Tĩnh thất khôi phục sự yên tĩnh của ngày thường, Lam Vong Cơ đi vào phòng thu dọn một chút, chợt nhớ đến tới lời thúc phụ, y vô thức ngửi thử, nhưng chỉ ngửi thấy mùi đàn hương quen thuộc, chứ không nghe thấy mùi thuốc còn sót lại.
Y bất đắc dĩ lắc đầu, đi qua thư phòng vòng ra sau tấm bình phong.
Có người co thành một cục nằm gọn trên ghế, đắp kín cái áo choàng đỏ kia và ngủ say sưa.
Vốn dĩ Lam Vong Cơ không định đánh thức hắn, nhưng khi thu dọn trà nước trên bàn thì vô tình đánh thức hắn.
Ngụy Vô Tiện tựa nửa người trên ghế, dụi dụi mắt "Lam Trạm", sau đó tỉnh táo lại, che miệng, nháy nháy con mắt sau đó mới ngây ngốc hỏi y "Kết thúc rồi sao?"
Lam Vong Cơ trả lời "Đã kết thúc"
Ngụy Vô Tiện nhẹ nhàng thở ra, gãi đầu một cái, ngượng ngùng nở nụ cười "Lam gia các ngươi thảo luận cũng thật nhỏ, giống như đang ru con vậy...Ta vừa nghe tới lúc các ngươi nhắc đến đài quan sát là đã ngủ thiếp đi rồi"
"Không có gì" Lam Vong Cơ nói "Hết thảy đều thuận lợi"
Ngụy Vô Tiện chậm rãi bước xuống, mặc thêm áo lông vào, đi theo Lam Vong Cơ ra trước tấm bình phong.
Ánh nắng ban trưa rọi vào sân cửa, một làn gió mát thổi qua.
Hắn ngáp một cái, tìm lấy một chỗ ngồi ở thư phòng, dựa hết cả người vào như một người không có xương.
Lam Vong Cơ rót cho hắn một chén trà ấm, sau đó định đi lấy cơm trưa, nhưng lại nghe Ngụy Vô Tiện nói về cuộc thảo luận "Chuyện này có thể thuận lợi cũng rất tốt, nhưng bọn họ lại không hiểu rõ...Aiii, cũng không biết có thể diễn ra suôn sẻ không nữa"
Lam Vong Cơ nhìn hắn, cũng không trả lời.
Mà Ngụy Vô Tiện lại chống cằm nhìn y, trêu chọc "Xem kìa, Nhị ca ca lúc uống rượu vào sẽ không che giấu điều gì cả, thế mà bây giờ lại khéo léo vậy rồi"
Lam Vong Cơ không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti, nói "Cũng có một phần công lao của ngươi"
Hai người nhìn nhau, trầm tư suy nghĩ về những thứ hiện rõ trước mắt, chẳng ai nói gì.
Đối với các trưởng bối Cô Tô Lam thị, chuyện cải cách dạy học chỉ là phụ, mà cải cách đài quan sát mới là chính, vì nó có thể củng cố địa vị của Cô Tô Lam thị.
Còn đối với các thế gia khác, chuyện cải cách đài quan sát là phụ, cải cách chuyện dạy học là chính, bởi nó có thể mở rộng sức ảnh hưởng của tông môn, tiếp thu những thế mạnh của các thế gia khác.
Trước những lợi ích này, ai cũng nghĩ mình là người được lợi, cho nên kẻ nào cũng đầy tham vọng, cân nhắc đôi bên, nắm bắt cơ hội để vươn lên, mong rằng có thể tự vực dậy sức mạnh của mình trong cả một Huyền Môn rộng lớn.
Lần cải cách này, mỗi người đều có lợi.
Nhưng thứ mà Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện nhìn thấy không chỉ là hiện tại mà còn là tương lai.
Chẳng hạn như trọng điểm trong cuộc thảo luận với các trưởng bối, tức là chuyện đài quan sát và vấn đề tuyển người đi đóng quân ở đấy, hai người họ dốc lòng suy nghĩ như vậy chính là muốn đạt được một mục tiêu quan trọng nhất, nhưng lại bị người khác cho qua.
Nửa tháng sau Thanh Đàm hội được tổ chức, Cô Tô Lam thị phụ trách hơn tám mươi đài quan sát, mà đài quan sát lại ở những nơi xa xôi, đệ tử nội môn, trực hệ cùng bàng hệ lại có hạn, tất nhiên sẽ không để những người này chịu khổ, đóng quân ở những nơi xa xôi, xử lý những chuyện vụn vặt.
Do nhân lực không đủ, mà cũng không đòi hỏi nhiều ở những người trông coi nên tự nhiên Cô Tô Lam thị sẽ đưa ra hướng giải quyết, chính là đi chiêu mộ các đệ tử ngoại môn.
Trực hệ: những người có cùng dòng máu (cha mẹ con cái...)
Bàng hệ: không trực tiếp sinh ra nhau nhưng lại có cùng một nguồn gốc (anh chị em ruột...)
Cô Tô Lam thị cân nhắc chuyện này thì các thế gia khác cũng không tránh khỏi.
Nhiều thế gia cũng sẽ không để đệ tử nội môn đi đóng quân ở những đài quan sát xa xôi, nhưng bởi vì cải cách các đài quan sát nên tứ đại thế gia cũng không thể né tránh chuyện gánh vác trách nhiệm, do đó họ sẽ chọn từ dân thường những hài tử có tư chất, sau đó bồi dưỡng rồi phái đi canh giữ.
Đồng thời, kinh nghiệm giảng dạy cũng sẽ chuyển dần cho tứ đại gia tộc, từ đây, các tiểu thế gia cũng sẽ phụ thuộc vào bọn họ nhiều hơn.
Đại hội săn bắn năm nay, Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi với Âu Dương Tử Chân đã có những biểu hiện xuất sắc, cuốn sách «Dạ liệp toản yếu» không rõ xuất xứ cũng đã bắt đầu được lưu truyền rộng rãi trong đám tiểu bối, điều này cũng đã hấp dẫn các gia chủ.
Ai mà không muốn tiểu bối nhà mình trở nên nổi bật, thậm chí cạnh tranh với các công tử thế gia một phen thì có sao? Vì vậy, đa phần bọn họ đều nguyện ý bỏ ra chút tiền bạc.
Huyền môn bây giờ đã khác xa so với Xạ Nhật chi chinh và cuộc vây quét bãi tha ma từ mười năm trước, thái bình thịnh thế, các thế gia cũng giàu có, dư dả.
Không ai chủ động gây chiến nhưng sẽ không ngừng mưu đồ, toan tính vì lợi ích của gia tộc.
Kim thị suy yếu, Nhiếp thị bảo thủ,Giang thị bất động, Lam thị độc quyền cai quản, các thế gia có chút thực lực khác cũng ngo ngoe rục rịch.
Mà chuyện cải cách các đài quan sát sẽ mở ra một lối đi mới, cũng như chuyện thay đổi trong việc nghe học lại sẽ giúp họ đạt được mục đích của mình.
Bị lợi ích chi phối, ai biết tin cũng sẽ hành động, kẻ thỏa hiệp, người cân nhắc.
//.