Vong Tình Cốc

chương 44: huyết sát kinh hồn!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sân trường bỗng trở nên lạnh lùng như u mộ!

Trong lúc Hàn Tùng Bá dời cặp kỳ quang sáng rực như ánh tinh cầu sang phía Lục Cẩm Hồng.

Chàng lắc mình tới đỡ lấy thân mình đầy máu của thiếu nữ lên.

Hàn Tùng Bá kinh hãi kêu :

- Lục tiểu thư, thế nào đây?

Lục Cẩm Hồng hé mở đôi mắt lờ mờ nhìn Hàn Tùng Bá, giọng thì thào như cơn gió nhẹ :

- Hàn... tiểu... huynh...

Hàn Tùng Bá gấp rút :

- Lục tiểu thư, hiện trong mình tiểu thư thế nào?

Lục Cẩm Hồng chỉ mấp máy đôi môi mà chưa nói được.

Từ đằng xa Bạch Hạc Tiên Nương bằng đôi mắt yếu ớt ánh sáng, itếng nói khẽ như ruồi muỗi :

- Sư mẫu... con... chết...

Bạch Hạc Tiên Nương sửng sốt lặng cả người.

Hàn Tùng Bá hốt hoảng :

- Lục tiểu thư... không thể...

Lục Cẩm Hồng thều thào :

- Hàn Tùng Bá... hãy gọi em... bằng em...

Hàn Tùng Bá ghé sát vào mặt Lục Cẩm Hồng :

- Vâng. Lục Cẩm Hồng! Em không thể chết...

Lục Cẩm Hồng cố giương đôi mắt vô hồn :

- Hàn Tùng Bá... anh hãy... hôn em...

Hàn Tùng Bá vội ôm lấy Lục Cẩm Hồng ghé hôn vào chiếc má đầy vết máu.

Chàng run rẩy :

- Lục Cẩm Hồng... em...

Lục Cẩm Hồng nấc lên, đôi mắt từ từ khép lại, nhưng đôi môi còn hé nụ cười như vừa mãn nguyện nàng được chết trong tay chàng.

Cái chết thê lương của Lục Cẩm Hồng khiến cho Hàn Tùng Bá đã phải lặng chết cả tâm hồn.

Người tình nữ đáng yêu giờ đã không còn nữa.

Ai đã gây ra máu hận này.

Chẳng ai khách hơn bọn Thiên Linh giáo!

Phải trả thù! Trả thù một cách thảm khốc. Phải giết sạch bọn cao thủ, môn đồ Thiên Linh giáo đang có mặt trên đỉnh núi này.

Tất nhiên dòng máu căm thù sôi lên sùng sục trong trái tim của Hàn Tùng Bá.

Chàng thiếu hiệp đặt Lục Cẩm Hồng nằm trên phiến đá, hướng cặp tinh quang pha một bầu trời sát khí nhìn lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo, rồi nhìn hai lão đại ác ma Bất Tri hòa thượng và lão nhân mặt xanh.

Hàn Tùng Bá sừng sững tiến tới sân trường, nghiến hai hàm răng kèn kẹt :

- Lũ ác ma! Nợ máu phải trả lại bằng máu theo luật chí công xưa nay trên chốn giang hồ. Đêm nay bản thiếu gia thề sẽ giết sạch bọn ngươi không chừa một tên sống sót, bằng không ta sẽ tự sát ở nơi này. Giờ tên ma đầu nào nạp mạng trước đây?

Lời thề khiếp hồn của Hàn Tùng Bá khiến cho bọn đại ma đầu lẫn môn đồ Thiên Linh giáo thảy đều rúng động.

Chàng thiếu hiệp đảo mắt nhìn ngang qua ba lão đại ma đầu một lượt.

Cái nhìn rực lửa căm thù của Hàn Tùng Bá khiến cho lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo đến Bất Tri hòa thượng luôn cả lão nhân mặt xanh thảy đều lo ngại.

Thế nhưng lão nhân mặt xanh đã lướt tới, cười khà :

- Tiểu tử, tuổi của ngươi còn quá trẻ, công lực có bao nhiêu lại tính chuyện lấp bể dời non? Bọn đạo nhân chỉ e sợ sợ cho ngươi hồn xuống cõi Địa ngục vẫn còn mang niền ân hận.

Hàn Tùng Bá trợn cặp mắt thần :

- Lão ác đạo, chính ta đã hóa giải cho nàng đi đầu thai kiếp khác. Giờ đến lượt ta hóa kiếp ngươi đây!

Dứt câu, lão ác đạo vỗ ra một chưởng nặng tợ quả đồi sập.

Hàn Tùng Bá hét :

- Cho ngươi nằm xuống trước!

Ngọn đơn chưởng của chàng thiếu hiệp chấn ra một chiêu! Thái Ất huyền công mang bóng chưởng mờ trời lẫn lộn có tiếng sét ầm ĩ trong đó.

Ầm!

Lão nhân mặt xanh chỉ rống lên được nửa tiếng bay bổng ra ngoài năm trượng, thi thể chia lìa.

Lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo luôn cả Bất Tri hòa thượng kinh hoàng vô tả. Hai lão đại ma đầu trố mắt nhìn Hàn Tùng Bá như nhìn một vị Sát Thần.

Quả thật khủng khiếp!

Lão nhân mặt xanh vốn là một đại tuyệt thủ trong hàng ngũ hắc đạo, võ công vô cùng thâm hậu lại không chống nổi nửa chiêu “Thái Ất huyền công” của Hàn Tùng Bá làm sao hai lão đại ma đầu khỏi phải kinh hoàng.

Hàn Tùng Bá trợn mắt :

- Tên nào nộp mạng nữa đây?

Bất Tri hòa thượng xê mình tới :

- Tiểu quỷ quả ác độc! Nhận chưởng của bần tăng.

Lão đại hòa thượng vỗ một chưởng bề thế nặng tựa mạnh như cuộn sóng trào đại hải.

Hàn Tùng Bá hét :

- Tên ác tăng mau nằm xuống!

Tuyệt chiêu “Thái Ất huyền công” phát động, bóng chưởng che lấp cả vầng nguyệt, kèm theo có tiếng ầm ì.

Ầm!

Bất Tri hòa thượng bay ra ngoài sáu trượng không kịp kêu la một tiếng nào.

Lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo há hoạc mồn ra đứng trơ như pho tượng.

Bất Tri hòa thượng vốn là một đại cao thủ danh tiếng lừng lẫy lâu nay trong chốn võ lâm cũng không đỡ nổi nửa chiêu “Thái Ất huyền công” thì còn ai dám đương đầu cùng Hàn Tùng Bá.

Biết rõ cơ nguy, lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo quát :

- Tử đấu!

Ba mươi bốn tên cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo được lệnh đồng loạt hô to chấn động, rồi phóng mình vào bao vây Hàn Tùng Bá vào chính giữa, mỗi người áp đảo Hàn Tùng Bá cho tới lúc chàng mệt nhoài lão sẽ ra tay hạ độc.

Hàn Tùng Bá hét lên một tiếng trợ oai, quay vòng song chưởng một vòng.

Ầm... Ầm...

Loạt tiếng rú ghê rợn. Loạt người bắn vọt ra ngoài chỉ trong nháy mắt đã có ba mươi tên môn đồ Thiên Linh giáo phơi xác trên mặt cỏ.

Sân trường vụt im đi.

Số cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo còn lại quá khiếp đảm trước tuyệt chiêu “Thái Ất huyền công” của Hàn Tùng Bá nhưng chưa dám bỏ chạy vì sợ mệnh lệnh của lão Đại chưởng giáo của chúng.

Hàn Tùng Bá quay sang lão Đại chưởng giáo :

- Còn ngươi sao không nộp mạng cho rồi!

Ngọn hữu chưởng của Hàn Tùng Bá theo đó giở lên vận công toan phát động.

Lão đại ma đầu kinh hãi quát :

- Tử đấu!

Hai mươi ngoài tên cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo được lệnh phóng rào rào trở vào bao vây chàng thiếu hiệp.

Hàn Tùng Bá thịnh nộ hét :

- Đó là tại các ngươi hết muốn sống!

Song chưởng chàng thiếu hiệp cùng với thân mình quay đi một vòng.

Hàn Tùng Bá lại thi triển tuyệt chiêu “Thái Ất huyền công” một lần nữa.

Bởi vừa rồi chàng thiếu hiệp nhận ra tuyệt chiêu này vô cùng huyền diệu, vượt hơn cả “Bạt Hải Di Sơn” bội phần.

Nhiều tiếng rú rờn rợn, nhiều chiếc bóng phóng vùn vụt ra ngoài tràng lẫn lộn tiếng sấm nổ vang rền, cát bay đá chạy cực kỳ hỗn loạn.

Phut giây lại có mười một tên môn đồ Thiên Linh giáo trúng nhằm chưởng lực kình thiên “Thái Ất huyền công” nằm la liệt trên sân cỏ.

Trận giao đấu lại im đi.

Bầu không khí nặng trầm sặc mùi khủng bố, máu tanh!

Lão Chưởng giáo cặp mắt chớp ngời sát khí lướt tới đối diện Hàn Tùng Bá.

Giọng nói của Hàn Tùng Bá lạnh như ma mộ :

- Giờ đến ngươi nạp mạng phải chăng?

Lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo trợn cặp mắt quỷ :

- Câm mồm! Tiểu quỷ, giờ bản tọa liều một phen sống chết với ngươi đây!

Hàn Tùng Bá cười ghê rợn :

- Lão quỷ, nếu bản thiếu gia không giết được ngươi thề chẳng làm người trong cõi trời đất này.

Lão Đại chưởng giáo quát :

- Tiểu quỷ đừng tự phụ. Hãy nhận chiêu!

Cả tả, hữu chưởng của lão đại ma đầu cất lên bằng ngực từ từ đẩy tới giống như hai cái thoi.

Hai đạo khí thể màu vàng chói từ chưởng trung của lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo hiện ra.

- Huỳnh Kim Sa chưởng!

Hàn Tùng Bá kêu thầm như thế, bởi đây là quái chiêu từ lâu tăm tiếng lẫy lừng trên mặt giang hồ thuộc hàng danh chiêu trong lịch sử võ lâm.

Lập tức, chàng thiếu hiệp đưa cả song chưởng vận đủ mười hai thành công lực cho tuyệt chiêu “Thái Ất huyền công” đối mặt cùng chiêu thức đối phương.

Bóng chưởng khổng lồ màu xanh đại dương lẫn lộn có tiếng động như trời gầm trong đó.

Ầm!

Lão Đại chưởng giáo Thiên Linh giáo rống lên thảm thiết toàn thân bị tung cao ba trượng, rơi trơ xuống đánh huỵch một tiếng im lìm.

Chúng môn đồ Thiên Linh giáo còn sống sót ngó thấy cái chết không toàn thi thể của lão Đại chưởng giáo nhân vật đứng hàng thứ ba trong Thiên Linh giáo thảy đều khiếp mật, dù có muốn bỏ chạy cũng không được, vì hai chân bọn chúng như đã chôn sâu dưới đất rồi.

Bọn chúng đứng im tợ những chiếc bóng quỷ hiện giữa trời khuya.

Hàn Tùng Bá hét :

- Tất cả các ngươi phải chết!

Chàng thiếu hiệp vạch đi một vòng tròn quanh sân trường, tới đâu nghe có tiếng rú lồng lộng tới đó, đồng thời từng bóng người bay đi.

Chớp mắt mười mắt tên môn đồ Thiên Linh giáo chẳng còn một mạng nào sống sót.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio