Chương : Vượt qua hư không bằng sức mạnh
Đột nhiên xuất hiện âm thanh làm cho lão đầu Thiên Vũ Môn giật mình, hắn không biết từ đâu truyền tới.
- Ai?
- Ta chính là Đại Giới Giới Vương của Ma Thủy Đại Thế Giới, đình chỉ Truyền Tống Trận!
Giọng của Thiên Minh cách hư không truyền vào tinh thần chi hải của trưởng lão Thiên Vũ Môn.
- Cái này... Ta...
Trưởng lão Thiên Vũ Môn có chút phát mộng, Ma Thủy Đại Thế Giới Giới Vương! ?
Với hắn mà nói đây là nhân vật trong truyền thuyết.
Tuy nhiên không biết thiệt giả, nhưng mà từ uy áp khủng bố mà nhìn đây tuyệt đối là cao thủ đỉnh cấp, mệnh lệnh của nhân vật như vậy hắn dám không nghe?
Lúc này trưởng lão Thiên Vũ Môn dừng phát động Truyền Tống Trận lại.
Lâm Minh thấy một màn này thì biến sắc.
- Vì cái gì ngừng?
Trưởng lão Thiên Vũ Môn nghiêng đầu nhìn qua Lâm Minh cũng chẳng thèm giải thích với Lâm Minh.
Nếu như giải thích với kẻ này vì sao ngừng, hắn cũng rất mất mặt, dù sao Lâm Minh là tiểu bối, hắn chẳng quan tâm tới.
Đột nhiên trong lòng Lâm Minh trầm xuống, hắn biết rõ là Thiên Minh Tử thiên lý truyền âm cho trưởng lão Thiên Vũ Môn này!
Dùng thủ đoạn của Thiên Minh Tử thì từ nơi kia xuất phát tới đây, Hoành Độ Hư Không chỉ sợ không quá mười hô hấp, thậm chí khả năng ngắn hơn!
Cũng nói đúng hơn chính mình chỉ có không tới mười hô hấp mà thôi.
Thời gian ngắn như thế Lâm Minh cũng không lãng phí khuyên bảo lão già này mở Truyền Tống Trận, huống chi cho dù nói đối phương cũng cự tuyệt không nghe.
Một Đại Giới Giới Vương và một tiểu tử Thần Hải trung kỳ, nên nghe ai nói thì dùng ngón chân nghĩ cũng rõ ràng.
- Vèo!
Phượng Huyết Thương nằm trong tay Lâm Minh, trong nháy mắt bát môn độn giáp của Lâm Minh mở ra và thần lực tăng lên tới tận cùng.
Sau lưng Lâm Minh hư ảnh Tà Thần Thụ hiện ra, hắn chỉ có mười hô hấp, phải trong mười hô hấp đánh bại trưởng lão Thiên Vũ Môn, cưỡng ép phát động Truyền Tống Trận.
Mà trưởng lão Thiên Vũ Môn tuy căn cơ bình thường, nhưng dù gì cũng là cao thủ Thần Quân cảnh. Lâm Minh phải toàn lực ứng phó!
Đột nhiên xuất hiện biến hóa Làm cho võ giả chung quanh sũng sờ, người trẻ tuổi kia phát điên cái gì?
- Tiểu tử, ngươi làm gì thế?
- Thảo. Ngươi điên cũng đừng dọa người ta...
Một Thần Biến cảnh hùng hùng hổ hổ nói xong mà giọng nói chưa dứt, khí tức khủng bố này là Thần Hải Kỳ sao? Căn cơ vững chắc như thế, chân nguyên thâm hậu như vậy thì chính là tuyệt thế thiên tài trong Thần Hải Kỳ rồi.
Tất cả mọi người nhìn qua Lâm Minh, kể cả trưởng lão Thiên Vũ Môn Thần Quân cảnh cũng sửng sốt, tiểu tử này làm gì vậy? Chẳng lẽ ra tay cưỡng ép mình mở Truyền Tống Trận?
Thần Hải trung kỳ ra tay với ta, điên sao?
Lâm Minh điên cuồng hét lên một tiếng, không có bất kỳ giữ lại, đột nhiên đâm ra một thương kết hợp với nội thế giới, hạt giống hỗn động và lực lượng của Lâm Minh.
Lâm Minh trực tiếp dùng hạt giống hỗn độn, vọt tới trưởng lão Thiên Vũ Môn.
- Chính ngươi tìm đường chết, lão phu thành toàn ngươi!
Lão giả Thiên Vũ Môn cũng không phải đồ đần, trước đó Thiên Minh Tử thiên lý truyền âm cho hắn, bảo hắn dừng Truyền Tống Trận, sau đó thanh niên này ra tay với hắn, muốn hắn lập tức mở trận thì hiển nhiên Thiên Minh Tử vì tên thanh niên này mà tới, chắc hẳn là đuổi giết.
Tên trưởng lão Thiên Vũ Môn không biết Lâm Minh vì sao bị Thiên Minh Tử đuổi theo, nhưng mà có thể từ tay của Thiên Minh Tử trốn đến nơi đây, thậm chí kém một bước là đi tới hạ giới, nhưng hắn biết rõ một điểm hôm nay nếu nếu không phải mình tọa trấn nơi này thì tiểu tử đã chạy thoát rồi.
Đây chính là cơ hội mình lập công lớn.
Thiên Minh Tử là nhân vật bực nào, cả Ma Thủy Đại Thế Giới trừ Ma Thủy Thiên Cung ra! Bình thường chỉ còn lại dù là Thánh Chủ còn không thể gặp mặt Thiên Minh Tử, nếu như mình giúp hắn chuyện này, tất nhiên sẽ có chỗ tốt!
Hắn lúc này cười ha hả.
- Ha ha ha ha! Hạt gạo mà dám tranh sáng với ánh trăng, Thất Tinh Đấu Chuyển!
Sau lưng lão giả Thiên Vũ Môn xuất hiện bảy ngôi sao, bảy ngôi sao này xếp thành hình la bàn, Thất Tinh nơi tay khí tức của lão giả Thiên Vũ Môn tăng lên.
Một thanh trường kiếm màu xanh nằm trong tay lão giả Thiên Vũ Môn, cơ hồ tất cả lực lượng của ngôi sao gia trì lên thanh kiếm.
- Kiếm tên Thất Tinh, một kiếm chém ra vật đổi sao dời!
Trường kiếm va chạm với hạt giống hỗn độn của Lâm Minh.
Trong nháy mắt hạt giống hỗn độn hội tụ vòng xoáy năng lượng, lực lượng ngôi sao bị nó cắn nuốt hoàn toàn.
Hạt giống hỗn độn cắn nuốt lực lượng ngôi sao, kế tiếp lao thẳng vào lão giả Thiên Vũ Môn!
- Cái gì!
Lão giả Thiên Vũ Môn tâm thần kinh hãi, tuyệt chiêu của hắn lại bị tiểu bối phá hủy, làm sao có thể?
Thân thể của hắn lui lại nhanh chóng, trên người có hào quang bảo hộ thân thể, hắn muốn ngăn cản hạt giống hỗn độn công kích.
Tất cả năng lượng hỗn độn và vật chất sẽ bị hạt giống hỗn độn cắn nuốt.
Tạch tạch tạch!
Màn sáng bị cắn nuốt, lão giả Thiên Vũ Môn dùng hết khí lực cuối cùng một kiếm phách chém lên hạt giống hỗn động, một đạo lực lượng cắn trả ập tới, lão giả Thiên Vũ Môn phun ra máu tươi và bay ra ngoài!
Võ giả khác trong truyền tống trận ngây người, đều trừng to mắt. Hoàn toàn nói không ra lời.
Người tuổi trẻ kia thực chỉ chỉ là Thần Hải Kỳ?
Có ít người hoài nghi Lâm Minh che dấu tu vị, nhưng nhìn khí tức mà hắn ra tay thì chính là Thần Hải trung kỳ không thể nghi ngờ.
Bọn họ chưa kịp phản ứng, Lâm Minh đã lóe lên xuất hiện bên cạnh Truyền Tống Trận và từ trong tu di giới móc ra ba viên Cửu Dương ngọc, điên cuồng thúc dục năng lượng trong đó quán chú vào Truyền Tống Trận!
- Vù vù vù --
Được năng lượng thúc dục thì Truyền Tống Trận điên cuồng vận chuyển. Giống như bị sắp không đỡ nổi và vỡ tan.
Võ giả trên Truyền Tống Trận nhìn thấy màn này thì rùng mình. Tốc độ truyền tống vượt qua phụ tải của Truyền Tống Trận, đây chính là tìm chết.
Vốn từ Thần Vực Truyền Tống Trận xuống hạ giới vô cùng nguy hiếm, truyền tống yên tĩnh thì ít nguy hiểm hơn, huống chi lại chọn cử động điên cuồng thế này. Chẳng những không gian phong bạo mạnh hơn. Hơn nữa một khi phá hư Truyền Tống Trận thì chết không có chỗ chôn. - Hắn điên rồi!
- Chúng ta xuống dưới, đừng bị cuốn vào, nếu không chúng ta phải chết.
Những võ giả khác vẫn không rõ tình huống. Căn bản không biết Lâm Minh cùng lão giả Thiên Vũ Môn đánh cái gì, huống chi Lâm Minh điên cuồng như thế bọn họ chẳng dám chọc Lâm Minh.
Trong lúc nhất thời bảy tám võ giả đều bay ra khỏi Truyền Tống Trận, chuyện này càng hợp ý của Lâm Minh, như vậy ít được một ít thời gian.
Hắn bước vào Truyền Tống Trận, năng lượng bàng bạc bộc phát, thần quang phóng lên trời, hư không bị đánh xuyên qua, Lâm Minh trực tiếp xông vào và bước vào không gian loạn lưu.
Lâm Minh trốn vào Truyền Tống Trận năm hô hấp, một thanh trường kiếm màu đen đâm vào hư không mở cánh cửa không gian ra, Thiên Minh Tử giống như sứ giả tâần chết bước ra ngoài.
Nhìn thấy Thiên Minh Tử đột nhiên xuất hiện, những võ giả định hạ giới giật mình, đây là người nào? Khí thế cường đại như vậy?
Đối mặt Thiên Minh Tử, bọn họ cảm giác hít thở cũng khó khăn, áp lực cường đại.
Thiên Minh Tử căn bản không có để ý tới những người này, hắn liếc mắt nhìn Truyền Tống Trận, truyền tống trận vẫn lóe hào quang như trước, mắt của Thiên Minh Tử hiện hào quang.
- Ngươi cho rằng tiến vào Truyền Tống Trận là có thể chạy thoát sao?
Thiên Minh Tử vô ý thức gãi gãi bàn tay, giống như muốn bóp nát xương cốt của Lâm Minh.
- Thoát đi vội vàng như thế, đại khái là thân ngoại hóa thân của đại nhân vật chỉ dùng được một lần a... Kể từ đó ta cũng không cần cố kỵ.
Hai mắt Thiên Minh Tử nhắm lại, hắn cảm giác tiến vào trong Truyền Tống Trận, những phù văn này bị Thiên Minh Tử hiểu rõ.
Vốn Thiên Minh Đại Thánh Địa có phương diện truyền thừa thời không pháp tắc rất tinh thâm cho nên hiểu phù văn quá dễ dàng.
Đột nhiên hắn đánh ra một chưởng, đánh vào trong không gian loạn lưu.
Đạo năng lượng này hình thành một chưởng lớn xuyên qua không gian loạn lưu.
Nhưng mà cử động này của Thiên Minh Tử không phải thủ đoạn bình thường, cưỡng ép xé rách hư không, không thông qua Truyền Tống Trận mở không gian thông đạo cho nên không gian phong bạo cuốn đi tất cả, mà không gian chi lực như thế cũng không phải là lực lượng cường giả Đại Giới Giới Vương có thể thừa nhận được.
Rầm rầm rầm!
Không gian phong bạo mạnh mẽ, chúng giống như dao cạo quét qua cự chưởng, không ngừng suy yếu năng lượng của cự chưởng.
Thần Vực đến hạ giới nhanh không thể tưởng tượng, chỉ năm hô hấp Lâm Minh đã rời đi thật xa rồi.
- Lâm Minh! Thiên Minh Tử cách không công kích ngươi đấy.
Giọng của Mộ Thiên Tuyết đột nhiên vang lên trong đầu của Lâm Minh.
- Cái gì!
Tâm thần Lâm Minh chấn động, Thiên Minh Tử đã mạnh tới mức này? Thậm chí có năng lực xuyên qua Truyền Tống Trận công kích mình?
Đột nhiên Lâm Minh quay đầu, hắn nhìn thấy cự chưởng xé rách không gian bay tới, nó đột phá vô số cách trở của không gian phong bạo, nhưng lực lượng của nó không ngừng suy yếu.