Vũ Cực Thiên Hạ

chương 945: hôi phi yên diệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :. Hôi phi yên diệt

Tia sáng tiêu tán, hết thảy trong thiên địa đều trầm xuống yên lặng, sắc mặt Lâm Minh tái nhợt, khóe miệng tràn đầy máu, một kích cuối cùng hắn tiêu hết sạch lực lượng của mình, thậm chí dùng một chút bổn mạng máu huyết, bổn mạng máu huyết sau này cũng có thể tu bổ trở lại, chẳng qua cần tiêu hao không ít thiên tài địa bảo. Lấy thực lực Lâm Minh bây giờ, đồng thời dùng Cổ Phượng Chi Huyết cùng Tử Sư Lôi Nguyên thúc dục ra Đạo Đồ Lôi Hỏa song hệ, dung hợp làm một, thực sự quá miễn cưỡng, cuối cùng hắn chỉ có ngũ trọng Mệnh Vẫn mà thôi.

Chu vi ngàn dặm, toàn bộ bị san thành bình địa, ở dưới chân Lâm Minh, là vực sâu khổng lồ chu vi vài chục dặm, không biết sâu bao nhiêu, đây là một kích cuối cùng của Lâm Minh lưu lại.

Mà hơn năm mươi cường giả Thần Hải đã sớm thối lui hơn trăm dặm, nhìn cảnh tượng hai người giao thủ kinh khủng, không nói lời nào, mười vạn năm nay, xuất hiện mười mấy thiên hạ đệ nhất, Dương Vân tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật xong, thực lực đã có thể xếp trung bình khá ở trong đó, nhưng vẫn bị Lâm Minh giết chết, đáng sợ nhất chính là, Lâm Minh chỉ có Mệnh Vẫn ngũ trọng, mà thiên hạ đệ nhất từ xưa tới nay, tu vi ít nhất cũng là Thần Hải trung kỳ trở lên, chênh lệch giữa Thần Hải trung kỳ đến ngũ trọng Mệnh Vẫn thật sự quá lớn, nếu như là võ giả bình thường, Mệnh Vẫn ngũ trọng thậm chí ngay cả Thiên Mệnh Bảng cũng không thể lên, một cường giả Thần Hải trung kỳ, lật tay cũng có thể giết trên trăm võ giả Mệnh Vẫn ngũ trọng!

Lâm Minh nội tình thâm hậu đã không thể phỏng đoán, tiếp tục như vậy, hắn sợ có thể phá cửu trọng Mệnh Vẫn trong truyền thuyết, đến lúc đó, thực lực mạnh, đạt tới một cái cực hạn không cách nào tưởng tượng!

Không nghi ngờ chút nào, Lâm Minh có thể phi thăng Thần Vực, nhưng hắn sẽ lưu lại truyền thuyết ở Thiên Diễn đại lục,

- Dương Vân còn chưa tắt thở?

Lâm Minh định thần nhìn lại, liền thấy dưới vực sâu. Dương Vân đã tan nát thành một đống máu thịt, nhưng đầu của hắn còn đầy đủ, Sinh Mệnh Chi Hỏa đã yếu ớt đến lúc có thể dập tắt bất cứ lúc nào, hơi thở mong manh.

Lâm Minh vừa động cước bộ, liền tới trước mặt Dương Vân.

- Lâm. . . Minh. . .

Dương Vân chảy máu thất khiếu, hàm răng trong miệng đã nát bấy, đầu lưỡi lúc trước đã bị hắn cắn đứt , hắn lấy năng lượng mô phỏng thành tiếng âm, nhưng mơ hồ không rõ.

- Cảm giác dã tâm vỡ nát. Rất không cam lòng sao?

Lâm Minh nói mặt không chút thay đổi, lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Vân tràn đầy lạnh lùng, Dương Vân vì để đạt mục đích dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, rơi vào kết quả như vậy, chết cũng chưa hết tội.

- Hắc hắc. . .

Dương Vân nở nụ cười dữ tợn, trong ánh mắt mang theo oán hận cùng nguyền rủa nồng đậm:

- Ngươi bây giờ có thể lấy tư thái người thắng đứng trước mặt ta. . . Như vậy sẽ có một ngày, những người khác lấy tư thái người thắng đứng ở trước mặt ngươi, ngươi có kết quả đồng dạng cùng ta, ha ha ha!

Lâm Minh thầm than trong lòng, đây chính là kết quả tùy tiện linh hồn dung hợp, thử nghĩ xem mình thật là may mắn, có thần vật Ma Phương, có thể thanh tẩy linh hồn ấn ký, chỉ hấp thu trí nhớ, không có bất kỳ ảnh hưởng đối với ý thức của mình.

Ma Phương đưa tới rất nhiều đại nhân vật Thần Vực tranh đoạt, đến tột cùng nó có bí mật gì, tác dụng chân thực rốt cuộc là gì? Bản chất là cái gì, làm sao tạo thành?

Ma Phương, lai lịch thần bí, không thể phỏng đoán, trên thực tế thẳng đến hiện tại, Lâm Minh cậy vào Ma Phương cũng không nhiều, cũng chỉ hấp thu một chút trí nhớ mà thôi, mà chủ nhân chút ít trí nhớ, cũng chính là nhân vật cấp Ma Đế, không so được với Thần Vực Giới Chủ, Thánh Chủ, chớ nói chi là Thiên Tôn.

Ma Phương tất nhiên còn có tác dụng khác, chẳng qua cảnh giới mình quá thấp, căn bản không dùng được.

Lâm Minh đang suy nghĩ, đột nhiên ngực phát ra từng đợt cảm giác nóng rực, cảm giác như vậy, rõ ràng tới từ Ma Phương!

Kể từ khi Ma Phương dung hợp làm một cùng thân thể Lâm Minh, Lâm Minh cũng không tìm được nó nữa, nó phảng phất tiêu thất hư không, Lâm Minh không cách nào liên lạc, không cách nào phát động, càng không cách nào chỉ huy, chỉ sợ Lâm Minh độ Mệnh Vẫn, thân thể nổ tung vỡ thành mưa máu, cũng không tìm được tung tích Ma Phương.

Đối với Ma Phương, Lâm Minh chỉ có thể bị động tiếp nhận ý nguyện của nó, đột nhiên lần này hắn cảm nhận được một cỗ ý chí trong Ma Phương, cỗ ý chí này chỉ có ở thời điểm Lâm Minh cho Ma Phương ăn máu huyết, mới có thể cảm nhận được một chút xíu.

- Ma Phương muốn cắn nuốt máu Dương Vân?

Lâm Minh động lòng, Dương Vân chẳng qua là cường giả Thần Hải, lúc trước hắn đã cho Ma Phương ăn một gã đại năng Thần Hải, cũng chính là lão giả Ải Ma Tộc, hắn vốn tưởng rằng, hạ một cái cấp bậc ít nhất phải Thần Biến kỳ, lại không nghĩ tới Ma Phương tựa hồ cảm thấy hứng thú đối với máu Dương Vân.

- Kiệt kiệt kiệt kiệt, Lâm Minh, ta biết ngươi muốn leo lên võ đạo đỉnh phong, võ giả nhiều hằng hà sa số, người nào không muốn leo lên võ đạo đỉnh phong, cuối cùng đến gần võ đạo đỉnh phong lại có mấy người? Ngươi sớm muộn cũng có kết cục như ta mà thôi! !

Dương Vân nổi điên reo hò, nguyền rủa, Lâm Minh thương hại nhìn hắn một cái, bất động thanh sắc phát ra một cỗ năng lượng, bao phủ Dương Vân.

- Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì?

Dương Vân ngẩn ra, đột nhiên phát hiện, một cỗ hấp lực cường đại tác dụng ở trên người hắn, khí huyết trên lực nhanh chóng trôi đi tới Lâm Minh!

- Ngươi. . . Ngươi muốn nuốt ta! ?

Dương Vân mặt mày méo mó, cảm giác như vậy, hắn quá quen thuộc, chỉ là hắn tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật mấy năm, nuốt qua không biết bao nhiêu huyết mạch thú dữ cùng Thần Thể cường giả Thần Hải, cho nên hắn sao không biết Lâm Minh muốn làm cái gì.

Hô ——

Máu trên người Dương Vân nhanh chóng bị hút ra, hắn tròn mắt muốn nứt, trong ánh mắt toát ra hận ý ngập trời, song sinh mệnh lực nhanh chóng trôi qua, lại làm cho hắn nhanh chóng suy yếu.

Từng luồng máu tạo thành hư ảnh, có giao long, quái ngư, bạch hổ, đại mãng, đủ loại Thánh Thú, toàn bộ bị Lâm Minh hút vào, nói chuẩn xác, là bị Ma Phương hút vào.

Ở bên ngoài Ma Phương, tạo thành một cái nước xoáy màu đỏ nhạt, tất cả hư ảnh máu tươi đều bị nước xoáy này cắn nát.

Cho đến cuối cùng, một hư ảnh Cửu Đầu Xà bị Ma Phương cắn nuốt sạch, đến đây, tinh huyết trên người Dương Vân bị Ma Phương hấp thu toàn bộ!

Lúc này sắc mặt Dương Vân đã xám ngoét, đến loại trình độ này, hắn rốt cục phải chết, điều này làm cho Lâm Minh không khỏi không cảm khái sinh mệnh lực của Dương Vân ương ngạnh, đầu cường giả Thần Hải bị chặt đi xuống cũng sống không tới mười giây, nhưng Dương Vân bị hành hạ thành dạng như vậy, vẫn còn một hơi.

Điều này hiển nhiên là bởi vì Đại Huyết Luyện Thuật, Dương Vân không biết luyện hóa bao nhiêu huyết mạch cực kỳ ương ngạnh, bao gồm huyết mạch Cửu Đầu Xà. cường hãn

- Xem ra, Bạch Yêu cũng bị Dương Vân nuốt. . .

Lâm Minh nhận ra hư ảnh Cửu Đầu Xà, cũng từ trên người hắn cảm nhận được hơi thở Bạch Yêu, huyết mạch Cửu Đầu Xà, ở Thần Vực cũng là một dòng họ tương đối cường đại.

- Lâm Minh. . . Cuối cùng có một ngày. . . Ngươi sẽ. . .

Dương Vân tựa hồ muốn phát ra nguyền rủa cuối cùng, song nói tới đây, đầu của hắn đột nhiên hé ra, một tiếng vỡ từ thiên linh cái của hắn, giống như là dưa hấu chín, bị đao nhẹ nhàng đụng vào, tự nhiên nổ bung ra.

Thanh âm của Dương Vân, nghẹn lại ở cổ họng, hắn hoàn toàn tử vong.

Song vào giờ khắc này, trong đầu Dương Vân dâng lên một luồng tàn hồn, Linh Hồn Lực đã yếu ớt không chịu nổi, nó ra sức tránh, vặn vẹo, tia linh hồn này, rõ ràng mang theo hơi thở ma đầu Thượng Cổ.

Nó là tinh hồn ma đầu Thượng Cổ bị Dương Vân trấn áp còn không dung hợp, nhưng hiện tại Tinh Thần Chi Hải cũng bể nát, sợi tinh hồn này tự nhiên không có thể ẩn nấp .

Ma Phương tựa hồ không có bất kỳ hứng thú đối với cắn nuốt sợi tinh hồn này, ban đầu ở Kỳ Tích Thần Điện, Ma Phương cắn nuốt ma đầu Thượng Cổ kia, cũng bởi vì nó chủ động đưa tới cửa, muốn đoạt Lâm Minh.

- Dương Vân đều chết, ngươi vẫn có thể còn dư lại một luồng tinh hồn? Thật là ương ngạnh.

Hàn quang trong mắt Lâm Minh chợt lóe, một tay nắm lấy tinh hồn kia trong tay.

Xèo xèo!

Sợi tinh hồn bị Lâm Minh nắm được, lập tức phát ra từng tiếng thét chói tai.

Một cỗ ý niệm truyền đến trong đầu Lâm Minh, là thanh âm ma đầu Thượng Cổ:

- Đừng có giết ta, đừng có giết ta, ta biết rất nhiều bí mật Kỳ Tích Chi Hải cùng Vạn Cổ Ma Khanh, nơi đó có bảo tàng chư nhiều cường giả lưu lại, ngươi còn không chân chính trải qua Kỳ Tích Chi Hải, ta dẫn ngươi đi tìm bảo!

Ma đầu Thượng Cổ điên cuồng giãy dụa, song trên mặt Lâm Minh nổi lên một tia cười lạnh, đưa tay nhẹ nhàng sờ, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, ma đầu Thượng Cổ hôi phi yên diệt.

Đến đây, Dương Vân, Bạch Yêu, ma đầu Thượng Cổ, toàn bộ tử vong!

Lâm Minh nhẹ hít một hơi, sờ sờ bộ ngực, Ma Phương hoàn toàn yên lặng, mặc dù nó vừa hấp thu một lần máu huyết, nhưng không mở ra không gian Ma Phương lần nữa.

Điều này làm cho Lâm Minh khẽ tiếc nuối, tựa hồ lần sau mở ra Ma Phương, thật cần máu huyết cường giả Thần Biến kỳ mới được.

Lâm Minh đoán, chân chính hấp thu máu huyết không là Ma Phương, mà là linh hồn cường đại ngủ say trong Ma Phương, cũng chính là Thánh Nữ sử dụng Ma Phương cắn nuốt hơn vạn linh hồn đại năng Thần Vực.

Những đại năng Thần Vực kia, từng kẻ đều là siêu cấp cường giả, Ma Thủy Đại Đế đứng hàng ở trong đó, chỉ là một thành viên rất bình thường.

Cô gái kia, cần máu huyết để tu bổ tinh hồn bản thân.

Lúc trước mỗi một lần nàng hút máu huyết mở ra Ma Phương, chẳng qua là nàng đang đánh động mình, nàng cần máu huyết mạnh hơn để khôi phục tự thân.

Mà hiện tại, Ma Phương có hút máu huyết Dương Vân, nói rõ một vấn đề, đó chính là máu huyết Dương Vân rốt cục đạt đến cấp bậc để cho nàng lợi dụng.

Cũng có thể là do Dương Vân tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật, khí huyết lực trong cơ thể vô cùng cường đại, cường giả Thần Hải bình thường còn chưa có tư cách để nàng lợi dụng, cảnh giới Thần Hải đối với nàng mà nói quá thấp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio