Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

chương 33: tiểu gia tới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Màn đêm, chậm rãi phủ xuống.

Bởi vì phải chiếu cố sinh hoạt thường ngày của năm tiểu quỷ, Độc Cô Diễm vừa rồi liền sai người tới đây, giúp Hướng Tiểu Vãn chuyển chỗ đến Thanh Thủy cư ở Đông viện.

Thanh Thủy cư là một viện độc lập lớn nhất ở phủ tướng quân, sương phòng nhiều nhất, tiểu viện độc lập cũng lớn nhất, hơn nữa cách chỗ Lăng Phong cư của Độc Cô Diễm ở chỉ có một bức tường.

Sau khi an trí tốt tất cả, Hướng Tiểu Vãn miễn cưỡng ngồi ở trên giường êm, ngửa đầu, ánh mắt không nhúc nhích nhìn về phía ánh trăng ngoài cửa sổ.

Hôm nay hình như là ngày mười lăm, trăng sáng thật tròn, mấy ngày qua nàng đi tới thời đại này, không biết hiện tại bà nội thế nào?

Nghĩ đến bà nội của mình, con ngươi của Hướng Tiểu Vãn hiện lên tia ảm đạm. Nàng không biết, mình còn có thể trở lại hiện đại hay không?

Thở dài một tiếng, Hướng Tiểu Vãn tính toán thu hồi tầm mắt.

Nhưng mà vào lúc mắt vừa hạ xuống, ngoài cửa sổ chợt lóe lên bóng đen làm cho nàng cả kinh, thân thể bị làm cho sợ đến nhảy xuống.

Bóng đen vừa rồi kia, rốt cuộc là thứ gì? Chẳng lẽ nhà này, có quỷ?

Bốn phía rất an tĩnh, bên tai rõ ràng truyền đến từng trận tiếng côn trùng, Hướng Tiểu Vãn run rẩy vài cái, tiếng côn trùng ngày càng rõ ràng, nàng càng thấy được hình như là ma quỷ quái gào thét.

“Mẹ nó, dù sao cũng là một lần chết, liều mạng.” Phải chết, cũng phải hiểu vì sao bị chết. Hướng Tiểu Vãn bỗng nhiên hăng hái cao ngất, dịch chuyển hai chân đi ra ngoài.

Phía ngoài lại không có gì cả, chẳng lẽ là mình nhìn lầm?

Buồn bực một trận, Hướng Tiểu Vãn xoay người.

Nhưng chính là khi quay người lại, mặt người gần ngay trước mắt khiến nàng hung hăng giật mình. “A... Ma”

Thiên linh linh, địa linh linh, tất cả yêu ma quỷ quái nhanh nhanh tránh ra. Hướng Tiểu Vãn đưa hai ngón tay ra chỉ lên trời, khóe miệng co quắp động, lẩm bẩm mà nói.

Đối phương rõ ràng cũng bị nàng dọa một cái, thở hổn hển nói: “Mẹ nó, nhũ mẫu, ngươi giết heo à, kêu khủng bố như vậy.” Độc Cô Sương hung hăng liếc mắt khinh thường.

Hướng Tiểu Vãn chưa hết hoảng hồn, âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, mới vừa rồi, hù chết nàng. “Hắc hắc, Sương Nhi, là con à, đúng rồi, cha con hắn có đánh con hay không?”

Độc Cô Sương cau mày. Mẹ nó, nói cái gì, nhũ mẫu chết tiệt này muốn nàng bị phụ thân đánh sao?

“Này, nhũ mẫu ngốc, ngươi hy vọng tiểu gia ta bị đánh như vậy sao?”

“Hắc hắc, không có, tuyệt đối không có.” Hướng Tiểu Vãn cười mỉa.

Độc Cô Sương hừ lạnh một tiếng, không có nói tiếp.

Hướng Tiểu Vãn nhìn cô bé một cái, sau đó giống như là nhớ tới cái gì, chợt hiểu ra hỏi: “Sương Nhi, con là tới tìm ta à, cái kia, chuyện ngày hôm nay, không cần cám ơn, tất cả đều là chuyện nhũ mẫu phải làm thôi.”

Độc Cô Sương co quắp. Cảm thấy da mặt nhũ mẫu này còn dày hơn bé.

“Mẹ nó, ai muốn tới cám ơn ngươi, tiểu gia ta chỉ là lúc trở về phòng nhìn thấy ngươi giống như người thô lỗ đứng ở chỗ này, cho nên tới đây dọa dọa ngươi mà thôi.” Nói xong, hướng về phía Hướng Tiểu Vãn xua tay, xoay người.

Ha, người thô lỗ? Hướng Tiểu Vãn đứng ở tại chỗ, ngẩn ra.

Thu phục được đại gia, hôm nay lại tới tiểu gia. Độc Cô Sương này, so với Độc Cô Ly còn khó thu phục hơn. Hướng Tiểu Vãn hướng về chỗ bé vừa rời khỏi nhìn một cái, phát hiện cô bé cũng dọn đến Thanh Thủy cư, hơn nữa ở tại đối diện với nàng.

Ngoài ra, ba gian phòng khác tất cả đều sáng đèn, mặc dù không thấy có động tĩnh, nhưng Hướng Tiểu Vãn đoán, có thể năm tiểu quỷ này trừ Độc Cô Ly, những người khác toàn bộ đều chuyển qua luôn rồi.

Được thôi, đều đưa đến đi, ta cũng không tin mình không thu phục được tất cả bọn chúng, đợi chút, cái này là gì cùng cái gì, khiến cho mình thật giống như sói.

Hừ hừ một tiếng, Hướng Tiểu Vãn cũng xoay người trở về phòng.

“Tiểu Vãn tỷ tỷ, muội giúp tỷ chuẩn bị tốt nước nóng rồi, tỷ đi tắm đi.” Thời điểm Hướng Tiểu Vãn đi vào phòng, Hải Nhi đi tới nhẹ giọng nói.

“Hải Nhi, muội thật tốt.” Sờ Hải nhi một cái, Hướng Tiểu Vãn hừ nhẹ đi ra phía ngoài.

Phía sau Hải Nhi vừa định muốn gọi nàng lại, tuy nhiên đã không thấy bóng dáng của Hướng Tiểu Vãn. Hải Nhi nói thầm “Tiểu Vãn tỷ tỷ, hy vọng tỷ đừng đi sai phòng tắm.” Mới vừa rồi, nàng ấy chính là nhìn thấy tướng quân cũng vào một gian phòng tắm bên cạnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio