Vũ Cực Thiên Hạ

chương 529: cực tinh thông thiên tháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một khi sử dụng Huyết Sát lệnh, sẽ tạm thời hòa hợp một thể với võ giả, ngưng tụ thành hình xăm Thiên Ma.

- Hả?

Ngay khoảnh khắc hình xăm Thiên Ma ngưng tụ thành kia, Lâm Minh phát hiện, ở trước mặt mình, một tên Ải Ma lưng đeo loan đao hình vành trăng đang nhìn mình, ánh mắt của hắn giống như đang nhìn con mồi. Ở bên cạnh hắn còn có mấy tên Ải Ma khác.

Ải Ma đeo loan đao cười hắc hắc nói:

- Lại tới thêm một người mới, còn là nhân loại, ta thích nhất nhân loại, con người mới bị thịt như vậy, tu vi Tiên Thiên kỳ... Chậc chậc, chỉ có hai mươi mấy tuổi đi, nói vậy thực ngon miệng!

Ải Ma đeo loan đao vừa nói như vậy, mấy tên Ải Ma ở chung quanh cười ha hả, có tên còn huýt sáo miệng với Lâm Minh.

Ở ngoài Sát Lục trường giết chết Lâm Minh, không thể nhận được sát khí trên thân Lâm Minh, trong lúc nhất thời cũng không có người nào động thủ.

Lâm Minh nhìn lướt qua Ải Ma đeo loan đao kia, Ải Ma thân cao bình thường chỉ có sáu xích, Ải Ma này còn lùn hơn, chỉ có hơn năm xích, da mặt đen nhăn nhíu, trên lớp da mọc không ít lông tơ tinh mịn, thoạt nhìn thật sự mặt không khó ưa lắm.

Không để ý đến đối phương, Lâm Minh đi thẳng đến hướng Võ Đấu trường.

Ở cửa Võ Đấu trường đứng bảy tám thủ vệ, bọn họ cản Lâm Minh lại:

- Cực Tinh Thông Thiên tháp, phí vào cửa, một khối Huyết Sát tinh trung phẩm!

Cực Tinh Thông Thiên tháp?

Xem ra đây là tên của Võ Đấu trường, thật đúng là khí phách, tuy nhiên phí vào cửa này đắt đỏ thật sự khiến người ta líu lưỡi. Nên biết rằng, trước đó ở Hồng Nhật thành bán Thần Huyết đan cũng chỉ là một trăm Huyết Sát tinh trung phẩm mà thôi, đi vào Võ Đấu trường một trăm lần liền tiêu hết.

Tuy rằng người tới Cực Tinh thành đều là thiên tài tông môn, nhưng nếu thường xuyên ra vào Võ Đấu trường sợ là cũng phải đau lòng xót của.

- Huyết Sát tinh hạ phẩm được không?

Lâm Minh hỏi.

Thủ vệ Võ Đấu trường hơi khinh miệt liếc nhìn Lâm Minh một cái, lạnh lùng nói:

- Hạ phẩm hai trăm khối!

Một viên Huyết Sát tinh trung phẩm đổi là một trăm viên Huyết Sát tinh hạ phẩm, gã thủ vệ này vừa mở miệng liền đòi hai trăm viên, hơn nữa thái độ lãnh đạm, hiển nhiên Huyết Sát tinh hạ phẩm chi trả làm phí vào cửa không được xem trọng.

Lâm Minh lơ đễnh từ trong Tu Di giới lấy ra Huyết Sát tinh hạ phẩm nhận được từ bộ lạc Mặc Thương, phẩm chất thật sự không được tốt lắm. Lúc trước Lâm Minh đánh chết sáu đại trưởng lão, cũng chỉ là chiếm được mấy ngàn khối Huyết Sát tinh hạ phẩm, ở trong võ giả của Ma Vân thảo nguyên xem ra đã là phú khả địch quốc, nhưng mà đến Huyết Sát Nguyên, chỉ dùng vài lần đã tiêu hết. Giữa võ giả và võ giả chênh lệch thật sự quá lớn.

Lâm Minh xuất ra ba trăm khối chi trả cho thủ vệ.

Thủ vệ Võ Đấu trường rất không kiên nhẫn tiếp nhận ba trăm viên Huyết Sát tinh hạ phẩm này, rồi cho Lâm Minh đi vào Võ Đấu trường.

- Hạng nghèo khổ này cũng cho hắn đi vào à?

Một tên thủ vệ khác nói.

- Hắn muốn đi vào chịu chết, như vậy kệ hắn! Đám người này luôn tưởng rằng Thông Thiên tháp là nơi có thể tùy tiện đi lịch lãm, sau khi đi vào mới biết, bọn họ chỉ là phân mà thôi!

Thủ vệ thu phí trước đó khinh thường nói.

Đi vào trong tường vây cao lớn của đại điện Võ Đấu trường, Lâm Minh khẽ hít một hơi lạnh. Vào đây hắn mới biết nơi này vì sao lại gọi là Cực Tinh Thông Thiên tháp, đại điện Võ Đấu trường này cao tới mấy trăm trượng, vốn đã xây trên vách núi cao tới sáu, bảy ngàn trượng, cộng thêm tháp cao tới mấy trăm trượng, thật sự có thể xưng được với hai chữ “Thông Thiên”.

Trên Thông Thiên tháp phần dưới lớn, có hình nón, phần trên đỉnh đều lấp trong sương mù đỏ, không thấy rõ. Những sương mù đỏ này, chính là sát khí ngưng hóa thành thực chất, bởi vì có sát khí che đậy, từ xa nhìn lại không cách nào nhìn thấy Thông Thiên tháp.

Lâm Minh đi vào tầng thứ nhất Thông Thiên tháp, hắn phát hiện, kết cấu bên trong Võ Đấu trường này phức tạp hơn xa so với tưởng tượng của hắn. Một đường đi tới, đủ các loại quán rượu, khách sạn, nhà trọ, thậm chí là kỹ viện cái gì cần có đều có.

Lâm Minh chỉ đi tới vài bước, liền có kỹ nữ trang điểm xinh đẹp làm dáng liếc mắt đưa tình với Lâm Minh, xem theo chủng tộc đa số là nhân loại và Yêu Tinh tộc, có một số thậm chí là võ giả, chỉ là chung quy thiên phú không tốt, tu vi rất thấp, cuộc đời này luyện võ cũng thể không có tác dụng gì lắm, ngược lại làm buôn bán vốn tự có, kiếm được một ít Huyết Sát tinh, lại có thể giúp họ sống thoải mái.

Kỹ nữ nhân loại và Yêu Tinh tộc còn dễ nhìn, khi Lâm Minh nhìn thấy kỹ nữ Cự Ma tộc và Ải Ma tộc, cũng đang mời chào mình, hắn chỉ cảm thấy ruột gan dạ dày co thắt một trận, dù là tố chất tâm lý của hắn không tệ, cũng thiếu chút nữa ói ra.

Kỹ nữ của Cự Ma tộc này so với Lâm Minh cao hơn một cái đầu, cao lớn thô kệch, ngực như là treo hai cái bóng cao su, làn da màu xanh, còn cố tình trét son phấn thật dày, cực kỳ ghê tởm, kỹ nữ Ải Ma tộc thì càng không cần phải nói, tướng ngũ đoản, mặt đầy nếp nhăn, làn da ngăm đen, nhìn qua giống như là quái vật lão thái bà.

Nếu chỉ nhìn thấy loại kỹ nữ này, Lâm Minh còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, dù sao nơi này có rất nhiều võ giả Cự Ma tộc và Ải Ma tộc, thẩm mỹ quan của họ đặc thù.

Nhưng mà... Khi Lâm Minh tận mắt nhìn thấy một nam võ giả Yêu Tinh tộc, kéo một kỹ nữ Cự Ma tộc đi vào phòng, hắn hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

“Võ giả Yêu Tinh tộc này, khẩu vị hẳn là thích nặng hơn...”. Lâm Minh thở nhẹ một hơi, khó có thể tưởng tượng cuộc sống của võ giả Cực Tinh thành, có lẽ hàng năm chém giết lệ khí tích lũy đã làm cho trong lòng bọn họ vặn vẹo, không thể không phát tiết ra, vì thế mới làm ra một ít chuyện hoàn toàn là biến thái ở trong mắt người ngoài.

“Thông Thiên tháp này quá lớn, chiếm diện tích mười mấy dặm, bên trong đầy đủ các loại phương tiện, sau khi giao phí vào cửa, hoàn toàn có thể sinh sống ở trong này thời gian dài không đi ra, không trách được khi ta tiến vào Thông Thiên tháp, người ở bên ngoài lại ít như vậy!”.

Lâm Minh đi thẳng một mạch đến Võ Đấu trường tầng một của Thông Thiên tháp, vừa đẩy ra cửa chính Võ Đấu trường, liền ập vào mặt tiếng động lớn rầm rĩ.

Võ Đấu trường trước kia Lâm Minh nhìn thấy, ở trung tâm là trận đấu, chung quanh là khán đài vòng tròn, người xem quy củ ngồi ở trên khán đài, hoặc là bình luận chiến đấu, hoặc là hò hét trợ uy, nhưng mà ở trong này, khái niệm bình thường trong Võ Đấu trường hoàn toàn bị đảo ngược.

Đây chân chính là một chỗ giết chóc và phát tiết, trong không khí tràn ngập một loại cuồng nhiệt khiến người ta hít thở không thông, Võ Đấu trường có mấy vạn chỗ ngồi, nhưng mà người ngồi lại rất ít, đa số đều đứng lên trên chỗ ngồi, hò hét chói tai, cười la, quơ quơ vũ khí trong tay bọn họ.

Rất nhiều chủng tộc tụ tập cùng một chỗ, Cự Ma tộc, Nhân tộc, Yêu Tinh tộc...

Võ giả Cự Ma tộc vốn đã hung tàn thô bạo, ở trong cảnh tượng loại này, lại hiển lộ rõ bản tính của họ, bọn họ điên cuồng tru lên rít gào, mà ở chỗ khác, cho dù là những nữ nhân tuổi thanh xuân của Yêu Tinh tộc kia, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, vốn nên là nhân vật như công chúa, nhưng hiện tại lại cởi bỏ áo khoác rụt rè xinh đẹp, lộ ra da thịt khêu gợi và thân thể nóng bỏng, trong tay bưng chén rượu đỏ tươi, khóe miệng còn dính đầy chất lỏng như máu, thoạt nhìn đẹp đẽ mười phần.

Thậm chí Lâm Minh nhìn thấy, ở thời điểm trận đấu tiến hành đến cao trào, một võ giả Cự Ma đẩy ngã một nữ Yêu Tinh ngay tại chỗ, thô bạo tiến vào thân thể của nàng, mà nữ Yêu Tinh kia lại dường như cực kỳ hưởng thụ chuyện bậc này, tùy ý thét chói tai.

Trên Võ Đấu trường chẳng những có võ giả, còn có rất nhiều nữ nô xinh đẹp, bọn họ bưng rượu rót nước, mặc quần áo ít đến đáng thương, ngay cả váy ngắn đều không bao được hết cái mông. Đồng thời đưa lên rượu nước, bất cứ lúc nào nghênh đón võ giả trên khán đài lăng nhục và xâm phạm thân thể.

Loại men rượu và mỹ nữ này đan vào cùng một chỗ, không ngừng châm ngòi kích thích thần kinh của võ giả ở đây.

“Rầm rầm...”.

Ở trung tâm Võ Đấu trường, một Cự Ma cầm trong tay chiến phủ cán dài, mặc sức công kích một nam nhân nhân loại. Nam nhân nhân loại kia cũng cao tới chín xích, cánh tay thô to như tay vượn, nhưng so với võ giả Cự Ma vẫn có vẻ nhỏ hơn một vòng, hơn nữa thực lực của hắn rõ ràng không sánh bằng nam nhân Cự Ma, đang liên tiếp bại lui, cực kỳ nguy hiểm.

- Giết! Giết hắn!

“Sát! Sát!”.

Trong không khí cuồng bạo, sát khí nồng đậm, cộng thêm men rượu và mỹ nữ thôi thúc, thực dễ dàng khiến người ta mất sạch mất lý trí, rơi vào điên cuồng.

- Đi tìm chết đi! Ha ha...

Nam nhân Cự Ma rít gào một tiếng, sau khi một cước đá nam nhân nhân loại mất đi cân bằng, hắn chém một búa vào lưng đối phương.

“Rắc!”.

Xương sống gãy đoạn, trái tim bị cự phủ từ phía sau xé ra, võ giả nhân loại kêu thảm một tiếng, đi đời nhà ma!

- Tốt!

- Đánh hay lắm!

- Trát Nạp! Huynh rất dũng mãnh!

Một Cự Ma nữ thét to chói tai, xem vẻ cuồng nhiệt của nàng kia, dường như hận không thể lập tức xông lên đài giao hợp với Trát Nạp.

Trát Nạp hiển nhiên chính là tên của nam nhân Cự Ma, ở trong nháy mắt võ giả nhân loại chạm đất, một cỗ huyết sát khí từ thi thể võ giả nhân loại tản tràn đến, một bộ phận tiêu tán đi, nhưng phần lớn bị Trát Nạp hút vào trong cơ thể.

Sau khi hút thu cỗ sát khí này, Trát Nạp giống như hút nha phiến cực kỳ hưởng thụ, không kìm nổi phát ra một tiếng sói tru.

- Ha ha! Sảng khoái! Còn có ai lên?

Trát Nạp ý chưa hết, hướng dưới đài kêu gào!

Một võ giả nhân loại có lẽ là đồng bạn của nam nhân chết đi, trong nháy mắt nhìn thấy nam nhân chết đi, mắt như muốn nứt ra, hận không thể lập tức lên đài chém tên Trát Nạp kia ngàn vạn đao, nhưng rốt cuộc vẫn nhịn xuống không có đi lên. Hắn biết rõ mình không phải đối thủ, đi lên chính là kết cục như nhau.

- Bán Thú nhân còn có đám nhân loại cặn bã, đám nhu nhược các ngươi không có người nào dám đi lên sao? Mau tới đi, để ta nhấm nháp thưởng thức mỹ vị máu tươi các ngươi! Đám ti tiện các ngươi, có thể chết ở trên tay ta là vinh hạnh của các ngươi! Ha ha ha ha...

Trát Nạp tùy ý cười lớn, mà theo tiếng cười của hắn, các Cự Ma khác cũng cười ha hả lên, đồng dạng là cười nhạo Bán Thú nhân và nhân loại. Ở Cực Tinh thành này, chỉ có đủ thực lực mới có thể đạt được tư cách sinh tồn và được người tôn kính, nếu không sẽ bị tùy ý giẫm đạp và giết chóc.

Mà bất kể nhân loại hay là Bán Thú nhân, đều là đại danh từ yếu đuối.

- Con bà nó! Quá kiêu ngạo mà!

Một võ giả nhân loại muốn đi lên, nhưng bị đồng bạn hắn ngăn cản lại:

- Đừng xúc động! Hắn đã thắng năm trận liên tiếp, tên này thực lực ở trong tầng thứ nhất Thông Thiên tháp, tuyệt đối là đỉnh cao! Vừa rồi liên tiếp ba võ giả nhân loại, hai võ giả Bán Thú nhân đều ngã dưới cự phủ của hắn. Thực lực chúng ta chưa chắc mạnh hơn mấy người lên sân đấu vừa rồi, đi lên chính là chịu chết!

- Con bà nó!

Võ giả nhân loại kia mắng một câu, nhưng đúng là vẫn nhịn xuống.

Lâm Minh đứng ngay bên cạnh võ giả nhân loại này, nghe được rõ ràng bọn họ nói chuyện.

- Người kia vừa rồi nói thực lực của Trát Nạp là đỉnh cao ở trong tầng thứ nhất Thông Thiên tháp, nói như thế đến mỗi tầng trên Thông Thiên tháp, thực lực của võ giả so đấu đều sẽ tăng cao không ít...

Lâm Minh thì thào tự nói:

- Tầng thứ nhất này, ta còn là mau chóng thông qua mới được! Đi tầng cao hơn lịch lãm, mới có thể tôi luyện thực lực!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio