Vũ Động Càn Khôn

chương 951: kịch chiến bàng hạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nguyên lực hùng hồn bùng phát từ quanh cơ thể Bàng Hạo, đẩy lùi lôi tương ở xung quanh.

Thực lực của Bàng Hạo đã đạt đến tầng thứ Sinh Huyền Cảnh viên mãn, ở Loạn Ma Hải cũng có danh tiếng, so với vị thủ lĩnh Tứ Ma Tướng của Cửu U Môn này, bọn Châu Càn của Thiên Phong Hải Vực chẳng là gì.

Bàng Hạo lúc này đang đứng hiên ngang, tay cầm trường kích, tạo hình của cây kích rất bá đạo, hàn quang bao quanh lưỡi kích tỏa ra thứ năng lượng mạnh mẽ. Ai cũng có thể đây là một thứhung khí thuần nguyên chi bảo rất lợi hại.

Bàng Hạo có thể trở thành thủ lĩnh của Tứ Ma Tướng Cửu U Môn rõ ràng không phải chỉ có cái danh.

- Chẹp chẹp, khí thế lợi hại thật, không hổ là đệ tử ưu tú của Cửu U Môn…

- Cây trường kích của hắn chính là Liệt Thiên Quỷ Kích đúng không? Nghe nói đó là một món thuần nguyên chi bảo đấy, sát thương lực không thể coi thường, lần này Lâm Động đâm đầu vào tường rồi.

- Bàng Hạo lợi hại, nhưng Lâm Động cũng không phải loại tầm thường, đoạt được ngân tháp từ một cường giả Tử Huyền Cảnh, hà hà, điều đó không phải ai cũng làm được đâu.

- Đúng thế, nếu hai người này mà động thủ chắc chắn sẽ là một trận long tranh hổ đấu, kết quả thế nào thì khó nói lắm…

Lâm Động nhìn Bàng Hạo đầy khí thế, nở nụ cười, khẽ nói:

- Nói vậy thì ngươi đồng ý với điều kiện của ta?

Bàng Hạo lạnh băng băng nhìn Lâm Động, tay siết chặt trường kích:

- Như ngươi nói, đặt cược ba mươi quả Lôi đình chi tâm.

Cường giả Cửu U Môn ở phía sau nghe Bàng Hạo nói vậy, ánh mắt đều lay động nhưng không nói gì. Xem ra chúng rất có lòng tin với thực lực của Bàng Hạo, dù sao thì nếu hắn dùng toàn lực thì trong phạm vi Sinh Huyền Cảnh viên mãn khó có đối thủ. LâmĐộng tuy có chút danh khí nhưng nếu thật sự động thủ thì Bàng Hạo vẫn có cơ hội thắng nhiều hơn.

- Nếu đã vậy thì mời chư vị làm trọng tài. Về người sở hữu ba mươi quả Lôi đình chi tâm cũng như ta đã nói, thế nào?

Lâm Động cười nhìn sang cường giả ở xung quanh.

- Hà hà, đương nhiên. Nếu các ngươi đã định ra điều kiện thì phải tuân thủ. Danh khí Cửu U Môn lớn như vậy, chắc hẳn sẽ không làm điều gì tổn hại thanh danh, mọi người nói xem có đúng không?

Một cường giả cười nói, trong số các cường giả ở đây có không ít người cũng hiểu Lâm Động cố tình kéo họ vào, như vậy nếu Cửu U Môn thua thì cũng không dám trở mặt trước bao người thếnày.

- Ha ha, nói rất đúng. Bọn ta làm trọng tài, nếu ai không tuân thủ quy tắc thì bọn ta cũng không thể xem tiếp được.

Xung quanh có người cười phụ họa, tuy họ biết Lâm Động mượn thế nhưng chẳng ai phản đối, họ đâu cần quan tâm ai thắng, cóLôi đình chi tâm là được.

Vẻ mặt Bàng Hạo lạnh lùng nhìn Lâm Động, đương nhiên hắn cũng hiểu ý định của Lâm Động.

- Ngươi hãy lo mình có lấy ra được ba mươi quả Lôi đình chi tâm không đi.

Lâm Động nghe vậy chỉ cười, nụ cười mang đầy sát ý. Ngay từban đầu Bàng Hạo đã không ngừng nhằm vào hắn, vì thế hắn đãngứa mắt lâu rồi. Giờ có cơ hội ra tay quang minh chính đại,đúng là không gì tốt hơn.

- Lâm Động ca, có cần muội đối phó hắn không?

Mộ Linh San ôm Sinh Tử Quan Cái, đôi mắt to tròn hằm hằm nhìn Bàng Hạo.

- Không cần, muội chú ý người của Cửu U Môn là được rồi.

Lâm Động lắc đầu, thực lực Mộ Linh San và Bàng Hạo tươngđương, nếu cô bé ra tay thì có lẽ hắn ta cũng không đồng ýnhanh như vậy.

Rắc rắc.

Lâm Động siết tay lại, phát ra tiếng xương ma sát, tiếng động nhỏ đó dường như cũng mang năng lượng hùng hồn.

Hắn chầm chậm bước ra, thanh quang lan tỏa quanh người, tiếng long ngâm vọng ra, ánh mắt rực cháy nhìn Bàng Hạo, cười:

- Xin chỉ giáo!

- Lát nữa e là ngươi không cười nổi đâu.

Bàng Hạo nhìn nụ cười trên mặt Lâm Động, trong lòng không khỏi nổi tà hòa, chắc hẳn với hắn nụ cười của Lâm Động thật sựđáng ghét.

Ầm!

Hung quang lóe lên trong mắt Bàng Hạo, trường kích trong tay hắn rung lên, âm thanh chói tai vang lên, lan tỏa mùi tanh nồng.

Xoẹt!

Ngay lúc ấy, thân hình Bàng Hạo di động, chỉ thấy lôi tương phía trước bị tách đôi, một thân ảnh nhanh như chớp lao về phía LâmĐộng. Trường kích trườn tựa rắn độc, mấy chục đạo kích ảnh nhằm thẳng những chỗ hiểm của Lâm Động tấn công như vũ bão.

Kích ảnh phóng to dần trong mắt Lâm Động, hắn nhấc bàn tay lên, một đạo hồng quang bắn ra biến thành cự đỉnh đâm thẳng về phía kích ảnh.

Keng keng!

Âm thanh kim loại giòn tan vang lên cùng vô vàn tia lửa, kích ảnh sắc bén bị cử đỉnh hóa giải toàn bộ.

Vút!

Lâm Động bỗng lướt tới, mũi chân điểm lên thân đỉnh tiếp cận Bàng Hạo, mười đạo hoa văn thanh long trên người hắn chuyểnđộng, không ngừng phát ra tiếng long ngâm.

Bàng Hạo thấy Lâm Động đột ngột tiếp cận mình, đồng tử co lại, rồi hắn cảm thấy sự nguy hiểm phát ra từ Lâm Động.

Uỳnh!!

Tiếng long ngâm vang vọng, công thế đáng sợ tựa nước vỡ bờập tới. Lâm Động lúc này, quyền, cước, đầu, mọi bộ phận trên cơ thể hắn đều như trở thành thứ vũ khí sắc bén không ngừng tấn công Bàng Hạo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trận đánh cận chiến này khiến không ít cường giả có kinh nghiệm phong phú cũng phải thấy nặng nề. Họ có thể nhận ra công thế của Lâm Động tàn bạo đến mức nào.

Ban đầu Bàng Hạo cũng bị Lâm Động khiến cho lúng túng, nhưng rồi hắn nhanh chóng bình tĩnh, trường kích biến thủ thành công, toàn thân phòng ngự chắc chắn chặn hết công thế của Lâm Động.

Chỉ là mỗi khi công kích của Lâm Động tới, hắn đều cảm nhậnđược một luồng sức mạnh đáng sợ truyền qua kích, ánh mắt hắn trở nên nặng nề hơn. Chỉ khi thật sự giao đấu mới nhận ra sức mạnh đáng sợ của Lâm Động.

Binh binh binh!

Hai thân ảnh đan xen vào nhau, kình phong cuồn cuộn, trong vòng trăm trượng quanh hai người, lôi tương đều bị đẩy lùi.

Mọi người xung quanh quan sát trận chiến với ánh mắt kinh di mà ngưng trọng. Đương nhiên họ đều nhận ra cả hai ra tay đều rất hung tàn, chiêu nào cũng nhằm chỗ hiểm, nếu bị đánh trúng thì chẳng ai dễ chịu gì…

- Tên Lâm Động đó cũng thật lợi hại, không ngờ dánh được với Bàng Hạo có Liệt Thiên Quỷ Kích trong tay.

- Đúng là rất lợi hại…

- Cứ thế này thì có lẽ Bàng Hạo sắp không nhịn được nữa rồi.

- Không nhịn được thì sao? Hắn có tuyệt chiêu, lẽ nào Lâm Động không có?

Mọi người đứng xung quanh bàn tán xôn xao, mức độ ác liệt của trận chiến đã nằm ngoài dự liệu.

Binh!

Bàn chân bao phủ bởi thanh quang đập mạnh xuống cây trường kích, năng lượng cuồng bạo khiến cây kích cong đi vài phần.

Nguyên lực trong người Bàng Hạo cũng bùng phát, hắc quang cuồn cuộn trên trường kích, năng lượng hung hán cũng đánh bật chân Lâm Động ra.

- Bản lĩnh không tồi.

Bàng Hạo chầm chậm ngẩng lên nhìn Lâm Động, bỗng nhiên nhếch mép cười hung dữ.

Hắn giơ trường kích lên chỉ vào Lâm Động, khẽ nói:

- Chiêu tiếp theo sẽ giải quyết ngươi.

Uỳnh!

Vừa dứt lời, nguyên lực như sóng trào cuồn cuộn, Liệt Thiên Quỷ Kích bỗng chốc phình to.

- Một chiêu sao…

Lâm Động nhìn Bàng Hạo đột nhiên khí thế bùng nổ, gương mặt nở nụ cười nhẹ rồi dần lạnh băng.

- Đã vậy…

Lâm Động bước chân ra, thanh quang bùng nổ, hai mươi đạo hoa văn thanh long dần chuyển động trên bề mặt da hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio