Từng đợt hơi thở nam tính xông vào mũi, Hướng Tiểu Vãn sững sờ nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ lên, cuối cùng là bừng tỉnh trở thành tái nhợt.
Lần này hắn lại mai phục ở thời điểm nàng tắm, chẳng lẽ...
Đầu óc nhanh chóng chuyển động, Hướng Tiểu Vãn đang nhớ lại trước đó không lâu mới vừa xem một bộ phim H rất bạo lực, hình như tên là Nhục Bồ Đoàn D gì đó, có chút hình ảnh QJ, đặc sắc cất đi.
Hắn, hắn, hắn là muốn bây giờ cường - bạo nàng...
Hướng Tiểu Vãn run lên, hai tay níu thật chặt vạt áo trước ngực, đừng tới đây, đừng tới đây...
Độc Cô Diễm thấy Hướng Tiểu Vãn không trả lời, không khỏi nhíu mày. “Ai cho phép ngươi vào đây?” Thân thể cao lớn, từng bước tiến tới gần.
Làm ơn, lời này hẳn là nàng hỏi mới đúng chứ?
Hướng Tiểu Vãn vừa muốn mở miệng, nhưng Độc Cô Diễm càng ngày càng nhích lại gần mình, không khỏi cả kinh.”Ngài, ngài đừng đi tới, đừng đi tới, ta đối với ngài sẽ không khách sáo.”
Nam tử không nói gì, nhưng con ngươi cực lạnh chưa từng rời đi khuôn mặt của Hướng Tiểu Vãn, bất kỳ vẻ mặt nào của nàng, cũng rơi hết vào đáy mắt hắn.
Trong lòng nghi ngờ càng sâu, cỗ hơi thở này, cũng không phải là nàng phát ra, chẳng lẽ trong phòng tắm này, còn có người khác? Mũi chân điểm một cái, tựa như phi ưng tung người vút qua. Hắn cũng muốn xem một chút, người phương nào có bản lãnh này, có thể xông vào phủ tướng quân của hắn mà động chân động tay.
“A...” nam nhân này, lại thật sự nhào về phía trước hướng vào nàng, ông trời ơi, chẳng lẽ ông muốn hại ta sao?
Không được, nàng tuyệt đối không thể cúi đầu trước thế lực ta ác, nếu đều là chết, như vậy, liền làm cho chết được oanh oanh liệt liệt đi.
Cho nên, Hướng Tiểu Vãn không đếm xỉa đến.
Hai tay một túm, gắt gao kéo quần của Độc Cô Diễm. Hừ hừ, cái này xem ngươi có chắp cánh cũng không thể bay đi. Ha ha ha ha ha.
“Buông tay.” Tiếng nói mang theo sát khí.
Không buông, chết cũng không buông.
Nhưng thấy ánh mắt lạnh kinh người của Độc Cô Diễm, lời này còn chưa tới khóe miệng liền lui trở về.
Rất không có cốt khí nịnh nọt nói: “Tướng quân, quần này của ngài ta đã sớm nhìn ra không phải là vật phàm, hôm nay vừa sờ, liền khẳng định thật là vật không tầm thường, nếu ta đoán không sai, quần của tướng quân ngài sợ là lấy vật liệu kiên cố nhất thế gian —— kim tằm ti, trải qua chín chín tám mươi mốt ngày lửa mạnh đốt cháy, cuối cùng cộng thêm một chút Trung Nguyên trắng danh chấn thiên hạ, liền luyện thành thần y hộ thể này phải không?”
Độc Cô Diễm ở giữa không trung gắt gao nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, ánh mắt dần dần chuyển sâu.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Quần áo này, quả thật không phải vật phàm, mà là danh chấn giang hồ, kim tằm thần y hộ thể, người người muốn chiếm làm của riêng.
Trong chốn giang hồ, mặc dù người người đều nghe qua kim tằm thần y hộ thể, nhưng biết được thần y hộ thể này thì không có mấy người, trên đời này căn bản hiểu rõ cũng không có mấy, nữ nhân trước mắt này không chỉ... nhận ra đây là thần y hộ thể, lại có thể nói ra thần y tới từ đâu, xem ra...
Tiếng nói lạnh lùng vừa rơi xuống, Hướng Tiểu Vãn chỉ cảm thấy cổ bị thít chặt chẽ, hít thở không thông.
Không phải là không cường được, nên nam nhân này muốn giết nàng diệt khẩu chứ?
Mẹ nó, muốn giết liền giết dứt khoát lưu loát một chút, còn giả vờ giả vịt hỏi nàng là ai? Đúng là cái cớ rách nát.
Dưới đáy lòng Hướng Tiểu Vãn, hung hăng khinh bỉ Độc Cô Diễm không dưới trăm lần.
“Tướng, tướng, tướng quân, ngài, ngài, ngài bóp cổ ta, ta, ta làm sao, nói...”
Trên mặt Độc Cô Diễm vẫn lạnh băng như cũ, nhưng tay bóp cổ Hướng Tiểu Vãn cũng đã buông ra. Con mắt sâu không thấy đáy chăm chú nhìn Hướng Tiểu Vãn, dường như muốn đem nàng xem cho rõ.
“Bổn tướng muốn biết, ngươi làm sao biết được trên người bổn tướng có kim tằm thần y hộ thể?” Hắn từ trước đến giờ luôn cẩn thận, kim tằm thần y hộ thể này ngay cả hoàng thượng cũng không biết trên người của hắn có.