Pháp tắc chi ý trùng trùng điệp điệp mà đến, Bá Nghịch Thuỷ Hoả của Sở Nam căn bản là ngăn cản không được, chỉ thoáng trì hoãn được một chút liền bị phá, Pháp tắc chi ý kia phá thể mà vào, khiến cho thân thể vốn đã thích ứng được Kim, Mộc, Thổ tam hành Pháp tắc truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.
Huyết nhục của Sở Nam cũng trở thành Pháp tắc chiến trường, trong chốc lát hoá thành Kim nguyên, chốc lát lại là Thổ nguyên, chốc lát lại là một màu xanh biếc...
Nhưng mà, Sở Nam lại coi như không có gì, hắn vẫn đang chuyên chú suy nghĩ về loại "thế" thứ ba.
"Huỷ diệt chi thế, "thế" trong lời nói ngược lại sẽ không cùng Bá thế, Nghịch thế xung khắc, vô luận là bá đạo vô cùng hay là ngược dòng mà di, kết quả cuối cùng đều ở trong "huỷ diệt". Nhưng mà, Bá thế cùng Nghịch thế ban phát thông qua Âm Dương ngư, Âm Dương ngư cam đoan cả hai thứ không xung đột với nhau, nếu như gia nhập Huỷ diệt chi thế thì sao mới có thể để chúng dung hợp lại một chỗ mà không phát sinh xung đột đây?"
Sở Nam nghĩ đến cực kỳ chăm chú.
Đám người Mộc Uy lại lần nữa đánh tới, Vực không gian phủ xuống, ngay sau đó không thèm để ý tới năng lượng tiêu hao, Pháp tắc chi ý mãnh liệt mà đến, Sở Nam lúc này chả khác gì thuyền độc mộc trên biển rộng sóng to gió lớn vậy!
Thành Cực gào thét:
- Sắp chết đến nơi rồi mà còn dám thất thần, ngươi đã như vậy căn bản là không xứng sở hữu Cổ bảo, không xứng có được lực lượng cường đại, lại càng không xứng sống trên cõi đời này!
Sở Nam tuy đang trầm tư nhưng vẫn lưu lại một phần tâm thần, hơn nữa bản năng thân thể nói cho hắn biết nguy hiểm. Lập tức, lực lượng thực thể hoá bao trùm toàn thân, Âm Dương long quyển phong vờn quanh thân, mà bên trong Âm Dương long quyển phong này có lực lượng thần bí dung nhập vào trong!
Pháp tắc chi ý cắn nuốt Âm Dương long quyển phong nhưng lại không có phá được tầng phòng ngự này mà ngược lại Pháp tắc chi ý lại tiêu hao năng lượng một cách trắng trợn, trở nên càng ngày càng yếu. Thành Cực thấy vậy liền không do dự nữa mà nghiêm nghị hô:
- Kim Vực không gian, bạo!
Những người khác cũng kích bạo Vực không gian, Âm Dương long quyển phong lúc này mới tán đi, nhưng mà vẫn không có công phá được hàng rào lực lượng của Sở Nam bố trí lúc đầu.
Ánh mắt mọi người lẫm liệt, lần nữa công tới, lúc này lại có ba người nữa chạy đến, cũng tế ra công kích lớn nhất! Tuy nhiên, những người phía sau không có tế ra Pháp tắc chi ý nhưng cũng không thể khinh thường, đặc biệt là còn một tên thích khách ẩn núp phía sau.
Trong đầu Sở Nam lúc này hiện lên hình ảnh hắc động, muôn vàn kinh nghiệm cho hắn biết, hắc động có thể đồng thời dung nạp được ba loại "thế", chỉ là không dung hợp được mà thôi, hiệu quả như thế nào thì cần phải thương thảo một phen.
Sở Nam lợi dụng uy năng ma sát qua thân thể mới phản đòn, lực lượng cùng tốc độ đồng thời tiến hành Chu thiên tuần hoàn, một cái Phá Thiên Quyền đánh về phía một tên võ giả gần nhất.
"Phanh" một tiếng, ngực tung toé, bắn ra ngoài!
Thấy thế, mày kiếm Sở Nam giương lên, hắn cảm giác được một kích này so với dùng lực lượng đơn thuần uy lực còn muốn lớn hơn, hắn trầm tư một chút.
"Nguyên nhân tới từ tốc độ, tốc độ lại khiến cho lực lượng tác động mạnh hơn?"
- Trảm Thiên Diệt Địa!
Thanh âm của Thành Cực lần nữa vang lên, Sở Nam quay đầu trừng mắt nhìn Thành Cực, lập tức, không thèm để ý tới công kích của bọn hắn nữa mà thoáng cái vọt tới trước mặt Thành Cực, nói:
- Ngươi nói ta không xứng sống trên cõi đời này nữa?
- Không sai!
- Phá Thiên Quyền!
- Phá thiên thôi mà, lão phu lại là "trảm thiên", ngươi như thế nào phá được?
- Vậy sao?
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, quyền đầu oanh lên kim kiếm, tiếp đó là phản chấn bay ngược ra sau.
Thành Cực cười lạnh, nói:
- Nói ngươi phá không được chính là phá không được!
Vừa mới nói xong Thành Cực phát hiện ra có chút không đúng, bởi vì hắn không nhìn thấy thân ảnh Sở Nam đang lui về sau rồi.
"Theo lý, hắn sẽ không lui xa như vậy mới đúng, là hắn muốn chạy trốn sao?"
Nghĩ vậy Thành Cực toàn thân chấn động, quát:
- Mọi người nhanh ngăn cản hắn lại, hắn muốn chạy trốn, tuyệt không thể để hắn chạy thoát, phải đem...
Thanh âm của Thành Cực đột nhiên im bặt, một cái thân ảnh dùng một cái tốc độ không tưởng xông tới hắn, trong lỗ tai còn vang lên một thanh âm quen thuộc:
- Phá Thiên Quyền!
Rút lui, gia tốc, ra quyền!
Thành Cực chứng kiến Sở Nam lui càng xa, lực lượng kích lên thân kiếm của hắn càng lúc càng lớn hắn lại càng khó bắt được bóng dáng của Sở Nam, mà ngay chính đại chiêu Trảm Thiên Diệt Địa của hắn cũng càng ngày càng yếu đi. Mà khiến cho hắn phiền muộn nhất vẫn chính là Sở Nam ai cũng không thèm đánh, chỉ đánh mỗi mình hắn!
"Tốc độ! Tốc độ! Tốc độ!"
"Lực lượng! Lực lượng! Lực lượng!"
"Tốc độ, lực lượng..."
Sở Nam đắm chìm trong loại khoái cảm nhẹ nhàng vui vẻ này, va chạm lập tức tới trăm lần, lui càng xa, trở về càng nhanh.
Thành Cực bị buộc điên rồi, hét lớn:
- Ngươi dám dừng lại cùng ta chiến một trận sao?
- Phá Thiên Quyền!
Lại một lần nữa đánh trúng vị trí kia trên thân kiếm, một tiếng "răng rắc" vang lên, kiếm kia vậy mà lại gãy đi.
Đồng tử Thành Cực co rút lại, thì thào:
- Nhục quyền đoạn Tổ bảo? Đây là giả dối...
- Một quyền kia đâu rồi?
Sở Nam lại bay trở về, một quyền đã dùng hơn phân nửa uy lực đánh cho Trảm Thiên Diệt Địa tan tành, nửa còn lại nện lên ngực của Thành Cực, lập tức trên ngực Thành Cực xuất hiện một cái lỗ máu, đau đớn theo đó tràn ngập thân thể, thân thể trực tiếp bị đánh văng ra khỏi không gian thứ nguyên, trực tiếp vẫn lạc!
Mọi người đang vây công đều hít sâu một ngụm lãnh khí, đây mới gọi là bạo lực!
Mộc Uy hoàn hồn nhanh nhất, đồng thời minh bạch quyền đầu của Sở Nam tại sao ngày càng mạnh, quát:
- Vây lấy hắn, đừng để hắn có cơ hội thi triển tốc độ, nếu hắn không có tốc độ vậy lực lượng cũng sẽ không lớn. Nhanh lên, bằng không chúng ta đều xong rồi!
Tổng cộng mười một tên võ giả đem Sở Nam trùng trùng điệp điệp vây lại, bên ngoài chỉ có mười người, còn tên ảnh tử thích khách kia chẳng biết đã đi đâu.
Sau khi vây xong, Mộc Uy thở dài một hơi, nói:
- Hiện tại, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?
Sở Nam cười cười. Kỳ thật, hắn bây giờ cũng vô cùng khó chịu, tốc độ cùng lực lượng tiến hành Chu thiên tuần hoàn uy lực xác thực bạo tăng, đồng thời hắn cũng phải gánh chịu đau đớn do nó mang đến. Hai thứ đau đớn chồng chất một chỗ không phải là một cộng một bằng hai mà là bạo tăng mấy lần, theo Chu thiên tuần hoàn ngày càng nhiều, đau đớn kia càng lớn!
Lúc đánh ra một quyền cuối cùng, trong miệng hắn đã đầy máu tươi, chỉ có điều bị hắn nuốt ngược xuống, nói:
- Thủ đoạn, còn rất nhiều, chỉ cần các ngươi có đủ mạng mà nhìn!
- Cuồng vọng, tiến vào Pháp tắc đệ nhị trọng chủ công, người còn lại kiềm chế hắn, không thể để cho hắn có cơ hội thở dốc, cũng đừng cho hắn cơ hội nuốt đan dược gia tăng năng lượng, chúng ta tiêu hao cũng muốn mài chết hắn!
Mộc Uy hạ lệnh, mọi người cũng không có phản bác gì, đều theo mệnh mà làm.
Sở Nam tà tà cười, nói:
- Dùng danh tiếng hắc động, ban cho Bá thế, Nghịch thế, Diệt thế, Thuỷ pháp tắc!
- Tam thế?
Mộc Uy nheo mắt, theo lý hắn nhận định đây là chuyện không thể nào, nhưng mà trực giác của hắn lại khiến hắn ngửi được hương vị nguy hiểm.
- Mặc kệ ngươi có làm được hay không, tiếp nhận phẫn nộ của ta đi a!
Công kích được!
Ở giữa hai tay Sở Nam, một đoàn nước xoáy thành hắc động, trong hắc động ba loại "thế" như ba đầu long xoay tròn...