Chương : Luyện hóa
Trong không gian ma phương, tầng tầng lớp lớp Phong Thần Trận Phù trôi nổi trong đây, hình thành một trận đồ cực lớn khóa Hỗn Nguyên linh căn ở đó, lúc này thể tích của Hỗn Nguyên linh căn chỉ còn mười trượng, nó giống như con ong rơi vào mạng nhện, mặc cho nó giãy dụa thế nào cũng trốn không thoát.
- Phục hồi nhanh như vậy?
Nhìn thấy Hỗn Nguyên linh căn thì Lâm Minh kinh ngạc, vốn Hỗn Nguyên linh căn đã bị Lâm Minh chém thành vài đoạn, hiện tại những những rễ cây này sinh ra những tơ nhỏ liên hệ với nhau, những xúc tu này tương liên, ẩn ẩn có xu thế khép lại.
- Sinh mệnh lực của Hỗn Nguyên linh căn rất cường đại, dùng nó luyện dược đúng là có trợ giúp cực lớn với Luyện Thể Thuật.
Bên người Lâm Minh có Mộ Thiên Tuyết áo trắng nói như thế, linh hồn thể Mộ Thiên Tuyết không nhiễm tục khí, nàng lơ lửng ở giữa không trung, hai chân trần trụi thoạt nhìn phiêu dật xuất trần.
- Muốn cầm ta luyện dược? Hắc hắc, các ngươi vọng tưởng! Cầm ta luyện dược, ta sẽ lập tức thiêu đốt bổn nguyên của mình, chẳng những các ngươi không chiếm được cọng lông mao nào, nhưng mà ta sẽ nổ tung kéo các ngươi chôn cùng.
Hỗn Nguyên linh căn dữ tợn nói ra, nó biến ảo thành thiếu nữ, trong chốc lát biến ảo thành ác ma dữ tợn, thân thể của nó vặn vẹo kịch liệt, thoạt nhìn rất không ổn định, phảng phất điên giống như:bình thường.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi có thể thử xem, Phong Thần đại pháp của ta ngay cả thần linh cũng phong ấn, huống chi ngươi chỉ là tiểu nhân vật.
- Ha ha ha ha! Phong ấn thần linh? Cũng không sợ gió lớn cắt mắt đầu lưỡi à, công pháp chó má gì mà dám xưng là Phong Thần đại pháp, cười chết người!
Hỗn Nguyên linh căn nói ra như kim loại chói tai, trong chốc lát biến thành giọng nữ hoặc biến thành ác ma, rơi vào trong tai người rất chói tai.
Đúng lúc này sau lưng Mộ Thiên Tuyết có Tiểu Ngư Nhi ngủ say tỉnh lại, nàng xoa nhập con mắt buồn ngủ, thấy rõ Lâm Minhthì trong lòng vui vẻ, lập tức buồn ngủ đều không có.
- Lâm Minh ca ca, ngươi tới rồi!
Lâm Minh gần đây ít khi tiến vào không gian ma phương, thường xuyên tu luyện mấy tháng hoặc mấy năm, cũng lâu rồi không gặp Tiểu Ngư Nhi.
Tiểu Ngư Nhi vẫn bộ dáng cũ, nàng càng ngày càng tham ăn, nhưng mà hiện tại Lâm Minh thân gia phong phú, dù nàng mỗi ngày ăn một ngàn Tử Dương tinh Lâm Minh cũng cung ứng được.
Nghe được Tiểu Ngư Nhi xưng hô với Lâm Minh thì thần sắc Hỗn Nguyên linh căn kịch liệt nổi sóng gió.
- Lâm Minh? Ngươi là Lâm Minh? Lâm Minh?
Hỗn Nguyên linh căn huyễn hóa gương mặt ác ma không dám tin nhìn qua Lâm Minh. Ánh mắt nhìn qua nội thế giới của Lâm Minh và hoảng sợ nói:
- Tu vị Thần Hải Kỳ, ngươi chẳng lẽ thật sự có tu vị Thần Hải Kỳ mà không phải che dấu tu vị?
- Đúng, lần này trên lôi đài Thần Vực cũng có người tu vị Thàn Hải Kỳ có tên là Lâm Minh, chẳng lẽ là ngươi?
Nghe được Hỗn Nguyên linh căn nói vậy thì Lâm Minh ngoài ý muốn.
- Ngươi là một gốc linh thực của Ma Thủy Tùng Lâm, vậy mà nghe qua tên của ta?
- Quả nhiên là ngươi!
Tâm thần Hỗn Nguyên linh căn rung mạnh.
- Được xưng tương lai có thể trở thành Thiên tôn, tuyệt đỉnh nhân vật như vậy đúng là khó lường! Chẳng trách ta thua ở trên tay ngươi, kể cả sáu tên Thần Quân của Thiên Minh Đại Thánh Địa cũng phải nuốt hận trong tay của ngươi. Ngươi cũng xem như danh xứng với thực!
Ánh mắt Hỗn Nguyên linh căn lập loè, ánh mắt Lâm Minh nhìn qua ban đầu là thống hận cực độ, bây giờ là vừa hận vừa sợ!
Thiên tôn là khái niệm gì, nửa bước Thiên tôn thân phận Giới Vương đủ hù chết người, Thiên tôn tuyệt đỉnh là nhân vật cả ức năm trong Thần Vực cũng khó xuất hiện một người, trong Thần Vực chỉ có vài người mà thôi. Quả thực không thể tưởng tượng.
- Không nghĩ tới ngươi còn chú ý thế giới loài người, đối với chuyện của ta nghe nói rất nhiều.
- Hừ, ta tuy là linh thực, nhưng mà ta có thể biến ảo ngàn vạn thân phận, cho dù là ác ma, hung thú, cho dù là Ma tộc, nhân loại, cho dù là nam tử, nữ tử thì ta thường xuyên tiến vào thế giới loài người sưu tầm công pháp bí tịch, thiên tài địa bảo, hút tinh nguyên cao thủ, biết rõ tên của ngươi cũng không kỳ quái.
- Thì ra là thế.
Lâm Minh trong nội tâm thoải mái.
Hỗn Nguyên linh căn cắn răng nói ra: - Lâm Minh, không nên giết ta, ta có thể quy thuận ngươi, làm khế ước thú của ngươi, ngươi thành tựu tương lai rất cao, ta đi theo ngươi cũng xem như có tiền đồ!
Hỗn Nguyên linh căn nói chuyện, ánh mắt sáng quắc nhìn qua Lâm Minh, chờ Lâm Minh trả lời.
Lâm Minh mỉm cười, nói:
- Thật có lỗi, ta không cần, tiền đồ của ngươi sáng ngời có quan hệ gì tới ta? Ngươi với ta mà nói giá trị lớn nhất chính là lấy ra luyện đan, ngươi làm khế ước thú của ta? Tốc độ phát triển của ngươi vượt qua ta sao? Có ý nghĩa gì? Huống chi ngươi trời sinh tính xảo trá, ta không có hứng thú mỗi ngày phải đề phòng ngươi, đi chết đi!
Lâm Minh phán định Hỗn Nguyên linh căn tử hình.
- Lâm Minh, thiên phú của ta có lẽ ngươi chướng mắt, nhưng mà ta có rất nhiều tri thức, dù là ngươi không biết hay ngươi cũng đã biết, hiện tại Thiên Minh Tử đang trù tính luyện một viên thần đan, tên là Cửu Tinh Thiên Đan, là nhân loại thời đại Thái Cổ phục dụng dùng đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, hiện tại đan phương đã thất truyền! Ngươi chẳng lẽ không tâm động?
- Cửu Tinh Thiên Đan?
Tâm thần Lâm Minh khẽ động, thần dược đột phá Đạo Cung Cửu Tinh?
- Lâm Minh, Cửu Tinh Thiên Đan đúng là thần dược nhân loại thời đại Thái Cổ dùng đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, nhưng mà hiện tại Thiên Đạo quy tắc đã cải biến, cho dù có Cửu Tinh Thiên Đan cũng chưa chắc đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, nhưng mà kỳ quái đan phương đã thất truyền, không biết Thiên Minh Tử làm sao có được.
- Cửu Tinh Thiên Đan ta cần phải có, đáng tiếc dùng thực lực của ta không thể rung chuyển Thiên Minh Tử được, ta thấy tốt nên lấy, nếu như ta tiếp tục quần nhau với Thiên Minh Tử thì rất có thể bại lộ thân phận, cuối cùng cũng chết trong tay của hắn.
Mộ Thiên Tuyết cho Thiên Minh Tử đánh giá cao như vyaj, Lâm Minh sẽ không chủ quan, hiện tại hắn đánh chủ ý lên Thiên Minh Tử, một khi thân phận bị Thiên Minh Tử biết rõ, đó chính là chết.
- Đúng, rồi Tiểu Ngư Nhi, cái này cho ngươi.
Đột nhiên tâm niệm Lâm Minh khẽ động, theo tu di giới bay ra mười khối Cửu Dương ngọc, trực tiếp bay tới trước mặt Tiểu Ngư Nhi.
- Về sau, ngươi thử xem có ăn được không, chú ý không nên ăn quá nhiều.
Cửu Dương ngọc chính là nửa bước Thiên tôn cùng cao thủ Thiên tôn dùng nhiều Tử Dương thạch, Tử Dương tinh dung hợp mà tạo thành năng lượng tinh hoa, một khối Cửu Dương ngọc giá trị ngàn tỷ Tử Dương thạch, một trăm triệu Tử Dương tinh.
Tiểu Ngư Nhi tiếp nhận Cửu Dương ngọc thì cảm thấy máu huyết toàn thân sôi trào lên, nàng nhìnmười khối Cửu Dương ngọc trong tay đúng là có cảm giác chảy nước miếng, giống như mười khối Cửu Dương ngọc chính là đồ ăn ngon nhất của nàng.
- Cảm ơn Lâm Minh ca ca!
Tiểu Ngư Nhi thanh thúy nói ra, cẩn thận từng li từng tí lấy một khối bỏ vào trong miệng.
Lâm Minh mang cảm giác bao phủ người Tiểu Ngư Nhi, thời khắc chú ý nàng biến hóa, Cửu Dương ngọc không phải chuyện đùa, Tiểu Ngư Nhi ăn toàn bộ Tử Dương thạch cộng lại còn không bằng.
- Tiểu Ngư Nhi, cắn một chút, đừng ăn hết!
Lâm Minh lo lắng thân thể Tiểu Ngư Nhi không chịu nổi, nhắc nhở nói ra.
- Ân, tốt.
Nghe được Lâm Minh và Tiểu Ngư Nhi đối thoại, Hỗn Nguyên linh căn sửng sốt, ăn Cửu Dương ngọc, hơn nữa còn ăn từng miếng, bọn họ đang nói cái gì?
Hỗn Nguyên linh căn đang kỳ quái, thời điểm này Tiểu Ngư Nhi lè lưỡi giống như liếm kẹo hồ lô, lập tức một hương thơm ngát từ trong miệng Tiểu Ngư Nhi tỏa ra, nàng không nhịn được cắn một miếng.
Thấy một màn này con mắt Hỗn Nguyên linh căn thiếu chút rơi ra ngoài.
- Cái này... Điều này sao có thể?
Cửu Dương ngọc là thứ do cao thủ ngoài nửa bước Thiên tôn chế tạo, trình độ cứng rắn của nó vượt qua linh khí.
Đừng nói là tiếu nữ hài tay trói gà không chặt, cho dù là Hỗn Nguyên linh căn muốn phân cách Cửu Dương ngọc cũng tuyệt không dễ dàng, mà tiểu cô nương trước mặt dường như xem Cửu Dương ngọc là kẹo, cắn xuống một khối, đây là quái thai gì?
Những người này quả thực đều là yêu nghiệt!
Lâm Minh không để ý đến Hỗn Nguyên linh căn kinh ngạc, nhớ ngày đó ở dưới Cổ Đế Đô đối mặt Thanh Vân Cổ Ấn, Phong Thần Thiên tôn luyện chế cực phẩm Thiên tôn Linh Bảo, Tiểu Ngư Nhi còn cắn được khối nhỏ, đương nhiên nàng cắn thực sự không phải là tinh thể Thanh Vân Cổ Ấn, mà là hàng tỷ cân Tử Dương tinh viết trận pháp chữ "Phong", dù là như thế cũng đầy đủ kinh người, dù sao đây là đại trận do Phong Thần Thiên tôn bố trí.
Bất luận là năng lượng tinh thể gì ở trước mặt Tiểu Ngư Nhi chính là kẹo, dễ dàng cắn và ăn tươi.
Tiểu Ngư Nhi ăn tươi một khối Cửu Dương ngọc nhơ móng tay, chỉ cảm thấy chóng mặt, cảm giác say khước xông lên đầu, cực kỳ thoải mái, nàng không nhịn được cắn thêm, cắn ba cái và ăn hết.
Chậm rãi hai gò má củ Tiểu Ngư Nhi lúc này đỏ hồng, thật giống như đang say rượu, rất đáng yêu.
- Lâm Minh ca ca, nó ăn thật ngon.
Trên mặt Tiểu Ngư Nhi vui vẻ, nói xong thân thể sáng ngời vài cái, đánh ợ một tiếng và nằm ngủ.
Lâm Minh hiểu ý cười cười, nhìn qua Hỗn Nguyên linh căn, rút Phượng Huyết Thương ra.
- Tiểu tử, ngươi!
Hỗn Nguyên linh căn lập tức cảm giác toàn thân lạnh như băng, nó dốc sức liều mạng vận chuyển năng lượng trong người, muốn phá tan Phong Thần đại pháp giam cầm, thậm chí còn muốn tự bạo đồng quy vu tận với Lâm Minh, nhưng mà có vô số ấn phù của Phong Thần đại pháp trong người nên nó không làm được.
Hỗn Nguyên linh căn điên cuồng hét lên, nhưng mà phong ấn của Phong Thần đại pháp luyện hóa tiếng hét càng yếu, cuối cùng nhất triệt để đoạn tuyệt, hình thái nó biến ảo cũng biến mất, cuối cùng nằm trong tay Lâm Minh, hóa thành một rễ cây màu đỏ như ngón tay, thoạt nhìn chỉ là một huyết sâm bình thường..
Thời gian kế tiếp Lâm Minh dịch dung mấy lần, xuất nhập tới tất cả chợ giao dịch của Ma Thủy Đại Thế Giới, dùng thân phận khác nhau mua tài liệu và linh dược.
Mọi sự đã chuẩn bị, kế tiếp Lâm Minh có ý định bế quan mở tử môn. Mà những ngày này Lâm Minh cũng rất may mắn bắt được một con tam nhãn ma lang với tư cách thân thể của Ma Quang.
Con tam nhãn ma lang này có thiên phú tốt hơn thân thể Ma Quang nhiều lần, thân thể cũng cường đại hơn, làm thân thể Ma Quang dư xài.
- Trước tiên mở tử môn, rồi sau đó quay về Thien Diễn đại lục, tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh.