thời gian và tinh lực hắn đều xem ở trong lòng.
“Loại lời nói xã giao này chị không thích nghe.” Mộc Diêu hạ mi mắt, cười nói, “Không bằng tăng thêm cho chị chút tiền lương tương đối thực tế hơn.”
“Đương nhiên.” Đối với cấp dưới có thực lực lại trung tâm hắn cũng không keo kiệt, Tiếu Thần suy nghĩ chút lại hỏi, “Sử Mật Phu…”
Nói còn chưa nói dứt lời đột nhiên bị tiếng chuông vang lên cắt đứt, mọi người phản xạ nhìn về phía Chu Văn Ngọc, Chu Văn Ngọc nhìn màn hình điện thoại hiện lên hai chữ cha liền tắt tiếng chuông, chuyển hướng Tiếu Thần cúi đầu hỏi một câu, “Lão đại, em đi nhận điện thoại, trong nhà gọi tới.”
Tiếu Thần gật đầu, tiếp tục cùng Mộc Diêu thảo luận.
Không bao lâu sau Chu Văn Ngọc đã trở lại, lúc trở lại trên mặt rõ ràng mang theo sốt ruột và lo lắng, cậu ta nhìn Tiếu Thần muốn nói lại thôi, Tiếu Thần nghĩ đến vừa rồi cậu nghe điện thoại liền nhân tiện nói, “Xảy ra chuyện gì?”
“Ba em nói mẹ em té xỉu đã đưa vào bệnh viện, bệnh viện nói phải ký đơn phẫu thuật.” Nói đến đây cậu khẽ cắn môi đối Tiếu Thần nói, “Lão đại! Em biết bây giờ là thời khắc mấu chốt, thế nhưng có thể cho em xin nghỉ phép một ngày hay không! Nửa ngày cũng được, em tận lực trở về lúc đầu giờ chiều!”
“Phẫu thuật? Mẹ cậu tình huống như nào rồi?” Tiếu Thần nghe xong hỏi.
“Không biết ạ, ba em không hiểu nhiều lắm từ chuyên ngành mà bác sĩ nói, lão đại, em…”
“Đừng nói nữa, cha mẹ quan trọng hơn.” Tiếu Thần ngắt lời cậu, sau đó hướng Mộc Diêu nói, “Gọi Tống Văn Ngọc đến đi.”
“Cảm ơn lão đại!”
Chu Văn Ngọc đi rồi Tiếu Thần nhìn về phía Mộc Diêu, “Sắp xếp một người thông dịch, buổi chiều đi cùng chúng ta đến sân bay đón Sử Mật Phu.”
“Bên này hai ngày trước hai người phiên dịch chính đều đã đi công tác, còn dư lại hai người chỉ am hiểu phiên dịch tài liệu văn bản, đối phương diện giao lưu và giới thiệu sản phẩm mà nói phỏng chừng có chút khó khăn, hơn nữa Sử Mật Phu đối phương diện này yêu cầu rất cao.” Mộc Diêu nói, “Đến lúc đó xảy ra điều gì sai lầm chỉ sợ sẽ để lại cho hắn ta ấn tượng xấu, sẽ cảm thấy chúng ta không coi trọng lần gặp mặt này.” Chi nhánh C thị cũng không tính lớn, năm ngoái mới bắt đầu thành lập, phương diện nhân viên chỉ mới vừa đủ dùng, nếu như muốn tiến thêm một bước khuếch trương quy mô lớn mà nói, phương diện này khẳng định phải tuyển người một lần nữa, lần này cùng Sử Mật Phu gặp mặt là chuyện đột nhiên, đối phương lại là khách hàng lớn, cho nên cô mới có thể hướng tổng bộ xin điều người đến, ngay từ đầu lúc biết Chu Văn Ngọc đi theo cô còn thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện tình huống này.
Tiếu Thần nghe xong nhíu mi lại, ngón tay ở trên bàn gõ theo tiết tấu, Từ Hựu Miên biết đó là thói quen mà hắn đang suy nghĩ.
“Bây giờ tìm phiên dịch có phải là quá muộn rồi không?” Từ Hựu Miên đề nghị, “Phiên dịch của công ty tương đối khá hẳn là không có vấn đề, thực sự không được liên hệ người khác.”
“Chị cũng không đề xuất tìm phiên dịch bên ngoài chưa quen thuộc đến.” Mộc Diêu gật đầu nói, “Hơn nữa cho dù là tìm được đối phương cũng chưa quen thuộc sản phẩm của chúng ta, lúc thuyết minh khó tránh khỏi sẽ có sai lầm.”
“Nhưng bây giờ không có phương pháp tốt hơn.”
Lúc này tay gõ bàn của Tiếu Thần ngừng lại, trong đầu hắn nghĩ đến phiên dịch online lần trước hắn giúp Tiếu Ấu Ninh nhận mail kia, tiếng Pháp thiếu niên tiêu chuẩn lưu loát giải thích vang ở bên tai, nếu như mình nhớ không nhầm, Tiếu Ấu Ninh có đề cập qua đối phương là ở C thị, nghĩ tới đây, Tiếu Thần không do dự gọi điện thoại cho Tiếu Ấu Ninh.
Tiếu Thần quả nhiên không nhớ lầm, Tiếu Ấu Ninh nói người phiên dịch giúp các cô là người ở C thị, nghe Tiếu Thần nói muốn cần phiên dịch cô không nói hai lời gọi điện thoại hỏi giúp đối phương có thể hay không.
Bởi vì cho tới nay đều có cùng đối phương liên hệ, Tiếu Ấu Ninh cùng đối phương cũng được cho là đã quen thân, không bao lâu Tiếu Ấu Ninh gọi điện thoại trả lời Tiếu Thần nói đối phương đồng ý thử nhìn một chút, nhưng khó bảo đảm có thể hoàn thành nhiệm vụ, dù sao chưa có tiếp xúc qua.
“Hiện tại cậu ấy đang ở khu vực thành thị bên đó, cách nơi của anh có xa hay không?” Tiếu Ấu Ninh ở trong điện thoại nói, “Anh, em đem số điện thoại của cậu ấy cho anh nha.”
“Không xa, phương thức liên lạc em nói với Vương Hiểu, bên này của anh còn có việc, Vương Hiểu sẽ đi qua đón người.” Tiếu Thần nói xong liền đưa điện thoại cho trợ lý đứng ở bên cạnh, Vương Hiểu nhận điện thoại nhớ kỹ phương thức liên lạc với đối phương liền cúp điện thoại, trả lại di động cho Tiếu Thần, sau đó nói với hắn, “Tiếu tổng tôi hiện tại liền đi qua đón người.”
“Nhanh chóng.” Tiếu Thần gật đầu.
Chi nhánh cách khu vực thành thị rất gần, Vương Hiểu chỉ chốc lát đã đến nơi cùng đối phương ước hẹn, sau khi xuống xe thấy người cậu ta sửng sốt một chút.
Thời điểm Vương Hiểu đón người trở lại, ba người Tiếu Thần còn đang thảo luận loạt nước hoa [Mễ Nhĩ] kỳ này, thời điểm đang bàn bạc cửa phòng họp bị người từ bên ngoài gõ mấy tiếng, Mộc Diêu cũng không quay đầu lại thuận miệng hô “Mời vào.”, sau khi cửa bị đẩy ra chợt nghe thấy giọng Vương Hiểu mang theo lễ phép nói, “Bên trong này, mời vào.” Sau đó nghe được cậu ta nói câu, “Tiếu tổng, đã đón phiên dịch viên tới rồi.”
Ba người đồng thời quay đầu lại, sau khi nhìn thấy thiếu niên đứng ở bên cạnh Vương Hiểu đồng loạt ngây ngẩn cả người.
Tóc xoăn tự nhiên màu rám nắng, trên gương mặt xinh đẹp tinh xảo mang mắt kính đen, mặc trên người áo T-shirt màu đen có chữ T và quần kaki dài bảy phân, lộ ra cổ chân nhỏ thon dài trắng nõn khiến người ao ước đố kị, ba người có chút há hốc mồm nhìn thiếu niên, mặt thiếu niên không thay đổi nhìn về phía bọn họ.
Trong chớp nhoáng này bầu không khí trong phòng hợp có chút quỷ dị, Vương Hiểu nhìn song phương một chút, rất hiểu rõ phản ứng ba người Tiếu Thần, lúc cậu ta gặp thiếu niên cũng là kinh ngạc một hồi, đang định mở miệng giới thiệu hai bên, nguyên bản Từ Hựu Miên vẫn sửng sờ phản ứng lại trước hết, sau đó hướng thiếu niên hô một câu, “Đại tẩu!”
Sở Tô: “…”
Tiếu Thần: “…”
Mộc Diêu: “…”
Vương Hiểu: “…”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Ha ha ha, một tiếng đại tẩu của Từ nhị hàng quả thực khiến ta say! Rốt cục gặp mặt rồi! Nhanh tặng hoa cho ta!! Gặp mặt thật không dễ dàng a, mấy ngày nay đều bạo số lượng, các cô nương có mộc hữu rất yêu ca ~
Chương sau Tô Tiểu Quai khí phách trắc lậu!
Quần kaki dài phân: