Vũ Nghịch Càn Khôn

chương 1301: tiên nguyệt tấn cấp, trường thanh đan thành!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chín mươi hỏa lô, trong nháy mắt chỉ còn lại một cái!

Cái hỏa lô duy nhất này trong mắt nam tử áo trắng quả thực là vô cùng chướng mắt, theo phản xạ có điều kiện một ý niệm chợt xuất hiện trong đầu hắn.

- Chẳng lẽ hắn đã tìm ra đan phương hay sao?

Đối với ý nghĩ này, bất kể như thế nào nam tử áo trắng đều không tin.

- Có thể tìm ra ba vị dược có vấn đề, còn phải phân biệt được ba vị dược này nhiều hơn hay là ít đi, hơn nữa phải tìm ra số lượng chuẩn xác, trong thời gian ngắn ngủi như thế, ngay cả Cốc Dược Thánh cũng không kàm được! Trừ phi là tồn tại trong truyền thuyết- Đan thần!

- Ngưng cho ta!

Sở Nam nhẹ nhàng quát, trong lô, dược thủy được ngưng luyện, từ bón phương tám hướng bên trong hỏa lô dồn về trung tâm, đảo quan tựa như là ngọc châu chảy trong khay bạc! Đảo mắt, đã tới một canh giờ cuối cùng! Kế tiếp, đếm ngược phải dùng đơn vị phút đồng hồ rồi!

Trong chớp mắt lại qua đi nửa canh giờ!

Trên đài cao quy tắc hỏa diễm, sinh mệnh lực từ trong cơ thể Sở Nam điên cuồng tuôn về phía hỏa lô. Quy tắc hỏa diễm bốn phía tựa như là ôm lấy dược một bông hoa, thu nạp cánh hoa bao trùm vào bên trong hỏa lô. Cảnh tượng này cực kỳ mỹ diệu, hỏa diễm phảng phất như là đang trình diễn một điệu múa tuyệt đẹp, tựa như là diễn dịch một hồi hoa nhường nguyệt thẹn, khiến cho không ít người quên mất Sở Nam còn đang luyện đang, quên mất việc luyện luyệnđan đã bước vào thời điểm cuối cùng.

Sau đó chính là sống hoặc chết!

Phải nói tại đây người ngheiem túc nhất cũng không phải là nam tử áo trắng hận Sở Nam tới thấu xương mà là Tiên Nguyệt, Tiên Nguyệt nhìn ngọn lửa đang nhảy máu kia giống như là nhìn thấy được một đám âm phù thanh âm đang nhảy nhót, nghe được tiếng ca xướng của quy tắc hỏa diễm! Nhìn và nghe, Tiên Nguyệt cầm sáo lên, đặt ở bên môi, mười ngón tay tung bay, tiếng địch phát ra. Trong giây lát tiếng địch phát ra, Sở Nam cũng cảm giác được hỏa diễm của bản thân đang tiến hành một loại biến hóa nào đó, nhưng cụ thể là biến hóa gì thì hắn lại không thể nói thành lời, chẳng qua chỉ cảm thấy hỏa diễm càng thêm linh động, càng thêm sinh động, trở nên vô cùng có sức sống.

- Quy tắc thanh âm? Quy tắc hỏa diễm? Trong lúc này đã phát sinh ra điều gì....

Sở Nam suy nghĩ, hiện tại tốc độ luyện đan được đẩy cao, tốc độ tiêu hao sinh mệnh lực cũng biến thành cực nhanh.

Trong mắt Tiên Nguyệt không còn gì nữa, chỉ còn lại hỏa diễm như hoa sen thu lại, tiếng địch càng thêm uyển chuyển du dương, như tri âm tri kỉ, như tiếng réo rắt của dòng suối. Đại bộ phận chúng võ giả đều như si như say, sinh ra một loại cảm giác bồng bềnh như bươm bướm, tuyệt đối không có chút sức lực phản kháng, thậm chí còn nghểnh cổ mặc người chém giết!

- Đương nhiên, cũng không phải là toàn bộ võ giả đều đắm chìm vào bên trong đó, cuối cùng một gã võ thánh cao cấp vùng vẫy thoát ra khỏi tiếng địch, chỉ là khóe miệng đã tràn ra máu tươi, hắn quay đầu nhìn về phía Tiên Nguyệt.

- Quy tắc thanh âm thật là lợi hại! Vị đại nhân này có giao tình cùng Phong công chúa, trong đám thủ hạ lại có người sở hữu dị quy tắc bực này, như vậy hắn có đại vì gì

Vị võ thánh cao giai này suy nghĩ, thần sắc chợt biến đổi. Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiên Nguyệt, cảm thụ khí tức từ trên người nàng, lẩm bẩm nói.

- Nàng cũng sắp tấn cấp trở thành võ thánh trung giai rồi!

Tiên Nguyệt lại tấn cấp vào đúng thời điểm này, đây là chuyện không ai ngờ tới ngay cả bản thân Tiên Nguyệt, Sở Nam cũng cảm thấy khí tức trên thân Tiên Nguyệt biến hóa, đúng là tại thời khắc luyện đan mấu chốt nhất, hắn đành phải phân tâm quát.

- Toàn bộ mọi người bảo vệ tốt cho Tiên Nguyệt, ai dám thương hại đến nàng giết không tha!

Đối với Sở Nam mà nói, Tiên Nguyệt rất trọng yếu, hắn còn muốn tham khảo thêm nguyên lý của quy tắc tahnh âm để tu luyện thành quy tắc lực lượng của bản thân!

Sở Nam vừa hạ lênh, đám người Minh lão tổ lập tức tạo thành trùng trùng điệp điệp vòng bảo hộ xung quanh Tiên Nguyệt, tạo thành ngũ hành tuyệt sát trận mà bọn hắn không thể quen thuộc hơn. Nam tử áo trắng chứng kiến nụ cười trên khuôn mặt Sở Nam, nội tâm phiền muộn không thôi. Tiếng địch của Tiên Nguyệt vang lên, khiến cho cảm giác phiền muộn này trong lòng hắn vơi bớt, nhưng Sở Nam vừa quát như vậy, hắn cũng lập tức lấy lại được tinh thần. Trong lời nói vừa nãy của Sở Nam tựa hồ vô cùng lo lắng cho người thổi địch kia.

Lập tức trong đầu nam tử áo trắng vạch ra một kế hoạch, hắn nở một nụ cười âm hiểm, âm thầm suy nghĩ.

- Nôn nóng sao? Ta sẽ khiến cho ngươi càng thêm nôn nóng!

Lập tức nam tử áo trắng quay đầu hét lớn với Tiên Nguyệt.

- Thổi cái gì mà thổi? Thực là ầm ĩ, còn không mau dừng lại cho lão tử, lão tử muốn xuất thủ!

Tiên Nguyệt đắm chìm vào bên trong giai điệu của ngọn lửa, căn bản là không có nghe thấy tiếng quát của nam tử áo trắng. Mà nam tử áo trắng còn chưa nói hết lời, đã lập tức ra tay, xuất ra một kiện đồ vật, ném thẳng về phía Tiên Nguyệt. Mọi người hô lên thất thanh, khí thế mà kiện đồ vật bộc lộ ra ngoài tuyệt đối là thần khí không thể nghi ngờ!

Nam tử áo trắng quả nhiên là chịu bỏ ra môt cái giá lớn, biết rõ đối mặt với hơn mười vị võ thánh đại viên mãn, hắn tự mình xuất thủ, đánh gãy tiếng địch quảthực là có chút khó khăn. Cho nên, hắn lựa chọn dẫn bạo một kiện thần khí, thần khí bạo cho dù là võ thánh lợi hại hơn đi chăng nữa cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, nữ tử tên Tiên Nguyệt kia phân nửa cũng sẽ bị thương nặng, do đó ảnh hưởng tới Sở Nam, khiến cho Sở Nam luyện đan không thành, hắn muốn mạng của Sở Nam!

Mục đích của nam tử áo trắng chính là giương đông kích tây, chính là vì giết Sở Nam cho nên căn bản là không có che dấu khí thế của thần khí!

Nhìn thần khí bay đến gần, đảo mắt sắp nổ tung, nam tử áo trắng quay đầu, nhìn Sở Nam nói.

- Thời gian còn mười phút, ta xem ngươi làm cách nào có thể luyện thành Trường Thanh Đan!

Nam tử áo trắng vừa mới tập trung chợt cảm thấy sững sờ, thân ảnh của Sở Nam đã biến mất, đợi đến khi xuất hiện một lần nữa đã ngăn cản ở trước mặt kiện thần khí kia. Tuy rằng nam tử áo trắng sững sờ, nhưng phản ứng vẫn vô cùng nhanh nhẹn, biết rõ là cơ hội đã tới, lập tức quát lên một tiếng.

- Bạo!

Ầm!

Thần khí nổi tung, một mảnh địa địa phía dưới trực tiếp bị tạc thành một cái hố cực lớn. Trong tiếng ầm ầm, nam tử áo trắng vô cùng cao hứng thầm nghĩ.

- Đây chính là ngươi tự mình muốn tìm đến cái chết, không trách được ta, thần khí bạo tạc, ngươi không chết cũng trọng thương. Trường Thanh Đan, ngươi lấy cái gì để luyện!

Ngoại trừ nam tử áo trắng, những võ giả còn lại chứng kiến Sở Nam thân mật tiếp xúc cùng thần khí, cũng không có bày bố ra đại trận thần bí lúc trước đối phó với vết nứt không gian, đều cho rằng Sở Nam dữ nhiều lành ít.

Đợi đến lúc thanh âm vụ nổ biến mất, tiếng địch kia vẫn như cũ du dương truyền tới, quả thực là không có nửa chút ảnh hưởng. Trong tiếng địch không có nửa phần hoảng loạn, khí tức vẫn vững vàng, đã đạt tới điểm tới hạn của võ thánh trung giai.

Khói bụi tiêu tán, tinh thần chiếu rọi, bọn họ lại chứng kiến thân ảnh đĩnh bạt của Sở Nam, một điểm thương tổn cũng không có. Chúng võ giả kinh sợ, nam tử áo trắng tức giận, nhìn Sở Nam quát.

- Còn ba phút, Trường Thanh Đan ta cần đâu? Ngươi luyện thành chưa? Nếu chưa luyện thành ta sẽ chặt đứt hai chân của ngươi!

Sở Nam cười lạnh nhìn về phía hỏa lô quát.

- Trường Thanh Đan, thành!

Lúc này hỏa diễm đột nhiên biến mất, tràn vào bê trong hỏa lô, hỏa lô thu nhỉ lại tiếp theo hóa thành một lũ hỏa diễm. Sau đó trong hỏa diễm, một viên đan dược từ từ xuất hiện, tựa như là sau khi hoa đóng, sẽ kết quả. Rồi sau đó, quy tắc hỏa diễm hoàn toàn bến mất, trên không trung chỉ còn lại một viên đan dược. Dưới ánh sao, chiếu sáng rực rỡ!

Trong nháy mắt hỏa diễm biến mất, tiếng địch đình chỉ!

Trường Thanh Đan thành, Tiên Nguyệt tấn cấp!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio