Vô luận là tại Vạn Cổ đại lục, hay là tại Cửu U chi địa, Vu tộc phù thủy đều là phi thường thần bí tồn tại.
Phù thủy không giống với võ giả, tu luyện chính là pháp thuật cùng phù chú, có thể sát nhân tại trong lúc vô hình, bởi vậy trăm ngàn năm qua có vô số quan cho bọn hắn truyền thuyết, có chút thậm chí hoang đường đến lại để cho người không thể tưởng tượng.
Mà Vệ Trường Phong đối với Vu tộc phù thủy, vẫn có lấy tương đương rất hiểu rõ.
Phù thủy pháp thuật kỳ thật tựu là trên đan điền pháp môn tu luyện, am hiểu nhất công kích thần hồn, mặt khác còn có thể mượn nhờ độc, cổ chi thuật để đối phó cường địch, hắn thủ đoạn thiên biến vạn hóa lại để cho người khó lòng phòng bị.
Nhưng bởi vì cái gọi là trăm khoanh vẫn quanh một đốm, chỉ cần hiểu rõ phù thủy đặc điểm, đối phó bắt đầu tựu dễ dàng nhiều hơn.
Người này đến từ núi man bộ lạc áo đen phù thủy Vu Độ, hiển nhiên thi triển ra nào đó thần hồn công kích pháp thuật, đến trực tiếp công kích Vệ Trường Phong thức hải, ý đồ trọng thương Vệ Trường Phong ý chí, đạt tới không chiến mà thắng mục đích.
Nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không biết rõ, Vệ Trường Phong thần hồn ý chí đến cỡ nào kiên cường dẻo dai, nhưng lại tu luyện có Nho đạo Vô Thượng pháp môn —— Hạo Nhiên Chính Khí ca quyết!
Hạo Nhiên Chính Khí ca Chí Thánh chí dương, hoàn toàn là hết thảy tà sùng quỷ mị khắc tinh, Vu Độ sử dụng pháp thuật để đối phó Vệ Trường Phong, hoàn toàn có thể nói là tự chịu diệt vong.
Theo Hạo Nhiên ca quyết tại Vệ Trường Phong trong thức hải vang lên, đâm vào mi tâm tà lực như là gặp được Liệt Dương băng tuyết, lập tức tan rã được sạch sẽ, không có cho hắn tạo thành bất luận cái gì tổn thương.
Không chỉ có như thế, ca quyết khởi thì thật mục khai mở, cũng không cần Vệ Trường Phong chủ động thi triển, Hạo Nhiên thực mục đại thần thông tự nhiên mà vậy tựu phóng xuất ra cường đại uy năng, hướng đối phương đã phát động ra hữu lực phản kích!
"Hừ!"
Tự cho là nắm chắc thắng lợi trong tay áo đen phù thủy lập tức kêu rên một tiếng.
Hắn như là bị nặng ngàn cân chùy cho trước mặt đập trúng, đầu mạnh mà hướng về sau giơ lên, hai cổ đỏ thẫm máu tươi từ mũi ưng giữa dòng xuất, mắt nổi đom đóm choáng váng, trong lúc nhất thời đần độn u mê hình như si ngốc.
Thần hồn ý chí trực tiếp quyết đấu vô cùng nhất hung hiểm bất quá, một ý niệm tựu là Sinh Tử chi phán. Áo đen phù thủy không biết lượng sức công kích, đổi lấy chính là bản thân thần hồn trọng thương.
Đối với một vị phù thủy mà nói, sai lầm như vậy không thể nghi ngờ là trí mạng đấy.
Bất quá hắn dù sao không phải người bình thường. Đến trình độ này còn có chút vùng vẫy giãy chết bổn sự, hai tay kịch liệt run rẩy. Theo bào trong tay áo giũ ra mấy chục chỉ màu đen độc trùng!
Những độc chất này trùng hình như con rết, lại chiều dài bó bó cánh chim, thoát ly ẩn thân địa phương về sau, lập tức như là ngửi hấp đến mùi máu tươi con ruồi, hướng phía Vệ Trường Phong chen chúc mà đi.
"Coi chừng!"
Đi theo Vệ Trường Phong đằng sau Man Thổ quá sợ hãi, vội vàng quát: "Đây là độc cổ!"
Hắn cũng không phải chân chánh quan tâm Vệ Trường Phong an nguy, mà là sợ Vệ Trường Phong chết rồi, mình cũng giống như lấy chôn cùng.
Chỉ là Vệ Trường Phong căn bản không cần nhắc nhở của hắn. Cũng không có đem những...này sâu độc để vào mắt, hắn thậm chí không có rút...ra trường kiếm vũ khí, song chưởng luân chuyển đánh ra một cỗ cực nóng cương khí, lập tức đem sở hữu tất cả độc cổ đánh rơi.
Vệ Trường Phong hiện nay đang tu luyện Thái Hạo Huyền Dương Chân Quyết là Thuần Dương công pháp, hắn cương khí tự nhiên ngưng tụ tinh thuần vô cùng Viêm Hỏa chi lực, dùng để đối phó sâu độc đây tuyệt đối là mọi việc đều thuận lợi!
Quan trọng nhất là, Vệ Trường Phong còn chính mình lĩnh ngộ ra cô đọng Thái Dương Chân Hỏa pháp môn, một điểm Hỏa Tinh cũng đủ để lại để cho một đầu sát thú tan thành mây khói, chớ đừng nói chi là những...này sâu độc rồi.
Mà theo độc cổ toàn bộ diệt, áo đen phù thủy Vu Độ rốt cục triệt để hết hy vọng. Chán nản co quắp ngồi dưới đất cúi xuống nguyên bản cao ngạo đầu lâu, liên thủ ở bên trong cốt trượng đều cầm cầm không nổi.
Song phương ở giữa chiến đấu, gần kề chỉ giằng co một lát thời gian đã bị chung kết!
Man Thổ thấy trợn mắt há hốc mồm. Quả thực không dám tướng tin vào hai mắt của mình.
Mặc dù nói hắn đối với Vệ Trường Phong y nguyên có mang cái loại này không ánh sáng mắt thường nhìn thấy được oán độc cùng phẫn hung ác, nhưng hiện tại trong mắt hắn, Vệ Trường Phong bóng lưng trở nên cao lớn nguy nga như núi, hoàn toàn không cách nào dao động.
Một gã cường đại phù thủy, rõ ràng bị hắn đơn giản đánh tan, lực lượng như vậy chỉ sợ so ra mà vượt Đại Vu a?
Nghĩ tới đây, người này man nhân tâm nhảy dồn dập.
Vệ Trường Phong đứng ở Vu Độ phía trước, trên cao nhìn xuống mà hỏi thăm: "Nói cho ta biết, ngươi theo Hà Tiền thôn bắt đi cái kia tên tiểu nữ hài bây giờ đang ở ở đâu?"
Vu Độ thần hồn bị trọng thương. Ý chí có thể nói yếu ớt vô cùng, thậm chí cũng không lớn thanh tỉnh.
Đối với Vệ Trường Phong hỏi thăm. Hắn không có chút nào kháng cự giãy dụa, hữu khí vô lực nói: "Ta. . . Ta đã kính dâng cho Đại Vu. Hiện tại có lẽ tại phù thủy trong tòa tháp."
Tuy nhiên trong nội tâm sớm có chuẩn bị, nhưng là nghe được đáp án này, Vệ Trường Phong tâm hay là đột nhiên trầm xuống.
Phù thủy tháp là một tòa vu thành chỗ hạch tâm, tất nhiên đề phòng sâm nghiêm, tăng thêm còn có thần bí khó lường Đại Vu tọa trấn, muốn từ bên trong đem người cứu ra, độ khó to lớn có thể nghĩ!
Nghĩ nghĩ, Vệ Trường Phong lại hỏi: "Ngươi tại sao phải đem nàng kính dâng cho Đại Vu?"
"Nàng. . . Nàng là thánh thể chi thân!"
Vu Độ đột nhiên nhiều hơn một cỗ khí lực, tiếng nói đều vang dội nhiều hơn: "Ngàn vạn trong đám người đều tìm không ra một cái không tạp niệm thánh thể, là hiến tế cho Vu Thần cấp cao nhất tế phẩm, Đại Vu. . . Đại Vu muốn trọng thưởng ta!"
Vệ Trường Phong cuối cùng là hiểu được, nhưng đó căn bản bất lực tại giải quyết vấn đề, sự tình ngược lại càng thêm phiền toái.
"Ngươi có biện pháp nào không, có thể vụng trộm lẻn vào phù thủy tháp đem người cứu ra?"
Ôm vạn nhất nghĩ cách, hắn lại nhiều hỏi một câu.
"Cứu người?"
Vu Độ ăn ăn cười nói: "Không thể, không có khả năng đấy, Đại Vu sẽ đem ngươi đánh nhập Địa Ngục đấy, không có khả năng. . ."
Hắn lặp đi lặp lại nói xong không có khả năng, khóe miệng đều chảy ra nước miếng, ánh mắt mờ mịt hình như kẻ đần.
Vệ Trường Phong hỏi lại, đã hỏi không ra bất luận cái gì đáp án.
"Tiễn đưa hắn lên đường đi!"
Hắn đối với bên cạnh tất cung tất kính Man Thổ nói ra: "Tại đây giao cho ngươi tới thu thập, đừng cho người cho phát hiện, nếu có người đến thăm đến tìm Vu Độ, tựu nói hắn tại tu luyện vu thuật không thể gặp khách."
Vu Độ đã không có giá trị lợi dụng, giữ lại cũng là tai họa, cho nên nhất định phải giết chết.
Nhưng là chuyện này tạm thời còn cần lén gạt đi, nếu không khiến cho Đại Vu cảnh giác, cái kia sẽ phi thường phiền toái.
"Ta?"
Man Thổ không khỏi lại càng hoảng sợ, bản năng nổi lên kháng cự ý niệm.
Phù thủy cái kia là mình có thể giết sao?
Vệ Trường Phong lạnh lùng cười nói: "Đúng vậy, như thế nào ngươi không muốn?"
Lại không tình nguyện, mạng nhỏ cũng đều tại Vệ Trường Phong trong tay, Man Thổ nào dám nói một chữ không, vội vàng đi tới.
Hắn do dự một chút, kiên trì duỗi tay nắm chặt Vu Độ cái cổ, năm ngón tay thu nạp mạnh mà uốn éo.
Răng rắc!
Vu Độ cổ lập tức bị vặn gãy, tại chỗ tựu nuốt khí.
Mà Man Thổ không có chút nào sát nhân nhanh. Cảm giác, hắn hiện tại thầm nghĩ khóc, bởi vì giết Vu Độ, hắn chẳng khác gì là triệt để cột vào Vệ Trường Phong cái này trên chiếc thuyền, muốn nhảy xuống đều làm không được.
Vu tộc là tuyệt đối sẽ không khoan dung một gã sát hại phù thủy hung thủ, vô luận hắn phải hay là không bị ép đấy.
Vệ Trường Phong lại để cho hắn động thủ dụng ý, hiển nhiên đúng là như thế!
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện