Thánh Võ Phủ tam kiệt tạo thành thế tam giác vây quanh Lâm Minh. Thánh Nhạc Bình giận nổ phổi, hận không thể lập tức đem Lâm Minh bầm thây vạn đoạn. Mà ở trước người Thánh Nhạc Bình, Thánh Thiên Hạo sắc mặt âm trầm, dường như đang kiêng kỵ cái gì.
- Lâm Minh đúng không, người của Chân Võ Đại Thánh địa gọi ngươi như vậy...
Thánh Thiên Hạo lên tiếng. Hắn tính cách trầm ổn, lúc trước rất ít trực tiếp giao thiệp với Lâm Minh.
Lâm Minh không trả lời xem như là ngầm thừanhận.
- Ta nghe nói ngươi ra từ thế lực cấp Thánh địa, hơn nữa chỗ dựa của ngươi ở Xích Quang giới xa xôi. Ngươi tốt nhất làm rõ tình huống, ở Chân Võ đại thế giới đối nghịch với Song Cực Cung chúng ta, sẽ có kết cục gì?
Thánh Thiên Hạo uy hiếp nói, mà thanh âm này rơi vào trong tai người khác lại hoàn toàn chứng minh - Thánh Thiên Hạo sợ hãi! Nếu không sao đến mức lôi bối cảnh ra uy hiếp Lâm Minh? Trực tiếp giết chết không phải là xong rồi.
Thánh Võ Phủ tam kiệt liên thủ lại đều kiêng kỵ Lâm Minh. Tuy rằng một lần va chạm lúc trước khiến người không cảm thấy kết quả này ngoài ý muốn, nhưng chân chính từ trong miệng Thánh Thiên Hạo nói ra vẫn khiến bọn họ giật mình. Lâm Minh này, biến thái cỡ nào!
- Ngươi muốn nói gì?
Lâm Minh nhếch miệng cười.
- Làm người lưu một đường, thật sự đánh bừa, chúng ta cũng không sợ ngươi. Chỉ là, ta không muốn có bất kỳ tổn hại mà thôi. Giá trị công huân đã tăng trưởng đến trình độ này, bất kể ngươi ta tử vong một lần đều sẽ trả giá trầm trọng. Mà ngươi ta thực lực đạt tới loại trình độ này, đều có thể thoải mái qua dự tuyển vào vòng sau. Chúng ta cần chỉ là xếp hạng càng cao mà thôi...
Thánh Thiên Hạo ồm ồm nói. Thánh Võ Phủ tam kiệt bọn họ tuy rằng được xưng ba đại thiên tài xuất sắc nhất của Thánh Võ Phủ, nhưng Thánh Võ Phủ cũng không phải là một lòng. Bọn họ hưởng thủ đủ nhiều tài nguyên đồng thời cũng cần chịu đựng nghi ngờ và khảo nghiệm đến từ mọi mặt. Bọn họ cần một thành tích chói mắt để người phản đối trong Thánh Võ Phủ câm miệng. Nếu không sẽ mang áp lực đến cho gia tộc xuất thân của bọn họ.
Nguyên bản nếu như giết Lâm Minh dễ dàng như trở bàn tay, vậy thì giết cũng là giết. Nhưng là hiện tại theo như Thánh Thiên Hạo thấy, Lâm Minh trước mắt có chút sâu không lường được, ngay cả Chung Văn Thư đều chết trong tay hắn ta, như vậy ba người bọn họ chiến Lâm Minh tất nhiên sẽ thiệt hại, thậm chí khả năng không địch lại. Dưới loại tình huống này, còn xung đột với Lâm Minh hiển nhiên không khôn ngoan.
Lâm Minh cười nói:
- Tính toán của các ngươi thật là tốt. Lúc trước tưởng tượng giẫm ta như giẫm một con kiến, hiện tại phát hiện không có khả năng liền muốn cầu hòa. Thiên hạ có chuyện tốt như vậy sao?
Lâm Minh nói xong, Phượng Huyết Thương run lên, chỉ thẳng mi tâm Thánh Thiên Hạo.
Thánh Nhạc Bình nổi giận:
- Đại ca, nói thừa với hắn nhiều như vậy làm gì. Ba người chúng ta liên thủ còn sợ hắn hay sao!
Sắc mặt Thánh Thiên Hạo hoàn toàn trầm xuống:
- Xem ra ngươi thật là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Sau đệ nhất hội võ lần này, ngươi liền chờ chịu đựng lửa giận của Song Cực Cung đi. Động thủ!
Thánh Thiên Hạo hét lớn một tiếng, ba người đồng thời ra tay. Thánh Thiên Hạo tại chỗ không nhúc nhích, mà Thánh Nhạc Bình và Thánh Yên Nhiên từ hai hướng bất đồng công tới Lâm Minh.
- Hậu Thổ Lực Trường!
Năng lượng màu vàng đất toàn thân Thánh Thiên Hạo bùng nổ, Hậu Thổ Lực Trường che trời phủ xuống. Thánh Võ Phủ tam kiệt đều có được lĩnh vực lực trường. Sau khi kết giới thời gian của Thánh Nhạc Bình đối với Lâm Minh không có hiệu quả, do Thánh Thiên Hạo phát ra Hậu Thổ Lực Trường.
Lực trường này với pháp tắc hệ thổ làm cơ sở, chỉ cần thân ở trong đó đều sẽ bị đè ép của núi cao và mặt đất. Người tu vi không đủ sẽ trực tiếp bị ép thành thịt nát. Người tu vi hùng mạnh cũng sẽ toàn thân hành động bị quản chế, thậm chí nội tạng bị tổn thương.
Hậu Thổ Lực Trường trùm xuống, võ giả chung quanh chỉ cảm thấy lồng ngực buồn bực, nhao nhao rút lui. Lúc này bọn họ cách Thánh Thiên Hạo rất xa hơn nữa còn không phải đứng mũi chịu sào, nhưng dù vậy cũng có loại cảm giác như có một ngọn núi lớn đè lên người, ngay cả hô hấp đều khó khăn. Sự mạnh mẽ của lực trường này có thể nghĩ mà biết.
Đúng vào lúc này, Thánh Yên Nhiên nũng nịu quát một tiếng, thân thể hóa thành một bóng mờ màu đỏ lao thẳng đến Lâm Minh. Hai vòng trong tay một cái chỉ thẳng cổ họng Lâm Minh, một cái khác công hướng hạ thể, ra tay cực kỳ ác độc.
Trong nháy mắt Thánh Yên Nhiên công kích, Thánh Nhạc Bình đem pháp tắc thời gian - ý cảnh Nhanh thêm vào lên người Thánh Yên Nhiên. Bởi sự tồn tại của không gian Hồng Mông, hắn không thể dùng pháp tắc thời gian giảm chậm tốc độ của Lâm Minh, nhưng là tăng nhanh hơn tốc độ của Thánh Yên Nhiên lại rất dễ dàng, hiệu quả là như nhau.
Ba người liên thủ công kích, phối hợp ăn ý không kẽ hở. Đây là năng lực rất nhiều năm phối hợp tác chiến mới bồi dưỡng ra, hiện giờ thi triển ra sắc bén vô cùng!
Công kích như vậy khiến võ giả vây xem chung quanh căn bản không thở nổi, ngay cả nữ nhân mũ rộng vành đỏ cũng lộ vẻ kinh ngạc. Thánh Võ Phủ tam kiệt, bất kỳ người nào nàng không sợ, phải nói là toàn thắng. Nhưng là ba người liên thủ, sức chiến đấu lại có thể tăng lên gấp mấy lần, lại khiến nàng kiêng kỵ.
Đối mặt với Hậu Thổ Lực Trường bao trùm trời đất này, đối mặt với tập sát của Thánh Yên Nhiên, Lâm Minh chỉ quát lớn một tiếng, khớp xương toàn thân nổ vang đôm đốp.
Bát Môn Độn Giáp, bảy môn cùng mở!
Gràooooo!
Chỉ nghe một tiếng thét dài giống như rồng gầm xông thẳng lên trời, tiếng rồng gầm này lại là tiếng khớp xương Lâm Minh phát ra.
Lâm Minh bảy môn cùng mở, sức mạnh trong nháy mắt tăng lên đến triệu cân. Khoảnh khắc đó, sau lưng Lâm Minh hiện ra một hư ảnh Thương Long thật lớn. Sức mạnh khủng bố triệu cân với xương rồng cứng rắn như sắt thần để duy trì, sẽ bộc phát ra uy lực bậc nào!
Đột nhiên bước ra một cước, sức mạnh khủng bố bộc phát ra, Hậu Thổ Lực Trường trực tiếp bị Lâm Minh dùng sức mạnh chấn vỡ!
Ầm ầm!
Thánh Thiên Hạo nổi tiếng về sức mạnh lại trực tiếp bị luồng sức mạnh khủng bố này của Lâm Minh chấn cho liên tục lùi lại, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn, nội tạng bị thương tổn. Mà cùng lúc đó, Lâm Minh một thương đâm ra, chính đón đầu Thánh Yên Nhiên đang với tốc độ cực hạn bay vụt tới.
Thánh Yên Nhiên mặt hoa biến sắc!
- Chết!
Lâm Minh không chút thương hương tiếc ngọc, Phượng Huyết Thương đón đập đập xuống, xuống tay không chút lưu tình. Sức mạnh khủng bố trút xuống, tay phải Thánh Yên Nhiên đột nhiên chấn động, vòng Linh khí trong tay trực tiếp bị Phượng Huyết Thương đánh nát, liên đới tay phải của nàng cũng bị gãy xương cùng lúc!
Thánh Yên Nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, Phượng Huyết Thương đập thật mạnh lên trên chân nguyên hộ thể của nàng. Chân nguyên hộ thể vỡ nát, Thánh Yên Nhiên trực tiếp bị đập bay! Mà tốc độ Thánh Yên Nhiên bay ngược ra ngoài, còn nhanh hơn so với tốc độ nàng bay tới, khiến võ giả chung quanh xem cuộc chiến căn bản không kịp phản ứng.
- Tam muội!
Thánh Nhạc Bình muốn trong nháy mắt đó dùng pháp tắc thời gian – ý cảnh Chậm cứu Thánh Yên Nhiên. Nhưng đúng vào lúc này, hắn lại cảm giác một luồng sức mạnh mênh mông hùng hậu bao phủ, chính là không gian Hồng Mông!
Hắn quay đầu nhìn, chỉ thấy hào quang hai màu Lôi Hỏa lóe lên trước người mình, năng lượng xao động sắp bùng nổ!
Hắn bất chấp Thánh Yên Nhiên!
Bùng!
Thân thể Thánh Yên Nhiên như vẫn thạch rơi xuống đất, đập mạnh vào trong vách đá màu đen. Vách đá này còn cứng rắn hơn sắt thép gấp trăm lần, lại bị thân thể của Thánh Yên Nhiên đập xuyên ra một hang động hình người sâu bảy, tám trượng. Xương cốt toàn thân Thánh Yên Nhiên đứt ra từng khúc, miệng phun máu tươi.
Mà cùng lúc đó, Lôi Hỏa lực trong mầm non Tà Thần bùng nổ giữa Thánh Nhạc Bình và Thánh Thiên Hạo!
Ầm ầm!
Tiếng vang khủng bố, dư ba chân nguyên bừa bãi điên cuồng tràn ra. Lượng lớn nham thạch màu đen bị xốc lên hóa thành bột phấn. Võ giả chung quanh đều bị luồng sức mạnh này ép cho liên tục lui về phía sau.
Mà lúc này, Lâm Minh đón đầu dư ba vụ nổ lao vọt ra, Phượng Huyết Thương trong tay đột nhiên nện hướng Thánh Thiên Hạo!
Thánh Thiên Hạo sắc mặt đại biến. Mắt thấy Phượng Huyết Thương nện tới, hắn căn bản không dám dùng trọng kiếm để tiếp, sức mạnh chênh lệch quá lớn!
- Lâm Minh. Song Cực Cung sẽ bắt ngươi trả giá lớn!
Thánh Thiên Hạo biết rõ với tốc độ của mình không có khả năng tránh khỏi Lâm Minh, dứt khoát tay cầm trọng kiếm đột nhiên bổ về phía đầu Lâm Minh, muốn đồng quy vu tận.
Mà Lâm Minh chỉ cười lạnh một tiếng. Chiến linh Hoàng Kim, ý chí hình chiếu!
Khoảnh khắc đó, ở mi tâm Lâm Minh, chiến linh Hồng Mông Hoàng Kim đại thành gào thét mà ra. Không gian mấy trượng chung quanh Lâm Minh toàn bộ đều ở vào dưới sự ảnh hưởng ý chí của hắn, vô số xúc tua ý chí quấn quanh Thánh Thiên Hạo!
Một khắc đó, Thánh Thiên Hạo chỉ cảm thấy mình dường như côn trùng bay bị mạng nhện dính lại, tuy rằng hắn cũng có chiến linh Bạch Ngân đại thành nhưng chênh lệch với Lâm Minh quá lớn, căn bản không phát huy ra tác dụng.
Sức mạnh đột nhiên bị kiềm hãm, tiếp theo xúc tua ý chí bị giãy đứt. Tuy rằng Thánh Thiên Hạo trong nháy mắt thoát khỏi sự trói buộc của xúc tua nhưng chỉ trong nháy mắt trì hoãn này, cũng đã muộn!
Phượng Huyết Thương đã đâm về phía trái tim Thánh Thiên Hạo. Hiện tại Thánh Thiên Hạo muốn đồng quy vu tận cũng không có khả năng.
- Thổ nguyên hộ thể!
Thánh Thiên Hạo hét lên điên cuồng, toàn thân sáng lên một tầng bảo hộ màu vàng đất dày dặn. Cùng lúc đó, thân thể của hắn cũng phủ lên tầng giáp cát đất thật dày. Pháp tắc hệ thổ ở mặt phòng ngự gần như là nhất trong Ngũ Hành, Thánh Thiên Hạo muốn dùng lực phòng ngự tuyệt đối để đỡ Phượng Huyết Thương.
Mà Lâm Minh không thèm quan tâm, vẫn như cũ một thương đâm xuống.
Coong!
Phượng Huyết Thương không chút khách khí đâm lên trên thổ nguyên hộ thể của Thánh Thiên Hạo. Năng lượng tràn ngập linh tính có mặt khắp nơi, chuyên môn công kích điểm mỏng yếu trên tầng phòng ngự của Thánh Thiên Hạo. Đây là một trong những năng lực của Linh khí.
Nhưng mà thổ nguyên hộ thể của Thánh Thiên Hạo vẫn chặn được những năng lượng này.
Lâm Minh mặt không biểu tình, trong nháy mắt rút thương đâm tiếp!
Một thương lại một thương, tốc độ thương của Lâm Minh nhanh đến không thể tưởng tượng, thương sau nhanh hơn thương trước, mạnh hơn thương trước. Sức mạnh của những chiêu thương này, rồi lại dần dần chồng lên cùng một chỗ, giống như hải triều cuồn cuộn, sóng sau cao hơn sóng trước.
Rắc Rắc Rắc!!!
Theo một tiếng vang khẽ, trên thổ nguyên hộ thể của Thánh Thiên Hạo xuất hiện tầng tầng vết rạn, trên trán Thánh Thiên Hạo toát mồ hôi lạnh.
Hắn rốt cục ý thức được một tiểm: Lâm Minh trong nháy mắt đâm ra nhiều thương như vậy, kỳ thật là vì đem sức mạnh chồng lên cùng một chỗ.
Nhưng là... đã muộn rồi!
Sau khi Lâm Minh đâm ra thương, thương – sức mạnh hoàn toàn bùng nổ!
- Thương Khung Bá Điển – Bách Trọng Lãng!
Chỉ có đâm ra thương trước đó, sức mạnh không ngừng tích tụ, một thương cuối cùng bộc phát ra mới có thể đạt tới mạnh nhất. Như này mạnh hơn nhiều so với thương pháp Bách Trọng Lãng vội vàng phát ra!
Lực lớn triệu cân thi triển Thương Khung Bá Điển – Bách Trọng Lãng, mấy lần công kích chồng cùng một chỗ. Sức mạnh Lâm Minh bộc phát ra trong nháy mắt đó trực tiếp đột phá mức triệu!
Đây mới là thương pháp Bách Trọng Lãng hoàn chỉnh!
Ầm!
Phượng Huyết Thương đập thật mạnh lên thổ nguyên hộ thể của Thánh Thiên Hạo, thổ nguyên hộ thể hoàn toàn vỡ nát. Liên đới tầng giáp cát đất bao phủ bên ngoài thân Thánh Thiên Hạo cũng vỡ thành mảnh nhỏ. Ngực của Thánh Thiên Hạo bị Phượng Huyết Thương đập vỡ, xương sườn đều gãy, tim phổi vỡ nát. Hắn hộc mạnh ra một ngụm máu tươi, thân thể như bao tải nặng nề văng ra ngoài. Sức lực và cảm giác từ trên người hắn mau chóng trôi đi.
Thánh Thiên Hạo mạnh nhất trong Thánh Võ Phủ tam kiệt bị Lâm Minh một thương giải quyết, cộng thêm Thánh Yên Nhiên trọng thương sắp chết. Điều này cũng nghĩa là, Lâm Minh đã hoàn toàn thắng trận chiến đấu này!