Chương : Cắn nuốt Lôi Nguyên
Không gian Hồng Mông, bên trong thập phần bao la bát ngát, ngang dọc hơn dặm. Trong nháy mắt Tử Sư Lôi Nguyên bị bao phủ ở trong không gian Hồng Mông kia, nó chỉ cảm thấy liên hệ giữa mình với Lôi đình lực trong thiên địa bị chặt đứt, điều này khiến nó vô cùng kinh hãi.
- Hủy diệt pháp tắc, tinh tú chi liên! Lâm Minh run cây trường thương, lực lượng không gian bùng phát ra, một lực xoay tròn nghiền ép cường đại tỏa ra, phối hợp với hồng mông khí hình thức ban đầu xoay tròn, hình thành Hỗn Độn Phong Bạo, trực tiếp cắn nuốt quang long của Tử Sư Lôi Nguyên phát ra!
Lực cắn xé của Hỗn Độn Phong Bạo, tính cả áp chế của không gian Hồng Mông đối với pháp tắc Lôi đình, chỉ sau mấy hô hấp, hư ảnh quang long kia liền giống như tấm gương vỡ nát!
Quang long sau khi vỡ nát, hóa thành Lôi đình lực tinh thuần tràn ra, Lâm Minh quét qua trường thương màu tím, liền giống như cá kình hút nước tùy ý cắn nuốt những Lôi đình lực này.
Mắt thấy vô số năng lượng bị Lâm Minh hấp thu, Tử Sư Lôi Nguyên nổi giận.
“Rống!” Nó gầm một tiếng, tự mình phóng vọt tới Lâm Minh.
Dù sao Lôi Nguyên cũng là căn nguyên lôi đình trải qua mấy ức năm hình thành, tượng trưng cho Lôi đình lực mạnh nhất, một kích toàn lực của nó đúng là làm cho không gian Hồng Mông cũng phải lay động dữ dội.
- Không hổ là Lôi Nguyên! Tuy nhiên ngươi càng là cường đại, thì càng có thể mang đến lực lượng cho ta càng mạnh! Lâm Minh nói mà trong hai mắt toát ra tia sáng hưng phấn. Trường thương trong tay vung lên, giống như cây roi quất ra ngoài! Một thương này quất xuống, dưới năng lượng nén ép ẩn chứa trong mầm non Tà Thần cùng với chiến linh Hồng Mông này, cho dù là cường giả mới vào Thần Hải hậu kỳ bị quất trúng, bản thân cũng phải bị trọng thương, thậm chí đan điền vỡ nát mà chết.
Trong cơ thể Tử Sư Lôi Nguyên ẩn chứa năng lượng tuy rằng cường đại, nhưng nó cũng không có công pháp kế thừa, chỉ có một thân lực lượng, lại không cách nào phát huy ra uy lực mạnh nhất.
Mà hiện tại Lâm Minh cũng không kiêng kỵ với bản thể của Tử Sư Lôi Nguyên, hắn kiêng kỵ chính là sau khi cắn nuốt Tử Sư Lôi Nguyên vào trong thân thể mình, năng lượng khủng bố đó sẽ tấn công kinh mạch, khống chế không tốt sẽ bị thiêu hủy kinh mạch.
“Vù!” Trường thương đánh xuống mang theo cầu ánh sáng màu tím, hư không gần như một phân thành hai, mà ngay lúc đó Tử Sư Lôi Nguyên chợt biến mất!
Trong hư không kéo ra liên tiếp quang ảnh màu tím, như mộng như ảo. Tốc độ của lôi đình là đứng đầu năng lượng ngũ hành, hơn nữa Tử Sư Lôi Nguyên này lại là thân thể hư vô, bản thân nó có được tốc độ không gì sánh kịp!
- Muốn so tốc độ sao? Trùng hợp ta cũng rất có tự tin về tốc độ! Lâm Minh lạnh lùng cười, mở ra Kinh Môn, phối hợp quang ảnh Huyền Lôi và Kim Bằng Phá Hư... thân thể hắn cũng hoàn toàn mơ hồ không rõ, hóa thành vô số luồng sáng đỏ, phủ kín toàn bộ không gian Hồng Mông!
- Truy Điện! Đồng thời với thi triển ra tốc độ cực hạn, Lâm Minh rót Lôi đình lực trong mầm non Tà Thần vào trên trường thương màu tím, đâm ra một thương!
Lực công kích của Truy Điện cũng không tính mạnh mẽ lắm, chỉ là một võ kỹ của ý cảnh, nhưng nó lại có thể ở phương diện tốc độ đạt đến mức tận cùng.
Đối phó với Tử Sư Lôi Nguyên không có thực thể, cũng không cần uy lực quá mạnh mẽ, ngược lại với công kích võ kỹ khống chế pháp tắc lôi hệ, cũng đủ mang đến thương tổn thật lớn cho Tử Sư Lôi Nguyên.
Thân pháp cực hạn phối hợp với Truy Điện tăng cao tốc độ, trong nháy mắt liền đuổi theo kịp Tử Sư Lôi Nguyên!
Mắt thấy Lâm Minh đuổi theo kịp, trong cặp mắt màu hổ phách của Tử Sư Lôi Nguyên hiện lên vẻ kinh ngạc và không thể tin. Sở dĩ nó dám ở dưới tình huống không có hoàn toàn nắm chắc đến đánh lén Lâm Minh: một là bởi vì Bạn Sinh Lôi Tinh trên thân Lâm Minh nó phải đoạt lại; thứ hai là nó tự thị tốc độ của mình siêu phàm, cho rằng mình có thể tự do tới tự ý rời đi. Hiện tại nó tuyệt đối không nghĩ tới: tốc độ của Lâm Minh lại còn nhanh hơn nó. Rốt cục nó hoảng sợ rồi!
“Ầm!” Trường thương của Lâm Minh đúng lúc va chạm mạnh vào Tử Sư Lôi Nguyên!
Lâm Minh cảm giác không có đâm trúng bất kỳ thực thể gì, nhưng lại có một năng lượng cuồng mãnh đánh úp lại, tùy ý nhảy vào trong kinh mạch của hắn, muốn thiêu hủy toàn thân kinh mạch hắn.
Đây là phản phệ của năng lượng Tử Sư Lôi Nguyên, nếu là cường giả Thần Hải bình thường, bị năng lượng lôi hệ nhập thể như vậy sẽ bị trọng thương ngay.
Nhưng với Lâm Minh thì cũng không tính là gì, tinh thần lực liên hệ đến mầm non Tà Thần, năng lượng vận chuyển, trong nháy mắt dọn sạch năng lượng đang tàn phá trong cơ thể kia. Về phần kinh mạch của Lâm Minh, bởi vì trải qua lôi đình rèn luyện, cũng không có bị mảy may tổn thương gì.
Nhưng Tử Sư Lôi Nguyên thì thảm rồi, bị một thương của Lâm Minh xuyên thủng bụng, bản mạng Lôi Nguyên cấu thành thân thể bị lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong Truy Điện của Lâm Minh quấy động, năng lượng tổn thất một bộ phận lớn. Hơn nữa ở trong không gian Hồng Mông này, năng lượng của nó chẳng những không thể nhận được Lôi Vực bổ sung, ngược lại không có lúc nào là không bị tiêu hao, điều này làm cho bộ lông bên ngoài thân nó chợt trở nên mờ ảo đi; con ngươi bắn ra tinh quang bốn phía cũng ảm đạm xuống. Nếu nói trước đó Tử Sư Lôi Nguyên giống nhau như đúc với sư tử thật, như vậy hiện tại Tử Sư Lôi Nguyên lại giống như ảnh chiếu trong nước, mờ ảo mông lung không rõ.
- Nó bị thương rồi, nhân cơ hội vây khốn nó! Truyền đến thanh âm của Ma Quang từ trong tinh thần chi hải, Lâm Minh không cần Ma Quang nói, đã đánh ra liên tiếp tám đạo năng lượng màu xám, hình thành đạo phù lôi đình, bay vào trong cơ thể Tử Sư Lôi Nguyên.
Đây là ý cảnh Lôi Đình, Lâm Minh tìm hiểu được từ trong ngọc giản của Khương Tử Cực di lưu lại. Trước đó hắn dùng quang ảnh Huyền Lôi, ở trong cơ thể ngưng tụ ra đạo lôi phù bản mạng cũng là cùng một đạo lý, chẳng qua đạo lôi phù bản mạng kia là hiệp trợ vận chuyển Lôi đình lực, là bí pháp kích phát tiềm năng của thân thể. Còn hiện tại tám đạo đạo phù lôi đình này chính là phương pháp phong ấn Lôi đình lực!
Lôi phù giống như tên bay, bay vào thân thể Tử Sư Lôi Nguyên. Lập tức Tử Sư Lôi Nguyên cảm giác đau đớn giống như đao đâm vào mình, ngay sau đó thân thể hành động giảm sút rõ rệt. Nó liều mạng rít gào, muốn dùng năng lượng làm vỡ nát tám đạo lôi phù này, nhưng những lôi phù lại giống như xiềng xích dẫn theo gai xương, từng cây gai xương ghim thật sâu vào cơ thịt, càng cố ý giãy thoát chúng, thân thể càng đau đớn!
“Grào!” Tử Sư Lôi Nguyên phát ra từng đợt tiếng kêu rên!
Lâm Minh sao có thể cho nó cơ hội thở dốc, chân đạp Kim Bằng Phá Hư thân pháp, trong nháy mắt xuyên qua hư không, đi tới bên trên Tử Sư Lôi Nguyên.
Lâm Minh hai tay nắm trường thương màu tím, rót vào trong trường thương vô tận năng lượng lôi đình, đập xuống một thương!
“Phốc!” Gần như trường thương cắt rời thân thể Tử Sư Lôi Nguyên thành hai nửa!
Bộ lông mờ ảo trên toàn thân Tử Sư Lôi Nguyên từng cọng dựng ngược lên, nó không quản tới thân thể đau đớn, phát ra một tràng tiếng gầm long trời lở đất, muốn giãy thoát trói buộc của đạo phù lôi đình. Thế nhưng giờ khắc này, nó chỉ cảm thấy năng lượng toàn thân dường như cũng không chịu mình khống chế, bị Lâm Minh đâm trường thương vào trong cơ thể nó rồi nhanh chóng hút ra.
Vẻn vẹn chỉ trong thời gian vài cái chớp mắt, thân mình Tử Sư Lôi Nguyên lại mờ ảo đi rất nhiều, đã gần như trong suốt.
Tiếng gầm của nó cũng không còn hữu lực như trước. Tám đạo đạo phù lôi đình trong thân thể nó lại giống như cái lồng giam bằng Thần Thiết tạo thành, làm nó cũng không thể nhích động chút nào.
Tình cảnh của Tử Sư Lôi Nguyên hiện tại, lên trời không đường, xuống đất không cửa, không gian Hồng Mông đã phong tỏa cắt đứt tất cả năng lượng tiếp tế tiếp viện. Rốt cục nó quá hoảng sợ rồi, bắt đầu kêu thảm cầu xin tha thứ, nhưng Lâm Minh vốn không hề quan tâm tới, tiếp tục rút ra năng lượng trong cơ thể Tử Sư Lôi Nguyên.
- Thần phục ta, nếu không ta sẽ hủy diệt linh trí của ngươi! Chỉ hấp thu căn nguyên năng lượng của ngươi, điều này với ta mà nói tuy rằng hiệu quả kém một ít, nhưng cũng không phải quá lớn! Hơn nữa trực tiếp xóa bỏ sạch linh trí của ngươi, hấp thu năng lượng của ngươi, cổ năng lượng này ta cũng càng dễ dàng khống chế, ưu đãi nhiều hơn! Lâm Minh nói sắc mặt lạnh lùng, năng lượng trong tay càng ngày càng mạnh. Tử Sư Lôi Nguyên không chút nghi ngờ, giờ khắc này nếu nó nhất quyết cự tuyệt, như vậy Lâm Minh sẽ thật sự xóa bỏ linh trí của nó!
Trải qua trong nháy mắt do dự ngắn ngủi, rốt cục Tử Sư Lôi Nguyên lộ vẻ mặt cầu xin tha thứ, phát ra tiếng kêu “ô ô”, rồi thân mình nó bắt đầu thu nhỏ lại, thần phục dưới trướng Lâm Minh.
- Hắc hắc! Thu tên khốn đó mà không xóa bỏ linh trí của nó, có điều nguy hiểm nha! Ngày sau nếu một ngày nào đó bản thân ngươi bị trọng thương... tên khốn này sợ là sẽ thừa cơ tạo phản đấy! Ma Quang chậc chậc nói, có điểm không đồng ý lắm với cách làm của Lâm Minh.
Lâm Minh sao không biết điểm này, hắn nói: - Nếu ta hủy diệt linh trí của nó, chẳng khác nào gạt bỏ mất bộ phận tối tinh hoa trong Lôi Nguyên này, không chỉ thực lực nó sẽ giảm chậm lại, trong thủ đoạn công kích sẽ khuyết thiếu linh tính. Hơn nữa sau này cũng không có khả năng tiếp tục tinh tiến nữa!
- Còn có một điểm trọng yếu hơn là, nếu nó thần phục với ta, không phản kháng, như vậy ta cắn nuốt nó sẽ dễ dàng hơn nhiều, nếu không hiện tại để ta cắn nuốt một Lôi Nguyên không có linh trí táo bạo, kinh mạch trong cơ thể ta sẽ chịu đựng áp lực cực lớn, vị tất có thể thành công! Lâm Minh cũng không lo lắng ngày sau Tử Sư Lôi Nguyên phản bội, thực lực của hắn trưởng thành tốc độ phải nhanh hơn xa Tử Sư Lôi Nguyên, hơn nữa có mầm non Tà Thần áp chế, một khi Tử Sư Lôi Nguyên tiến vào trong mầm non Tà Thần, năng lượng sẽ bị mầm non Tà Thần khống chế, nó muốn phản bội nói dễ hơn làm?
- Đi vào! Lâm Minh vung tay chộp một cái, trực tiếp chộp Tử Sư Lôi Nguyên đã thu nhỏ nắm trong bàn tay. Ngay khoảnh khắc đó, trên tay Lâm Minh hình thành một cái lốc xoáy năng lượng, nguyên khí lôi đình toàn thân Tử Sư Lôi Nguyên đều bị lốc xoáy này hút đi, cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong mầm non Tà Thần, làm dịu cành lá và rễ cây mầm non Tà Thần.
Tử Sư Lôi Nguyên hoàn toàn không dám phản kháng, để mặc cho Lâm Minh giống như kéo tơ lột kén hấp thu năng lượng của nó. Đến lúc này, nó biết mình còn giữ lại linh trí, mà năng lượng thì phần lớn đã bị Lâm Minh khống chế.
Theo Lâm Minh hấp thu, thân thể Tử Sư Lôi Nguyên càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng còn nhỏ hơn bàn tay Lâm Minh, bị trong lòng bàn tay Lâm Minh nuốt trọn vào.
Nó cứ như vậy dọc theo kinh mạch của Lâm Minh, đi thẳng tới trong đan điền, sau đó nó liền thấy được gốc cây mầm non Tà Thần kia.
Trong mầm non này ẩn chứa năng lượng lôi đình có lẽ không cường đại lắm, chỉ bằng một phần ba thời kì toàn thịnh của Tử Sư Lôi Nguyên, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại cực kỳ tinh thuần, hơn nữa mơ hồ tản phát ra khí tức của pháp tắc đại đạo, làm cho nó chỉ mới vừa đến gần, liền tâm thần kinh sợ!
So sánh với mầm non Tà Thần này, tinh hoa lôi điện trước kia nó cắn nuốt có thể nói vô cùng hỗn tạp, hoàn toàn không phải là một tầng thứ.
Phát hiện những điều này, Tử Sư Lôi Nguyên đã không còn ý chống lại bị mầm non Tà Thần hấp thu, hơn nữa điểm mấu chốt là nó cũng không phản kháng được.
Nó cứ như vậy ngoan ngoãn bị mầm non Tà Thần hấp thu vào, hoàn toàn dung nhập trong cành lá của mầm non Tà Thần. Ngay khoảnh khắc đó, mầm non Tà Thần nhẹ nhàng mấp máy, lại là một phiến lá cây non nớt gian nan từ đỉnh chóp mầm non mọc ra, từ uốn cong đến chậm rãi giãn ra, gân lá dần dần hiện rõ ràng... Hình dạng phiến lá này vô cùng kỳ dị, thoạt nhìn như là một cái đỉnh nhỏ, mà ở trên thân đỉnh rõ ràng xuất hiện đồ án một con Tử Sư.
- - - - - oOo- - - - -