Hắc ảnh đó lặng lẽ đứng cạnh Lâm Động, trong phạm vi vài trượng quanh hắn mặt đất vẫn hoàn hảo như cũ, thậm chí chẳng có chút rạn nứt nào. Rõ ràng công kích của Tần Sư chẳng thể đến gần được chút nào.
Trong đại điện, không ít người đồng tử phải co lại, rồi khẽ hít vào hơi khí lạnh, gương mặt hiện lên vẻ đầy kinh hãi.
Hắc ảnh này là thần thánh phương nào mà ngay Tần Sư, một trong Bát đại Yêu Soái cũng không làm gì được?
- Là Khôi Lỗi?
Nhưng rồi rất nhanh có người nhận ra có điều không đúng, gương mặt hắc ảnh đó hoàn toàn trống rỗng, hiển nhiên chẳng có chút linh trí nào, đó là một cỗ Khôi Lỗi.
Một cỗ Khôi Lỗi có thể sánh ngang với Yêu Soái?!
Những người biết được thông tin đó đều nuốt nước bọt, trong lòng đầy chấn động.
Mấy người Trần Thông vốn đã tuyệt vọng vì sự xuất hiện của Tần Sư lúc này sững người. Họ sững sờ nhìn người thanh niên vẫn bình an vô sự dưới sự bảo vệ của hắc ảnh kia, gương mặt hắn vẫn là nụ cười mà họ thường thấy.
Thâm sâu khó dò.
Năm người Trần Thông cuối cùng cũng đã dần bớt lo sợ, lúc này họ mới hiểu tại sao Tiểu Viêm hung hăng, kiệt ngao như vậy lại cam tâm tình nguyện làm đệ của Lâm Động.
So với Tiểu Viêm trước nay vẫn hung hăng vậy, rõ ràng là người đại ca lúc nào cũng tươi cười này đáng sợ hơn.
- Một cỗ Khôi Lỗi mà cũng muốn ngăn bản vương?
Sắc mặt Tần Sư không ngừng biến đổi, rồi hắn hét lên, kim quang bùng phát, song quyền tung ra như vũ bão, mỗi đạo quyền ảnh đều biến thành những con kim sư lao ồ ạt về phía Thôn Phệ Thiên Thi.
Thế nhưng Thôn Phệ Thiên Thi không hề động đậy, hai tay khẽ lướt qua trước mặt, rồi giống như một cái hắc động không đáy, đón hết công thế đáng sợ đủ giết chết một cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn của Tần Sư.
Bùm bùm bùm!
Mọi người chỉ thấy công thế cuồng baoọ của Tần Sư đánh lên người Thôn Phệ Thiên Thi. Nhưng điều khiến họ kinh hãi đó là, mặc cho công thế có hung mãnh thế nào thì hắc ảnh đó vẫn vững như bàn thạch, không hề có dấu hiệu lùi về sau.
Phía sau hắn, người thanh niên kia cũng nghiêng đầu sang nhiìn, nụ cười nhạt của hắn khiến mọi người lạnh gáy.
Cuối cùng kim quang tan đi, Tần Sư lùi về sau, ánh mắt có phần chấn động nhìn Thôn Phệ Thiên Thi không hề lay động. Ánh mắt coi thường dần trở nên ngưng trọng.
- Từ Chung, xem ra ngươi động phải kẻ đáng gờm rồi. Tiểu tử này không đơn giản.
Tần Sư nhìn Từ Chung lúc này sắc mặt tối sầm, nói.
- Chẳng trách mà dám gây rối ở Lôi Uyên Sơn…thì ra cũng có chút thủ đoạn.
Từ Chung ánh mắt tối tăm nhìn Lâm Động.
Lâm Động mỉm cười, bàn tay khẽ siết, chén rượu trong tay vỡ tan, rồi hắn đứng dậy nhìn Từ Chung:
- Ta đã nói rồi, ta đến để đòi nợ cho huynh đệ ta.
- Chỉ dựa vào cỗ Khôi Lỗi này?
Từ Chung nheo mắt.
- Còn ta nữa…
Lâm Động cười, từng bước tiến gần tới Từ Chung. Thanh quang chói lòa dần bùng lên từ trong cơ thể hắn. Rồi vô số đường hoa văn thanh long ngưng tụ, tiếng long ngâm vang lên khiến cả đại điện như rung chuyển.
Theo sau những con thanh long đó là một thứ áp lực mạnh mẽ dần lan tỏa.
- Thứ áp lực này…Long tộc?
Vô số người đều kinh hoàng biến sắc nhìn thứ áp lực tỏa ra từ ngừoi Lâm Động. Thân là yêu thú, họ nhạy cảm với thứ áp lực này gấm mười lần con người.
Rõ ràng áp lực này chỉ có Long tộc chân chính mới có được, thế nhưng bây giờ nó lại xuất hiện ở một con người!
Bọn Trần Thông đều chấn động khi thấy cảnh tượng đó. Họ phát hiện người thanh niên kia càng ngày càng khiến họ không thể lường được.
- Tiểu Viêm, Ảnh Tử Vệ giao cho đệ nhé?
Đôi mắt bao phủ bởi thanh quang nhìn chăm chăm vào Từ Chung, khẽ nói.
- Đại ca cẩn thận.
Tiểu Viêm do dự một chút rồi gật đầu. Tuy thực lực của Lâm Động không chỉ là Tử Huyền Cảnh đại thành, nhưng sức mạnh này khiến Tiểu Viêm cũng cảm thấy kinh ngạc không ngớt.
- Tần Sư, Khôi Lỗi giao cho ngươi, được chứ?
Từ Chung nhếch mép:
- Đó chỉ là một cỗ Khôi Lỗi, khi ta sử lý được tên tiểu tử kia thì tự nhiên nó sẽ mất tác dụng.
- Ha ha, được.
Tần Sư cười lớn, rồi ánh mắt khẽ động:
- Có điều, sau khi giải quyết tiểu tử đó, Khôi Lỗi là của ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Một cỗ Khôi Lỗi có thể địch lại cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn đỉnh phong, ngay thủ lĩnh của cả một thế lực như Tần Sư cũng thèm khát.
Từ Chung nghe vậy thì mí mặt giật giật, rồi gật đầu. Rõ ràng lúc này hắn không thể nói bất cứ lời từ chối nào, tuy rằng việc nhường đi cỗ Khôi Lỗi đó là rất đau lòng.
- Ta sẽ giải quyết tên tiểu tử kia nhanh nhất có thể.
Từ Chung siết tay, hắc quang bùng lên quanh cơ thể, rồi thân hình hắn phònh to ra, bề mặt da trở nên đen tuyền. Vô số đạo hoa văn hổ hiện lên, lông hổ cứng đanh mọc ra, chỉ trong vài ơhút Từ Chung đã biến thành hình dạng nửa thú với khí tức kinh người.
Tất cả đều có thể cảm nhận rõ ràng rằng, thân thể nửa hình thú kia mang thứ năng lượng khủng bố đủ để hủy diệt núi đồi.
Đó là trạng thái chiến đấu của Ám Uyên Hổ tộc!
- Tiểu tử, ta sẽ dựng cho huynh đệ ngươi một phần mộ đẹp ở Lôi Uyên Sơn.
Từ Chung hung hăng.
- Để lại chỗ đó cho chính ngươi đi.
Lâm Động cười, hắn điểm chân, tiếng long ngâm vang lên, thân hình biến thành quang ảnh lướt tới, bàn tay hắn siết lại, cây Lôi Đế Quyền Trượng hiện ra với lôi quang lấp lánh.
Grào!
Ngay sau tiếng gầm đó, huyết quang cuộn trào, sát khí tựa sóng triều ập tới Ảnh Tử Vệ. Hai bên nhanh chóng lao vào nhau tỏa ra thứ năng lượng kinh người, những nơi nó đi qua đều thành đống phế tích.
Cả đại điện hiển nhiên trở nên náo loạn vì cảnh tượng đó. Mọi người vội vàng lùi ra sau vì sợ bị quấn vào cuộc chiến kinh người đó.
Bọn Trần Thông cũng lùi ra sau, nhưng ánh mắt họ vẫn luôn nhìn về bọn người Mông Sơn. Họ cũng có chút quyền khống chế quân phòng vệ Lôi Uyên Sơn, chỉ cần Lâm Động đánh bại Từ Chung thì họ tin chắc sẽ khống chế được Lôi Uyên Sơn.
Keng!
Lôi Đế Quyền Trượng chói lòa lôi quang đánh mạnh lên bàn tay hổ tóe lửa. Lực xung kích hình thành từ sự đối đầu của hai luồng năng lượng khiến cho tất cả bàn ghế đá trong phạm vi nghìn trượng tan thành khói bụi.
Xoẹt!
Vẻ mặt Lâm Động vẫn lạnh lùng, thân hình khẽ động rồi xuất hiện phía trên đầu Từ Chung, cánh tay rung lên, vô số đạo lôi đình bắn ra từ Lôi Đế Quyền Trượng tấn công thẳng toiws Từ Chung.
- Ám Uyên Kim Thân Trão!
Từ Chung cười khảy, quát một tiếng rồi vô số hắc quang trên cơ thể di chuyển. hắc quang lấp lánh khiến cơ thể hắn giống như được đúc từ thắt vậy.
Keng keng keng!
Lôi đình đánh lên người Từ Chung đến tóe lửa, nhưng hắn không hề động đậy, thực lực của Yêu Soái cuối cùng đã thể hiện ra.
- Chỉ thế này thôi sao? Bản vương đánh giá ngươi cao quá rồi.
Từ Chung nhìn Lâm Động với ánh mắt đầy hung quang, rồi bỗng siết tay lại tung ra một quyền.
- Ám Uyên Quyền!
Nguyên lực màu đen tựa núi lửa phun trào từ nắm đấm của Từ Chung, đem theo sát cơ kinh người đánh thẳng về phía Lâm Động.
Grào!
Lâm Động ở trên không trung, vô số đạo thanh long nhanh chóng bùng lên, một cánh tay của hắn phình to biến thành tay rồng, không hề nhún nhường đánh thẳng tới.
Binh!
Hổ quyền và long chưởng lao vào nhau, vào khoảnh khắc ấy dường như không khí cũng đông cứng. Một luồng xung kích lực có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa. Vô số cột trụ trong đại điện nổ tung, cự thạch rơi ầm ầm, đại điện như sắp sụp đổ.
Tất cả vội vàng chạy khỏi đại điện, sau đó cả tòa điện hoàn toàn sụp đổ, ngọn núi cũng rung chuyển dữ dội.
Rầm!
Trong đống đổ nát đó, một thân ảnh bay ngược ra sau, tay cầm lôi trường cắm xuống đất tạo nên một rãnh sâu dài đến hàng nghìn trượng, rồi mới dừng lại.
Từ Chung đầy sát khí bước ra từ trong đống đổ nát, mỗi bước chân hắn đi qua là mọi thứ lại tan thành tro bụi.
Từ Chung trở thành một trong Bát đại Yêu Soái rõ ràng là có chiến đấu lực vô cùng ngang ngược.
- Ngươi chỉ vậy thôi?
Từ Chung bước từng bước dài, nhìn Lâm Động cười chế giễu. Hắn tung chân đá, một tảng đá lớn bay thẳng về phía Lâm Động.
Rõ ràng Từ Chung đã chiếm ưu thế.
Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt đen lúc này tràn ngập chiến ý.
Grào!
Tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang lên, thanh long bay ra từ người Lâm Động, quất đuôi đánh tan tảng đá.
Grào! Grào! Grào!
Không ngừng có những tiếng long ngâm đinh tai nhức óc khác, rồi tất cả cùng nhìn thấy một trăm con thanh long quấn quanh thân hình gầy gò kia.
Cả trời đất như rung chuyển.