- Trận thứ , Long Nha vs Vũ Văn Bác!
Hạo Vũ Tử trên đài lớn tiếng tuyên bố. Long Nha và Lâm Minh cùng ra từ khu thi đấu Mục Nguyệt tinh, thực lực lại xấp xỉ. Thứ tự ra sân của hai người chính là lần lượt nhau, sau Lâm Minh chính là Long Nha.
Vũ Văn Bác đối thủ của Long Nha đến từ Hạo Vũ giới, là hậu nhân trực hệ của Quảng Vũ Giới Vương. Lúc trước xếp hạng vòng dự tuyển của hắn vượt qua U Vô Tận.
Sự mạnh mẽ của Long Nha, mọi người đều biết rõ. Nhất là sau khi Lâm Minh chiến thắng Băng Nguyệt, đã rất ít người coi trọng Vũ Văn Bác. Nhưng là Vũ Văn Bác ra sân vẫn khơi dậy tiếng hoan hô nhiệt liệt trên khán đài. Là thế lực bản thổ của Hạo Vũ giới – nơi tổ chức đệ nhất hội võ, người ủng hộ của Vũ Văn Bác rất nhiều.
- Xin chỉ giáo.
Long Nha hành lễ.
Đối mặt với Long Nha, Vũ Văn Bác sắc mặt ngưng trọng.
Theo Hạo Vũ Tử tuyên bố trận đấu bắt đầu, Vũ Văn Bác vừa ra tay liền toàn lực ứng phó. Hắn biết, phần thắng Long Nha rất nhỏ, không toàn lực ra tay càng không có mảy may cơ hội.
- Một kiếm ngàn dặm!
Vũ Văn Bác bổ ra một kiếm, kiếm quang hội tụ thành một chùm sáng, ngưng tụ đến cực hạn. Chung quanh kiếm quang, không gian xảy ra vặn vẹo kịch liệt, rồi lại đem kiếm quang này che giấu, khiến cho nó gần như ẩn hình.
Một kiếm tốc độ cực nhanh mà khó thể nắm giữ như thế, có thể nghĩ mà biết khó tránh cỡ nào.
Nhưng mà đáng tiếc, hắn gặp phải Long Nha.
Vào khoảnh khắc kiếm quang một kiếm ngàn dặm kia tới gần Long Nha, chung quanh Long Nha, tốc độ thời gian trôi đột nhiên chậm lại, tương ứng kiếm quang của Vũ Văn Bác cũng chậm lại.
Long Nha rất ung dung tránh được kiếm quang, trường kiếm trong tay men theo kiếm quang bổ xéo lên, đâm thẳng ngực Vũ Văn Bác.
Vù Vù Vù!!!
Năng lượng gào thét, Vũ Văn Bác đồng tử co rụt, thân thể bay nhanh ra ngoài.
Nhưng mà cùng lúc đó, thân thể Long Nha một chia làm bốn, từ bốn phương hướng đồng thời công tới Vũ Văn Bác. Không gian kính tượng cũng không phải là ảo giác mà là phân thân chân chính, có được một bộ phận lực công kích của bản thể.
Bốn kiếm hợp một, Vũ Văn Bác rống lớn một tiếng, vung kiếm ngăn cản, nhưng mà thực lực chênh lệch quá xa.
Bùng!
Kiếm quang vỡ nát, thân thể Vũ Văn Bác bay ngược ra ngoài, thua không hề trì hoãn.
- Long Nha thắng!
Hạo Vũ Tử nhìn Long Nha một cái thật sâu. Kết quả trận chiến này sớm trong dự kiến, vòng thứ nhất chung kết, trước khi quyết ra người của tập đoàn thứ nhất, những trận chiến này đối với thiên tài đỉnh cao mà nói căn bản là không có độ khó gì.
- Long Nha này quá mạnh mẽ! Hai vị từ Mục Nguyệt tinh đi ra, Lâm Minh, Long Nha đều là biến thái!
- Nghe nói Long Nha có một đôi mắt kỳ dị. Một khi mở ra, sức chiến đấu tăng gấp bội. Mà hiện tại, đôi mắt của hắn căn bản không dùng, chênh lệch giữa Vũ Văn Bác và hắn quá lớn, căn bản không cần sử dụng.
Mọi người cũng không biết Tam Sinh Đồng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được điểm mạnh mẽ của pháp tắc kỳ dị của Long Nha.
- Trận thứ , Lan Lăng vs Quân Bích Nguyệt!
Hạo Vũ Tử lại tuyên bố.
Lan Lăng chính là đệ tử của Tiêu Dao Thiên Tôn!
Tiêu Dao Thiên Tôn, thực lực địa vị ở hàng Thiên Tôn đều là trung thượng, đệ tử của Tiêu Dao Thiên Cung ở đệ nhất hội võ các lần trước cũng lấy được thành tích cực kỳ huy hoàng.
Lan Lăng hết sức tự tin đi lên lôi đài, mà ở trước người hắn Quân Bích Nguyệt vai đeo một thanh trường kiếm, hông treo một bầu rượu, trong tay ôm một con thỏ nhỏ vừa trắng vừa đáng yêu.
- Thỏ con, ngươi ở chỗ này chờ một chút, ta đi một lúc rồi về.
Quân Bích Nguyệt nói xong, nhẹ nhàng đem con thỏ nhỏ đặt ở trên ghế, yêu thương sờ sờ thân thể lông xù của nó. Rồi sau đó gỡ trường kiếm xuống, đi hướng lôi đài.
Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Lan Lăng nhếch lên một độ cong nghiền ngẫm:
- Đã đến lúc này rồi ngươi còn có tâm tình yêu thỏ?
Quân Bích Nguyệt không đáp lời.
Bị người phớt lờ như vậy, Lan Lăng có chút tức giận:
- Ngươi không nhận thua sao?
- Nhận thua? Vì sao ta phải nhận thua? Ta nghĩ ta đánh bại ngươi, dùng ba kiếm hẳn là đủ rồi.
Quân Bích Nguyệt vừa nói như thế, toàn trường đều kinh.
- Ba kiếm!?
Lan Lăng cũng không phải nhân vật cùng một cấp bậc Vũ Văn Bác, hắn là truyền nhân Thiên Tôn chính gốc, hơn nữa ở trong số truyền nhân Thiên Tôn cũng không phải kẻ yếu. Thậm chí có một số người cho rằng Lan Lăng có tư cách tranh top . Dưới tình huống như vậy, Quân Bích Nguyệt này dám nói ra lời nói ba kiếm đánh bại Lan Lăng, đây là ngông cuồng bậc nào.
- Tiểu tử này là lai lịch gì? Hắn điên rồi?
- Ba kiếm đánh bại Lan Lăng? Tiểu Ma Tiên mới dám nói loại lời này chứ!
- Quá ngông cuồng!
Rất nhiều người nhìn mà liên tục trợn mắt. Lúc trước Quân Bích Nguyệt trừ một cái thứ nhất khu vực căn bản là không có biểu hiện gì sáng chói. Mà thứ nhất khu vực bán kết thật sự không tính là gì, ngay cả top đều không vào được.
- Ha ha ha ha!
Lan Lăng cười rộ lên điên cuồng:
- Thú vị, thú vị! Không biết đã bao lâu ta không nghe nói qua lời ngông cuồng như vậy. Ba kiếm đánh bại ta? Tốt! Tốt! Vậy ta liền xem xem ngươi đánh bại ta thế nào!
Keng!
Lan Lăng rút ra một thanh trường đao, tuy rằng hắn đang cười nhưng nụ cười của hắn lại vô cùng lạnh băng, toàn thân sát khí đằng đằng. Từ một điểm này là nhìn ra được hắn căn bản không phải đang cười mà là bởi vì sự miệt thị của Quân Bích Nguyệt mà tràn ngập sát khí!
Quân Bích Nguyệt yên lặng rút trường kiếm ra. Trường kiếm bốn xích, mũi kiếm không phải lạnh lẽo trong tưởng tượng mà là phủ kín rỉ sét màu xám nâu. Loại rỉ sét này giống như là trường kiếm do sắt thường rèn ra dính máu không lau, sau thời gian dài để lại.
Quân Bích Nguyệt tay cầm một thanh trường kiếm như vậy đứng ngạo nghễ. Hắn một bộ áo trắng thắng tuyết, dung mạo thanh tú, toàn thân toát ra một luồng khí chất thư sinh u buồn. Nếu hắn không phải cầm trường kiếm, ở quốc gia phàm nhân nhìn thấy hắn, thật sự sẽ cho rằng hắn là một sĩ tử tham gia kỳ thi. Kỳ thật dù hắn cầm kiếm cũng không giống võ giả, bởi vì thanh kiếm này thật sự thoạt nhìn có chút sứt mẻ cũ nát, ném ở trên đường đều không ai nhặt.
- Kiếm này cũng có thể giết người? Ta thấy ngươi điên mất rồi.
Lan Lăng liếc trường kiếm kia một cái, cười lạnh nói.
Thoạt nhìn bề ngoài, thanh kiếm này thật giống như một đoạn sắt thường, nhưng là Lâm Minh lại mơ hồ cảm giác được trong nó ẩn chứa Thần lực đặc thù. Lực lượng không thể hình dung, thậm chí tương tự Phong Thần Đài.
- Kiếm này...
Lâm Minh nhíu mày:
- Quân Bích Nguyệt rốt cuộc là xuất thân gì?
- Kiếm thứ nhất! Quang!
Đúng lúc này, Quân Bích Nguyệt động. Một kiếm chém ra, cắn nuốt hào quang, mọi tia sáng chung quanh toàn bộ vì một kiếm này mà vặn vẹo, hội tụ lại. Trong nháy mắt, trong phạm vi dặm chung quanh Quân Bích Nguyệt trở thành một vùng thế giới tối đen!
- Đây là...
Lan Lăng đột nhiên ngẩn ra. Hắn còn chưa kịp phản ứng, trên thân kiếm của Quân Bích Nguyệt phát ra hào quang chói mắt. Đối lập mãnh liệt giữa tối tăm và sáng ngời, chọc vào mắt người. Loại ánh sáng này cũng không phải là ánh sáng bình thường, cho dù là võ giả cũng không thể nhìn thẳng, sẽ bị tia sáng tổn thương.
Ngay cả Lâm Minh cũng không kìm lòng được nhắm mắt lại, mà ở bên cạnh Lâm Minh không xa, Long Nha đồng tử co rụt, con ngươi biến thành hình mũi kim. Hắn rõ ràng mở ra Tam Sinh Đồng.
- Thao túng tia sáng?
Có võ giả phát ra tiếng kinh hô như vậy.
- Không đúng, là pháp tắc Âm Dương!
Lâm Minh đồng tử co rụt, hắn trải qua chín tầng thiên kiếp, hai tầng cuối cùng chính là Âm Dương đại kiếp. Hắn đương nhiên biết sự mạnh mẽ của pháp tắc Âm Dương.
Ở Thần Vực, pháp tắc Không Gian, Thời Gian đều là một trong những pháp tắc khó tu luyện nhất, uy lực mạnh nhất. Nhưng chúng nó chỉ là một trong, cũng không phải vương giả tuyệt đối chân chính. Có một số pháp tắc có thể sánh ngang với chúng, chính như là pháp tắc Âm Dương!
Hai khí Âm Dương là nền tảng diễn sinh vạn vật, thậm chí người tu luyện pháp tắc Âm Dương còn ít hơn so với người tu luyện pháp tắc Thời Không.
- Vương Giả Tiêu Dao!
Vào lúc hai tầng thần quang âm dương cắn nuốt hết thảy, Lan Lăng hét lớn một tiếng, đao mang màu đỏ như cột chống trời thẳng lên cao, gần như muốn bổ chém bầu trời. Nhìn thấy đao mang hùng vĩ này, rất nhiều võ giả ở đây đều không hiểu sinh ra một loại cảm giác hồi hộp.
- Thần Võ vô thượng, đây tuyệt đối là Thần Võ vô thượng!
- Không sai. Là Thần Võ vô thượng Vương Giả Tiêu Dao của Tiêu Dao Thiên Tôn. Tuy rằng bộ Thần Võ vô thượng này còn chưa viết xong, nhưng dù sao cũng là Thần Võ vô thượng, uy lực không thể địch nổi!
Lan Lăng dùng ra Thần Võ vô thượng, muốn đem pháp tắc Âm Dương của Quân Bích Nguyệt và thân thể của hắn cùng nhau bổ ra! Nhưng là điều này lại từ bên cạnh chứng minh, Quân Bích Nguyệt thật sự quá mạnh, khiến Lan Lăng không thể không vừa lên liền dùng toàn lực ứng phó.
Một võ giả xuất thân bình dân, làm được một bước này đã đủ để kiêu ngạo.
- Kiếm thứ hai! Trảm!
Quân Bích Nguyệt nhắm chuẩn đao mang kia, một kiếm quét ngang. Cũng không biết hắn dùng chiêu thức gì, chỉ thấy trời đất chấn động, trời trăng mất sáng, mọi vật thế gian đều dường như vì một kiếm này mà biến thành hai màu đen trắng. Đao mang Lan Lăng phát ra, trực tiếp bị một kiếm này của Quân Bích Nguyệt xé rách, hoàn toàn vỡ nát!
Tuy nhiên cùng lúc đó, kiếm quang của Quân Bích Nguyệt cũng tan rã, kiếm quang và đao mang triệt tiêu lẫn nhau, biến mất vô hình.
- Kiếm thứ ba! Bại!
Không thể tưởng tượng, Quân Bích Nguyệt sau khi phát ra hai chiêu kiếm không thể địch nổi, rồi lại trong thời gian / chớp mắt lần nữa bổ ra kiếm thứ ba!
Mà kiếm thứ ba, uy lực thậm chí mạnh hơn kiếm thứ nhất và thứ hai!
Mà nhìn lại Lan Lăng, sau khi dùng ra nửa bộ Thần Võ vô thượng do Tiêu Dao Thiên Tôn sáng lập, lực cũ đã hết lực mới chưa sinh, trơ mắt nhìn một kiếm này của Quân Bích Nguyệt bổ tới!
- Làm sao có thể?
Trên mặt Lan Lăng đầy vẻ khó tin, hắn không thể tin được, Quân Bích Nguyệt làm sao có thể có được lực lượng mạnh mẽ như vậy, liên tiếp phát ra ba kiếm khủng bố như thế. Lực lượng thế giới của hắn ta dùng không hết sao?
Hắn đã không kịp có ý niệm này, một kiếm cuối cùng của Quân Bích Nguyệt trực tiếp bổ nát đao mang còn lại không nhiều của hắn, rồi sau đó không chút khách khí chém lên chân nguyên hộ thể của hắn.
Chỉ nghe một tiếng “Bùng” nổ vang, chân nguyên hộ thể của Lan Lăng vỡ nát, thân thể như bao tải rách trực tiếp bay ra ngoài.
Lan Lăng hộc ngụm máu lớn, ngã mạnh trên đất, thua hoàn toàn triệt để.
Tất cả người xem đều sợ ngây người.
Nói ba kiếm là ba kiếm, không hơn một kiếm không thiếu một kiếm. Quân Bích Nguyệt cứ như vậy hoàn toàn triệt để đánh bại đối thủ.
Mà đối thủ của hắn, là truyền nhân Thiên Tôn chân chính, đặt ở trong số truyền nhân Thiên Tôn địa vị cũng không thấp, thua quá thảm.
Quân Bích Nguyệt này đến tột cùng là lai lịch gì?
Ngay cả Lâm Minh đã sớm chú ý Quân Bích Nguyệt, đều hiện đầy vẻ bất ngờ. Lan Lăng quả thật rất mạnh, điều này càng làm nổi bật sự biến thái của Quân Bích Nguyệt.
Hiện tại Lâm Minh thậm chí hoài nghi, Long Nha thật sự chống lại Quân Bích Nguyệt rốt cuộc ai mạnh hơn một chút?
- Quân Bích Nguyệt này... Nghe nói hắn là võ giả bình dân, điều này sao có thể?
Lúc trước truyền rộng rãi Long Nha là xuất thân bình dân, nhưng trên thực tế Long Nha cũng là truyền nhân Thiên Tôn. Hiện tại nghe đồn Quân Bích Nguyệt là xuất thân bình dân, một võ giả xuất thân bình dân có thể đi đến nước này?