Võng Phối Khi Ảnh Đế Gặp CV Đại Thần

chương 19: chương 19

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: SamLeo-kun

Lần nữa bước vào nhà Ôn Nhiên vẫn là ngôi nhà lớn vắng vẻ nhưng tâm tình đã khác rồi.

Trong lòng Lộ Tề vậy mà thoải mái nói không nên lời dù không phải cách lộ mã giáp như mình mong muốn nhưng kết quả thật thỏa mãn.

Nhờ trực giác cậu biết Ôn Nhiên cũng có cảm giác với mình chỉ là cần có một xíu xiu dẫn dắt, cứ từ từ thôi chuyện tốt bao giờ cũng đáng giá chờ đợi.

Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là làm sao tặng đồng hồ mà không có vẻ đặc biệt cố ý, lật bàn!

Đây cũng là không danh không dễ tặng a.

Quà sinh nhật? Ha hừ sinh nhật đại thần có vẻ như mới qua mấy tháng à!

Lộ Tề vẻ mặt đau khổ ngồi trên sô pha cả người thoạt nhìn vô cùng đáng thương, Ôn Nhiên nén không được đau lòng cẩn thận hỏi "Chuyện lần này rất khó khăn hả?"

Lộ Tề không kịp phản ứng "Hả?" Edit: SxamLexo-kxun

Ôn Nhiên truy hỏi "Chính là chuyện em lộ mã giáp lần này á."

Thấy người đối diện dù vẫn mặt than không biểu tình nhưng đang rất nghiêm túc lo lắng cho mình, Lộ Tề mới không thừa nhận bản thân bị manh đâu.

"Chuyện nhỏ thôi, em cũng không tính quay phim cả đời, vốn hợp đồng giữa em và công ty cũng sắp đến hạn rồi, em dự định tự biên kịch, làm đạo diễn và quay phim luôn.

Người đại diện của em nói cuốn 《 Hiệp khách Thanh Phong 》em viết là tác phẩm thích hợp chế tác phim truyền hình nhất, định chuyển kịch bản phim, kịch truyền thanh của mấy anh hẳn sắp làm xong rồi đúng không?" Lộ Tề nói hết suy tính của mình, trong đầu lặng lẽ tính toán chuyện quay phim truyền hình.

Edit: xSamxLexox-xkunx

Nghe được ý nghĩ của Lộ Tề, Ôn Nhiên cũng khá kinh ngạc chẳng qua anh phát hiện bản thân càng thêm tán thưởng cậu thiến niên này.

Từ khi anh biết tiểu Lung Bao chính là Lộ Tề đã âm thầm bổ túc rất nhiều bộ phim cậu đóng cũng dần dần biết địa vị của Lộ Tề trong giới giải trí có bao nhiêu cao, cũng biết nếu cậu từ bỏ tất cả bắt đầu lại từ lĩnh vực khác ở trong mắt người ngoài thấy đáng tiếc biết bao.

Dù sao không phải ai cũng có thể trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất hơn nữa cậu gần như không hề có scandal, nhân duyên trong giới cũng cực tốt.

Anh thậm chí cho rằng hướng tiếp theo của cậu chính là tiếp tục bước ra quốc tế quay điện ảnh, không ngờ cậu đã sớm nghĩ xong chuyện tương lai rồi.

Mình còn thầm lo lắng chuyện này có thể ảnh hưởng đến danh dự của cậu thế nhưng cậu không chút do dự từ bỏ việc đóng phim lựa chọn một con đường khác.

Dưới ánh mắt của người khác Lộ Tề khá ngốc, ở trong mắt anh lại vô cùng đáng yêu.

Anh cứ theo suy nghĩ bản năng bảo vệ cậu lại quên mất Lộ Tề cũng là một người đàn ông còn là một chàng trai hết sức mạnh mẽ có tín niệm riêng, người như thế căn bản không cần sự bảo hộ của anh.

Chính là Lộ Tề như thế lại chói mắt như vậy khiến anh không nỡ dời mắt, vậy cứ để bản thân rơi vào luôn đi.

"Ôn Nhiên, anh lại đang ngẩn người." Lộ Tề vẫy vẫy tay trước mắt anh, bàn tay nõn nõn nà nà thật xinh đẹp,

"Ừ, anh đang nghĩ có cần đi thu âm thô không, vẫn còn một kỳ cuối chưa giao." Ôn Nhiên chuyển đề tài.

Edit: SxamLexo-kxun

"Di, vậy anh nhanh đi đi!" ánh mắt Lộ Tề sáng ngời.

Tuy không hiểu Lộ Tề đang mạc danh kỳ diệu phấn khởi cái gì nhưng vội vã phải giao âm thô, Ôn Nhiên cũng không quan tâm nhiều trực tiếp trở về phòng.

Anh mở máy tính, tìm kịch bản, điều chỉnh xong máy ghi âm hướng về CE (phần mềm ghi âm), chuẩn bị đọc lời thoại.

Hôm nay anh phải thu cảnh cuối cùng, nam chính ở vách núi nói rõ chân tướng vụ án diễn biến nhất phái phong hoa tuấn lãng, quân tử như ngọc.

Ôn Nhiên xem lại vụ án cuối cùng trong nguyên tác mấy lần, điều chỉnh tốt tâm tình chuẩn bị bắt đầu.

...!Exdit: SaxmLxeo-xkuxn

Lộ Tề đang ở trong phòng bếp vui vẻ bận rộn, thuận tiện suy nghĩ làm sao tặng đồng hồ.

Cậu nấu một nồi canh xương đơn giản phối chút gia vị, lại trụng một ít mì, làm hai cái trứng trần.

Nghĩ nghĩ, lại tìm một ít trái cây trong tủ lạnh, phối xong cho vào máy ép làm ra hai ly nước ép đẹp mắt đầy dinh dưỡng tìm cái mâm nhỏ bưng chén và ly đem cho Ôn Nhiên.

Nghe thấy trong phòng truyền ra thanh âm êm tai của nam thần Ôn Nhiên, cậu đứng ở cửa một hồi không nỡ làm phiền, trong lòng có chút cảm khái, thanh âm yêu thích đã từng ở trên mạng bây giờ người này đang ghi âm trong phòng chỉ cách mình một bức tường quả thực sắp chống đỡ không được rồi!

Cậu lại lấy đồng hồ trong túi ra xem xem, hình như cuối cùng đã hạ quyết tâm, gõ gõ cửa.

Nhìn thấy Lộ Tề đứng ngoài cửa, trong tay còn bưng cái mâm đựng đồ ăn khuya, Ôn Nhiên ấm lòng vội vàng nhận đồ trên tay cậu nghiêng người để cậu vào.

"Ừ, nấu cho anh chút mì, sợ anh ghi âm xong đói." Lộ Tề lười biếng nói, ánh mắt liếc trộm máy tính đại thần, thật muốn nghe âm thô a!

Chú ý tầm mắt của Lộ Tề, Ôn Nhiên cảm thấy hơi buồn cười, "Ân, cám ơn Tề Tề, cùng ăn hén?" Lộ Tề tạc mao, "Anh anh anh anh, kêu em là gì?!"

Ôn Nhiên lặp lại một lần, "Tề Tề." Exdit: SaxmLxeo-xkuxn

"........" mặt Lộ Tề đỏ như trái táo, nhịp tim tăng tốc, chợt cảm thấy quá nóng "Anh ăn đi em đi ngủ." sau đó bỏ chạy

Ôn Nhiên trở lại căn phòng không một bóng người chầm chậm ăn mì.

Ai, mèo con xù lông rồi thật không nên trêu a, sau này nên ít ít chọc a.

....!Edit: xSamxLexox-xkunx

"Ôn Nhiên, đây là hẹ hay hành a?" Lộ Tề cười híp mắt quay đầu nhìn Ôn Nhiên đang đẩy xe phía sau mình, lựa chọn xem nhẹ khuôn mặt đen thui của anh chàng phía sau.

Mình rốt cuộc tại sao lại nghe đề nghị của cậu trai này sáng sớm liền đi siêu thị cùng cậu? Ôn Nhiên lần thứ hỏi vặn bản thân trong lòng.

Nhất định là nụ cười ban nãy của Lộ Tề quá rạng rỡ nên mình bị mê hoặc, còn đâu tiểu Lung Bao ấm áp quan tâm trên mạng trước kia nữa rõ ràng là ác ma, đứa nhóc xấu xa, Ôn Nhiên nghiến răng lặng lẽ nói xấu.

Anh đẩy xe đi theo Lộ Tề nhất định không thèm trả lời mấy câu hỏi của cậu.

Ảnh đế Lộ quyết định dùng tuyệt chiêu chuyển hình thái ngay lập tức, đổi giọng mềm dẻo còn dè dặt kéo tay áo Ôn Nhiên, "Ôn Nhiên, anh không thích canh xương sao? Em nấu canh xương với bắp được không..."

Ôn Nhiên tức khắc mềm nhũn, sắc mặt cũng ấm áp không ít, "Được" Hoàn toàn không nghĩ tới bản thân đang bước trên con đường thê nô không lối về.

Hai chàng trai trẻ tuổi chầm chậm dạo siêu thị, Lộ Tề đi phía trước thỉnh thoảng lại ném vào xe một ít rau dưa thịt cá trái cây, Ôn Nhiên dù vẻ ngoài cao lớn lạnh lùng nhưng mỗi khi nhìn về Lộ Tề khí tràng toàn thân đều dịu dàng hơn, anh lẳng lặng đẩy xe đi phía sau cậu vẻ mặt vô cùng ôn nhu.

Edit: SxamLexo-kxun

Nước Mỹ vẫn khá phóng khoáng nên hai chàng trai trẻ ngoại hình xuất sắc tay nắm tay đi dạo siêu thị gì gì đó cũng không dẫn tới quá nhiều người vây xem.

Đã lâu không trải qua cuộc sống sinh hoạt bình thường Lộ Tề cảm thấy vô cùng thích ý càng cảm thấy mình quyết định từ bỏ ảnh đế chuyển sang quay phim là chính xác.

"Lần này em tới công tác ở được mấy ngày?" Ôn Nhiên nhịn không được xoa xoa đầu Lộ Tề

"Ừ, chụp quảng cáo đồng hồ có lẽ tối mai phải đi, đợi em hỏi Kim Triệt cho rõ, ồ đúng rồi anh còn nhớ Kim Triệt chứ chính là người đàn ông lần trước tới nhà anh đón em đó, anh ấy là người đại diện của em." nghĩ tới Kim Triệt mỗi ngày có thể thân mật tiếp xúc cùng Lộ Tề trong lòng Ôn Nhiên nhịn không được dâng trào giấm chua nhưng nhớ tới việc Lộ Tề sắp về nước anh lại hơi mất mác.

Anh bất động thanh sắc nắm nắm tay cuối cùng vẫn không nói gì.

"Vậy anh tiễn em."

Lộ Tề dù không thích tiễn biệt nhưng cũng không đành lòng từ chối "Được, ngày mai anh đưa em ra sân bay hén." Edit: xSamxLexox-xkunx

Hai người cùng nhau chọn đầy một xe mua sắm, ồ, chính xác mà nói là Lộ Tề chọn.

Ôn Nhiên giành đưa thẻ thanh toán trước Lộ Tề, cậu nhướn nhướn mi cũng không từ chối dù sao cũng là mua cho Ôn Nhiên dùng.

Họ đi xuống gara lấy xe, Ôn Nhiên lái xe hai người lên xe chuẩn bị về nhà.

Lộ Tề nằm úp trên cửa sổ hà hơi lên kính rồi dùng tay tô tô vẽ vẽ.

Nhìn thấy vẻ con nít của Lộ Tề, nụ cười Ôn Nhiên cực kỳ dịu dàng.

Lộ Tề vừa chơi đùa kính xe vừa tán gẫn với Ôn Nhiên, "Hình như anh cũng sắp về nước rồi mà."

Ôn Nhiên bẻ tay lái, nhìn đường xá phía trước không để ý trả lời, "Ừ"

"Vậy nhà anh ở thành phố nào?"

"Thành A"

"Nhà em cũng ở thành A đó!" ánh mắt Lộ Tề sáng lên, cậu cũng đã chuẩn bị tốt thỉnh thoảng chạy qua thành phố của đại thần làm phiền anh, không ngờ thượng đế thiên vị mình như vậy.

"Thế em nhớ tận tình người bản xứ nha, anh đã nhiều năm không về nước rồi, đường xá cũng không quen thuộc."

Sau khi về nước còn có thể hẹn đại thần đi ăn cơm nha QWQ mình không phải đang nằm mơ đi.

"Dạ, em dẫn anh đi ăn ba ngày ba đêm không ngừng luôn!"

"Được, nghe em hết đó." Edit: SxamLexo-kxun.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio