Chương : Hỏa Linh tinh
Ầm ầm!
Linh hạm xuyên qua đại thế giới phong bế nơi Phượng Minh Cung, đi tới Chủ thế giới của Thừa Thiên giới. Kế tiếp, Linh hạm trước tiên vượt qua hư không, bắt đầu đại dịch chuyển hư không.
Lữ hành ở một Chủ thế giới của Thần Vực, nếu không tiến hành đại dịch chuyển, mấy ngàn mấy vạn năm đều không bay đến cuối.
Linh hạm càng bay càng cao, rất nhanh núi cao vạn trượng sông rộng trăm dặm của Chủ thế giới đều không nhìn thấy nữa, biến thành hạt bụi nhỏ bé. Nhưng đại lục của Chủ thế giới lại vẫn rộng lớn khôn cùng như cũ. Biên giới của một Chủ thế giới lấy đơn vị là triệu dặm đều khó thể đo lường.
Lâm Minh đứng ở trước cửa sổ mạn tàu, nhìn hư không vô tận trên trời cao Thừa Thiên giới, trong lòng rung động thật sâu. Mặc dù đã xem qua giới thiệu về Thần Vực ở trong ngọc giản, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn bị sự mênh mông của Thần Vực làm khiếp sợ!
Một giới lớn của Thần Vực cũng không chỉ Chủ thế giới, còn có không gian vũ trụ càng rộng lớn hơn so với Chủ thế giới cùng với rất nhiều ngôi sao lơ lửng trong không gian.
Trước đó, Linh hạm đã trải qua một lần đại dịch chuyển, khoảng cách đại lục Thừa Thiên giới đã xa đến ngàn tỉ dặm. Ven đường đi qua, Lâm Minh nhìn thấy trong hư không có rất nhiều điểm sáng thật nhỏ, mỗi một điểm sáng này đều đại biểu cho một ngôi sao.
Những ngôi sao này có lớn có nhỏ, có hằng tinh có đại hành tinh, có vẫn thạch, còn có hố đen được dự bị là thứ trong vũ trụ gần với khí hồng mông nhất.
Những ngôi sao này không biết có bao nhiêu, tuy nhiên trong đó đại đa số hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, nguyên khí trời đất hoàn toàn không có, căn bản không thích hợp người thường và võ giả sinh tồn, đều là hoang tinh.
Nhưng là có một số ngôi sao nguyên khí trời đất phong phú, sức sống bừng bừng, trong đó sinh sống lượng lớn người thường. Tài nguyên bọn họ đạt được tuy rằng không sánh được với đám người của chủ đại lục, nhưng là tốt hơn so với võ giả hạ giới rất nhiều. Trong những ngôi sao này cũng sẽ ồ ạt xuất hiện cường giả cảnh giới Thần Hải, Thần Biến thậm chí Thần Quân.
Có một số ngôi sao bị võ giả khai phá ra làm lãnh địa và động phủ của mình. Những võ giả này đa số đều là đại năng của Thần Vực, bình thường lánh đời không ra, một khi nhảy ra chính là nhân vật chấn nhiếp một phương.
Bất kể hiện tại hay là thời đại thái cổ, trong số phần đông ngôi sao trong không gian vũ trụ của Chủ thế giới Thần Vực đều có võ giả như vậy tồn tại. Có cao thủ chết trong động phủ của mình, tự nhiên sẽ để lại vô số cơ duyên. Cho nên trong những ngôi sao này bí bảo vô số, còn có sào huyện bí mật của một số hung thú thái cổ, thậm chí Thần thú. Nếu như có thể thăm dò những ngôi sao này một phen, như vậy tài phú lấy được không thể đo lường!
Đương nhiên, cho dù là cường giả cảnh giới Thần Quân hậu kỳ, suốt cả một đời cũng khó thể thăm dò được một phần vạn tổng số những ngôi sao này.
- Lâm sư đệ, ngắm phong cảnh hả? Đi thôi, lần này lữ trình phải kéo dài ít nhất mười mấy canh giờ, chúng ta đi phòng ăn ăn chút đồ đi.
Một nam nhân cao lớn đi tới bên cạnh Lâm Minh, hắn là Lưu hộ pháp phụ trách đệ tử tân tú lần này.
Võ giả đến cảnh giới như Lâm Minh, sớm đã có thể không cần ăn uống, dựa vào hấp thu nguyên khí trời đất làm năng lượng, tuy nhiên ăn uống vẫn như cũ mang đến sự hưởng thụ rất không tồi. Hơn nữa đồ ăn của Phượng Minh Cung đều là thiên tài địa bảo tinh luyện, trường kỳ dùng ăn cũng có chỗ tốt rất lớn đối với tu vi.
Một đường đi đến phòng ăn, ven đường rất nhiều người đều nhận ra Lâm Minh, thần sắc đối với Lâm Minh hết sức cung kính, còn có một số chủ động nhường đường. Điều này chứng minh ở Phượng Minh Cung, uy tín của Lâm Minh đã được thành lập.
Thế giới này chính là như thế, một người đột nhiên lấy được thành tựu sẽ gây nên sự đố kỵ, xa lánh của rất nhiều người. Nói hắn là vận khí tốt, thậm chí muốn cướp lấy thành quả của hắn. Nhưng là nếu hắn lại lần nữa đạt được thành công lớn hơn, chứng minh thực lực không gì sánh nổi của mình, như vậy người ghen tị cũng sẽ dần dần câm miệng, đổi thành lòng sùng kính.
Lâm Minh chiến thắng Hỏa Viêm Quảng, không thể nghi ngờ củng cố địa vị của hắn.
Đương nhiên, cũng không phải là tuyệt đối. Cũng có không ít người xem Lâm Minh là quân xanh, là mục tiêu muốn vượt qua trong tương lai.
- Chu Phi. Vừa đi qua chính là Lâm Minh, nhân vật nổi bật nhất Phượng Hoàng Điện hiện giờ. So với hắn, đường của chúng ta còn dài a.
Sau khi Lâm Minh đi qua, một người áo lam nói với một nam nhân mặc chiến giáp màu đỏ.
- Dài? Không sai. Đường ta muốn đi quả thật rất dài, nhưng đó là khoảng cách ngôi vị Cung chủ, Thánh chủ. Mà Lâm Minh, ta sớm muộn sẽ vượt qua hắn. Sau khi ta nhập môn chỉ tiến vào Hỏa Điểu Điện cấp thấp nhất là bởi vì vấn đề xuất thân, ta cũng không giống như Lâm Minh, ôm đùi Phó cung chủ, trực tiếp được tiến cử đến Phượng Hoàng Điện. Ta muốn tiến vào Phượng Hoàng Điện chỉ có thể dựa vào phương thức độ Mệnh Vẫn tầng chín. Nhưng dưới tình huống như vậy, ta như trước bằng vào thân phận đệ tử Hỏa Điểu Điện lấy được thứ nhất đệ tử tân tú của lần khảo hạch tư cách này.
Nam nhân giáp đỏ trong khi nói ánh mắt lóe ra ánh sáng tự tin, hắn hiện tại vừa mới đạt tới Mệnh Vẫn tầng tám còn chưa tới lúc độ Cửu Vẫn.
Nam nhân giáp đỏ tên là Chu Phi, xuất thân bình dân, đệ tử Hỏa Điểu Điện. Nhưng là khảo hạch tư cách thí luyện Cổ Phượng lần này, Chu Phi lực áp quần hùng, với thân phận đệ tử Hỏa Điểu Điện đánh bại tất cả đệ tử tân tú của Kim Ô Điện, Chu Tước Điện, giành lấy thứ nhất khảo hạch đệ tử tân tú, danh tiếng nổi bật.
Nhưng mà khiến Chu Phi khó chịu chính là, hắn vốn tưởng rằng lần này sẽ một bước lên trời, trở thành tiêu điểm của toàn bộ Phượng Minh Cung, kế Lâm Minh lại trở thành một nhân vật phong vân. Những trưởng lão kia cũng sẽ vị bọn họ không có sáng mắt nhìn được báu vật, khiến chính mình rơi vào Hỏa Điểu Điện mà đấm ngực giậm chân.
Nhưng sự thật lại không giống như hắn nghĩ. Hắn chỉ dẫn tới chấn động thật lớn ở Hỏa Điểu Điện, Kim Ô Điện, khiến cho rất nhiều đệ tử trẻ tuổi sùng bái. Nhưng mà ở Chu Tước Điện xếp hạng cao thứ hai lại chỉ dẫn tới ghen tị và xa lánh, rất nhiều người nói hắn chỉ là vận khí tốt.
Về phần Phượng Hoàng Điện cao cấp nhất, căn bản không có người chú ý!
So với nổi bật lúc trước Lâm Minh nhấc lên, hắn lấy được thứ nhất khảo hạch tư cách giống như một đóa bọt sóng trước sóng triều biển lớn, thật sự nhỏ bé không đáng kể.
Thậm chí hắn nhìn thấy đệ tử Phượng Hoàng Điện, tự giới thiệu khi nói chuyện phiếm còn có người căn bản chưa từng nghe nói qua.
Điều này làm cho hắn rất không cam lòng. Dựa vào cái gì mình lấy được thành tựu như vậy lại không thể đạt được vinh dự nên có?
Hắn nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một loại giải thích, đó chính là đệ tử Phượng Hoàng Điện luôn là tâm tính cao cao tại thượng, căn bản liền xem thường ba điện Hỏa Điểu, Kim Ô, Chu Tước. Cho rằng những đệ tử này đều là châu chấu con kiến, cho dù là mình lấy được thứ nhất cũng chỉ là một con kiến hơi lớn một chút mà thôi.
Loại miệt thị này khiến trong lòng Chu Phi nghẹn một ngụm lửa giận!
- Hừ. Các ngươi đã cho rằng người của ba điện còn lại chúng ta đều là con kiến, lại không biết thiên tài bình dân như ta trước khi độ Mệnh Vẫn tầng chín căn bản không có cơ hội tiến vào Phượng Hoàng Điện. Nhưng ta so với hầu hết các ngươi đều mạnh hơn nhiều!
Hít sâu một hơi, Chu Phi nắm chặt hai đấm, hắn tính toán ở trong thí luyện Cổ Phượng lần này, bỗng nhiên nổi tiếng. Hắn tin tưởng, với thành tích như vậy đủ để khiến cho cao tầng Phượng Minh Cung coi trọng hắn, khiến hắn trở thành tiêu điểm của mọi người!
Lâm Minh tự nhiên sẽ không biết hắn trở thành mục tiêu đuổi theo của rất nhiều người, hắn đang dùng cơm. Mà Linh hạm đang tiến hành từng lần đại dịch chuyển hư không. Dịch chuyển như vậy đã tiến hành chừng mấy chục lần.
Cuối cùng Linh hạm dừng ở phía trước một tinh cầu màu đỏ như lửa. Từ xa nhìn lại, viên tinh cầu này hết sức yên tĩnh, chỉ là mặt ngoài phủ kín từng vùng đốm đỏ, giống như là đường vân gỗ đẹp mắt. Mà ở chung quanh tinh cầu còn có những vòng sáng thật lớn, kéo dài mấy triệu dặm, giống như cầu vồng xinh đẹp vậy.
Nơi này chính là địa điểm của thí luyện Cổ Phượng lần này - Hỏa Linh tinh.
Đường kính tinh cầu này đại khái chỉ có mấy chục vạn dặm, nhỏ hơn nhiều so với ngôi sao nơi Thiên Diễn Đại Lục. Linh hạm tiến vào bầu khí quyển của Hỏa Linh tinh, ma sát dữ dội, sinh ra ngọn lửa vô cùng.
Trong bầu khí quyển của Hỏa Linh tinh, khắp nơi có thể thấy được từng vòng xoáy nguyên khí lửa khủng bố. Cuồng phong nguyên khí lửa ở đó có thể đạt tới tốc độ khủng bố một giây mười mấy dặm, cuồng phong như vậy là gấp tốc độ âm thanh. Chuẩn xác mà nói nó đã không thể được xưng là gió mà nên được xưng là sóng xung kích. Nếu như là người thường bị gió như vậy thổi đến, sẽ giống như tốc độ cao tông lên một bức tường, trực tiếp tan xương nát thịt.
Cho dù là võ giả cũng không thể chịu nổi, bởi vì sóng xung kích thổi tới không phải là không khí mà là nguyên khí lửa táo bạo. Hỏa Linh tinh bề ngoài thoạt nhìn tĩnh lặng, chân chính xâm nhập vào trong lại có thể sâu sắc cảm nhận được sự đáng sợ của nó. Mà những đốm đỏ thoạt nhìn hết sức xinh đẹp kia chính là do những cuồng phong này thành hình.
Trong Hỏa Linh tinh cực kỳ ác liệt như vậy căn bản không có khả năng thai nghén ra bất kỳ sinh mệnh. Cho nên Hỏa Linh tinh là một tinh cầu hoang, nhưng nó đối với võ giả đẳng cấp cao mà nói lại là nơi tốt để thí luyện.
Viên Hỏa Linh tinh này toàn bộ thuộc về lãnh địa của Phượng tộc thượng cổ, Phượng tộc thượng cổ thành lập rất nhiều địa điểm thí luyện ở trong đó.
- Chúng ta đã đến nơi. Tất cả mọi người, xuống Linh hạm!
Trưởng lão họ Tôn dẫn đội phát ra mệnh lệnh.
- Hắc hắc. Đi thôi Lâm sư đệ. Hỏa Linh tinh này cũng không phải địa phương chơi vui, ngươi phải cẩn thận một chút…
Lưu hộ pháp phụ trách đệ tử tân tú cười hì hì nói, tuy nhiên lời hắn vừa dứt chỉ nghe “A” một tiếng hét thảm, hai đệ tử tân tú của Hỏa Điểu Điện bị cương phong thổi nát chân nguyên hộ thể. Cả người bay lên, bị nguyên khí lửa táo bạo vọt vào trong kinh mạch toàn thân, hộc máu ồ ồ!
Vài hộ pháp lập tức bay lên tiếp lấy bọn họ, một hộ pháp mở chân nguyên hộ thể, đem hai người bao phủ vào trong. Một hộ pháp khác rót chân nguyên vào trong cơ thể bọn họ, mới làm cho hai người bọn họ đỡ hơn một chút.
Trưởng lão họ Tôn ánh mắt phát lạnh, giọng lạnh lùng nói:
- Thật là đồ đần. Ta tuy rằng không cảnh cáo các ngươi nguy hiểm của Hỏa Linh tinh, nhưng ở trong Linh hạm các ngươi cũng nên cảm giác được hoàn cảnh ác liệt của nơi này. Không ngờ tùy ý như vậy liền đi ra ngoài, thật không biết ngươi là như thế nào thông qua khảo hạch tư cách. Người như các ngươi, nếu cùng một đám người tiến vào trong Bí cảnh tầm bảo, như vậy làm tốt thí nhất định là các ngươi. Càng đừng nói đạt được ưu đãi và cơ duyên trong Bí cảnh nữa. Rời Hỏa Điểu Cung, các ngươi sẽ ngã xuống trong quá trình đánh vào con đường võ đạo, căn bản không tu được mấy cảnh giới. Quá làm ta thất vọng!
Trưởng lão họ Tôn cố ý không cảnh cáo đệ tử tân tú sự khủng bố của Hỏa Linh tinh, chính là vì khảo nghiệm sức quan sát của bọn họ, kết quả thật sự có người ngu như vậy.
Hai đệ tử kia vốn đã đủ thảm rồi, lại bị một phen răn dạy như tát nước vào mặt của trưởng lão họ Tôn, lập tức sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
- Hai tên đần này, thật làm mất mặt Hỏa Điểu Điện. Ta không ngờ cùng đám người này ở trong một điện.
Chu Phi nhướng mày, trong lòng thấy sỉ nhục vì ở chung với đám người này.
- Ha ha, quả thật mất mặt. Tuy nhiên cương phong của Hỏa Linh tinh này, đệ tử tu vi kém cho dù biết trước thời hạn, toàn lực ứng đối cũng rất khó chịu nổi. Cho nên Phượng Minh Cung mới có thể thiết kế khảo hạch tư cách khắc nghiệt như thế, gạt ra % đệ tử. Chờ xem đi, rất nhiều đệ tử ở Hỏa Linh tinh đều đứng không vững.
Người áo lam lúc trước đi cùng Chu Phi thuận miệng nói.