Vũ Động Càn Khôn

chương 244: uẩn thần bồ đoàn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hả?

Nghe thấy thanh âm của tiểu điêu, Lâm Động cũng khẽ sửng sốt, tiếp đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào bồ đoàn màu vàng đó. Nếu bồ đoàn này thực sự cũng chỉ có tác dụng dưỡng tâm an thần thì đúng là không đáng giá bốn vạn Thuần Nguyên Đan. Nhưng Đấu giá hội lại đặt giá cao như vậy, hiển nhiên Giám định sư của Võ Minh tuy không thể tìm ra sự huyền diệu của bồ đoàn, nhưng cũng phát hiện ra sự thần bí của bồ đoàn này, do vậy mới hét giá cao như vậy.

Cho nên mua bồ đoàn này cũng có chút giống đánh bạc, phải dựa vào vận may của mình, nếu trong bồ đoàn này có công dụng chưa được phát hiện thì lãi lớn, ngược lại thì lỗ to.

Do vậy, khi nghe tiểu điêu nói vậy, Lâm Động cũng có chút do dự, nhưng sự tin tưởng vào tiểu điêu vẫn lớn hơn, tuy tên gia hỏa này nhiều lúc nói năng không đáng tin cậy, nhưng lúc quan trọng thì vẫn có thể tin được.

Uẩn Thần Bồ Đoàn này hiển nhiên cũng kéo theo những tiếng thì thầm to nhỏ trong Đấu giá trường. Lâm Động có thể cảm thấy vô số đạo tinh thần lực lan ra, quét qua bồ đoàn đó, muốn tìm hiểu xem bồ đoàn đó rốt cuộc có sự thần bí gì mà lại hét giá cao như vậy. Nhưng không hiểu vì bản thân bồ đoàn hay do có người giở trò, mà những tia tinh thần lực này cũng giống như của Lâm Động, lúc này đều không có được kết quả gì.

- Bốn vạn một ngàn Thuần Nguyên Đan!

Những tiếng thì thầm trong Phòng đấu giá không kéo dài lâu, liền có người thử ra giá, hiển nhiên là muốn thử vận may. Bốn vạn Thuần Nguyên Đan tuy không phải con số nhỏ nhưng ở đây cũng không ít người có thể có được.

- Bốn vạn ba ngàn!

- Bốn vạn năm ngàn!

- …

Có người mở đầu lập tức liền có người đi theo. Nhưng giá cả nâng lên cũng không quá cao, hiển nhiên mọi người vẫn còn khá lo lắng với Uẩn Thần Bồ Đoàn này.

Sau một hồi ra giá, giá của Uẩn Thần Bồ Đoàn này cũng đã tăng lên năm vạn Thuần Nguyên Đan, những người ra giá sau đó đã trở nên thận trọng hơn nhiều.

- Sáu vạn Thuần Nguyên Đan!

Sau khi tiếng ra giá trở nên thưa thớt, đột nhiên một thanh âm có chút âm nhu vang lên. Những người ra giá liền đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy người ra giá không ngờ là Hoa Tông đang ngồi ngay hàng đầu tiên.

Vừa thấy người này ra giá, không ít người đã lắc đầu bất đắc dĩ, hiển nhiên không có cách nào tranh cùng người này. Do vậy, sau khi Hoa Tông ra giá, Phòng đấu giá liền trở nên im lặng.

Tuy nhiên, khi mọi người đều nghĩ Hoa Tông có thể thuận lợi mua được vật này thì một thanh âm bất ngờ vang lên.

- Bảy vạn Thuần Nguyên Đan!

Xôn xao!

Thanh âm ra giá nhất thời khiến cho cả Phòng đấu giá trở nên ồn ào. Từng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thanh âm vừa vang lên, sau khi nhìn thấy thân ảnh vừa ra giá chính là người che kín mặt đó, lập tức liền có tiếng thì thầm to nhỏ vang lên.

Tiếng tăng giá hiển nhiên cũng khiến Hoa Tông bất ngờ, lập tức khẽ nhíu mày, nghiêng đầu lại, ánh mắt âm nhu nhìn về phía đạo thân ảnh đó.

Trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, nhưng sắc mặt Lâm Động vẫn rất bình tĩnh. Đột nhiên hắn phát hiện một cỗ tinh thần lực âm lãnh âm thầm lan tới, tựa hồ đang muốn thăm dò khuôn mặt dưới chiếc mũ che mặt của mình.

- Hừ!

Trong lòng hừ nhẹ một tiếng, Bản mệnh Linh phù trong nê hoàn cung khẽ rung lên, liền phát ra từng đạo tinh thần ba động đánh bật tia tinh thần lực kia trở lại. Sau đó ánh mắt dưới lớp khăn liền nhìn chằm chằm về phía Hoa Tông. Hiển nhiên, đạo tinh thần lực thăm dò kia có lẽ do chính Hoa Tông truyền đi.

- Ồ?

Tinh thần lực thăm dò bị Lâm Động đánh bật lại, Hoa Tông hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, hừ nhẹ một chút, khóe môi hiện lên nụ cười như có chút hứng thú. Ánh mắt như con rắn độc nhìn chằm chằm Lâm Động, sau đó ánh mắt thu về, chậm rãi nói:

- Tám vạn!

Giá cả cơ hồ gấp đôi này khiến không ít người kinh ngạc, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Đó mới là kẻ giàu có, tám vạn Thuần Nguyên Đan, mắt không chớp một cái. Mà quan trọng nhất là dùng khoản tiền lớn như vậy để mua một bồ đoàn chưa biết công dụng thế nào.

- Mười vạn!

Nhưng ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người vừa xuất hiện, thì thanh âm thản nhiên của Lâm Động lại khiến những người khác chấn kinh. Thậm chí, ngay cả Mộ Thiên Thiên cũng có chút kinh ngạc nhìn hắn. Mười vạn Thuần Nguyên Đan, có thể thản nhiên ra giá như vậy, không có khí phách thì không thể nào làm được.

Khi Lâm Động ra giá như vậy, mặt Hoa Tông cũng có chút biến sắc, ánh mắt có chút âm trầm. Nhưng lần này hắn không tiếp tục nâng giá, có lúc có thể làm việc theo cảm tính, nhưng cũng phải nhìn giá cả. Nếu bồ đoàn này mà đổi lại là Linh bảo Cao cấp thì có lẽ hắn sẽ có hứng thú nâng giá. Nhưng hiện tại nếu phụ thân hắn biết hắn lãng phí mười vạn Thuần Nguyên Đan để đổi lấy một cái bồ đoàn không rõ tác dụng thì quả thực cũng có chút quá xa xỉ rồi.

Lần ra giá này của Lâm Động hiển nhiên đã trấn áp tất cả. Một lúc lâu sau vẫn không có ai lên tiếng, thấy vậy lão nhân Tống Thiết kia cũng có chút hưng phấn hô lên mấy tiếng, liền gõ búa xuống, hoàn thành cuộc giao dịch này.

Cả quá trình đấu giá, thân thể Lâm Động không chút di động, thậm chí ngay cả âm thanh cũng không thay đổi. Bộ dạng đó phảng phất như mười vạn Thuần Nguyên Đan đối với hắn không đáng là bao. Điều đó khiến mọi người lại bắt đầu bàn tán, tò mò muốn biết đó lại là người của thế lực nào xuất hiện ở đây?

Đương nhiên ai cũng không thể biết, phía dưới vẻ bình tĩnh đó, Lâm Động lúc này mặt đỏ gay, ra sức rít thầm:

- Mười vạn Thuần Nguyên Đan, mẹ kiếp, nếu thứ bồ đoàn chết tiệt này mà không có tác dụng gì thì ta nhất định sẽ liều mạng với ngươi!

Tiếng gào rít của Lâm Động đương nhiên là nhằm vào tiểu điêu. Kỳ thực khi Hoa Tông ra giá tám vạn thì hắn đã định từ bỏ. Giá cả như vậy để đi đánh cược may rủi quả thực là quá lãng phí rồi. Nhưng đúng lúc hắn định từ bỏ thì tiểu điêu lại không ngừng giục giã, cuối cùng hắn đành phải cắn răng hét ra cái giá khiến hắn cũng phải xót của này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Đương nhiên, khi hét ra cái giá này, trong lòng Lâm Động đã vô cùng hối hận. Hắn rất mong Hoa Tông lại ra giá một lần nữa, nhưng khiến hắn thất vọng là tên khốn nạn đó đúng lúc này lại rụt cổ lại.

- Đồ hèn!

Lâm Động thầm mắng trong lòng. Mười vạn Thuần Nguyên Đan này vứt ra thì tài sản của hắn cơ bản cũng không còn lại là bao, xem ra sau này lại phải chi tiêu tiết kiệm lại rồi.

- Tiểu tử, ngươi cũng thật là thiếu can đảm a. Mười vạn Thuần Nguyên Đan là gì chứ? Phù văn trên bồ đoàn đó ngay cả điêu gia ta cũng không hiểu gì, nhất định không phải là vật tầm thường!

Trong khi Lâm Động đang không ngừng hối hận thì tiếng chê bai của tiểu điêu đã vang lên trong lòng hắn.

- Ngươi cầu nguyện ngươi không hoa mắt đi!

Lâm Động giận dữ nói.

Trên bục đấu giá, sau khi thuận lợi bán được Uẩn Thần Bồ Đoàn với giá không tệ, kế tiếp lại có thêm không ít thứ tốt được đưa ra đấu giá. Trong đó có một bộ vũ kỹ Bát phẩm thượng thừa. Nhưng giá khởi điểm lại lên tới tám vạn Thuần Nguyên Đan khiến hắn đành phải từ bỏ. Với tài sản hiện tại của hắn thì không thể mua được thứ xa xỉ như vậy.

Thời gian đấu giá tiếp theo, Lâm Động gần như trở thành khách ngồi xem. Tới khi Đấu giá hội sắp kết thúc, hắn mới dùng hai vạn Thuần Nguyên Đan mua thêm một gốc linh dược Thiên Cương Dương Quả quý hiếm, đó là vật bắt buộc phải có để điều hòa năng lượng cuồng bạo khi hấp thu Vạn Thú Quả, nên hắn không thể không mua.

Sau khi rút ra hai vạn Thuần Nguyên Đan này, Lâm Động cũng triệt để hoàn toàn trở nên nghèo khổ. Số lượng Thuần Nguyên Đan còn lại không thể dùng được nữa, bởi vì chi phí mời Linh Phù sư ra tay nâng cấp cho Thiên Lân Cổ Kích cũng cần không ít Thuần Nguyên Đan.

Chỉ trong vòng một tiếng ngắn ngủi, Lâm Động vốn có hơn hai mươi vạn Thuần Nguyên Đan lại trở nên nghèo rớt. Điều đó khiến cho hắn hiểu rằng ở nơi như quận Đại Hoang này, hắn đến tột cùng cũng chỉ là kẻ nghèo rớt mà thôi.

Nhưng may mà tuy tiêu phí không ít Thuần Nguyên Đan, nhưng những thứ Lâm Động cần cũng cơ bản đã mua được cả.

Khi Đấu giá hội càng về cuối thì vật phẩm cũng ngày càng quý hiếm, giá cả cũng ngày càng cao, khiến Lâm Động nhìn mà thèm thuồng.

Bảo vật quý giá nhất trong Đấu giá hội là Linh bảo Cao cấp có tên Huyền Hoàng Địa Giáp. Nghe nói là bảo bối kiếm được từ trong Đại Hoang Cổ Bi truyền ra, giá cả cao tới mười hai vạn Thuần Nguyên Đan. Nhưng năng lực phòng ngự cũng rất cường hãn, một người chỉ có thực lực Nguyên Đan Cảnh mặc nó vào liền có thể coi thường công kích của Tạo Hình Cảnh cường giả. Thậm chí Linh bảo này còn có hiệu quả phòng ngự với cả công kích của tinh thần lực. Mặc nó vào là có thêm thứ để giữ mạng.

Đương nhiên Lâm Động cũng rất thèm muốn, nhưng giá cả của nó thì có bán cả hắn đi cũng không mua nổi!

Cuối cùng kiện Huyền Hoàng Địa Giáp này được bán đấu giá với giá mười tám vạn Thuần Nguyên Đan, mà người mua được không phải ai khác chính là Hoa Tông, có hậu thuẫn là Âm Khôi Tông nên hắn cũng ra tay cũng rất rộng rãi.

Nhìn không khí trong Phòng đấu giá đã lên đến đỉnh điểm, Lâm Động vươn vai một cái, đứng dậy đi ra ngoài. Lần đi này hắn đã thu hoạch không ít, hiện tại cũng nên đi nâng cấp Thiên Lân Cổ Kích. Nếu Thiên Lân Cổ Kích có thể nâng cấp thành Linh bảo Cao cấp thì lực chiến đấu của Lâm Động cũng sẽ được nâng lên một cấp nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio