Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

chương 233

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi vào thành, Khổng Bằng với tâm tư tìm kiếm cái lạ, rốt cuộc cũng nhìn thấy chiến sĩ Cuồng tộc trong lời đồn. Mà cũng giống như đồn đãi ở bên ngoài, chiến sĩ Cuồng tộc đã hoàn toàn dung nhập vào thành, không bị người ta xa lánh như trước kia.

Không chỉ như thế, các loại kiến trúc với phong cách vượt qua thời đại trong thành cũng khiến Khổng Bằng âm thầm tán thưởng. Đây tuyệt đối là tác phẩm tâm huyết của vị đại sư kiến trúc nào đó!

Qua một lát, thương đội của Khổng Bằng đã đi tới đoạn đường phồn hoa trong thành.

Chỉ thấy trước cửa một gian hàng trên phố, rất nhiều người đang xếp hàng thật dài, trong đó còn có vài gương mặt quen thuộc.

“Khổng huynh, trùng hợp thật.”

Một người trung niên mập mạp đang xếp hàng chú ý tới Khổng Bằng, lập tức cười nói: “Ngươi cũng nghe thấy tin tức, cố ý tiến đến xếp hàng à?”

Tuy đang chào hỏi, nhưng người trung niên mập mạp này lại không dịch chuyển khỏi đội ngũ nửa bước, có vẻ sợ vừa đi sẽ lập tức bị người khác chen ngang.

“Đúng vậy, nhưng ta không cần xếp hàng.” Khổng Bằng thản nhiên cười, cũng không nhiều lời.

Sau đó hắn ta không để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của người trung niên mập mạp, lập tức lao thẳng đến phủ Lĩnh Chủ.

Tất nhiên hắn ta biết rõ các thương nhân xếp hàng ngoài hiệu buôn kia là đang làm gì. Những người này đều là thương gia đến từ các vương triều, lần này đến thành phố Hỗn Loạn là tính xin quyền đại lý khu vực, chỉ cần giao nộp phí đại lý theo quy định thì có thể đạt được quyền bán thuốc lá.

Khổng Bằng không khỏi âm thầm bội phục đầu óc thương nghiệp của vị Lĩnh Chủ thần bí kia, hình thức kinh doanh kiểu mới như thế mà cũng nghĩ ra được.

Không chỉ sáng tạo ra một mạng lưới khu vực với quy mô khổng lồ, còn có thể thu được số lượng lớn phí đại lý từ những thương gia đó trong giai đoạn đầu.

Quả thực là một vốn bốn lời!

Lúc này, trong phủ Lĩnh Chủ, Lâm Lăng đang ngồi khoanh chân trong sân lớn, trầm tĩnh tu luyện.

Khí linh thiên địa cuồn cuộn quanh người được sức mạnh tinh thần lôi kéo mà không ngừng tràn vào thân thể. Chỉ chốc lát sau, Lâm Lăng cảm thấy bình cảnh hạn chế đã lâu trong cơ thể đột nhiên buông lỏng, sau đó chậm rãi mở ra.

Ngay sau đó, linh khí thiên địa trong khu vực này lập tức trào dâng, điên cuồng tụ vào thân thể của Lâm Lăng, gia tăng sức mạnh tinh thần trong cơ thể lên tới trạng thái tràn đầy.

“Cuối cùng cũng đột phá...” Lâm Lăng hơi rung động, mở mắt ra để lộ một chút vui sướng.

Hắn cảm nhận được dao động sức mạnh tinh thần cô đặc trong cơ thể đã tăng trưởng hơn mấy lần so với dĩ vãng, trình độ này đã đạt tới pháp sư cấp 7.

“Còn hơn mười ngày là cuộc thi Bách Viện sẽ bắt đầu, lần này cũng kịp đột phá.” Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười, lẩm bẩm nói.

Thật ra lần này ra ngoài rèn luyện, hắn cũng cảm thấy có chút bất ngờ về sự trưởng thành và thay đổi hơn nửa năm nay.

Hiện giờ hắn đã trở thành Lĩnh Chủ của một lãnh thổ, nhưng Lâm Lăng lại luôn giữ bình tĩnh, rất kín tiếng, cố gắng không để lộ thân phận thật sự của mình.

Bởi vì theo suy nghĩ của hắn, nếu sau này mình có đắc tội với thế lực khủng bố nào bên ngoài thì còn có thể dùng lãnh địa để xem như chỗ tránh nạn.

Ong ——!

Sau đó Lâm Lăng vung tay lên, linh lực kích động, trận pháp ngăn cách trong sân lập tức tiêu tán.

“Lĩnh Chủ đại nhân, vị kỳ tài thương giới mà thương hội Vạn Long tiến cử lần trước đã tới.” Nhìn thấy trận pháp ngăn cách biến mất, Bạch Lân sớm đã chờ ở đó lập tức đi vào sân và bẩm báo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio