Chương : Tuyệt sát trận
Chu đại tiên sinh sắc mặt âm trầm tới mức vặn ra nước, sát khí của hắn cực kỳ mạnh mẽ, toàn bộ trút vào người Lâm Minh!
Mà Lâm Minh căn bản không có động, hắn nói:
- Ba, hai rưỡi, hai, một rưỡi... Đã đếm tới một rưỡi nha, còn chưa nhận lấy cái chết?
Lâm Minh cố ý chọc giận người, nói đến đây đột nhiên hắn phát hiện Tri Chu huynh đệ muốn chuồn đi, cười to nói:
- Hai con rùa đen Ma tộc thấp kém, các ngươi chạy cái gì? Còn không đánh đã bỏ chạy, vậy là không tốt.
Vốn Tri Chu huynh đệ cảm giác chuyện không ổn, một khi những người này bị Lâm Minh khiêu khích muốn động thủ, bọn họ có khả năng chôn cùng, cho nên muốn lặng lẽ chạy trốn, lại bị Lâm Minh nói như thế nên cứng đờ ra.
Lúc này bọn họ có tâm tư cạo sống Lâm Minh cũng có. Lúc này Chu đại tiên sinh đã như thùng thuốc súng sắp nổ tung, nếu động tác của bọn họ bị Chu đại tiên sinh không thích sẽ thẹn quá hóa giận tiêu diệt bọn họ ngay!
Nhưng mà Chu đại tiên sinh dường như không quan tam atowis Tri Chu huynh đệ, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
- Chậc chậc, ngươi trừng mắt như vậy, con mắt sắp rơi ra rồi đấy, thực không có ý nghĩa, cuối cùng, một! Không!
Lâm Minh đếm xong, nói ra:
- Ta không hầu hạ, đi trước một bước ha ha, sau này còn gặp lại!
Lâm Minh nói xong công khai quay người, nghênh ngang rời đi.
Lần này hai tên Thánh tộc bên cạnh Chu đại tiên sinh mắt phun ra lửa.
- Hắn căn bản đang cố lộng huyền hư.
Có người hô.
Kỳ thật Chu đại tiên sinh cũng hoài nghi có khả nwang là Lâm Minh bày ra không thành kế! Nếu như bởi vì nhát gan khiến Lâm Minh bỏ trốn, việc này truyền đi, bọn họ chẳng những sẽ trở thành trò cười của Thánh tộc, cũng sẽ bị tộc quy chê tài!
Nhưng mà trực tiếp đuổi theo Lâm Minh, hắn không có can đảm này!
Nghĩ tới đây đột nhiên Chu đại tiên sinh rống một tiếng, lao qua phía Tri Chu huynh đệ!
Tri Chu huynh đệ đâu phải đối thủ của Chu đại tiên sinh, bọn họ kinh hô một tiếng. Trực tiếp bị một bàn tay cương nguyên màu vàng bắt được!
- Ah!
- Tha mạng! Sắc mặt Tri Chu huynh đệ trắng bệch hô to, nhưng mà Chu đại tiên sinh căn bản không quan tâm tới, đã bắt hai người bọn họ toàn lực ném di.
Một khắc này thân thể Tri Chu huynh đệ bị lực lượng xé rách khổng lồ ảnh hưởng, tốc độ đáng sợ khiến không khí nổ tung.
Bản thân Chu đại tiên sinh là võ giả luyện thể. Một khi lực lượng toàn thân bạo phát ra có thể hủy diệt đại địa, quyền toái núi sông, Tri Chu huynh đệ bị hắn ném đi như bao cát có thể nện xuyên qua một hành tinh! Võ giả Thần Quân cảnh cũng có thể bị đập chết.
Hắn chuẩn bị dùng Tri Chu huynh đệ đập chết Lâm Minh. Đồng thời cũng muốn dùng Tri Chu huynh đệ thăm dò tế đàn này có huyền cơ gì hay không, cũng muốn quan sát xem Lâm Minh có dùng kế không thành hay không.
- Ah ah ah ah ah!
Tri Chu huynh đệ bay nhanh như thiên thạch, bọn họ kêu thảm thiết, nhìn thấy một màn này,, Lâm Minh tươi cười càn quấy lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà chuyển biến thành sát ý rét lạnh, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi đã động thủ. Tuy ngươi ném pháo hôi qua dò xét nhưng mà ngươi cho rằng tuyệt sát trận chỉ có như vậy thôi sao?
Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm nói nhanh, hắn lời còn chưa nói hết thì tế đàn cổ xưa trước mặt Lâm Minh đột nhiên rung động lắc lư, trăm ngàn tia sáng đen hiện ra, giống như thần kiếm đâm rách hư không!
Tri Chu huynh đệ đã bị trăm ngàn thần kiếm này chém trúng, lập tức chia năm xẻ bảy. Bị cắt thành thịt nát!
Chỉ trong nháy mắt một đạo thần quang đánh lên người Tri Chu huynh đệ, ngay cả thịt nát cũng biến thành tro bụi
Cuối cùng trên tế đàn cũng không có cái gì, phần mộ này căn bản không cho khinh nhờn!
- Cái gì!
Chu đại tiên sinh đồng tử co rút lại, Tri Chu huynh đệ bị bị trăm ngàn thàn kiems màu đen đốt thành tro bụi hắn nhìn thấy và nằm trong dự liệu. Nhưng mà hắn giật mình nhất chính là nháy mắt nhìn thấy kiếm quang bay qua, hắn nhìn thấy Lâm Minh đứng trên tế đàn. Trăm ngàn thần kiếm đảo qua hắn vãn đứng đó không nhúc nhích, nhưng mà những thần kiếm này đều chủ động tránh néLâm Minh, không dính vào góc áo của hắn.
- Hắn có thể khống chế đại trận!
Nghĩ tới đây Chu đại tiên sinh quá sợ hãi, nếu là như vậy bọn họ quá nguy hiểm rồi. - Không đúng! Nếu hắn có thể khống chế đại trận, trực tiếp khống chế đại trận ra tay vói ta là được, cần gì phải khích tướng, hắn không thể khống chế đại trận, nhưng mà hắn xem thấu trận pháp này, nơi hắn đứng ngay từ đầu chính là sinh địa của trận pháp, căn bản không bị thần kiếm công kích.
Chu đại tiên sinh lập tức nghĩ tới điểm này, loại tình huống này hơi tốt một chút, nhưng Lâm Minh cũng đứng ở thế bất bại, bọn họ căn bản không thể giết Lâm Minh.
- Chúng ta rút lui!
Chu đại tiên sinh thập phần quả quyết, lập tức biết rõ ở đây không thể giết Lâm Minh, hắn nghĩ tới phải rời đi trước tiên, cùng Hôi Sát tiên sinh bàn bạc kỹ hơn.
Hắn tin tưởng bằng thực lực của Hôi Sát tiên sinh, phối hợp Thiên Minh Tử, vẫn có cơ hội giết chết Lâm Minh, dù sao Hỗn Độn lao ngục này là nơi được xưng ngay cả Giới Vương cũng có thể vẫn lạc, nếu như thực lực đầy đủ thì có thể phá trận.
Nhưng mà lúc này Lâm Minh chỉ cười nói.
- Hiện tại mới muốn đi, chậm rồi! Đây là phần mộ của Thanh Vương Tọa Bạch Khởi, các ngươi quấy rầy Bạch Khởi tiền bối an nghỉ thì có thể đi sao?
Ánh mắt Lâm Minh rét lạnh, ngay một khắc này một trăm lẻ tám điêu khắc chung quanh tế đàn sống lại, chúng nhao nhao mở hai mắt ra, trong ánh mắt hào quan lập lòe, chúng vậy đã sống lại!
Nhìn qua cảnh này, tóc gáy của Chu đại tiên sinh dựng đứng, những này khôi lỗi này trên người tỏa ra khí tức đáng sợ, căn bản khó có thể phỏng đoán thực lực!
Đối phó mấy con hắn cảm thấy không có vấn đề, nhưng mà đồng thời đối phó một trăm lẻ tám con thì hắn sẽ bị loạn đao chém giết.
Chu đại tiên sinh bất chấp đi cứu tùy tùng, quay người muốn một người chạy trốn, nhưng mà lúc này một đạo hàn quang bắn ra, vết nứt không gian cửa vào cung điện biến mất.
Lối ra bị phá hỏng!
- Đáng chết! Tuy Chu đại tiên sinh ngay từ đầu dã đoán được nơi này là tuyệt sát hung địa, nhưng mà không ngĩ tới hung hiểm tới mức này, hắn vốn cho rằng nguy hiểm nhất chính là tế đàn, chỗ đó có bố trí bẩy rập, dùng Tri Chu huynh đệ làm pháo hôi đi dò xét, cùng lắm là Tri Chu huynh đệ chết thảm, như vậy bọn họ sẽ lui lại, nhưng mà hắn không có đoán trước chỉ một lần dò xét đã đánh thức tuyệt sát trận. - Phá cho ta!
Đột nhiên Chu đại tiên sinh dùng một quyền oanh đánh vào vách đá lúc trước có bao phủ hư không, muốn đánh xuyên qua hư không đào tẩu, nhưng mà bức tường không gian ở đây không sứt mẻ, bọn họ không có đường lui!