Vũ Nghịch Càn Khôn

chương 129: lực chiến thiết thương hùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối chiến với Ma thú Thiết Thương Hùng cấp sáu, Sở Nam không dám khinh thường.

Toàn lực bạo nổ tung, va chạm với bàn chân gấu.

Ngay lập tức, lực lượng giống như Thái Sơn áp đỉnh từ bàn chân gấu nện xuống lập tức đình trệ tại không trung, không thể ép xuống được nữa.

Một màn này quá mức kinh nhân, ba người kia há hốc mồm, mắt trợn trừng, thanh niên kinh ngạc lẩm bẩm:

- Không ngờ lại có người dùng lực lượng đối kháng với Thiết Thương Hùng, người này đến cùng là thần thánh phương nào?

- Grào….

Thiết Thương Hùng bị hành động của Sở Nam chọc giận, vung chiếc chân gấu còn lại lên, từ trên bàn chân đó không ngừng tản ra quang mang thổ sắc.

Sở Nam không hề quan tâm, thu quyền về, lại một chiêu Toàn lực bạo được xuất ra.

Trước khi bàn chân còn lại của Thiết Thương Hùng nện xuống thì một quyền này đã kích lên bụng Thiết Thương Hùng.

Sau một kích này, Sở Nam nhanh chóng lách sang một bên.

Thiết Thương Hùng lui về sau nửa bước, bàn chân gấu đánh vào khoảng không.

Nổi giận, Thiết Thương Hùng mặc dù không bị một quyền này của Sở Nam đánh thương, nhưng lại bị đẩy lùi nửa bước, điều này khiến nó cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Thiết Thương Hùng dùng hai bàn chân gấu nện không ngừng vào ngực, cùng với việc vỗ ngực đó, toàn bộ trên thân gấu toát ra quang mang thổ sắc nồng đậm, quang mang rực rỡ.

Ngoài ra, thân thể vốn đã cao lớn của Thiết Thương Hùng không ngờ lại tiếp tục bành trướng, cao lớn hơn rất nhiều.

Chỉ nghe thấy tiếng “Răng rắc” không ngừng vang lên, thân hình phảng phất như một ngọn núi xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

Tử Mộng Nhân giật mình kinh hãi, vội hét lên:

- Đồ ngốc, nhanh lùi lại.

Một người sau lưng người thanh niên vội vàng quát:

- Thiếu tộc trưởng, chúng ta mau đi, hắn không đánh lại Thiết Thương Hùng rồi, nếu muộn thì sẽ không còn kịp nữa!

- Không, nếu như hắn không thoát được thì chúng ta lại càng không được rời khỏi đây.

- Thiếu tộc trưởng, nghĩa khí thì cũng phải sống mới có tác dụng….

Thanh niên sừng sững bất động, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Các ngươi không biết rằng lần này Hỏa Giác Lang tập kích có gì đó rất kỳ quái sao?

Sau khi hỏi, thanh niên cũng không nói gì thêm nữa, đem ánh mắt hướng về phía nhân ảnh trước mặt, hai người kia sững sờ, liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập kinh hãi.

Sở Nam không thối lui, thân ảnh của hắn trước mặt Thiết Thương Hùng lớn như ngọn núi là vô cùng nhỏ bé, tựa như con kiến vậy.

- Quả nhiên là con cưng của đại địa, Thổ nguyên lực thực hùng hậu!

Sở Nam thở dài một tiếng tán thán, đeo Hỗn Nguyên Ban Chỉ vào, đề phòng vạn nhất.

Sở Nam mặc dù tự tin, những cũng không phải là tự đại.

Sau khi đeo Hỗn Nguyên Ban Chỉ lên, trên song quyền của Sở Nam lập tức đồng thời áp súc lực lượng với tốc độ điên cuồng.

Thiết Thương Hùng nâng bàn chân gấu cực lớn lên giẫm về phía Sở Nam.

Cái bóng của chân gấu vừa vung lên đã hoàn toàn bao trùm lấy Sở Nam.

Nếu như bị một cước này giẫm trúng, hậu quả thật khó mà tưởng tượng nổi.

Sở Nam không dám chần chừ, song quyền đồng thời vung ra, miệng quát:

- Song Toàn lực bạo.

Vừa mới tiếp xúc, mặc dù Sở Nam đã kích phát phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ triệt tiêu bớt một phần lực lượng của Thiết Thương Hùng, thế nhưng Sở Nam vẫn cảm nhận được sự cường đại của cỗ lực lượng đó.

Tuy nhiên, lực lượng của Long Đan cộng thêm lực lượng của Mãng Sơn Quyết, thi triển ra Song Toàn lực bạo cũng không phải bình thường, lại một lần nữa khiến bàn chân gấu dừng lại giữa không trung.

Người có kiêu ngạo tự tôn, Ma thú cũng đồng dạng như vậy, với địa vị vua của lãnh địa bọn chúng, nếu như có Ma thú khác tiến vào, nhất định phải dồn vào chỗ chết để bảo vệ tôn nghiêm, giữ vững uy nghiêm.

Nhất là Ma thú tự cho rằng bản thân cường đại thì lòng tự tôn lại càng mạnh.

Mà Thiết Thương Hùng sở trường về lực lượng không ngờ lại bị một nhân loại chỉ thuần túy dùng lực lượng chặn lại, khiến cho nó làm sao mà chịu đựng được?

Cho nên, Thiết Thương Hùng nổi giận, phát ra một tiếng rống giận dữ, dùng khí lực toàn thân ép xuống, trong mắt ẩn hàm ý nghĩa mà bất kỳ kẻ nào cũng có thể hiểu được, đó chính là nhất định phải giẫm nát tiểu tử này, giẫm nát thành thịt vụn.

Lực lượng khổng lồ bộc phát với khí thế ngập trời, đè xuống Sở Nam, Sở Nam kinh hãi, khẽ lẩm bẩm:

- Nếu không phải có Hỗn Nguyên Ban Chỉ thì giờ phút này hẳn đã bị giẫm thành thịt vụn rồi.

Nói đến cũng buồn cười, Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ trước mặt Sở Nam chỉ có thể chạy trốn, mà Thiên Niên Tử Kim Thiềm Thừ lại có thể giết Thiết Thương Hùng một cách dễ dàng, nhưng Sở Nam trước mặt Thiết Thương Hùng lại chỉ có thể chống đỡ, không có lực hoàn thủ.

Chân gấu giẫm xuống, thân thể Sở Nam lập tức bị giẫm lún sâu vào đất, ngập đến tận đầu gối.

Thế nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ, thậm chí trên mặt cũng không có vẻ lo lắng gì, hắn vẫn còn một tuyệt chiêu, đó chính là “Hấp lực”.

Hấp lực này có thể hấp thu nguyên lực trong nguyên thạch, có thể hấp thu nguyên lực trong cơ thể con người, đương nhiên cũng có thể hấp thu Thổ nguyên lực trong Thiết Thương Hùng.

Chỉ có điều vẫn có một ẩn hoạn, đó chính là thân thể liệu có chịu đựng nổi hay không, Thổ nguyên lực của Thiết Thương Hùng tương đối hùng hậu, nếu như không khống chế nổi thì nhất định sẽ bị lực lượng cắn trả, nhất định khiến Sở Nam tổn thương trầm trọng.

Sở Nam đem nguyên lực áp súc theo hình đinh ốc, áp súc.

Đồng thời, trong đầu nhanh chóng hiện lên hình vẽ kinh mạch tầng thứ chín của Mãng Sơn Quyết, nhanh chóng tính toán, muốn tìm ra đường kinh mạch cuối cùng.

Sở Nam tất nhiên sẽ không đem cỗ nguyên lực này lãng phí không.

- Đồ ngốc….

Tử Mộng Nhân hét lên, xông đến, Ly Hỏa Kiếm phát ra hỏa quang rực rỡ, bổ về phía Thiết Thương Hùng.

Ly Hỏa Kiếm, hạ phẩm Linh Khí, quả không đơn giản, Thiết Thương Hùng vội vàng vung chân ngăn cản, trực tiếp bị chém thành một vệt máu thật sâu.

Thiết Thương Hùng bị thương lập tức nổi giận, bàn chân gấu vung lên, Tử Mộng Nhân lập tức bị đánh bay, ngã trên mặt đất, “Phụt”, Tử Mộng Nhân phun ra một ngụm máu tươi. Tử Mộng Nhân vốn chỉ là trung cấp Đại Võ Sư, hơn nữa cũng không giỏi về lực lượng, một tát này của Thiết Thương Hùng lập tức khiến trên người gãy mất mấy cáu xương sườn.

Tử Mộng Nhân liền lấy ra hai viên Hoạt Huyết Sinh Cơ Đan ăn vào, lại muốn ứng cứu Sở Nam, thế nhưng đan dược vẫn chưa phát huy hoàn toàn, Tử Mộng Nhân ngay cả đứng lên còn cảm thấy khó khăn.

Thanh niên kia cũng vội vàng lấy ra một mũi tên tử kim sắc lắp lên cung, kéo căng dây, sắc mặt lập tức đỏ bừng.

Người bên cạnh lập tức kinh hô:

- Thiếu tộc trưởng, người….

- Ô…ô…ô…n…g!

Mũi tên tử kim sắc bắn thẳng về phía mắt Thiết Thương Hùng.

Thiết Thương Hùng vẫn vung chân ngăn cản, dường như bởi vì vừa chịu thiệt thòi từ Tử Mộng Nhân cho nên lần này bàn chân gấu của Thiết Thương Hùng nổi lên một tầng phòng ngự dày, giống như áo giáp vậy.

Dù vậy, mũi tên tử kim sắc vẫn bắn xuyên vào trong bàn chân gấu.

Lại lần nữa bị thương, Thiết Thương Hùng không ngừng gào thét, quang mang trên người bắn ra bốn phía, lực lượng trên chân càng lúc càng lớn.

Mà sau khi mũi tên tử kim sắc rời cung thì người thanh niên nọ lập tức phun ra ba ngụm máu tươi, hiển nhiên hắn không đủ sức khống chế mũi tên vừa rồi, thế nhưng, lần này hắn lại lấy ra một mũi tên huyết sắc.

- Thiếu tộc trưởng!

Hai người trực tiếp ngăn trước người thanh niên.

- Tránh ra!

- Thiếu tộc trưởng, Huyết tiễn này sẽ lấy mạng người mất!

- Tránh ra!

Thanh niên vẫn quát lạnh.

Tử Mộng Nhân xuất kiếm, thanh niên bắn tên đều chỉ diễn ra trong nháy mắt, Sở Nam sau khi cảm nhận được hấp lực do hình xoắn đinh ốc phát ra thì lập tức quát lớn:

- Mộng Nhân, đừng đến gần, hãy tin ta, ta có thể làm được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio