- Long Nha!
- Long Nha!
- Lâm Minh!
- Lâm Minh!
Mấy tỉ người điên cuồng hò hét, đến lúc này, đã chẳng phân biệt đại thế giới với đại thế giới nữa, người Phượng tộc thượng cổ ở chỗ Xích Quang giới cũng vậy, người của Chân Võ đại thế giới cũng vậy, thậm chí người đại thế giới Ma Thủy cũng la lên.
Toàn trường vô cùng điên cuồng, mọi người đều hy vọng, hai người trên đài có thể sáng tạo kỳ tích, kỳ tích thuộc về võ giả!
Nhất là Long Nha được mọi người chú ý, thực lực đứng đầu trên trăm đại thế giới trên Mục Nguyệt tinh, có khả năng rất lớn phá vỡ thần thoại mà Thiên Tôn Thiên Cung lưu lại.
Lúc này ở trên Phong Thần Đài, Lâm Minh và Long Nha đã leo lên đến một phần mười độ cao bậc thứ của Phong Thần Đài, cũng chính là trượng!
Bậc thứ Phong Thần Đài trong khu đấu bán kết mấy hội võ Thần Vực đệ nhất liên tục cũng không có người nào leo lên được, độ khó của nó có thể nghĩ mà biết.
- Đúng là một việc trọng đại của khu thi đấu Mục Nguyệt tinh, một triệu năm khó gặp được toàn trường như vậy!
Trên thính phòng mấy tỉ người, tại vị trí cao nhất, có một tòa có vị trí đặc biệt nhất, tòa thính phòng này tự thành một tiểu thế giới, bên trong có ngồi một đám lão nhân, đều là nhân vật trọng yếu của đại thế giới này.
Phần lớn trong số bọn họ đều là Thánh chủ đỉnh phong, nửa bước Giới Vương, nhưng không có Giới Vương chân chính.
Cường giả Giới Vương, trừ bỏ Thiên Minh Tử có thân phận đại giới Giới Vương ra, có thể tụ tập ở trong Thiên Tôn Thiên Cung, cùng với đệ tử của Thiên Tôn cùng nhau thông qua thủy tinh kính quan sát trận đấu ra, thì cũng có thể giống như Chân Võ Đại Giới Vương, trực tiếp cưỡi Linh hạm, bay đến trời cao quan sát. Mà đây là chuyện mà chỉ có Giới Vương mới có đặc quyền này, những người khác không được phi hành trên trời, nếu không bầu trời trên trường thi đấu khu đấu bán kết đã sớm tụ tập đầy người rồi.
Trừ bỏ Giới Vương ra, bình thường cao tầng của đại thế giới, chỉ có thể đến hiện trường, ở một tòa vị trí cao quan sát.
Những người ở đây đều là nhân vật uy chấn một phương, nhưng hiện tại nhìn thấy Long Nha và Lâm Minh, đều vô cùng cảm khái, Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Tương lai hai người kia khó mà tưởng tượng được.
- Khó tin. Hai người, tuyệt đại song kiêu, hiện tại chẳng phân biệt được cao thấp a!
- Ừ, Long Nha rất giỏi. Lâm Minh cũng rất nổi tiếng. Hắn chỉ có tu vi Thần Hải sơ kỳ. Đến bây giờ còn sánh ngang bước chân Long Nha, đúng là không đơn giản!
Vốn mọi người còn nghĩ, Lâm Minh sẽ bị Long Nha chậm rãi bỏ xa. Nhưng mà Lâm Minh leo lên tới trượng, cũng không bị Long Nha bỏ sau.
...
Gió gào thét!
Tiếng hò hét vẫn tiếp tục!
Phong Thần Đài cao vạn trượng, sừng sững trong thiên địa, Lâm Minh và Long Nha ở trên này không bắt mắt cỡ nào, nhưng, trong tương lai bọn họ chính là nhân vật chống đỡ toàn bộ Thần Vực!
trượng, trượng, trượng...
Độ cao Lâm Minh không ngừng tăng lên, hắn cũng luôn sóng vai cùng Long Nha!
Theo độ cao tăng lên, uy áp cũng càng ngày càng mãnh liệt!
- Phong Thần Đài đúng là kỳ diệu! Văn lộ mỗi một nơi cao, đều ẩn chứa khí tức đại đạo pháp tắc.
Lâm Minh thở hào hển, hắn hít thở mỗi một hơi đều rất dài, hít cũng như thở, mỗi hơi như tiễn, một ngụm khí tức hít vào, gấp trăm lần so với người thường.
Hơn nữa người thường hút vào chỉ là không khí, Lâm Minh hô hấp cũng không phải không khí, mà là nguyên khí thiên địa.
Uy áp như thủy triều mãnh liệt đè xuống, không đơn giản là uy áp Thiên Tôn, Lâm Minh cảm giác chung quanh còn tràn ngập cỗ pháp tắc hỗn loạn.
Những lực lượng pháp tắc này, không hề có kết cấu, thậm chí với pháp tắc Lâm Minh lĩnh ngộ cũng có một chút khác biệt.
Nếu không thể vận chuyển pháp tắc bản thân chống đỡ chúng, sẽ bị chúng xé rách.
Mỗi một bước đều vô cùng gian khổ.
Đi lên từng bước, Lâm Minh còn cảm giác mình như trèo lên vách núi dựng đứng cao chót vót, bước tiếp theo, hắn liền cảm giác như mình rơi vào vũng bùn, lại bước một bước, là tiến vào trong chất lỏng dính nhớt vậy.
Đôi khi lại có một cỗ trọng lực mãnh liệt vọt tới, cánh tay có cảm giác như bị đứt lìa, nếu không phải là Lâm Minh, mà đổi thành một võ giả khác, không có thân thể cường đại và chân nguyên dày đặc như Lâm Minh, một khi bị cỗ trọng lực này úp tới, sẽ trực tiếp bị kéo xuống.
Có đôi khi một cỗ lực lượng hỗn loạn vọt tới, trực tiếp tấn công chân nguyên hộ thể của Lâm Minh, những lực lượng hỗn loạn này, không kém gì một kích toàn lực của cường giả Thần Hải hậu kỳ. Nếu là bình thường, bình thường cường giả Thần Hải hậu kỳ công kích, Lâm Minh căn bản không có chút cảm giác, nhưng mà lúc này đang trong quá trình leo lên Phong Thần Đài, lực lượng của Lâm Minh tiêu hao rất lớn, chịu đựng một kích như vậy, tuyệt đối không thoải mái.
- Vù!
Lâm Minh thở dài một hơi, lúc này mới lên cao mấy trăm trượng, phía trước còn có hơn trượng nữa!
Dựa theo tình huống này mà đi, Lâm Minh mình cảm giác leo lên bậc thứ thì hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng mà chỉ vẻn vẹn bậc thứ , cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của Lâm Minh!
Hắn muốn nếm thử bậc thứ , nhưng tình huống hiện tại, leo lên bậc thứ chỉ sợ leo lên mấy trăm trượng sẽ bị trực tiếp đánh rơi xuống dưới!
Phong Thần Đài được xưng Thần Hải kỳ không thể trèo lên, Hạo Vũ Thiên Tôn tạo ra Phong Thần Đài nhiều như vậy, căn bản không có đệ tử Thần Hải kỳ nào leo qua, tự nhiên không phải nói suông.
Nên biết rằng, những người này đều là truyền nhân của Hạo Vũ Thiên Tôn, đại đa số bọn họ vẫn là ở Thần Hải hậu kỳ leo lên Phong Thần Đài, mà Lâm Minh lại chỉ ở Thần Hải sơ kỳ.
Lâm Minh không hy vọng xa vời leo lên bậc thứ , nhưng ít ra, trong quá trình hắn leo lên bậc thứ thì phải đạt được cực hạn của bản thân, sáng tạo ra một cái cực hạn!
Lâm Minh quay đầu nhìn thoáng qua Long Nha, Long Nha cách Lâm Minh không xa, tốc độ của hắn tương đương với Lâm Minh.
Lúc này, con ngươi của hắn đã biến thành hơi vàng, con ngươi phủ kiến hoa văn phức tạp thần bí.
- Đôi mắt này...
Lâm Minh trong lòng hơi động, không phải lần đầu tiên nhìn thấy con ngươi của Long Nha.
Tuy rằng hắn không rõ đôi mắt này rốt cuộc có bí mật gì, nhưng mà hắn có thể khẳng định, Long Nha bởi vì có đôi mắt này mà có năng lực lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc càng mạnh, kể từ đó, Long Nha cũng chịu lực tác động nhỏ hơn mình.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Lâm Minh, Long Nha nhìn lại Lâm Minh, đôi mắt biến dị kia hiện lên ánh mắt sắc bén vô cùng, dường như liếc mắt một cái nhìn thấu lòng người vậy.
Long Nha cười cười, tiếp tục trèo lên.
Mà Lâm Minh lúc này lại hơi chậm lại, hắn hít sâu một hơi, tâm thần trầm xuống.
Nhắm mắt suy nghĩ!
Từ ngay từ đầu tiếp xúc Phong Thần Đài, Lâm Minh đã cảm nhận được được cỗ ý cảnh tầng như có như không!
Mà cỗ ý cảnh này từ đầu đến cuối tràn ngập mỗi một góc của Phong Thần Đài, người khác không cảm giác được, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác được rõ ràng.
tầng, đến tột cùng là cái gì?
Lâm Minh không thể nói rõ, nhưng mà hắn có thể khẳng định, nó cũng không phải truyền thuyết và nói suông.
Lâm Minh vượt qua được tầng Cửu Vẫn, trong đó đã ẩn chứa đại đạo pháp tắc rồi.
- Lâm Minh sao lại không di chuyển nữa?
Người xem chỉ nhìn thấy Lâm Minh đột nhiên ngừng leo lên, vốn tốc độ của Lâm Minh thủy chung ngang hàng với Long Nha, nhưng hiện tại, Lâm Minh đột nhiên ngừng lại, đã bị Long Nha bỏ xa ra.
- Hắn không đủ thể lực chống đỡ, dừng lại nghỉ ngơi sao?
Võ giả leo lên Phong Thần Đài, dưới tình huống không thể phi hành, giống như phàm nhân leo lên vách đá dựng đứng, quả thật phải khôi phục thể lực.
- Nghỉ ngơi một chút cũng tốt, còn hơn bị hao hết chân nguyên rơi xuống Phong Thần Đài.
- Xem ra Long Nha sẽ thuận lời đi lên bậc thứ , Lâm Minh chỉ sợ có chút khó khăn, tuy nhiên cho dù hắn bây giờ bị rơi xuống, cũng đã rất không tồi rồi, đừng quên hắn mới là Thần Hải sơ kỳ!
Độ cao hiện tại của Lâm Minh là khoảng trượng ở bậc thứ , cho dù lập tức thất bại, cũng không có người cười nhạo Lâm Minh, bọn họ nào có tư cách này!
Năm đó ở Phong Thần Đài tổ chức đấu bán kết hội võ đệ nhất, không biết bao nhiêu tuyệt thế thiên tài Thần Hải hậu kỳ, cũng từ bậc thứ rơi xuống.
- Không sai, Thần Hải sơ kỳ chiến thắng U Vô Tận, trên Phong Thần Đài leo lên trượng bậc thứ , hơn nữa nghỉ ngơi một chút, chỉ sợ có thể tiếp tục leo lên mấy ngàn trượng nữa, như vậy đã đủ để kiêu ngạo rồi.
Lúc này, Long Nha đã leo đến trượng, Lâm Minh vẫn ngưng lại ở độ cao trượng.
Bậc thứ , cho dù là Long Nha cũng leo lên rất chậm, leo lên trượng này cũng phải mất phút.
Lâm Minh vừa trầm tư là phút.
- Vẫn còn nghỉ ngơi? Cho dù ngừng lại ở vách núi cao cũng phải chịu uy áp, cánh tay Lâm Minh không rát sao?
- Thần trí của hắn đã mê man rồi, chỉ còn hơi thở chống đỡ...
- Lâm sư huynh, tỉnh lại đi!
- Lâm sư huynh, cố lên!
Đệ tử trẻ tuổi của Phượng tộc thượng cổ luôn cổ vũ vì Lâm Minh.
Bọn họ vừa la lên, chỉ nghe bùng một tiếng!
Một tiếng nổ vang, một cỗ lực lượng hỗn loạn lao đến, chân nguyên hộ thể của Lâm Minh bạo toái, mà Lâm Minh hồn nhiên chưa phát giác.
Trán hắn chảy ra một tia máu tươi.
Cho dù Lâm Minh đã mở ra Cảnh Môn, lại dung hợp Long cốt Chí Tôn, phòng ngự thân thể vô cùng cường đại, nhưng mà dưới tình huống tiêu hao thật lớn, lại cố ý không thúc dục chân nguyên hộ thể và long cốt chi lực, tương đương với trạng thái thả lỏng để mặc cho cường giả Thần Hải hậu kỳ đánh vào một kích, cho nên mới bị thương.
- Lâm sư huynh!
Đệ tử của Phượng tộc thượng cổ hoảng sợ, mà sau khi chân nguyên hộ thể của Lâm Minh nổ tung, hắn cũng không hình thành ra chân nguyên hộ thể mới.
- Lâm sư huynh cẩn thận!
Võ giả của Phượng tộc thượng cổ lại hô lên, lại một đạo năng lượng hỗn loạn vọt lại, trực tiếp công kích lên lưng Lâm Minh!
Không có chân nguyên hộ thể, trực tiếp chịu đựng cổ năng lượng này tấn công!
- Bồng!
Thân thê rLâm Minh đột nhiên chấn động, quần áo sau lưng bị xé rách, máu tươi đầm đìa.
- Lâm đại ca!
Tần Hạnh Hiên thấy một màn như vậy, phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Ngay từ đầu, mặc kệ Lâm Minh hay là Long Nha, đều toàn lực thúc dục chân nguyên hộ thể, cứng rắn đối kháng công kích của năng lượng hỗn loạn bậc thứ , thân thể hoặc là pháp y nhuyễn giáp chỉ chịu đựng dư ba.
Nhưng hiện tại, Lâm Minh lại tùy ý tán đi chân nguyên hộ thể, trực tiếp dùng thân thể cứng rắn đối kháng công kích hỗn loạn, nếu là võ giả bình thường, một kích kia sẽ đánh cho thân thể chia năm sẻ bảy.
- Lâm Minh hắn có phải đã hôn mê rồi hay không?
- Có lầm hay không, hắn hôn mê mà còn mạnh như vậy? Ngay cả chịu hai đòn nghiêm trọng như vậy cũng không bị rơi xuống?
Mọi người đều cho rằng hắn thật sự hôn mê rồi, nên bị một kích đánh xuống mới đúng.